Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 32: Lại đơn giản như vậy

Đông Trùng Hạ Uyển

27/08/2021

Quả thật Ôn Dao im lặng cực kỳ, cô nghiên cứu vài ngày, ngoại trừ dùng tinh thần lực chải vuốt bên ngoài thì không tìm được bất kỳ phương pháp nào, kết quả bây giờ nói cho cô biết, chỉ cần có ánh sáng của hệ trị liệu, liền có thể làm được chuyện mà cô phải tiêu hao một lượng lớn tinh thần lực? Thiết lập này không đúng nha!

Ôn Trác nhíu mày, cũng hơi giật mình, anh cũng không nghĩ đến chỉ tiện tay thử một lần, lại có thể biết xuất hiện kết quả không tưởng như vậy.

Anh thử tiến hành hấp thu tinh hạch vừa tinh loc, rất nhanh liền có thể cảm nhận được nguồn năng lượng bên trong tinh hạch đơn giản mà bị dẫn vào trong cơ thể, dung hợp cùng một chỗ với năng lượng vốn có trong cơ thể, bổ sung dị năng vừa mới tiêu hao, hơn nữa còn không có bất kỳ cảm giác không khỏe nào.

Ôn Trác rất nhanh liền ngừng lại, mở lòng bàn tay, tinh hạch nhỏ đi một vòng.

Anh vứt tinh hạch còn lại cho Ôn Dao: "Dùng hệ trị liệu có thể tinh lọc, bây giờ có thể hấp thu năng lượng bên trong, có điều ba cảm thấy hấp thu năng lượng này dường như không thoải mái dễ chịu bằng trực tiếp hấp thu năng lượng trong trời đất."

Đó là tự nhiên, một cái là năng lượng thuần khiết trong trời đất, một cái là ngưng kết trong cơ thể Zombie đấy, không khác nhau mới là lạ.

Ôn Dao cẩn thần xem lại tinh hạch, có thể xác định năng lượng bên trong tinh hạch đã ổn định rồi, hoàn toàn chính xác có thể bị hấp thu. Có điều, vì sao là hệ trị liệu?

Hiển nhiên Ôn Trác cũng đang tự hỏi vấn đề này: "Nếu như Zombie là cơ thể cải tạo bị thất bại, như vậy những năng lượng táo báo kia có thể khiến chúng ta cho rằng chúng phát bệnh rồi, cho nên dị năng hệ trị liệu có tác dụng cũng có khả năng đấy."

Ôn Dao cảm thấy không được đầy đủ lắm, tốt xấu gì tinh thần lực của cô cũng hữu dụng đây, còn có, thú biến dị thực vật biến dị ăn xong cũng không có việc gì. Có điều... tư liệu trước mắt chính xác cũng không thể hoàn toàn giải thích rõ ràng được.

"Ừ... ba vẫn theo phương pháp lúc trước tu luyện dị năng thôi, hấp thu tinh hạch này xem như dùng để ứng phó cho trường hợp cần thiết là được rồi." Ôn Trác cũng không thể hoàn toàn xác định việc hấp thu tinh hạch sẽ không xuất hiện vấn đề gì trong tương lai, để chắc ăn... vẫn nên không cần đến. Cũng may bọn họ có những thứ phương pháp khác để tu luyện, cũng không phải không có nó là không thể.

Cuối cùng Ôn Trác tìm được phương pháp tiêu hao dị năng, một lần anh có thể tinh lọc hơn mười viên, sau đó dừng lại tu luyện, khỏe lại tiếp tục.



Trong lúc tinh lọc xong tinh hạch liền đút cho Mạn Mạn, dường như nó càng yêu thích tinh hạch sau khi tinh lọc, xem ra trước đó là không có điều kiện, bây giờ có điều kiện sau khi tinh lọc xong, càng yêu thích bọn chúng hơn.

Buổi chiều bọn họ chạy trên đường cao tốc bị một đống xe ô tô vứt dọc ngăn chặn, chung quanh còn có một ít bầy Zombie, chắc là đoàn xe nào đó bị tập kích rồi lây nhiễm trên đường cao tốc, toàn quân bị diệt.

Tôn Vũ Triết vốn muốn vọt lên phía trước biểu hiện một chút, nên cầm ống tuýp đi đến phía trước, lại chứng kiến dòng xe vốn ngăn cản giữa đường đều bị trống rỗng, mà cô bé lãnh đạm kia nắm trong tay một nhánh roi nước thật dài vung vẩy, roi đầu tiên tùy tùy tiện tiện có thể đánh bay vài con Zombie.

Ôn Dao thử nghiệm kỹ năng mới, đây là bắt chước kỹ năng Bạch Tiểu Tiểu và Mạn Mạn, có điều tuy đánh rất thoải mái, nhưng Zombie không cảm giác, sau khi bị đánh bay một lát sau lại từ từ đứng lên, có thể nói kỹ năng này không có tác dụng với Zombie.

Ôn Dao dừng lại, suy nghĩ, tay vung lên, cây roi nước thật dài hóa thành mũi tên nước bay đầy trời. Từ khi dị năng thăng cấp, ngoại trừ tổng số dị năng trong cơ thể gia tăng lên, khống chế dị năng cũng càng thêm thuận buồm xuôi gió, Ôn Dao cảm giác mình nhớ mãi không quên hóa băng hóa sương mù, một ngày nào đó có thể thực hiện đấy.

Mũi tên nước đồng loạt vọt đến Zombie, trực tiếp bắn trúng đầu Zombie cơ bản treo rồi (*xong), còn có vài mũi bắn vào thân thể Zombie nên bọn nó vẫn còn chậm chạp tiến lên.

Thật sự là phiền toái! Ôn Dao nhếch miệng, khóe mắt nhìn thấy Tôn Vũ Triết ngây ngốc đứng ở một bên, tức giận nói: "Còn không mau lên?"

"A? À À!" Tôn Vũ Triết còn đắm chìm kinh hãi bên trong Lolita bạo lực, bị đánh thức lập tức nhẹ gật đầu, hắn vốn có ý định đến giúp đỡ đấy.

Vừa đi lên phía trước vài bước, lại bị gọi lại: "Đợi chútg, cái này cho anh."

Một tay lấy tấm chắn, một tay ném một chiếc túi cho Tôn Vũ Triết.

Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của hắn, Ôn Dao lời ít ý nhiều giải thích nói: "Trong đầu Zombie có cái gì." Nói xong quay người liền lên xe, có điều, chính mình giống như đã quên cái gì... Là cái gì nhỉ? Được rồi, mặc kệ, có thể bị cô quên cũng không phải chuyện quan trọng gì.



Nhìn thấy Ôn Dao không quay đầu lại đi lên xe, Tôn Vũ Triết chỉ phải đi lên giải quyết Zombie còn lại, cũng may còn sống Zombie không nhiều, đa phần đều mất đi khả năng hành động, Tôn Vũ Triết không bao lâu đã giải quyết xong.

Nhìn tấm chắn trong tay, lại nhìn về đầu của con Zombie hư thối buồn nôn kia, Tôn Vũ Triết chịu đựng khó chịu, đem tấm chắn chắn trước rồi bắt đầu tìm kiếm trong đầu Zombie, hơn nửa ngày mới đào ra một vật tròn tròn. Trong đầu Zombie lại có thứ này! Tôn Vũ Triết kinh ngạc, hắn dùng sức trừng mắt nhìn, xác định chính mình không có hoa mắt, lại chăm chú nhìn tinh hạch, cẩn thận từng li từng tí bắt nó lau sạch sẽ, sau đó bỏ vào trong túi vải.

Kế tiếp động tác của Tôn Vũ Triết nhanh rất nhiều, đã không kém lắm đão được một nửa, ngay vào lúc hắn lại đào ra một viên, đột nhiên bên dưới Zombie duỗi ra một đầu dây mây màu xanh lá, vèo thoáng một phát cuốn lấy tinh hạch kia!

Mà Ôn Dao quay về đến trong xe cuối cùng cũng nhớ ra mình quên cái gì, cô quên mất Mạn Mạn!

Trước đó cô bị Ôn Trác đuổi xuống giải quyết Zombie, cô thuận tay ném Mạn Mạn vào bầy Zombie chồng chất, ý thức chiến đấu phải bồi dưỡng từ nhỏ, thế nhưng khi ném đi cô đã quên mất Mạn Mạn, ai kêu nó bị ném đi một tiếng vang cũng không có, một con Zombie cũng không giết được!

Trong đống xác chết, Tôn Vũ triết đang cảnh giác nhìn thực vật không biết tên đoạt đồ với hắn. Đang lúc song phương giằng co, bầu không khí khẩn trương, giương cung bạt kiếm, hết sức căng thẳng, một bàn tay nhỏ bó trắng nõn một phát nhấc lên thực vật xanh lá kia, trực tiếp nhét vào túi rồi xoay người rời đi, bàn tay chủ nhân nói với hắn một câu "Nhanh lên".

Tôn Vũ Triết cảm thấy mới ngắn ngủi nửa giờ hắn đã gặp phải những chuyện khiến đầu óc hắn phản ứng không kịp rồi, gõ vào đầu, bắt đầu tiếp tục đào tinh hạch.

Đào hết tất cả tinh hạch xong, Tôn Vũ Triết trước khi lái xe chạy đến giao lại tấm chắn cùng túi vải cho Ôn Dao, sau khi Ôn Dao nhận lấy trực tiếp nhét cho hắn hai quả táo: "Thù lao."

Tôn Vũ Triết không nghĩ tới đến còn có chỗ tốt như vậy, hắn đem quả táo cẩn thận từng li từng tí bỏ vào trong túi áo, sau khi do dự mấy lần, cố lấy dũng khí có chút lắp bắp mà hỏi: "Cái kia... thứ trong đầu Zombie, chính là cái, người có thể ăn được hay không, giống như... giống như trong tiểu thuyết viết, ăn xong sẽ có dị năng..."

Ôn Dao trợn trắng mắt nhìn hắn đầy sâu sắc: "Muốn chết cứ ăn."

Tôn Vũ Triết có chút thất vọng đi trở về, hắn rất hi vọng mình cũng có thể có dị năng, như vậy có thể bảo vệ tốt Tiểu Quyên cùng con mình. Tuy hắn cũng hoài nghi đứa bé kia có phải nói thật hay không, nhưng hắn không dám đem tính mạng mình ra đùa giỡn, nếu hắn thật sự chết đi thì Tiểu Quyên làm sao bây giờ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Chi Ôn Dao

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook