Chương 289: Đom đóm
Đông Trùng Hạ Uyển
02/09/2021
Cả một vùng ánh sáng màu lam bồng bềnh bay ra từ những bụi cỏ ra con suối, chúng tự do linh động như bay múa giữa bụi cỏ, ánh sáng màu lam lóe lên, cây cỏ chung quanh cũng như được ánh lên màu lam trong suốt, cứ như bầu trời đầy sao.
Suối nước cũng đồng dạng phản chiếu ánh sáng màu xanh da trời, như cùng đom đóm trên không ăn ý với nhau, làm cho cảnh tượng trước mắt càng thêm mộng ảo... dường như đưa con người vào trong mộng cảnh.
"Đẹp quá ah..."
Lệ Na còn chưa ngủ bị động tác của Ôn Dao kinh động, đứng dậy nhìn xem, đã bị cảnh tượng như mộng cảnh này hấp dẫn.
Miệng cô khẽ nhếch lên, trong ánh mắt tràn ngập thán phục, thật sự thật đẹp!
"Mau đứng lên mau đứng lên, mau nhìn!"
Lệ Na vội vàng lắc Y Toa ngủ bên cạnh mình, cũng gọi những người khác thức dậy.
Cho rằng đã xảy ra chuyện gì đoàn người hốt hoảng bò dậy, quan sát bốn phía, trong miệng hô: "Làm sao vậy? Làm sao vậy? Có biến à?"
Một lát sau mới phát hiện chung quanh rất yên tĩnh, không có bất kỳ dị trạng nào, chỉ có điều chung quanh có nhiều đom đóm phát ra ánh sáng lấp lánh.
"Không có việc gì, tôi gọi mọi người xem đom đóm đây này! Xem, có phải rất đẹp hay không?!"
Lệ Na cười nhảy, giống như tinh linh ra sức chạy xuyên thẳng qua ánh sáng màu lam kia, thậm chí còn giang rộng hai tay quay vài vòng khiêu vũ.
Mà chung quanh đom đóm cũng theo sau động tác của cô bay múa lên xuống, quay chung quanh bên cạnh của cô, dường như đang ở trong vũ trụ, như mộng như ảo.
Người đàn ông gác đêm cười vui tươi hớn hở nói với bọn họ: "Không có việc gì, chỉ là đom đóm mà thôi, các cô bé đều yêu thích những thứ xinh đẹp, đều như nhau cả thôi. Tôi thấy các người quá mệt mỏi nên không đánh thức các người, nếu đã tỉnh, thì ra xem một chút đi."
Nghe hắn nói như vậy, mọi người cũng yên lòng, bắt đầu chuyên tâm thưởng thức cảnh đẹp khó gặp này, có mấy đứa trẻ thậm chí còn chạy đến bên người Lệ Na, cùng cô chạy đuổi theo những con đom đóm này.
"Bây giờ cũng sắp đến tháng mười hai rồi, bình thường không phải đom đóm chỉ xuất hiện vào tháng bảy tháng tám sao, làm sao đúng lúc này lại xuất hiện?"
Dư Khiên cẩn thận móc ra mắt kính đặt ở trước mắt nhìn nhìn, có chút nghi hoặc.
"Thời tiết ở nơi này của chúng ta nóng hơn, bình thường tháng mười mới có đom đóm, nhưng bây giờ xuất hiện quả thật hiếm thấy đấy." Người đàn ông một mắt nhẹ gật đầu, nhiều đom đóm như vậy xuất hiện ở thời điểm này quả thật hơi kỳ quái.
"Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?" Dư Khiên có chút bận tâm
"Có lẽ không có việc gì, thầy xem Lệ Na đều đã chơi thật lâu, cũng không thấy chuyện gì xảy ra."
"Đúng thế, có điều vẫn gọi bọn nhỏ cẩn thận một chút, không nên đi quá xa."
Bọn nhỏ không có bận tâm nhiều như người lớn, hôm nay đi đến trưa, đều thật mệt mỏi, khó có được nhìn thấy những tinh linh đom đóm xinh đẹp như vậy, mỗi đứa đều cực kỳ hưng phấn.
Bởi vì chung quanh đống lửa đom đóm cũng không nhiều, hơn nữa độ sáng của ánh lửa lấn át ánh sáng đom đóm, làm cho mọi người không thấy rõ ràng, bọn nhỏ đi ra đất trống, muốn nhìn rõ ràng hơn.
"Thật sự rất đẹp, thật giống như nằm mơ vậy."
Y Toa đưa ra tay phải, có một con đom đóm hiếu kỳ đậu lên trên ngón tay của cô.
Đầu ngón tay bị phần đuôi ánh sáng đom đóm làm nổi bật lên màu xanh xanh, nó nghiêng cái đầu màu đỏ, vểnh hai xúc tu trên đỉnh đầu, mắt to tròn tò mò nhìn chằm chằm Y Toa, giống như đang diễn kịch vui.
Bộ dạng manh manh này chọc Y Toa nở nụ cười, cô đưa tay trái muốn sờ sờ nó, chỉ thấy một bàn tay trắng nỏn nhỏ bé quất qua tay phải của cô, mà con đom đóm trước đó dường như nhận lấy sự kinh hãi, bay mất.
Y Toa nghiêng đầu nhìn qua, chủ nhân bàn tay đúng là Ôn Dao.
Lúc này, cô mới phát hiện, bên người những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều có đom đóm vây quanh, trong đó nhiều nhất là mấy đứa trẻ.
Mà bên người Ôn Dao một con đom đóm cũng không có, đều cách khá xa xa, chung quanh của cô bé dường như tạo thành một thế chân không.
"Dao Dao, làm sao vậy?"
Y Toa khó hiểu, cảnh đẹp thật đẹp lại khó gặp thế này, làm sao Dao Dao một chút hứng thú cũng không thấy?
Ôn Dao không nói gì, Ôn Dao lặng yên nhìn đom đóm bay múa dưới bầu trời đêm, trong con mắt màu đen phản chiếu một chút ánh sáng màu lam, không phân biệt rõ thần sắc.
"A —— "
Lệ Na đang chờ đùa cùng đom đóm cách đó không xa đột nhiên dừng người lại, sau đó phát ra tiếng thét.
Tiếng thét này dường như mở ra công tắc, tất cả ánh sáng màu xanh da trời trong nháy mắt đều biến thành màu đỏ, sau đó phát động công kích về phía bọn họ.
Vốn cảnh đẹp vui sướng như trong mộng cảnh trong chốc lát đã biến thành địa ngục, những con đom đóm kia đã cởi bỏ lớp ngụy trang của bọn chúng, lộ ra bộ mặt thật dữ tợn.
Ánh sáng màu đỏ như máu tiếp con này đến con kia bay thẳng đến trên người mọi người, chúng duỗi xúc tu thật dài nhắm ngay làn da lõα ɭồ bên ngoài, bắt đầu hưởng dụng bữa tiệc ngon miệng.
Trên người Lệ Na cùng mấy đứa trẻ chạy xe đã hiện đầy rậm rạp chằng chịt ánh sáng màu đỏ, bọn nó ngồi xổm người bắt đầu không ngừng lăn lộn trên đồng cỏ, ý đồ đè chết lũ côn trùng ghé trên người bọn họ.
Ánh sáng màu đỏ bay lên lại rơi xuống, xa xa nhìn lại, giống như trên đồng cỏ dấy lên ngọn lửa màu đỏ rực.
Người ngồi ở bên cạnh đống lửa không đi ra người cũng chịu sự công kích, nhưng so với bọn Lê Na, số lượng đom đóm bên này ít hơn nhiều.
"Lệ Na! Trát Cát!"
Y Toa sốt ruột, cô chẳng quan tâm côn trùng bay đến trên người hút máu mình, trực tiếp vọt đến bên cạnh đống lửa, cầm lấy mấy nhánh cây đang cháy đỏ, một tay ôm đầu vọt đến bên mấy đứa Lệ Na.
Vừa đưa lửa đến gần thân thể bọn Lệ Na, vừa dùng tay dùng sức vung vẩy, muốn đuổi đom đóm trên người bọn họ.
Nhiệt độ lửa cực nóng quả thật khiến chúng nó cảm thấy không tốt, độ ấm quá cao khiến chúng nó không thể không từ bỏ con mồi của chính mình, vờn quanh trên không trung.
Có lửa đến, đom đóm ào ào bay ra khỏi, lộ ra mấy đứa Lệ Na.
Trên người trên mặt nhanh chóng bọn họ sưng lên nhiều cái bọc lớn, nhìn có chút đáng sợ.
Y Toa bất chấp, dốc sức liều mạng thúc giục bọn họ đứng dậy.
Trong tay cô cũng không phải bó đuốc, đi ra khỏi đống lửa, ngọn lửa trên nhánh cây càng ngày càng nhỏ rồi, hiện tại chung quanh ánh sáng màu đỏ lại có dấu hiệu nhào đến, bọn họ phải nhanh chóng rời khỏi.
Đợi mang theo mấy đứa bọn nó trở về bên cạnh đống lửa, lửa lại cháy sáng, phát hiện cái bao trên người trên mặt bọn họ sưng thêm vài phần, hơn nữa mấy người ồn ào kêu đau lại ngứa.
Người ngồi bên cạnh đống lửa cũng đỡ hơn chút ít, nhưng cũng bị cắn không ít, bây giờ duy nhất không tổn hao lại hoàn hảo chỉ có bà lão lớn tuổi và Ôn Dao.
Một người có thể là bị ghét bỏ, một người chắc là không dám.
Mọi người chịu đựng cơn ngứa trên người, đem những nhánh cây chuẩn bị trước đó đều ném vào đống lửa, làm cho đống lửa càng bừng cháy lên dữ dội hơn.
Đồng thời tìm ra mấy khối da lông băng bó trên nhánh cây to, làm thành bó đuốc giản dị không ngừng quơ quơ phía trước đom đóm, dùng ánh lửa và khói đen bức lui bọn chúng.
Chung quanh đom đóm cũng chưa giải tán toàn bộ, chúng vây quanh mọi người không ngừng bay múa, thừa dịp người bất cẩn thỉnh thoảng tiến lên cắn một ngụm, làm cho người ta khó lòng phòng bị.
"Móa, thứ này là gì vậy? Đây không phải là đom đóm sao, ánh sáng biến sắc coi như xong, còn hút máu nữa, tự cho mình là con muỗi à!"
Một người đàn ông dùng sức gãi gãi cổ mình, chỗ đó hiện đầy dấu hồng hồng, theo động tác của người đàn ông, chỗ cổ càng ngày càng đỏ, bao lớn cũng trở nên vừa đỏ lại vừa cứng.
"Chị Y Toa, ngứa quá!"
Trên mặt Lệ Na cũng bị cắn nhiều bao lớn, toàn bộ mặt đều bắt đầu sưng lên... đã nhìn không ra diện mạo thanh tú trước đó.
Cô gãi gãi trên người, nhịn không được đưa tay muốn chộp đến trên mặt.
"Đừng!"
Y Toa kéo tay Lệ Na lại, tránh cô ấy gãi trầy hư cả mặt của mình.
"Nhịn không được, chị Y Toa, thật sự rất ngứa! Thật là khó chịu!"
Lệ Na mang theo tiếng khóc nức nở nói với Y Toa, cầu cô buông tay của mình ra, thân thể cũng nhịn không được vặn vẹo cả lên.
Đau chỉ là thứ yếu, chủ yếu nơi bị cắn ngứa khó nhịn, như có ngàn vạn con kiến đang bò, làm sao nhịn được?
Suối nước cũng đồng dạng phản chiếu ánh sáng màu xanh da trời, như cùng đom đóm trên không ăn ý với nhau, làm cho cảnh tượng trước mắt càng thêm mộng ảo... dường như đưa con người vào trong mộng cảnh.
"Đẹp quá ah..."
Lệ Na còn chưa ngủ bị động tác của Ôn Dao kinh động, đứng dậy nhìn xem, đã bị cảnh tượng như mộng cảnh này hấp dẫn.
Miệng cô khẽ nhếch lên, trong ánh mắt tràn ngập thán phục, thật sự thật đẹp!
"Mau đứng lên mau đứng lên, mau nhìn!"
Lệ Na vội vàng lắc Y Toa ngủ bên cạnh mình, cũng gọi những người khác thức dậy.
Cho rằng đã xảy ra chuyện gì đoàn người hốt hoảng bò dậy, quan sát bốn phía, trong miệng hô: "Làm sao vậy? Làm sao vậy? Có biến à?"
Một lát sau mới phát hiện chung quanh rất yên tĩnh, không có bất kỳ dị trạng nào, chỉ có điều chung quanh có nhiều đom đóm phát ra ánh sáng lấp lánh.
"Không có việc gì, tôi gọi mọi người xem đom đóm đây này! Xem, có phải rất đẹp hay không?!"
Lệ Na cười nhảy, giống như tinh linh ra sức chạy xuyên thẳng qua ánh sáng màu lam kia, thậm chí còn giang rộng hai tay quay vài vòng khiêu vũ.
Mà chung quanh đom đóm cũng theo sau động tác của cô bay múa lên xuống, quay chung quanh bên cạnh của cô, dường như đang ở trong vũ trụ, như mộng như ảo.
Người đàn ông gác đêm cười vui tươi hớn hở nói với bọn họ: "Không có việc gì, chỉ là đom đóm mà thôi, các cô bé đều yêu thích những thứ xinh đẹp, đều như nhau cả thôi. Tôi thấy các người quá mệt mỏi nên không đánh thức các người, nếu đã tỉnh, thì ra xem một chút đi."
Nghe hắn nói như vậy, mọi người cũng yên lòng, bắt đầu chuyên tâm thưởng thức cảnh đẹp khó gặp này, có mấy đứa trẻ thậm chí còn chạy đến bên người Lệ Na, cùng cô chạy đuổi theo những con đom đóm này.
"Bây giờ cũng sắp đến tháng mười hai rồi, bình thường không phải đom đóm chỉ xuất hiện vào tháng bảy tháng tám sao, làm sao đúng lúc này lại xuất hiện?"
Dư Khiên cẩn thận móc ra mắt kính đặt ở trước mắt nhìn nhìn, có chút nghi hoặc.
"Thời tiết ở nơi này của chúng ta nóng hơn, bình thường tháng mười mới có đom đóm, nhưng bây giờ xuất hiện quả thật hiếm thấy đấy." Người đàn ông một mắt nhẹ gật đầu, nhiều đom đóm như vậy xuất hiện ở thời điểm này quả thật hơi kỳ quái.
"Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?" Dư Khiên có chút bận tâm
"Có lẽ không có việc gì, thầy xem Lệ Na đều đã chơi thật lâu, cũng không thấy chuyện gì xảy ra."
"Đúng thế, có điều vẫn gọi bọn nhỏ cẩn thận một chút, không nên đi quá xa."
Bọn nhỏ không có bận tâm nhiều như người lớn, hôm nay đi đến trưa, đều thật mệt mỏi, khó có được nhìn thấy những tinh linh đom đóm xinh đẹp như vậy, mỗi đứa đều cực kỳ hưng phấn.
Bởi vì chung quanh đống lửa đom đóm cũng không nhiều, hơn nữa độ sáng của ánh lửa lấn át ánh sáng đom đóm, làm cho mọi người không thấy rõ ràng, bọn nhỏ đi ra đất trống, muốn nhìn rõ ràng hơn.
"Thật sự rất đẹp, thật giống như nằm mơ vậy."
Y Toa đưa ra tay phải, có một con đom đóm hiếu kỳ đậu lên trên ngón tay của cô.
Đầu ngón tay bị phần đuôi ánh sáng đom đóm làm nổi bật lên màu xanh xanh, nó nghiêng cái đầu màu đỏ, vểnh hai xúc tu trên đỉnh đầu, mắt to tròn tò mò nhìn chằm chằm Y Toa, giống như đang diễn kịch vui.
Bộ dạng manh manh này chọc Y Toa nở nụ cười, cô đưa tay trái muốn sờ sờ nó, chỉ thấy một bàn tay trắng nỏn nhỏ bé quất qua tay phải của cô, mà con đom đóm trước đó dường như nhận lấy sự kinh hãi, bay mất.
Y Toa nghiêng đầu nhìn qua, chủ nhân bàn tay đúng là Ôn Dao.
Lúc này, cô mới phát hiện, bên người những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều có đom đóm vây quanh, trong đó nhiều nhất là mấy đứa trẻ.
Mà bên người Ôn Dao một con đom đóm cũng không có, đều cách khá xa xa, chung quanh của cô bé dường như tạo thành một thế chân không.
"Dao Dao, làm sao vậy?"
Y Toa khó hiểu, cảnh đẹp thật đẹp lại khó gặp thế này, làm sao Dao Dao một chút hứng thú cũng không thấy?
Ôn Dao không nói gì, Ôn Dao lặng yên nhìn đom đóm bay múa dưới bầu trời đêm, trong con mắt màu đen phản chiếu một chút ánh sáng màu lam, không phân biệt rõ thần sắc.
"A —— "
Lệ Na đang chờ đùa cùng đom đóm cách đó không xa đột nhiên dừng người lại, sau đó phát ra tiếng thét.
Tiếng thét này dường như mở ra công tắc, tất cả ánh sáng màu xanh da trời trong nháy mắt đều biến thành màu đỏ, sau đó phát động công kích về phía bọn họ.
Vốn cảnh đẹp vui sướng như trong mộng cảnh trong chốc lát đã biến thành địa ngục, những con đom đóm kia đã cởi bỏ lớp ngụy trang của bọn chúng, lộ ra bộ mặt thật dữ tợn.
Ánh sáng màu đỏ như máu tiếp con này đến con kia bay thẳng đến trên người mọi người, chúng duỗi xúc tu thật dài nhắm ngay làn da lõα ɭồ bên ngoài, bắt đầu hưởng dụng bữa tiệc ngon miệng.
Trên người Lệ Na cùng mấy đứa trẻ chạy xe đã hiện đầy rậm rạp chằng chịt ánh sáng màu đỏ, bọn nó ngồi xổm người bắt đầu không ngừng lăn lộn trên đồng cỏ, ý đồ đè chết lũ côn trùng ghé trên người bọn họ.
Ánh sáng màu đỏ bay lên lại rơi xuống, xa xa nhìn lại, giống như trên đồng cỏ dấy lên ngọn lửa màu đỏ rực.
Người ngồi ở bên cạnh đống lửa không đi ra người cũng chịu sự công kích, nhưng so với bọn Lê Na, số lượng đom đóm bên này ít hơn nhiều.
"Lệ Na! Trát Cát!"
Y Toa sốt ruột, cô chẳng quan tâm côn trùng bay đến trên người hút máu mình, trực tiếp vọt đến bên cạnh đống lửa, cầm lấy mấy nhánh cây đang cháy đỏ, một tay ôm đầu vọt đến bên mấy đứa Lệ Na.
Vừa đưa lửa đến gần thân thể bọn Lệ Na, vừa dùng tay dùng sức vung vẩy, muốn đuổi đom đóm trên người bọn họ.
Nhiệt độ lửa cực nóng quả thật khiến chúng nó cảm thấy không tốt, độ ấm quá cao khiến chúng nó không thể không từ bỏ con mồi của chính mình, vờn quanh trên không trung.
Có lửa đến, đom đóm ào ào bay ra khỏi, lộ ra mấy đứa Lệ Na.
Trên người trên mặt nhanh chóng bọn họ sưng lên nhiều cái bọc lớn, nhìn có chút đáng sợ.
Y Toa bất chấp, dốc sức liều mạng thúc giục bọn họ đứng dậy.
Trong tay cô cũng không phải bó đuốc, đi ra khỏi đống lửa, ngọn lửa trên nhánh cây càng ngày càng nhỏ rồi, hiện tại chung quanh ánh sáng màu đỏ lại có dấu hiệu nhào đến, bọn họ phải nhanh chóng rời khỏi.
Đợi mang theo mấy đứa bọn nó trở về bên cạnh đống lửa, lửa lại cháy sáng, phát hiện cái bao trên người trên mặt bọn họ sưng thêm vài phần, hơn nữa mấy người ồn ào kêu đau lại ngứa.
Người ngồi bên cạnh đống lửa cũng đỡ hơn chút ít, nhưng cũng bị cắn không ít, bây giờ duy nhất không tổn hao lại hoàn hảo chỉ có bà lão lớn tuổi và Ôn Dao.
Một người có thể là bị ghét bỏ, một người chắc là không dám.
Mọi người chịu đựng cơn ngứa trên người, đem những nhánh cây chuẩn bị trước đó đều ném vào đống lửa, làm cho đống lửa càng bừng cháy lên dữ dội hơn.
Đồng thời tìm ra mấy khối da lông băng bó trên nhánh cây to, làm thành bó đuốc giản dị không ngừng quơ quơ phía trước đom đóm, dùng ánh lửa và khói đen bức lui bọn chúng.
Chung quanh đom đóm cũng chưa giải tán toàn bộ, chúng vây quanh mọi người không ngừng bay múa, thừa dịp người bất cẩn thỉnh thoảng tiến lên cắn một ngụm, làm cho người ta khó lòng phòng bị.
"Móa, thứ này là gì vậy? Đây không phải là đom đóm sao, ánh sáng biến sắc coi như xong, còn hút máu nữa, tự cho mình là con muỗi à!"
Một người đàn ông dùng sức gãi gãi cổ mình, chỗ đó hiện đầy dấu hồng hồng, theo động tác của người đàn ông, chỗ cổ càng ngày càng đỏ, bao lớn cũng trở nên vừa đỏ lại vừa cứng.
"Chị Y Toa, ngứa quá!"
Trên mặt Lệ Na cũng bị cắn nhiều bao lớn, toàn bộ mặt đều bắt đầu sưng lên... đã nhìn không ra diện mạo thanh tú trước đó.
Cô gãi gãi trên người, nhịn không được đưa tay muốn chộp đến trên mặt.
"Đừng!"
Y Toa kéo tay Lệ Na lại, tránh cô ấy gãi trầy hư cả mặt của mình.
"Nhịn không được, chị Y Toa, thật sự rất ngứa! Thật là khó chịu!"
Lệ Na mang theo tiếng khóc nức nở nói với Y Toa, cầu cô buông tay của mình ra, thân thể cũng nhịn không được vặn vẹo cả lên.
Đau chỉ là thứ yếu, chủ yếu nơi bị cắn ngứa khó nhịn, như có ngàn vạn con kiến đang bò, làm sao nhịn được?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.