Chương 361: Đi dạo một vòng
Đông Trùng Hạ Uyển
17/09/2021
Vào đông, mặt trời luôn khác với buổi tối rất nhiều, lúc bảy giờ trời vẫn tờ mờ sáng đấy.
Nhưng đám binh sĩ quân đội đã dậy tự rất sớm bắt đầu huấn luyện, tiếng hò hét ngút trời ở chỗ Ôn Minh bọn họ còn thấp thoáng nghe thấy được.
Đến tám giờ, Ôn Minh dẫn theo mấy người đi thương lượng với Bành Hải Ninh về tinh thạch, Hạ Y Huyên cũng dẫn theo Ôn Dao các cô đi ra cửa, các cô chuẩn bị đi dạo chơi ở căn cứ Hoa Đông.
Kỳ Bình bọn hắn cũng đi theo ở phía sau, bọn họ muốn đi đến hiệp hội dị năng, đêm qua đã qua chào hỏi cùng hội trưởng hiệp hội dị năng rồi.
"Dao Dao, em đang nhìn gì vậy?"
Chuẩn bị lên xe, Hạ Y Huyên thấy Ôn Dao đứng ở một bên, dường như đang nhìn cô gái duy nhất từ căn cứ Hoa Trung đến, không khỏi tò mò hỏi.
Ôn Dao thu hồi ánh mắt, quay người lắc đầu với Hạ Y Huyên lắc đầu: "Không có gì."
Ôn Dao chỉ cảm thấy cô gái kia lộ ra hơi thở không giống lúc trước, tinh thần lực cũng thuần túy rất nhiều, nhìn thêm một lúc mà thôi.
Căn cứ Hoa Đông phân phối cho các cô một chiếc xe cùng một binh sĩ hướng dẫn du lịch và lái xe, để hắn dẫn các cô đi tham quan.
"Cô Hạ, các người muốn đi nơi nào?" Binh sĩ vừa lên xe liền hỏi chỗ mục đích của các cô.
"Vậy đi đến trung tâm giao dịch lớn nhất của các người đi, đêm qua tư lệnh Tề có nói không ít đặc sản của các người đấy, chúng tôi muốn đi xem thử."
"Được, không có vấn đề!"
Xe quân đội sau khi chạy hơn mười phút, trên đường đi Hạ Y Huyên nhìn xuyên qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài.
Lúc ấy nhìn từ trên trực thăng đã phát hiện đa phần căn cứ Hoa Đông đều là sông nước, bây giờ nhìn từ góc độ gần, mới biết con sông này thật sự rất rộng, còn có mấy chiếc thuyền lớn chạy ở phía trên, thuyền đằng sau nâng lưới, dường như đang bắt cá.
"Xôn xao —— "
Từ trên mặt nước đột nhiên một con cá lớn màu đen lớn chừng hai mét, lân phiến màu đen dưới sự phản chiếu của ánh mặt trời sáng lấp lánh lên, vây cá cùng đuôi cá rất lớn.
Cá đen ở giữa không trung phun một đạo cột nước đến chiếc thuyền gần nó, lập tức cột nước đánh lên boong thuyền, một tấm chắn nước hệ thủy xuất hiện trên không, ngăn cản cá lớn tấn công.
Sau một kích, cá đen vẫy chiếc đuôi cực lớn, linh hoạt uốn éo nửa người dưới giữa không trung, bắt đầu nhảy vào trong nước.
Đáng tiếc, nó còn chưa vào trong nước, từ trong mặt nước có hai sợi dây thừng nước trong suốt trồi lên.
Chúng cuốn lấy cá đen, ném nó lên trên boong thuyền, sau đó thuyền viên chờ đợi đã lâu bổ nhào lên người nó đè chặt lại, đồng thời một thuyền viên có thân hình lực lưỡng giơ chiếc búa cực lớn lên cao, hung hăng bổ xuống đầu cá đen.
Cá đen cố sức vùng vẫy đong đưa thân thể, ý đồ giãy giụa thoát khỏi gông cùm, trốn về trong nước, ngay cả thân thuyền lớn cũng bị lay động kịch liệt.
Nhưng tất cả giãy dụa của cá đen đều là uổng phí, rất nhanh, ván thuyền đã chảy đầy màu đỏ, mà cá đen cũng dần dần ngừng giảy dụa.
Mắt thấy toàn bộ quá trình Hạ Y Huyên kinh ngạc không thôi, trong căn cứ này còn có cá biến dị?
Cô lập tức hỏi thăm binh sĩ lái xe, binh sĩ cười cười, không cho là đúng nói: "Trong sông hồ nước của chúng tôi cơ bản đều có cá!"
"À, vậy chẳng phải các người không thiếu cá?"
Nghe lời Hạ Y Huyên nói, binh sĩ lắc đầu: "Nào có chuyện tốt như vậy? Con cá này cũng không phải vô cùng vô tận đâu! Vừa rồi không có cá con, cá ở đây nếu đã ăn hết chẳng phải đều không còn sao?"
"Nói cũng đúng." Hạ Y Huyên gật gật đầu, lại hỏi: "Đều là cá lớn như vậy sao?"
"Không phải, cá này ở trong nước đã có tính công kích, cũng có khi không có tính công kích. Hiện tại dị năng giả ở lại những nơi gần nước đều có dị năng có tính công kích mạnh, mà người bình thường ở nơi đều là cá bình thường, đây là do chúng tôi bỏ ra thời gian rất dài thanh lý được đấy.
Hiện tại số lượng cá đã không còn nhiều lắm rồi, cũng do trước đây không chú ý, không hề tiết chế. Nhưng cũng do trước đây thiếu đồ ăn mà ra, bây giờ căn cứ có các loại cây thực vật, miễn cường cũng đủ cho người căn cứ ăn, cho nên đã tốt hơn nhiều.
Hơn nữa chế độ căn cứ có quy định mỗi chiếc thuyền mỗi ngày đánh bắt cá số lượng cùng sức nặng đều có hạn chế, như chiếc thuyền vừa rồi, bọn hắn gϊếŧ được con cá biến dị này, sau đó không được đánh bắt nữa, phải lên bờ rồi."
"Thật nghiêm chỉnh."
"Không có cách nào, nếu không nghiêm chỉ... cá ở căn cứ này chỉ sợ không đến vài ngày đã bị tiêu diệt hết rồi. Hơn nữa không phải người người đều có thể đánh bắt, còn có hiệp ước ở căn cứ, giao nộp phí tổn nhất định. Chỉ có thể kiếm cá lớn, không thể kiếm cá con, cái này cũng là vì tính toán cho sau này, bằng không chính là gϊếŧ gà lấy trứng rồi."
Hạ Y Huyên gật gật đầu: "Đúng vậy, chính xác đấy, nhưng tất cả mọi người đều nghe lời như vậy saoi?" Cô thấy những người trên thuyền kia đều có dị năng đấy, bọn hắn cam tâm tình nguyện?
"Không nghe lời cũng phải nghe lời, đây là chế độ quy định, vi phạm sẽ bị trừng phạt rất nghiêm khắc đấy."
Giữa lúc nói chuyện, bọn họ đã đi tới thị trường giao dịch lớn nhất của căn cứ Hoa Đông.
Bởi vì trong chợ không được lái xe vào, bọn họ đỗ xe ở nơi quy định, đi bộ vào trong.
Ở thị trường giao dịch này không có chênh lệch nhiều lắm so với căn cứ Hoa Nam, cũng chia nhiều khu vực, có cửa hàng, cũng có quầy bày bán hàng tự chủ.
Trên đường đi bọn Từ Dương đã tách ra đi đến hiệp hội dị năng, Hạ Y Huyên mang theo hai cô bé chuẩn bị đi dạo trước những nơi bày hàng quán, binh sĩ đi theo sát phía sau các cô.
Hiện tại trên các quầy hàng không còn là những thứ loạn thất bát tao nữa, đa phần đều là đồ vật thu thập từ bên ngoài, có vài quầy hàng sẽ có thú biến dị hoặc thực vật biến dị.
Tuy nơi giao dịch chính thức của căn cứ cũng thu những vật này, nhưng vài người muốn kiếm thêm chút... hoặc đổi những đồ vật đặc biệt, liền ở lại chỗ này bày quầy bán hàng.
Mấy người Hạ Y Huyên xuất hiện dẫn đến sự chú ý của mọi người, không nói đến các cô gái mặc quần áo sạch sẽ, sắc mặt còn hồng nhuận phơn phớt, càng quan trọng là... phía sau các cô còn có binh sĩ mặc quân trang theo sau.
Nhìn thấy binh sĩ, không ít người rục rịch từ bỏ ý định.
Ôn Dao không để ý những ánh mắt ngầm kia, Ôn Dao chủ ý dừng lại những quầy hàng bầy đặt thú biến dị và thực vật biến dị, có đôi khi nhìn không tệ cũng sẽ mua.
Ở đây có thể dùng điểm tín dụng giao dịch, cũng có thể dùng tinh hạch hoặc là đồ vật chủ quán bằng lòng trao đổi.
Hạ Y Huyên muốn giúp trả tiền, nhưng là bị Ôn Dao từ chối, Ôn Dao khó có được lấy vòng tay thân phận vứt trong góc hẻo lánh trong không gian đeo lên, đi theo chủ quán đi đến máy móc trả tiền.
Ôn Dao mua chủ yếu đều là một vài bộ phận thân thể thú biến dị chưa thấy qua, đa phần đều là sinh vật trong nước.
Tuy chủ quán chào giá rất cao, dùng lời hắn nói mà nói những sinh vật biến dị này rất khó đối phó, hắn và các đồng đội của hắn đã phải trả ra cái giá thật lớn mới gϊếŧ chết được.
Nhưng đối với Ôn Dao mà nói, những điểm tín dụng kia chỉ là một vài con số mà thôi, còn không hữu dụng bằng tinh hạch và tinh thạch.
Nghe Tề Cảnh Huy nói mỗi tháng đều gửi vào tài khoản của Ôn Dao không ít điểm tín dụng, tiền lương của Ôn Minh một nửa cũng chuyển vào thẻ của Ôn Dao, Ôn Dao cũng không biết trong tài khoản của mình có bao nhiêu điểm tín dụng.
Hạ Y Huyên cũng mua chút ít đồ vật nhìn có vẻ thú vị, ngược lại Ngữ Điệp đối với những thứ này không quá hứng thú, chỉ có điều dưới sự yêu cầu của Ảnh Điệp mua mấy móng vuốt thú biến dị nhìn có vẻ vô cùng sắc bén.
Ôn Dao đem những đồ vật đã mua dùng một tia ý thức nhét vào trong không gian, khiến binh lính phía sau lắp bắp kinh hãi, không nghĩ đến cô bé này là dị năng giả không gian.
Nhìn thấy mấy người Ôn Dao ra tay xa xỉ, ánh mắt các tiểu thương khác cũng đầy lửa nóng nhìn các cô, kỳ vọng các cô có thể nhìn trúng đồ vật trên quầy hàng của mình
Nhưng đám binh sĩ quân đội đã dậy tự rất sớm bắt đầu huấn luyện, tiếng hò hét ngút trời ở chỗ Ôn Minh bọn họ còn thấp thoáng nghe thấy được.
Đến tám giờ, Ôn Minh dẫn theo mấy người đi thương lượng với Bành Hải Ninh về tinh thạch, Hạ Y Huyên cũng dẫn theo Ôn Dao các cô đi ra cửa, các cô chuẩn bị đi dạo chơi ở căn cứ Hoa Đông.
Kỳ Bình bọn hắn cũng đi theo ở phía sau, bọn họ muốn đi đến hiệp hội dị năng, đêm qua đã qua chào hỏi cùng hội trưởng hiệp hội dị năng rồi.
"Dao Dao, em đang nhìn gì vậy?"
Chuẩn bị lên xe, Hạ Y Huyên thấy Ôn Dao đứng ở một bên, dường như đang nhìn cô gái duy nhất từ căn cứ Hoa Trung đến, không khỏi tò mò hỏi.
Ôn Dao thu hồi ánh mắt, quay người lắc đầu với Hạ Y Huyên lắc đầu: "Không có gì."
Ôn Dao chỉ cảm thấy cô gái kia lộ ra hơi thở không giống lúc trước, tinh thần lực cũng thuần túy rất nhiều, nhìn thêm một lúc mà thôi.
Căn cứ Hoa Đông phân phối cho các cô một chiếc xe cùng một binh sĩ hướng dẫn du lịch và lái xe, để hắn dẫn các cô đi tham quan.
"Cô Hạ, các người muốn đi nơi nào?" Binh sĩ vừa lên xe liền hỏi chỗ mục đích của các cô.
"Vậy đi đến trung tâm giao dịch lớn nhất của các người đi, đêm qua tư lệnh Tề có nói không ít đặc sản của các người đấy, chúng tôi muốn đi xem thử."
"Được, không có vấn đề!"
Xe quân đội sau khi chạy hơn mười phút, trên đường đi Hạ Y Huyên nhìn xuyên qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài.
Lúc ấy nhìn từ trên trực thăng đã phát hiện đa phần căn cứ Hoa Đông đều là sông nước, bây giờ nhìn từ góc độ gần, mới biết con sông này thật sự rất rộng, còn có mấy chiếc thuyền lớn chạy ở phía trên, thuyền đằng sau nâng lưới, dường như đang bắt cá.
"Xôn xao —— "
Từ trên mặt nước đột nhiên một con cá lớn màu đen lớn chừng hai mét, lân phiến màu đen dưới sự phản chiếu của ánh mặt trời sáng lấp lánh lên, vây cá cùng đuôi cá rất lớn.
Cá đen ở giữa không trung phun một đạo cột nước đến chiếc thuyền gần nó, lập tức cột nước đánh lên boong thuyền, một tấm chắn nước hệ thủy xuất hiện trên không, ngăn cản cá lớn tấn công.
Sau một kích, cá đen vẫy chiếc đuôi cực lớn, linh hoạt uốn éo nửa người dưới giữa không trung, bắt đầu nhảy vào trong nước.
Đáng tiếc, nó còn chưa vào trong nước, từ trong mặt nước có hai sợi dây thừng nước trong suốt trồi lên.
Chúng cuốn lấy cá đen, ném nó lên trên boong thuyền, sau đó thuyền viên chờ đợi đã lâu bổ nhào lên người nó đè chặt lại, đồng thời một thuyền viên có thân hình lực lưỡng giơ chiếc búa cực lớn lên cao, hung hăng bổ xuống đầu cá đen.
Cá đen cố sức vùng vẫy đong đưa thân thể, ý đồ giãy giụa thoát khỏi gông cùm, trốn về trong nước, ngay cả thân thuyền lớn cũng bị lay động kịch liệt.
Nhưng tất cả giãy dụa của cá đen đều là uổng phí, rất nhanh, ván thuyền đã chảy đầy màu đỏ, mà cá đen cũng dần dần ngừng giảy dụa.
Mắt thấy toàn bộ quá trình Hạ Y Huyên kinh ngạc không thôi, trong căn cứ này còn có cá biến dị?
Cô lập tức hỏi thăm binh sĩ lái xe, binh sĩ cười cười, không cho là đúng nói: "Trong sông hồ nước của chúng tôi cơ bản đều có cá!"
"À, vậy chẳng phải các người không thiếu cá?"
Nghe lời Hạ Y Huyên nói, binh sĩ lắc đầu: "Nào có chuyện tốt như vậy? Con cá này cũng không phải vô cùng vô tận đâu! Vừa rồi không có cá con, cá ở đây nếu đã ăn hết chẳng phải đều không còn sao?"
"Nói cũng đúng." Hạ Y Huyên gật gật đầu, lại hỏi: "Đều là cá lớn như vậy sao?"
"Không phải, cá này ở trong nước đã có tính công kích, cũng có khi không có tính công kích. Hiện tại dị năng giả ở lại những nơi gần nước đều có dị năng có tính công kích mạnh, mà người bình thường ở nơi đều là cá bình thường, đây là do chúng tôi bỏ ra thời gian rất dài thanh lý được đấy.
Hiện tại số lượng cá đã không còn nhiều lắm rồi, cũng do trước đây không chú ý, không hề tiết chế. Nhưng cũng do trước đây thiếu đồ ăn mà ra, bây giờ căn cứ có các loại cây thực vật, miễn cường cũng đủ cho người căn cứ ăn, cho nên đã tốt hơn nhiều.
Hơn nữa chế độ căn cứ có quy định mỗi chiếc thuyền mỗi ngày đánh bắt cá số lượng cùng sức nặng đều có hạn chế, như chiếc thuyền vừa rồi, bọn hắn gϊếŧ được con cá biến dị này, sau đó không được đánh bắt nữa, phải lên bờ rồi."
"Thật nghiêm chỉnh."
"Không có cách nào, nếu không nghiêm chỉ... cá ở căn cứ này chỉ sợ không đến vài ngày đã bị tiêu diệt hết rồi. Hơn nữa không phải người người đều có thể đánh bắt, còn có hiệp ước ở căn cứ, giao nộp phí tổn nhất định. Chỉ có thể kiếm cá lớn, không thể kiếm cá con, cái này cũng là vì tính toán cho sau này, bằng không chính là gϊếŧ gà lấy trứng rồi."
Hạ Y Huyên gật gật đầu: "Đúng vậy, chính xác đấy, nhưng tất cả mọi người đều nghe lời như vậy saoi?" Cô thấy những người trên thuyền kia đều có dị năng đấy, bọn hắn cam tâm tình nguyện?
"Không nghe lời cũng phải nghe lời, đây là chế độ quy định, vi phạm sẽ bị trừng phạt rất nghiêm khắc đấy."
Giữa lúc nói chuyện, bọn họ đã đi tới thị trường giao dịch lớn nhất của căn cứ Hoa Đông.
Bởi vì trong chợ không được lái xe vào, bọn họ đỗ xe ở nơi quy định, đi bộ vào trong.
Ở thị trường giao dịch này không có chênh lệch nhiều lắm so với căn cứ Hoa Nam, cũng chia nhiều khu vực, có cửa hàng, cũng có quầy bày bán hàng tự chủ.
Trên đường đi bọn Từ Dương đã tách ra đi đến hiệp hội dị năng, Hạ Y Huyên mang theo hai cô bé chuẩn bị đi dạo trước những nơi bày hàng quán, binh sĩ đi theo sát phía sau các cô.
Hiện tại trên các quầy hàng không còn là những thứ loạn thất bát tao nữa, đa phần đều là đồ vật thu thập từ bên ngoài, có vài quầy hàng sẽ có thú biến dị hoặc thực vật biến dị.
Tuy nơi giao dịch chính thức của căn cứ cũng thu những vật này, nhưng vài người muốn kiếm thêm chút... hoặc đổi những đồ vật đặc biệt, liền ở lại chỗ này bày quầy bán hàng.
Mấy người Hạ Y Huyên xuất hiện dẫn đến sự chú ý của mọi người, không nói đến các cô gái mặc quần áo sạch sẽ, sắc mặt còn hồng nhuận phơn phớt, càng quan trọng là... phía sau các cô còn có binh sĩ mặc quân trang theo sau.
Nhìn thấy binh sĩ, không ít người rục rịch từ bỏ ý định.
Ôn Dao không để ý những ánh mắt ngầm kia, Ôn Dao chủ ý dừng lại những quầy hàng bầy đặt thú biến dị và thực vật biến dị, có đôi khi nhìn không tệ cũng sẽ mua.
Ở đây có thể dùng điểm tín dụng giao dịch, cũng có thể dùng tinh hạch hoặc là đồ vật chủ quán bằng lòng trao đổi.
Hạ Y Huyên muốn giúp trả tiền, nhưng là bị Ôn Dao từ chối, Ôn Dao khó có được lấy vòng tay thân phận vứt trong góc hẻo lánh trong không gian đeo lên, đi theo chủ quán đi đến máy móc trả tiền.
Ôn Dao mua chủ yếu đều là một vài bộ phận thân thể thú biến dị chưa thấy qua, đa phần đều là sinh vật trong nước.
Tuy chủ quán chào giá rất cao, dùng lời hắn nói mà nói những sinh vật biến dị này rất khó đối phó, hắn và các đồng đội của hắn đã phải trả ra cái giá thật lớn mới gϊếŧ chết được.
Nhưng đối với Ôn Dao mà nói, những điểm tín dụng kia chỉ là một vài con số mà thôi, còn không hữu dụng bằng tinh hạch và tinh thạch.
Nghe Tề Cảnh Huy nói mỗi tháng đều gửi vào tài khoản của Ôn Dao không ít điểm tín dụng, tiền lương của Ôn Minh một nửa cũng chuyển vào thẻ của Ôn Dao, Ôn Dao cũng không biết trong tài khoản của mình có bao nhiêu điểm tín dụng.
Hạ Y Huyên cũng mua chút ít đồ vật nhìn có vẻ thú vị, ngược lại Ngữ Điệp đối với những thứ này không quá hứng thú, chỉ có điều dưới sự yêu cầu của Ảnh Điệp mua mấy móng vuốt thú biến dị nhìn có vẻ vô cùng sắc bén.
Ôn Dao đem những đồ vật đã mua dùng một tia ý thức nhét vào trong không gian, khiến binh lính phía sau lắp bắp kinh hãi, không nghĩ đến cô bé này là dị năng giả không gian.
Nhìn thấy mấy người Ôn Dao ra tay xa xỉ, ánh mắt các tiểu thương khác cũng đầy lửa nóng nhìn các cô, kỳ vọng các cô có thể nhìn trúng đồ vật trên quầy hàng của mình
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.