Chương 632: Nên ra tay liền ra tay
Đông Trùng Hạ Uyển
29/11/2021
Những lời này của Ôn Dao đối với chó săn biến dị quả thật chính là âm
thanh tự nhiên, nó nhanh chóng thả móng vuốt túm ống quần Ôn Dao ra,
chuyển động vòng quanh Ôn Dao hai vòng, sau đó chạy lên phía trước dẫn
đường, một bộ dáng chó săn.
Mà lúc này, mấy người trong nhà vừa lúc đang nói đến một đoàn người Ôn Dao.
"Không thấy rồi sao? Một đám người sống sờ sờ ra đó làm sao không thấy tăm hơi hả? Còn ở thời điểm này?!"
Người đàn ông ngồi trên ghế chủ vị sắc mặt âm trầm, hiển nhiên vô cùng bất mãn đối với người bên dưới báo tin tức này.
Người bên dưới đưa tay lau lau mồ hôi đổ đầy trên trán, lắp bắp nói: "Vốn... vốn em dẫn theo bọn hắn tùy tiện đi dạo trong căn cứ... sau đó... sau đó không phải bên kia xảy ra chuyện sao, em liền tìm người dẫn bọn hắn đi về chổ ở ngày hôm qua. Sau đó em vừa mới tìm người hỏi, mới phát hiện bọn hắn còn chưa trở về, sau đó em đi tìm, chỉ phát hiện mấy thi thể kia..."
Tiếng nói của hắn càng ngày càng nhỏ, dưới ánh mắt càng ngày càng âm lãnh của người đàn ông thiếu chút nữa nhịn không được quỳ thẳng xuống đất luôn.
"Người trọng yếu như vậy mà mày tùy tiện tìm mấy người dẫn bọn hắn?" giọng nói người đàn ông buồn rười rượi, hận không thể ném người nọ vào trong vườn hoa làm phân bón cho hoa!
"Mày biết rõ thân phận con bé kia là gì, sự có mặt của nó quan hệ đến hành đồng tiếp theo của tao đấy!"
Người phía dưới bị chửi không dám ngẩng đầu, hắn không phải thấy mấy người kia đều là người bình thường nên mới tìm mấy dị năng giả hỗ trợ sao, ai ngờ lại xảy ra chuyện này, nếu không trả lời tốt, hôm nay cái mạng nhỏ của hắn sẽ được viết di chúc tại đây rồi.
Người đàn ông ngăn chặn ngọn lửa giận trong lồng ngực, nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Mấy người đã chết kia, chết như thế nào?"
"Cái này... Em cũng không biết, cổ họng của bọn hắn bị cắt đứt, một kích mất mạng, chắc hẳn cùng loại với lưỡi dao gió tấn công, nhưng cụ thể thế nào thì không rõ ràng cho lắm, thời gian trôi qua quá lâu, không thể biết rốt cuộc dị năng gì tấn công."
"Không có người nhìn thấy?"
"Có thì có, nhưng bọn hắn đều nói không biết chuyện gì xảy ra, chỉ nhìn thấy có thứ gì đó lóe lên, mấy người kia liền gục ngã, thậm chí đều không nhìn rõ ai ra tay."
Nghe đến đó, những người khác trong phòng đều khó hiểu hỏi: "Nếu như tôi nhớ không lầm... mấy người đó đều là người bình thường mà, chẳng lẽ bọn hắn che giấu thực lực? Bằng không sao có thể lặng yên không một tiếng động giải quyết hết những người kia như vậy?" truyện được đăng tại wattad: hongtrang301
"Không có khả năng!" Tên còn lại lập tức phản bác nói: "Tôi đã xem qua rồi, dị năng giả của bọn hắn cộng lại không đến mười mấy người, mấy người kia tuyệt đối là người bình thường! Chỉ là..."
"Chỉ là cái gì?"
"Chỉ là cô nhóc kia chắc cũng là dị năng giả, nhưng tôi không thể xác định, cô nhóc đó cho người ta cảm giác có chút kỳ quái..."
"Cho dù con nhóc đó là dị năng giả thì thế nào? Nhỏ như vậy dị năng có thể mạnh đến cỡ nào?"
Có người không cho là đúng, căn bản đều cho rằng Ôn Dao chỉ là một cô nhóc sao có thể làm được gì.
"Cho dù nói thế nào, bây giờ đã không thấy người rồi, phái người đi tìm đi, ai biết đám người kia muốn làm gì, đừng để bọn hắn ra ngoài làm hỏng chuyện."
"Bây giờ người có năng lực đều đã ra ngoài gần hết, còn nhân thủ dư thừa đâu mà tìm người chứ?"
Mấy người ồn ào bàn bạc trong chốc lát, cuối cùng vẫn là người đàn ông ngồi trên ghế chủ vị lên tiếng: "Phát thanh, thông báo toàn bộ căn cứ, bảo người nào nhìn thấy báo cho chúng ta biết trước!"
"Thế nhưng... Như vậy có thể đánh rắn động cỏ hay không?"
"Lão Trầm, mày sẽ không nghĩ bắt thẳng người à?" Có người trêu chọc nói: "Có hiểu thế nào gọi là ngôn ngữ nghệ thuật hay không?"
"Tao không hiểu chẳng lẽ mày hiểu à? Mày..."
"Gâu!"
Ngoài cửa ra vào truyền đến một tiếng chó sủa, cắt đứt tiếng nói chuyện trong phòng, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, nơi cửa ra vào xuất hiện hai bóng dáng. truyện được đăng tại wattad: hongtrang301
Một bóng dáng tự nhiên đó là chó săn biến dị trong sân, một bóng khác nhìn có vẻ là đứa trẻ còn nhỏ tuổi, bởi vì ngược sáng, bọn hắn nhìn không rõ bộ dáng người đó.
Người đàn ông nhíu mày, làm sao con chó săn biến dị kia chạy đến đây? Người gác cổng nơi cửa ra vào đâu? Tại sao không lên tiếng nhắc nhở?
Trong lòng của hắn hơi lo lắng, ánh mắt nhìn chăm chú lên bóng dáng lạ lẫm kia, hắn không nhớ rõ trong căn cứ có người như vậy.
Ánh mắt Ôn Dao dạo qua một vòng những người trong phòng.
Ừ, rất tốt, có lẽ đều ở nơi này, cũng không cần Ôn Dao đi khắp nơi tìm cả đám.
"Mày là ai?"
Nhìn Ôn Dao từng bước tiến đến gần bọn hắn, có người đứng lên quát lớn: "Ai dẫn mày vào đây? Có biết đây là chỗ nào không hả!"
Ngược lại có người khi nhìn rõ cả người Ôn Dao linh quanh chợt lóe lên, dường như cảm thấy cái gì đó, nhưng làm sao cũng không bắt kịp.
Ngược lại người đứng chính giữa vốn đang báo cáo tình hình khi nhìn thấy rõ Ôn Dao liền trợn mắt há hốc mồm, như thế nào cũng không ngờ người bọn hắn nhắc đến nãy giờ lại đột nhiên xuất hiện ở đây như thế!
"Lão đại! Chính là cô nhóc này! Cô nhóc này chính là em gái của Ôn Minh!"
Hắn duỗi ngón trỏ tay phải chỉ vào Ôn Dao, giọng nói vì quá giật mình mà lộ ra bén nhọn.
Cô nhóc này chính là cô bé đó à?!
Trong lòng mọi người cả kinh, quả thật không sao hiểu rõ cô bé này vào đây bằng cách nào, vì sao không có ai đến báo cáo?
Hơn nữa càng quan trọng hơn là, vì sao gia hỏa giữ nhà của bọn hắn lại theo sát bên cạnh cô bé còn lộ ra vẻ nịnh nọt như thế?
Nhìn giống như dẫn đối phương vào đây!
"Cô..."
Người đàn ông vừa mở miệng nói chuyện, một đường đao nước hẹp dài đã bổ tới chính diện, làm cho hắn không thể không đứng dậy nhảy lên, nhanh chóng lùi ra sau mấy mét, tránh né đòn tấn công bất ngờ này.
Đường đao nước kia vỗ mạnh vào chỗ hắn ngồi lúc trước sau đó linh hoạt rẻ qua, tiếp tục đuổi theo hắn.
Người chung quanh nhìn thấy tình thế đột ngột phát sinh này đều ngây ngẩn cả người.
Cái này có ý gì?
Lời còn chưa nói đã ra tay rồi?!
Làm sao không theo lẽ thường gì cả vậy? truyện được đăng tại wattad: hongtrang301
Không phải nên tâm sự trước vài câu, sau đó không thể không ra tay đánh nhau lần nữa sao?
Vừa lên đã ra đòn sát thủ như vậy, đây là thao tác gì thế?
"Các người còn ngốc lăng ở đó làm gì! Ra tay đi chứ!"
Xem cả đám cấp dưới của mình ngồi ngốc ra đấy, người đàn ông giận không có chỗ phát tiết, hắn đều đã kề cận cái chết rồi, đám người này lại con ngây ngốc ở đó xem náo nhiệt!
Ôn Dao tập kích hoàn toàn vượt xa ý liệu của hắn, nếu không phải bản năng thân thể nhận ra nguye hiểm, lần này cho dù không chết cũng phải bị trọng thương đấy!
Dị năng giả hệ thủy lúc nào lợi hại như thế rồi hả?
Lại nhìn đòn thế rõ ràng chỉ là đao nước bình thường mà thôi, nhưng hắn lại cảm nhận được nguy hiểm, tuyệt đối không phải đao nước bình thường không thể so sánh được!
Tiếng quát của người đàn ông đánh thức những người khác, bọn hắn cũng không kịp suy nghĩ vì sao một đứa bé lại có dị năng mạnh như vậy, tại sao phải tấn công bọn hắn, chỉ vô ý phát động tấn công về phía Ôn Dao đứng ở chính giữa!
Lúc này đao nước tấn công người đàn ông trước đó đã chia làm ba đường, từ các phương hướng khác nhau tấn công người đàn ông, làm cho hắn đối phó không xuể.
Mà những người khác tấn công cũng đã đến, Ôn Dao vẫn đứng yên tại chỗ không né tránh, dường như bị dọa sợ choáng váng.
Lập tức Ôn Dao dị năng màu sắc đa dạng bao vây tấn công, trong lòng mọi người đều vui vẻ.
Thành công!
Thế mà chung quanh người Ôn Dao giống như xuất hiện một lồng chụp ánh sáng, đa phần đòn tấn công đánh lên màn ánh sáng đều biến mất, có đòn tấn công cá biệt thậm chí còn bị bắn ngược trở lại!
Mà Ôn Dao lông tóc không chút tổn hao vẫn đứng nguyên tại chỗ, thậm chí ánh mắt đều không nháy, vẫn bình tĩnh nhìn người đàn ông đang chật vật né tránh đòn tấn công phía trước.
Thứ kia là vật gì?!
Mà lúc này, mấy người trong nhà vừa lúc đang nói đến một đoàn người Ôn Dao.
"Không thấy rồi sao? Một đám người sống sờ sờ ra đó làm sao không thấy tăm hơi hả? Còn ở thời điểm này?!"
Người đàn ông ngồi trên ghế chủ vị sắc mặt âm trầm, hiển nhiên vô cùng bất mãn đối với người bên dưới báo tin tức này.
Người bên dưới đưa tay lau lau mồ hôi đổ đầy trên trán, lắp bắp nói: "Vốn... vốn em dẫn theo bọn hắn tùy tiện đi dạo trong căn cứ... sau đó... sau đó không phải bên kia xảy ra chuyện sao, em liền tìm người dẫn bọn hắn đi về chổ ở ngày hôm qua. Sau đó em vừa mới tìm người hỏi, mới phát hiện bọn hắn còn chưa trở về, sau đó em đi tìm, chỉ phát hiện mấy thi thể kia..."
Tiếng nói của hắn càng ngày càng nhỏ, dưới ánh mắt càng ngày càng âm lãnh của người đàn ông thiếu chút nữa nhịn không được quỳ thẳng xuống đất luôn.
"Người trọng yếu như vậy mà mày tùy tiện tìm mấy người dẫn bọn hắn?" giọng nói người đàn ông buồn rười rượi, hận không thể ném người nọ vào trong vườn hoa làm phân bón cho hoa!
"Mày biết rõ thân phận con bé kia là gì, sự có mặt của nó quan hệ đến hành đồng tiếp theo của tao đấy!"
Người phía dưới bị chửi không dám ngẩng đầu, hắn không phải thấy mấy người kia đều là người bình thường nên mới tìm mấy dị năng giả hỗ trợ sao, ai ngờ lại xảy ra chuyện này, nếu không trả lời tốt, hôm nay cái mạng nhỏ của hắn sẽ được viết di chúc tại đây rồi.
Người đàn ông ngăn chặn ngọn lửa giận trong lồng ngực, nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Mấy người đã chết kia, chết như thế nào?"
"Cái này... Em cũng không biết, cổ họng của bọn hắn bị cắt đứt, một kích mất mạng, chắc hẳn cùng loại với lưỡi dao gió tấn công, nhưng cụ thể thế nào thì không rõ ràng cho lắm, thời gian trôi qua quá lâu, không thể biết rốt cuộc dị năng gì tấn công."
"Không có người nhìn thấy?"
"Có thì có, nhưng bọn hắn đều nói không biết chuyện gì xảy ra, chỉ nhìn thấy có thứ gì đó lóe lên, mấy người kia liền gục ngã, thậm chí đều không nhìn rõ ai ra tay."
Nghe đến đó, những người khác trong phòng đều khó hiểu hỏi: "Nếu như tôi nhớ không lầm... mấy người đó đều là người bình thường mà, chẳng lẽ bọn hắn che giấu thực lực? Bằng không sao có thể lặng yên không một tiếng động giải quyết hết những người kia như vậy?" truyện được đăng tại wattad: hongtrang301
"Không có khả năng!" Tên còn lại lập tức phản bác nói: "Tôi đã xem qua rồi, dị năng giả của bọn hắn cộng lại không đến mười mấy người, mấy người kia tuyệt đối là người bình thường! Chỉ là..."
"Chỉ là cái gì?"
"Chỉ là cô nhóc kia chắc cũng là dị năng giả, nhưng tôi không thể xác định, cô nhóc đó cho người ta cảm giác có chút kỳ quái..."
"Cho dù con nhóc đó là dị năng giả thì thế nào? Nhỏ như vậy dị năng có thể mạnh đến cỡ nào?"
Có người không cho là đúng, căn bản đều cho rằng Ôn Dao chỉ là một cô nhóc sao có thể làm được gì.
"Cho dù nói thế nào, bây giờ đã không thấy người rồi, phái người đi tìm đi, ai biết đám người kia muốn làm gì, đừng để bọn hắn ra ngoài làm hỏng chuyện."
"Bây giờ người có năng lực đều đã ra ngoài gần hết, còn nhân thủ dư thừa đâu mà tìm người chứ?"
Mấy người ồn ào bàn bạc trong chốc lát, cuối cùng vẫn là người đàn ông ngồi trên ghế chủ vị lên tiếng: "Phát thanh, thông báo toàn bộ căn cứ, bảo người nào nhìn thấy báo cho chúng ta biết trước!"
"Thế nhưng... Như vậy có thể đánh rắn động cỏ hay không?"
"Lão Trầm, mày sẽ không nghĩ bắt thẳng người à?" Có người trêu chọc nói: "Có hiểu thế nào gọi là ngôn ngữ nghệ thuật hay không?"
"Tao không hiểu chẳng lẽ mày hiểu à? Mày..."
"Gâu!"
Ngoài cửa ra vào truyền đến một tiếng chó sủa, cắt đứt tiếng nói chuyện trong phòng, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, nơi cửa ra vào xuất hiện hai bóng dáng. truyện được đăng tại wattad: hongtrang301
Một bóng dáng tự nhiên đó là chó săn biến dị trong sân, một bóng khác nhìn có vẻ là đứa trẻ còn nhỏ tuổi, bởi vì ngược sáng, bọn hắn nhìn không rõ bộ dáng người đó.
Người đàn ông nhíu mày, làm sao con chó săn biến dị kia chạy đến đây? Người gác cổng nơi cửa ra vào đâu? Tại sao không lên tiếng nhắc nhở?
Trong lòng của hắn hơi lo lắng, ánh mắt nhìn chăm chú lên bóng dáng lạ lẫm kia, hắn không nhớ rõ trong căn cứ có người như vậy.
Ánh mắt Ôn Dao dạo qua một vòng những người trong phòng.
Ừ, rất tốt, có lẽ đều ở nơi này, cũng không cần Ôn Dao đi khắp nơi tìm cả đám.
"Mày là ai?"
Nhìn Ôn Dao từng bước tiến đến gần bọn hắn, có người đứng lên quát lớn: "Ai dẫn mày vào đây? Có biết đây là chỗ nào không hả!"
Ngược lại có người khi nhìn rõ cả người Ôn Dao linh quanh chợt lóe lên, dường như cảm thấy cái gì đó, nhưng làm sao cũng không bắt kịp.
Ngược lại người đứng chính giữa vốn đang báo cáo tình hình khi nhìn thấy rõ Ôn Dao liền trợn mắt há hốc mồm, như thế nào cũng không ngờ người bọn hắn nhắc đến nãy giờ lại đột nhiên xuất hiện ở đây như thế!
"Lão đại! Chính là cô nhóc này! Cô nhóc này chính là em gái của Ôn Minh!"
Hắn duỗi ngón trỏ tay phải chỉ vào Ôn Dao, giọng nói vì quá giật mình mà lộ ra bén nhọn.
Cô nhóc này chính là cô bé đó à?!
Trong lòng mọi người cả kinh, quả thật không sao hiểu rõ cô bé này vào đây bằng cách nào, vì sao không có ai đến báo cáo?
Hơn nữa càng quan trọng hơn là, vì sao gia hỏa giữ nhà của bọn hắn lại theo sát bên cạnh cô bé còn lộ ra vẻ nịnh nọt như thế?
Nhìn giống như dẫn đối phương vào đây!
"Cô..."
Người đàn ông vừa mở miệng nói chuyện, một đường đao nước hẹp dài đã bổ tới chính diện, làm cho hắn không thể không đứng dậy nhảy lên, nhanh chóng lùi ra sau mấy mét, tránh né đòn tấn công bất ngờ này.
Đường đao nước kia vỗ mạnh vào chỗ hắn ngồi lúc trước sau đó linh hoạt rẻ qua, tiếp tục đuổi theo hắn.
Người chung quanh nhìn thấy tình thế đột ngột phát sinh này đều ngây ngẩn cả người.
Cái này có ý gì?
Lời còn chưa nói đã ra tay rồi?!
Làm sao không theo lẽ thường gì cả vậy? truyện được đăng tại wattad: hongtrang301
Không phải nên tâm sự trước vài câu, sau đó không thể không ra tay đánh nhau lần nữa sao?
Vừa lên đã ra đòn sát thủ như vậy, đây là thao tác gì thế?
"Các người còn ngốc lăng ở đó làm gì! Ra tay đi chứ!"
Xem cả đám cấp dưới của mình ngồi ngốc ra đấy, người đàn ông giận không có chỗ phát tiết, hắn đều đã kề cận cái chết rồi, đám người này lại con ngây ngốc ở đó xem náo nhiệt!
Ôn Dao tập kích hoàn toàn vượt xa ý liệu của hắn, nếu không phải bản năng thân thể nhận ra nguye hiểm, lần này cho dù không chết cũng phải bị trọng thương đấy!
Dị năng giả hệ thủy lúc nào lợi hại như thế rồi hả?
Lại nhìn đòn thế rõ ràng chỉ là đao nước bình thường mà thôi, nhưng hắn lại cảm nhận được nguy hiểm, tuyệt đối không phải đao nước bình thường không thể so sánh được!
Tiếng quát của người đàn ông đánh thức những người khác, bọn hắn cũng không kịp suy nghĩ vì sao một đứa bé lại có dị năng mạnh như vậy, tại sao phải tấn công bọn hắn, chỉ vô ý phát động tấn công về phía Ôn Dao đứng ở chính giữa!
Lúc này đao nước tấn công người đàn ông trước đó đã chia làm ba đường, từ các phương hướng khác nhau tấn công người đàn ông, làm cho hắn đối phó không xuể.
Mà những người khác tấn công cũng đã đến, Ôn Dao vẫn đứng yên tại chỗ không né tránh, dường như bị dọa sợ choáng váng.
Lập tức Ôn Dao dị năng màu sắc đa dạng bao vây tấn công, trong lòng mọi người đều vui vẻ.
Thành công!
Thế mà chung quanh người Ôn Dao giống như xuất hiện một lồng chụp ánh sáng, đa phần đòn tấn công đánh lên màn ánh sáng đều biến mất, có đòn tấn công cá biệt thậm chí còn bị bắn ngược trở lại!
Mà Ôn Dao lông tóc không chút tổn hao vẫn đứng nguyên tại chỗ, thậm chí ánh mắt đều không nháy, vẫn bình tĩnh nhìn người đàn ông đang chật vật né tránh đòn tấn công phía trước.
Thứ kia là vật gì?!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.