Chương 417: Ngao cò tranh nhau
Đông Trùng Hạ Uyển
17/09/2021
"Cá chình điện" vua không có bất kỳ động tác nào, mà "cá chình điện" tụ tập chung quanh càng ngày càng nhiều, điện quang màu xanh da trời lập lòe trên mặt biển, hình thành một võng điện cực kỳ lớn màu xanh da trời, bao vây động vật biển cấp tám lại.
Đại Hoàng cũng ngừng lại, dừng trên không trung hơn mười mét, Ôn Dao một lần nữa uống một ống thuốc, từ trên cao nhìn bao quát tất cả.
Động vật biển ngẩng đầu liếc nhìn Đại Hoàng, cảm thấy trước giải quyết một đám gia hỏa không có mắt bao vây nó.
Đuôi dài của động vật biển vung về phía bên phải, dấy lên một làn sóng biển cực lớn cao hơn mười mét, gào thét lao đến đám "cá chình biển" kia.
"Cá chình biển" vua cũng giơ lên chiếc đuôi thật dài của nó đánh xuống mặt biển, một đường lôi điện cực lớn phóng về phía động vật biển, rắn rắn chắc chắc đánh trúng vào phần cổ bên phải động vật biển.
Đồng thời vô số "cá chình biển" chui vào trong nước biển, từ bốn phương tám hướng phát động tấn công về phía động vật biển.
Một vùng biển xanh nơi này dường như trở thành sân khấu lôi điện, trên bầu trời không biết lúc nào kéo đến một đám mây đen, vốn bầu trời đã sáng sủa một lần nữa ảm đạm đi.
Mây đen bốc lên, điện quang mờ mịt, tia chớp màu xanh da trời như một chiếc lưới lớn bao phủ hoàn toàn động vật biển, tiếng đì đùng vang lên không dứt bên tai, thậm chí Ôn Dao còn nhìn thấy miệng vết thương động vật biển đang bị lộ ra bên ngoài bị cường lực lôi điện nướng cháy máu thịt, phát tán ra từng trận mùi vị thịt nướng.
Còn có một con "cá chình điện" hơi nhỏ hung hăng cắn một ngụm lên miệng vết thương lỏa lồ của động vật biển, dùng sức chui vào bên trong thịt, mà từ trên người nó bắn ra điện quang.
Lúc này động vật biển cấp tám này mới phát hiện thể lực của mình hình như không còn đầy đủ như trước, hơn nữa xói mòn cực nhanh, một đuôi vỗ xuống thậm chí không thể đập bay tất cả "cá chình điện" chung quanh.
Khắp các nơi trên người giống như bị cái gì đó cắn, thậm chí còn có cái gì muốn chui vào bên trong thịt nó, khiến nó cảm thấy từng cơn từng cơn đau nhức cả người.
"Ô —— "
Một vòng một vòng sóng âm gợn sóng tản ra, không ít "cá chình điện" bị sóng âm đánh bay ra ngoài, nhưng càng nhiều con trở người lại một lần nữa xông lên.
Ngoại trừ bốn phía không chỗ nào không có quấy rối, động vật biển càng phải đối mặt "cá chình điện" vua đánh chính diện, lúc lôi điện cực lớn đập xuống người nó, cả thân thể nó cứng ngắc trong nháy mắt.
Động vật biển cấp tám biết không thể tiếp tục như vậy được nữa, nó cảm giác thể lực của mình càng ngày càng bất lực, thậm chí lực khống chế thân thể không bằng trước kia, cứ tiếp tục như vậy nhất định rất nguy hiểm!
Nó ngưng tụ khí lực cả người, thân thể kịch liệt bốc lên, quấy nước biển chung quanh đến long trời lỡ đất, đồng thời đuôi to hung hăng đánh xuống, cả thân thể chuyển sang một hướng, đúng là muốn đào tẩu!
"Cá chình điện" vua làm sao có thể buông tha con mồi dâng đến miệng này! Đây chính là đại gia hỏa bình thường nó nhìn thấy còn phải tránh đi, bây giờ có thể gϊếŧ chết nó, thậm chí ăn thịt của nó, nó rất nhanh có thể lại tiến thêm một cấp rồi!
"Cá chình điện" vua mở ra miệng rộng, mặc dù không phát ra bất kỳ âm thanh gì, lại dẫn lôi vân cuồn cuộn từ không trung đến, tia chớp tung hoành, đen kịt rơi xuống, gây áp lực lớn lao cho người khác.
Từng sợi điện quang lập lòe giữa biển trời, như một con rắn màu xanh da trời mảnh dài hẹp, tùy ý bay múa ở trên không trung, cảnh tượng xinh đẹp như thế lại ẩn chứa sức mạnh khổng lồ, một lần nữa vây khốn toàn bộ động vật biển.
Ôn Dao trấn an tâm tình xao động bất an của Đại Hoàng, bảo nó lui ra phía sau một lần nữa, rời khỏi phạm vi lôi điện.
"Dao Dao! Chúng ta đi nhanh đi!"
Thor ngồi xe bay xuất hiện bên người Ôn Dao, trước đó hai phe giao chiến bọn họ có thể đi rồi, nhưng Ôn Dao chậm chạp không có bất cứ động tĩnh gì.
Hiện tại động vật biển này đều sắp chạy trốn, bọn họ cũng nên rút lui đi chứ?
"Đang đợi."
"Hả, còn chờ cái gì, trời sắp sáng rồi, chắc chắn anh của em vội muốn chết!"
Thor cho rằng nhắc đến Ôn Minh sẽ có chút tác dụng, nhưng Ôn Dao vẫn thờ ơ.
"Bà cô! Tiểu tổ tông! Em muốn làm gì vậy!"
Thor cảm thấy hôm nay chính mình đã bị kinh sợ nhiều lần lắm rồi, hắn cảm thấy lúc mình trẻ tuổi đánh nhau cũng không bằng khoảng thời gian ngắn ngủi này!
"Không thể làm ăn lỗ vốn."
Đúng vậy, Ôn Dao cảm thấy lần này quá thua lỗ, đừng nói những ống thuốc bị Ôn Dao rót sạch kia, quan trọng nhất là khối tinh thạch kia, đây là thiệt thòi nhất đấy.
Cho dù nói thế nào, cũng nên kiếm lại chút lãi về!
Thor nghĩ lại, đã biết Ôn Dao nói có ý gì, hắn nhịn không được nâng trán, tính tình không chịu thiệt thòi này thật đúng là... Rất hợp ý hắn nha!
"Cá chình điện" vua sau khi phát ra đại chiêu, vèo một tiếng như gió táp nhảy lên.
Cả người nó trên dưới đều là tia chớp, những nơi đi qua đều bị tia chớp bao bọc, nó vọt tới bên người động vật biển, toàn thân tia chớp như một thanh kiếm khổng lồ hung hăng bổ về phía động vật biển.
Thân thể động vật biển trải rộng điện quang, lân giáp cứng rắn bắt đầu rạn nứt, vô số máu bắt đầu tràn ra, nhuộm đỏ vùng biển chung quanh.
Động vật biển vùng vẫy hai cái, từ từ không còn bất cứ động tĩnh gì nữa, thân thể cực lớn phập phồng theo nước biển.
Trên bầu trời lôi vân dần dần tán đi, trên mặt biển khôi phục bình tĩnh, bầu trời cũng càng ngày càng sáng.
Chung quanh "cá chình điện" bắt đầu vui mừng... chúng lượn đến lượn đi trong nước biển, dường như đang chúc mừng thắng lợi khó có được này.
Mà cả người "cá chình điện" vua cũng co quắp mềm nhũn ra, tựa ở trên thi thể động vật biển khôi phục sức lực.
Trận chiến đấu này hao phí tất cả thể lực cùng dị năng của nó, nếu không phải động vật biển này đã sớm bị thương, nó cùng tộc nhân của nó căn bản đánh không lại.
Tất cả đều đáng giá, đây là thắng lợi của bọn chúng!
"Cá chình điện" vua khôi phục một ít sức lực, nó ngồi thẳng lên, đang chuẩn bị triệu tập tộc nhân chung một chỗ hưởng dụng buổi tiệc, đột nhiên, một trận gió lướt qua bên người nó, đợi nó quay người lại, liền phát hiện vị trí thi thể động vật biển đã rỗng tuếch, chỉ còn lưu lại một mảng máu huyết đỏ tươi.
Nó ngơ ngác nhìn qua một vùng máu đỏ tươi này, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình, thậm chí còn cẩn thận từng li từng tí thò ra cái đuôi đụng đụng, hoài nghi có phải đột nhiên tàng hình hay không.
Chờ đến lúc cái đuôi mình đụng phải khoảng không, "cá chình điện" vua cuối cùng mới kịp phản ứng, chính mình bị cướp mất rồi!!!
Ai! Rốt cuộc là ai!
Bởi vì thể tích cùng uy áp của động vật biển này quá lớn, bọn "cá chình điện" này căn bản không chú ý đến trên không trung có người!
"Cá chình điện" vua tức giận đến cả thân hình phát run, lôi điện vốn đã tiêu tán quanh người nó một lần nữa bắn ra, mây đen cũng tụ tập lần nữa, cuồng phong gào thét, dọa đến đám "cá chình điện" chung quanh đều ôm nhau tụ tập cùng một chỗ, lạnh run nhìn vua nhà mình.
Vẻ mặt Thor đầy ngơ ngác theo sát đằng sau Đại Hoàng, vừa rồi hắn đều không kịp biết chuyện gì đã xảy ra!
Vốn đang nói chuyện, hắn vẫn còn đang cùng nói chuyện với Ôn Dao đại chiêu của con cá chình điện này rất lợi hại, đột nhiên nhìn thấy Đại Hoang mang theo Ôn Dao xông ra ngoài.
Đồng thời lao ra còn bao bọc bên người mấy tầng gió, tốc độ kia, quả thực còn nhanh hơn tia chớp, chỉ có thể nhìn thấy một bóng dáng cực lớn đầy mơ hồ.
Đợi Đại Hoàng vọt tới, hắn mới phát hiện thi thể động vật biển đã không còn nhìn thấy nữa rồi!
Sợ lát lại xảy ra chuyện bất ngờ, hắn lập tức bảo Karl rời đi, chính mình cũng không thể bị đám động vật biển này phát hiện sau đó cõng nồi được đâu!
Đại Hoàng cũng ngừng lại, dừng trên không trung hơn mười mét, Ôn Dao một lần nữa uống một ống thuốc, từ trên cao nhìn bao quát tất cả.
Động vật biển ngẩng đầu liếc nhìn Đại Hoàng, cảm thấy trước giải quyết một đám gia hỏa không có mắt bao vây nó.
Đuôi dài của động vật biển vung về phía bên phải, dấy lên một làn sóng biển cực lớn cao hơn mười mét, gào thét lao đến đám "cá chình biển" kia.
"Cá chình biển" vua cũng giơ lên chiếc đuôi thật dài của nó đánh xuống mặt biển, một đường lôi điện cực lớn phóng về phía động vật biển, rắn rắn chắc chắc đánh trúng vào phần cổ bên phải động vật biển.
Đồng thời vô số "cá chình biển" chui vào trong nước biển, từ bốn phương tám hướng phát động tấn công về phía động vật biển.
Một vùng biển xanh nơi này dường như trở thành sân khấu lôi điện, trên bầu trời không biết lúc nào kéo đến một đám mây đen, vốn bầu trời đã sáng sủa một lần nữa ảm đạm đi.
Mây đen bốc lên, điện quang mờ mịt, tia chớp màu xanh da trời như một chiếc lưới lớn bao phủ hoàn toàn động vật biển, tiếng đì đùng vang lên không dứt bên tai, thậm chí Ôn Dao còn nhìn thấy miệng vết thương động vật biển đang bị lộ ra bên ngoài bị cường lực lôi điện nướng cháy máu thịt, phát tán ra từng trận mùi vị thịt nướng.
Còn có một con "cá chình điện" hơi nhỏ hung hăng cắn một ngụm lên miệng vết thương lỏa lồ của động vật biển, dùng sức chui vào bên trong thịt, mà từ trên người nó bắn ra điện quang.
Lúc này động vật biển cấp tám này mới phát hiện thể lực của mình hình như không còn đầy đủ như trước, hơn nữa xói mòn cực nhanh, một đuôi vỗ xuống thậm chí không thể đập bay tất cả "cá chình điện" chung quanh.
Khắp các nơi trên người giống như bị cái gì đó cắn, thậm chí còn có cái gì muốn chui vào bên trong thịt nó, khiến nó cảm thấy từng cơn từng cơn đau nhức cả người.
"Ô —— "
Một vòng một vòng sóng âm gợn sóng tản ra, không ít "cá chình điện" bị sóng âm đánh bay ra ngoài, nhưng càng nhiều con trở người lại một lần nữa xông lên.
Ngoại trừ bốn phía không chỗ nào không có quấy rối, động vật biển càng phải đối mặt "cá chình điện" vua đánh chính diện, lúc lôi điện cực lớn đập xuống người nó, cả thân thể nó cứng ngắc trong nháy mắt.
Động vật biển cấp tám biết không thể tiếp tục như vậy được nữa, nó cảm giác thể lực của mình càng ngày càng bất lực, thậm chí lực khống chế thân thể không bằng trước kia, cứ tiếp tục như vậy nhất định rất nguy hiểm!
Nó ngưng tụ khí lực cả người, thân thể kịch liệt bốc lên, quấy nước biển chung quanh đến long trời lỡ đất, đồng thời đuôi to hung hăng đánh xuống, cả thân thể chuyển sang một hướng, đúng là muốn đào tẩu!
"Cá chình điện" vua làm sao có thể buông tha con mồi dâng đến miệng này! Đây chính là đại gia hỏa bình thường nó nhìn thấy còn phải tránh đi, bây giờ có thể gϊếŧ chết nó, thậm chí ăn thịt của nó, nó rất nhanh có thể lại tiến thêm một cấp rồi!
"Cá chình điện" vua mở ra miệng rộng, mặc dù không phát ra bất kỳ âm thanh gì, lại dẫn lôi vân cuồn cuộn từ không trung đến, tia chớp tung hoành, đen kịt rơi xuống, gây áp lực lớn lao cho người khác.
Từng sợi điện quang lập lòe giữa biển trời, như một con rắn màu xanh da trời mảnh dài hẹp, tùy ý bay múa ở trên không trung, cảnh tượng xinh đẹp như thế lại ẩn chứa sức mạnh khổng lồ, một lần nữa vây khốn toàn bộ động vật biển.
Ôn Dao trấn an tâm tình xao động bất an của Đại Hoàng, bảo nó lui ra phía sau một lần nữa, rời khỏi phạm vi lôi điện.
"Dao Dao! Chúng ta đi nhanh đi!"
Thor ngồi xe bay xuất hiện bên người Ôn Dao, trước đó hai phe giao chiến bọn họ có thể đi rồi, nhưng Ôn Dao chậm chạp không có bất cứ động tĩnh gì.
Hiện tại động vật biển này đều sắp chạy trốn, bọn họ cũng nên rút lui đi chứ?
"Đang đợi."
"Hả, còn chờ cái gì, trời sắp sáng rồi, chắc chắn anh của em vội muốn chết!"
Thor cho rằng nhắc đến Ôn Minh sẽ có chút tác dụng, nhưng Ôn Dao vẫn thờ ơ.
"Bà cô! Tiểu tổ tông! Em muốn làm gì vậy!"
Thor cảm thấy hôm nay chính mình đã bị kinh sợ nhiều lần lắm rồi, hắn cảm thấy lúc mình trẻ tuổi đánh nhau cũng không bằng khoảng thời gian ngắn ngủi này!
"Không thể làm ăn lỗ vốn."
Đúng vậy, Ôn Dao cảm thấy lần này quá thua lỗ, đừng nói những ống thuốc bị Ôn Dao rót sạch kia, quan trọng nhất là khối tinh thạch kia, đây là thiệt thòi nhất đấy.
Cho dù nói thế nào, cũng nên kiếm lại chút lãi về!
Thor nghĩ lại, đã biết Ôn Dao nói có ý gì, hắn nhịn không được nâng trán, tính tình không chịu thiệt thòi này thật đúng là... Rất hợp ý hắn nha!
"Cá chình điện" vua sau khi phát ra đại chiêu, vèo một tiếng như gió táp nhảy lên.
Cả người nó trên dưới đều là tia chớp, những nơi đi qua đều bị tia chớp bao bọc, nó vọt tới bên người động vật biển, toàn thân tia chớp như một thanh kiếm khổng lồ hung hăng bổ về phía động vật biển.
Thân thể động vật biển trải rộng điện quang, lân giáp cứng rắn bắt đầu rạn nứt, vô số máu bắt đầu tràn ra, nhuộm đỏ vùng biển chung quanh.
Động vật biển vùng vẫy hai cái, từ từ không còn bất cứ động tĩnh gì nữa, thân thể cực lớn phập phồng theo nước biển.
Trên bầu trời lôi vân dần dần tán đi, trên mặt biển khôi phục bình tĩnh, bầu trời cũng càng ngày càng sáng.
Chung quanh "cá chình điện" bắt đầu vui mừng... chúng lượn đến lượn đi trong nước biển, dường như đang chúc mừng thắng lợi khó có được này.
Mà cả người "cá chình điện" vua cũng co quắp mềm nhũn ra, tựa ở trên thi thể động vật biển khôi phục sức lực.
Trận chiến đấu này hao phí tất cả thể lực cùng dị năng của nó, nếu không phải động vật biển này đã sớm bị thương, nó cùng tộc nhân của nó căn bản đánh không lại.
Tất cả đều đáng giá, đây là thắng lợi của bọn chúng!
"Cá chình điện" vua khôi phục một ít sức lực, nó ngồi thẳng lên, đang chuẩn bị triệu tập tộc nhân chung một chỗ hưởng dụng buổi tiệc, đột nhiên, một trận gió lướt qua bên người nó, đợi nó quay người lại, liền phát hiện vị trí thi thể động vật biển đã rỗng tuếch, chỉ còn lưu lại một mảng máu huyết đỏ tươi.
Nó ngơ ngác nhìn qua một vùng máu đỏ tươi này, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình, thậm chí còn cẩn thận từng li từng tí thò ra cái đuôi đụng đụng, hoài nghi có phải đột nhiên tàng hình hay không.
Chờ đến lúc cái đuôi mình đụng phải khoảng không, "cá chình điện" vua cuối cùng mới kịp phản ứng, chính mình bị cướp mất rồi!!!
Ai! Rốt cuộc là ai!
Bởi vì thể tích cùng uy áp của động vật biển này quá lớn, bọn "cá chình điện" này căn bản không chú ý đến trên không trung có người!
"Cá chình điện" vua tức giận đến cả thân hình phát run, lôi điện vốn đã tiêu tán quanh người nó một lần nữa bắn ra, mây đen cũng tụ tập lần nữa, cuồng phong gào thét, dọa đến đám "cá chình điện" chung quanh đều ôm nhau tụ tập cùng một chỗ, lạnh run nhìn vua nhà mình.
Vẻ mặt Thor đầy ngơ ngác theo sát đằng sau Đại Hoàng, vừa rồi hắn đều không kịp biết chuyện gì đã xảy ra!
Vốn đang nói chuyện, hắn vẫn còn đang cùng nói chuyện với Ôn Dao đại chiêu của con cá chình điện này rất lợi hại, đột nhiên nhìn thấy Đại Hoang mang theo Ôn Dao xông ra ngoài.
Đồng thời lao ra còn bao bọc bên người mấy tầng gió, tốc độ kia, quả thực còn nhanh hơn tia chớp, chỉ có thể nhìn thấy một bóng dáng cực lớn đầy mơ hồ.
Đợi Đại Hoàng vọt tới, hắn mới phát hiện thi thể động vật biển đã không còn nhìn thấy nữa rồi!
Sợ lát lại xảy ra chuyện bất ngờ, hắn lập tức bảo Karl rời đi, chính mình cũng không thể bị đám động vật biển này phát hiện sau đó cõng nồi được đâu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.