Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 224: Ngược đãi đám trẻ đầu gấu

Đông Trùng Hạ Uyển

01/09/2021

Đường Hoài thấy hiệu trưởng đồng ý, lại quay đầu nhìn phía sau, ánh mắt hỏi Vu Mặc nên làm gì.

"Móa, cô nhóc này cũng quá kiêu ngạo rồi, lại còn dám một đánh tám, cũng quá không để chúng ta vào mắt rồi."

"Cho cô ta biết chút lợi hại, cho dù cô ta có là em gái đoàn trưởng Ôn cũng không thể xem thường chúng ta như thế!"

"Đúng! Đúng vậy! Cho cô ta chút nhan sắc! Tưởng chúng ta dễ bắt nạt à!"

Mấy đứa trẻ bắt đầu ồn ào, nhao nhao kêu gào muốn cho cô bé nói khoác không biết ngượng miệng này biết thế nào là lợi hại.

Vu Mặc híp mắt yên lặng nhìn chăm chú vào Ôn Dao một hồi lâu, ngoại trừ lộ ra vẻ ngoài bình tĩnh không giống tuổi tác, nửa ngày cũng không phát hiện Ôn Dao có gì khác biệt, hơn nữa, vừa rồi nói thế nào Ôn Dao cũng coi như cứu được nó, lực công kích của hệ thủy lại không cao...

"Lầm bà lầm bầm gì đấy, sợ cái gì, chính cô ta nói ra đấy, thua chẳng lẽ còn trách chúng ta?" Thiếu niên hệ thổ Dịch Thần liếc Vu Mặc, kêu gọi đứa trẻ bên cạnh mình đi lên phía trước.

Thấy thế, Vu Mặc chỉ có thể mang theo những đứa trẻ khác đuổi theo, mà thôi, lát nữa nó ra tay nhẹ một chút là được rồi, ai kêu cô bé này kiêu ngạo như vậy dám khiêu khích tất cả bọn nó.

Ôn Dao đứng giữa thao trường, híp nửa mắt nhìn bầy thiếu niên đi về phía mình, không khí oi bức làm đáy lòng Ôn Dao có chút bực bội, trước đó ngây người ở Trác Sơn hơn một tháng, chỗ đó độ ấm thích hợp, không khí mát mẻ, bây giờ trở về căn cứ ngược lại có chút không thích ứng được, huống chi còn đứng dưới ánh mặt trời thế này.

Ôn Dao cảm thấy, phải cho bọn nó một giáo huấn đầy đủ khắc sâu, mới có thể triệt tiêu đáy lòng bực bội của mình.

Đối diện tám đứa bé đứng nửa vòng tròn bao vây lấy Ôn Dao, đợi sau khi hai bên đứng vững, Du Thừa Chí hô to một tiếng: "Bắt đầu!"

Vừa dứt lời, tay Ôn Dao vung lên, mũi tên nước ùn ùn bay về phía bọn nó.

"Nhanh phân tán!"

Dịch Thần cao giọng hô, đồng thời hai tay đẩy về phía trước, một bức tường đất hiện lên trước mặt nó, ba đứa nhỏ chưa kịp chạy ra nhao nhao núp phía sau tường đất.

"Bịch!"

Mũi tên nước dày đặc kết hợp với cột nước khổng lồ, đâm vào phía trên tường đất, cường lực công kích mạnh mẽ trực tiếp phá hủy tường đất, tường đất vỡ thành từng mảnh nhỏ, mấy đứa nhỏ núp phía sau bị lực phản kích cực lớn tách ra, văng mạnh xuống đất.



Một kích tất trúng, Ôn Dao không có động tác khác, phía bên phải Ôn Dao bỗng nhiên xuất hiện một bức màn nước, triệt tiêu quả cầu lửa đánh úp về phía mình.

Đồng thời nửa người trên hơi nghiêng về phía bên trái, tránh thoát quả đấm đánh tới mình, đồng thời đá ra bên cạnh, đánh bay kẻ đánh lén bay ra ngoài, nện trên mặt đất kéo lên một khoảng cách thật dài mới dừng lại.

"Woa ——" Hạ Y Huyên nhịn không được kinh hô một tiếng, thậm chí còn chu môi huýt sáo một tiếng.

Trước đó cô đã chứng kiến em họ rải rác mấy lần đều là sử dụng dị năng, cơ bản đều đứng như cọc gỗ đánh, không nghĩ đến em họ nhỏ công kích cận chiến cũng không tệ lắm, xem thân thủ này, không kém cô học từ lúc còn nhỏ nha, nhất định cô út dạy cô bé đấy, thật không hổ trẻ con nhà họ Hạ mà.

Ôn Dao thu hồi chân, nhịn không được nhẹ nhàng hoạt động, quá lâu không có luyện tập qua, động tác có chút không quen, hơn nữa thể năng của Ôn Dao cũng không tính đặc biệt tốt, một cước vừa rồi làm chân Ôn Dao có chút đau rồi, quả nhiên Ôn Dao vẫn nên ngoan ngoãn dùng dị năng thôi.

Cảm nhận động tĩnh dưới chân, cúi đầu nhìn xem, vài cọng cỏ non dưới sự thúc giục của dị năng rất nhanh sinh trưởng, đã bắt đầu quấn lấy hai chân Ôn Dao. Thì ra thừa dịp Ôn Dao đối phó với những người khác, cô bé dị năng hệ mộc đã chạy đến phía sau nhân cơ hội tấn công.

Vài đường đao nước xuất hiện bên chân Ôn Dao, dễ dàng cắt đứt lá cây quấn quýt quanh chân mình, sau đó đao nước hóa thành roi dài, đánh bay cô bé cách đó không xa ra ngoài.

Nhìn cảnh "đồ sát" bên này, mấy vị huấn luyện viên trừng lớn mắt, cái này cũng quá khoa trương đi, quả thực đập một phát chết hết mà!

"Chúng ta phải chống đỡ! Cô ta sử dụng nhiều phạm vi công kích lớn như vậy, nhất định không cầm cự được bao lâu, chúng ta phải hao tổn dị năng cùng cô ta!"

Dịch Thần từ dưới đất đứng lên, nó lau lau vết máu trên trán bị đụng trúng, nói với mấy đồng bọn nhỏ gần đó.

"Đúng vậy, cho dù dị năng cô ta cao hơn chúng ta cũng không thể dùng không hạn chế như vậy! Chúng ta chia ra mấy tổ thay phiên nhau lên!"

Bọn nó hợp tác quá nhiều lần, trong đó đã có sự ăn ý, tám đứa trẻ nhanh chóng phân thành ba tổ. Thay phiên phát động tấn công Ôn Dao.

Xông lên trước nhất chính là Đường Hoài cùng dị năng giả tốc độ khác, bọn nó ra sức chạy bốn phía xung quanh Ôn Dao, không ngừng phân tán lực chú ý của Ôn Dao, thỉnh thoáng tiến đến gần công kích một phát.

Một cô bé thấp bé lại là dị năng giả lực lượng, cô bé dưới sự yểm trợ của mấy dị năng giả đánh xa, vung vẩy nắm tay nhìn như nhỏ yếu, kỳ thật ẩn chứa sức mạnh cực đại, mạnh liệt lao về phía Ôn Dao.

Những đứa trẻ chung quanh đồng thời phát động dị năng của mình.



Thật ra Dịch Thần không còn nhiều dị năng lắm, dù sao trước đó đánh nhau với Vu Mặc dị năng đã hao tổn gần bằng không rồi, bây giờ cũng chỉ mới khôi phục chút ít.

Nó nửa quỳ trên mặt đất, hai tay đặt trên mặt đất, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Kiều Kiều, vào lúc Kiều Kiều vung vẩy quả đấm nhỏ sắp nện lên người Ôn Dao, nó hét lớn một tiếng, ngưng tụ dị năng toàn thân xuống tay, lại truyền tống đến mặt đất dưới lòng bàn tay.

Ôn Dao vẫn luôn không chú ý đến động tác của nó, mắt thấy cô bé đối diện "hung thần ác sát" vung vẫy quả đấm nhỏ xông lại phía Ôn Dao, vào lúc quả đấm sắp nện vào Ôn Dao.

Ôn Dao bay bổng nhảy về phía sau một bước, tránh qua, tránh né gai đất bỗng nhiên xuất hiện dưới chân, sau đó duỗi tay phải vỗ tay phát ra tiếng, bên cạnh Ôn Dao đột nhiên xuất hiện một đầu rắn nước khổng lồ, bao bọc quanh Ôn Dao.

Miệng rộng rắn nước mở to, phun ra một cột nước khổng lồ, mạnh mẽ đánh thẳng vào Kiều Kiều, lực trùng kích cực lớn đánh bay Kiều Kiều, cuối cùng "Bịch" một tiếng đập vào trên cành cây, ngã rơi xuống đất sau đó không nhúc nhích nữa.

"Kiều Kiều!"

Mấy đứa trẻ hô to một tiếng, nhưng Kiều Kiều nằm rạp trên mặt đất không có một chút phản ứng.

"Mày gϊếŧ chết Kiều Kiều! Tao liều mạng với mày!"

Một nhóc béo gấp đến đỏ mắt, cái gì nó cũng không quân tâm, thậm chí qune6 cả dị năng, phẫn nộ khiến tốc của nó nhanh hơn trước, cả người như viên đạn lao đến phía Ôn Dao.

Những đứa trẻ khác cũng bị nhóc béo làm bừng tỉnh, đều cho rằng Ôn Dao gϊếŧ Kiều Kiều, đôi mắt nhìn về phía Ôn Dao đều tràn ngập thù hận, phóng thích tất cả dị năng cả người, không quan tâm đập về hướng Ôn Dao.

Ôn Dao bó tay rồi, rõ ràng còn chưa có chết mà, chỉ có điều ngất đi mà thôi.

Nhìn đám trẻ đầu gấu phẫn nộ, Ôn Dao cảm thấy chơi đùa cũng đủ rồi, nên kết thúc.

Lúc lắc tay phải, rắn nước như mũi tên bình thường phân biệt phương hướng phóng về phía trước, một đuôi đánh bay nhóc béo, sau đó đánh bay cả đám trẻ khác, lực đạo so với trước càng lớn hơn khiến bọn nó nện trên mặt đất không thể động đậy được nữa, hoàn toàn mất đi năng lực hành động.

Đột nhiên, tròng mắt Ôn Dao hơi híp, nhìn lại một trong những đứa trẻ trên mặt đất.

"A ——" đứa bé kia đột nhiên ôm đầu hét to một tiếng, đó là một dị năng giả hệ tinh thần, vừa rồi còn muốn sử dụng thuật thôi miên với Ôn Dao, cái này cũng quá không biết tự lượng sức rồi.

Nhìn xem đám trẻ bị ngược đầy đất, Du Thừa Chí vội vàng gọi huấn luyện viên đi lên kiểm tra, tuy hắn nói tùy tiện giáo huấn, nhưng cũng không thể xảy ra vấn đề quá lớn, vẫn phải cam đoan an toàn tính mạng của bọn nó mới được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Chi Ôn Dao

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook