Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 23: Không gian tùy thân

Đông Trùng Hạ Uyển

27/08/2021

An Bình nhìn con Zombie ngã xuống dưới chân, rút ra dao găm cột bên chân, thuần thục đào tinh hạch trong đầu Zombie ra.

Cô nhớ rõ nghe kiếp trước nghe người ta nói ngày thứ bảy tinh hạch xuất hiện rồi, không nghĩ đến mới ngày thứ năm đã có, có lẽ vừa bắt đầu Zombie đã có tinh hạch đều là Zombie biến dị có dị năng, rất khó đánh chết, cho nên mới không có người phát hiện, đến tận ngày thứ bảy đa phần Zombie bình thường cũng có tinh hạch nên mới bị phát hiện.

Đem tinh hạch tùy ý lau sạch sẽ trên quần áo Zombie, xóa hết vết máu đen tinh hạch lại xinh đẹp như kim cương, hoàn toàn tưởng tượng không ra nó lại sinh ra trong đầu Zombie.

Kiếp trước sau khi tinh hạch xuất hiện không bao lâu, có một vài người liền thử hấp thu năng lượng tinh hạch, nhưng đa phần kinh mạch của những người đó đều bị năng lượng giày xéo phá hỏng, cho dù tiếp nhận được, cảm xúc càng ngày càng khó khống chế, rất dễ dàng nóng nảy tức giận, đặc biệt vào lúc chiến đấu, thậm chí hóa rồ chẳng phân biệt được tình huống địch ta.

Bởi vậy sau này cũng không có người thu thập tinh hạch, vậy mà căn cứ không ngừng nghiên cứu, phát ra hàng loạt nhiệm vụ thu thập.

Cho đến hai tháng sau tận thế, căn cứ Hoa Bắc dẫn đầu tìm ra phương pháp tinh lọc tinh hạch, sau đó phổ biến cho bốn căn cứ lớn khác, ngay từ đầu các căn cứ cũng không công khai phương pháp tìm cách tinh lọc tinh hạch, người có dị năng chỉ có thể thông qua căn cứ hỗ trợ để tinh lọc, sau đó căn cứ sẽ lấy bốn phần.

Nhưng mỗi ngày căn cứ có thể tinh lọc tinh hạch có hạn, cung không đủ cầu, phần lớn dị năng giả kháng nghị, căn cứ mới công bố phương pháp. Thì ra chỉ có hệ trị liệu mới có thể tinh lọc, nhưng từng dị năng giả tinh lọc tinh hạch thật sự chỉ có hạn.

Sau này căn cứ nghiên cứu ra hàng loạt tinh hạch làm vũ khí năng lượng, thiết bị trụ cột, dần dần tinh hạch trở thành tiền tệ lưu thông là chủ yếu.

Cho đến khi lúc cô chết, nghe nói có người phát hiện ra một loại khoáng thạch có nguồn năng lượng giống như thế, nó có thể dễ dàng cho con người hấp thu, mà không có bất kỳ tác dụng phụ.

Đáng tiếc cô cũng chưa từng nhìn thấy loại khoáng thạch này, tuy thời kỳ sau có khả năng xuất hiện đồ thay thế cho tinh hạch, nhưng ít nhất ba bốn năm sau tinh hạch vẫn rất quan trọng.

Về đến nhà, An Cát vẫn đang tiến hành huấn luyện thể năng, đây là phương pháp huấn luyện trong bộ đội hướng dẫn kiếp trước, An Bình dạy cho cậu.

Ở trong căn cứ, vì đề cao năng lực sinh tồn và khả năng chiến đấu của mỗi người, bộ đội mở ra sân huấn luyện miễn phí và truyền dạy kỹ năng chiến đấu chuyên nghiệp.



Kiếp trước An Cát chỉ thức tỉnh dị năng tốc độ bình thường, lần này cô sớm cho cậu uống nước suối trong không gian, tuy dị năng không thay đổi nhưng cường đại hơn rất nhiều rồi, so với những dị năng giả tốc độ cùng cấp hiện giờ đã nhanh hơn rất nhiều.

Sửa lại động tác của An Cát, lại dạy thêm vài động tác mới, sau đó An Bình mới bước vào phòng mình, khóa cửa lại, nháy mắt liền biến mất trong phòng.

Trong không gian, xa xa bốn phía đều là một mảnh sương trắng, chỉ có chỗ đứng của An Bình, giữa hai mẫu ruộng đất không có sương mù, ở phía đông trong rừng trúc có một căn nhà trúc nhỏ hai tầng, trước nhà có một dòng suối nhỏ hẹp dài chảy qua, bên cạnh dòng suối nhỏ có một mảnh đất phì nhiêu, trồng một ít rau quả.

Đất chung quanh chỗ đó đều rất cằn cỗi, bụi cỏ dại sinh trưởng, có một mảnh lớn đất trống chất đống đủ loại vật tư, cùng với mấy loại xe khác nhau.

Lúc này, từ trong căn nhà trúc có một vòng ánh sáng màu trắng bay ra, nó vui sướng bay chung quanh An Bình một vòng, mang theo giọng điệu cầu được khen ngợi nói: "Chủ nhân chủ nhân, ngài muốn ta trồng hạt giống ta đều trồng hết rồi á, cây ăn trái cũng thế, bây giờ chúng đúng lúc lớn lên rất tốt, không bao lâu nữa là có thể gặt hái được rồi này ~ "

An Bình đưa thay sờ sờ vòng ánh sáng nhỏ, khích lệ nói: "Vân Lưu giỏi quá, có điều, thật sự cây ăn trái không cần phấn hoa truyền thu cũng có thể kết quả sao?"

"Đương nhiên!" vòng ánh sáng nhỏ Vân Lưu kiêu ngạo nói: "Ngọc bội ta đã từng có tiên khí đây này!"

Vòng ánh sáng nhỏ Vân Lưu là khí linh của khối ngọc bội này, theo nó nói, nó là do một vị đại năng của Linh giới chế tạo ra làm không gian tùy thân, một không gian nhỏ chủ yếu để dùng gieo trồng thảo dược.

Nhưng có một ngày, vị đại năng đánh nhau với kẻ thù của hắn, một trận chiến thế mà có thể đánh đến thiên hôn địa ám, mãnh liệt linh động khiến không gian chấn động dẫn đến bất ổn, xuất hiện khe hở thời không, mà nó không cẩn thận rớt ra bị cuốn vào vòng xoáy thời không, cuối cùng xuất hiện ở trái đất.

Nhưng linh khí trái đất mỏng manh, ngọc bội cũng không đủ linh khí chống đỡ, cuối cùng chỉ có thể rơi vào ngủ say, cho dù như vậy cũng không thể giảm bớt, chỉ có thể không ngừng rút lấy linh khí trong không gian thảo dược.

Cũng không biết đã qua bao lâu, linh khí trong không gian càng ngày càng ít, diện tích của không gian hoàn toàn thu nhỏ lại, đất đai vốn phì nhiêu biến thành cằn cỗi, các loại thảo dược được gieo trồng đều bị héo rũ, dần dần theo tiên khí thoái hóa thành linh khí bình thường, nếu không phải bị An Bình đánh thức, lại qua không được bao lâu nữa nó cũng sẽ biến mất.

"Chủ nhân, đáng tiếc ngài không sinh ra ở Tu chân giới của chúng ta, nên biết tinh thần lực của ngài rất mạnh mẽ, còn có độ tinh khiết gần chín thành Băng Linh căn, tuyệt đối là nhân tài mà các đại môn phái muốn tranh giành!" Vân lưu đáng tiếc thở dài.

Ngược lại An Bình cũng không thèm để ý, có thể được sống lại một lần nữa là trời cao ban ân rồi, cô cũng không có yêu cầu quá xa vời.



Có điều kiếp trước lúc cô mở ra ngọc bội là chuyện ba năm sau tận thế rồi, khi đó khí linh cũng không thể tiến vào, chỉ là một không gian bình thường.

"Vân Lưu, bây giờ khí linh trong không gian như thế nào rồi?"

"Ai..." Vân Lưu lo âu: "Tuy rằng hôm nay ở trái đất có rất nhiều năng lượng không biết tên, nhưng ta không thể hấp thu trực tiếp, còn cần phải chuyển đổi, bây giờ chỉ có thể miễn cưỡng cân đối không gian, giúp chủ nhân tồn trữ đồ đạc cùng đề cao thu hoạch, kéo dài thời gian gấp đôi... Thực xin lỗi chủ nhân... Vân Lưu vô dụng..."

An Bình an ủi nó: "Như vậy cũng rất lợi hại rồi! Thế nhưng giúp ta một đại ân rồi này."

Nhận lấy tinh hạch An Bình lấy ra, hỏi: "Vân Lưu, ngươi xem cái này, đây chính là tinh hạch ta đã nói trước đó với ngươi."

Vân Lưu vây quanh bên trên tinh hạch vài vòng, rồi hưng phấn kêu lên: "Chủ nhân chủ nhân, bên trong vật này có nhiều năng lượng hơn bên ngoài! Có điều năng lượng có chút táo bạo, phải tinh lọc rồi mới dùng được."

"Làm sao để tinh lọc?" An Bình thoáng kích động hỏi.

"Bỏ trực tiếp vào bên trong suối nước là được rồi ~ có điều chủ nhân... Thứ này dễ dàng có được không? Nếu như có nhiều... có thể cho Vân Lưu từng chút một hay không, như vậy linh khí trong không gian cũng có thể càng ngày càng nhiều, trồng thứ gì cũng có thể tăng nhanh tốc độ sinh trưởng, mói không chừng sau này còn có thể xuất hiện thiên linh địa bảo đây này ~ "

Vân Lưu có chút nhăn nhó hỏi, với tư cách một không gian khí linh đã từng có đủ loại linh thảo mấy ngàn năm, có khi trên vạn năm năm, Vân Lưu không thể chờ đợi được muốn có càng nhiều năng lượng hơn nữa để tu bổ không gian.

An Bình đồng ý, thậm chí cho Vân Lưu một nửa cô cũng không có ý kiến, đối với cô mà nói, cái này vốn là niềm vui ngoài ý muốn, hơn nữa không gian tinh lọc vừa nhanh vừa không hạn chế, như vậy cô còn có thể sớm tu luyện hơn những người khác, chỉ có bản thân cường đại lên mới có thể chỗ dừng chân (*có chỗ đứng để sinh sống) ở tận thế.

An Bình bỏ tinh hạch vào trong suối nước: "Phải mất bao lâu??"

"Không lâu, chỉ một buổi tối là được, nếu như sau này linh khí không gian nhiều hơn một chút, thời gian còn có thể ngắn lại nữa đấy ~ "

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Chi Ôn Dao

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook