Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 204: Quyết tâm trở nên mạnh mẽ

Đông Trùng Hạ Uyển

01/09/2021

Khi đó Ôn Dao vừa mới trở thành ma pháp sư sơ cấp, nắm giữ sơ bộ các loại ma pháp công kích sơ cấp, sau đó lão sư sắp xếp cho Ôn Dao một nhiệm vụ, để Ôn Dao đi đến rừng Carson tìm đồ vật theo quy định mang về.

Một lần đó Ôn Dao cũng không lão sư đã lặng lẽ đi theo sau Ôn Dao để đảm bảo an toàn tính mạng của Ôn Dao, chỉ có vào lúc Ôn Dao nguy hiểm đến tính mạng mới ra tay, đồng thời cũng tiến hành quan sát khảo hạch Ôn Dao.

Ở trong rừng Carson, Ôn Dao đã trải qua rất nhiều lần chiến đấu, có nhiều lần đều xém tử vong, nhưng cuối cùng, Ôn Dao đều sống sót. Vào lúc Ôn Dao rời khỏi rừng Carson, không chỉ tìm được đồ nhiệm vụ yêu cầu, còn tôi luyện được kỹ xảo chiến đấu, đạt được lĩnh ngộ sâu sắc về ma pháp.

Càng quan trọng hơn, ở một lần đó, Ôn Dao xác định quyết tâm phải trở thành một cường giả!

Mấy lần đến bờ vực cái chết, khiến Ôn Dao hiểu rõ ràng, bản thân chỉ có thực lực cường đại, mới có thể ung dung đối mặt với bất cứ thứ gì, mới có thể nắm giữ vận mệnh trong bàn tay của mình!

Thế nhưng, đến trái đất mười năm qua Ôn Dao đã quá mức an nhàn, không có ma pháp, thời gian minh tưởng của Ôn Dao rõ ràng ít hơn kiếp trước rất nhiều, hơn nữa nàng minh tưởng thời gian rõ ràng so kiếp trước ít hơn nhiều, hơn nữa căn bản không nghĩ đến sau này thế nào.

Đặc biệt tinh thần lực cường đại làm cho Ôn Dao phần lớn thời gian luôn dạo chơi bên ngoài thế giới này, Ôn Dao luôn đứng bên ngoài xem, tâm tình lạnh nhạt quan sát tất cả ở thế giới này.

Cho dù Ôn Dao vẫn luôn nói mình nên hòa nhập vào, sống tốt trôi qua hết kiếp này, nhưng sâu trong lòng Ôn Dao biết rõ, trong lòng Ôn Dao cũng không phải nghĩ như vậy, Ôn Dao vẫn còn tưởng niệm cuộc sống trước kia.

Sau này tận thế đến, vừa mới đầu Ôn Dao cũng không quá mức xem nó là chuyện gì lớn, Ôn Dao cứ như đã tìm được một món đồ chơi mới, tiếp tục thờ ơ lạnh nhạt, nhìn xem tận thế này đến tột cùng sẽ biến thành như thế nào.

Theo thời gian dần trôi qua, vào một lần tinh thần lực tăng trưởng, để Ôn Dao phát hiện tâm tình chính mình biến hóa, Ôn Dao cũng không muốn thờ ơ suy nghĩ như thế nữa.

Từ lần đó, Ôn Dao cũng đã quyết định tu luyện dị năng chăm chỉ, cố gắng đề cao thực lực bản thân.

Hiện tại, Ôn Dao nhớ đến lúc phát hiện một mỏ tinh thạch lớn ở Trác Sơn, Ôn Dao cảm giác, cảm thấy đây không phải một sự kiện đơn giản, nhất định có ngàn vạn lần quan hệ đến tận thế. Nhưng, chân tướng bị tầng tầng sương mù bao phủ, Ôn Dao hoàn toàn nhìn không thấu.

Nếu như không có tinh thần lực cường đại, bây giờ Ôn Doa cũng không quá đáng chỉ mạnh hơn người khác một chút mà thôi.

Nhưng, phát hiện những thứ này lại làm Ôn Dao cảm thấy sốt ruột, Ôn Dao nghĩ, mình cần cố gắng trở nên mạnh mẽ, không chỉ tinh thần lực, càng là dị năng nữa.

Giống như đã từng học ma pháp cũng cùng suy nghĩ như vậy, tu luyện dị năng, thẳng đến khi thực lực đứng ở đỉnh cao nhất!

Khi đó, dốc hết sức đến mười phần, mặc kệ âm mưu như thế nào, Ôn Dao tin tưởng mình sẽ có đầy đủ lòng tin cùng thực lực để đối mặt.

Ôn Dao cảm thấy, chính mình có lẽ đã tìm được cảm giác lúc trước một lần nữa, đã tìm được khao khát quyết tâm trở nên mạnh mẽ của mình!



"Két."

Ôn Dao cảm giác được tinh thần hải của mình có thứ gì vỡ tan rồi, nhưng Ôn Dao tuyệt không bối rối, Ôn Dao ngồi xếp bằng xuống, hai mắt nhắm nghiền, ung dung đối mặt với tinh thần hải chính mình đang cuồn cuộn ngất trời như sóng dữ.

Theo tinh thần lực từng đợt rồi lại từng đợt trùng kích, Ôn Dao cảm giác có cái gì đó hoàn toàn bị đánh vỡ, tinh thần lực của Ôn Dao bắt đầu tăng trưởng cực kỳ nhanh... đồng thời, trong trời đất một lượng lớn năng lượng dũng mãnh lao về phía Ôn Dao, phía sau tiếp phía trước tràn vào trong cơ thể Ôn Dao.

Trong sơn cốc nổi lên từng đợt gió lớn, thậm chí Ôn Dao ở trên không xuất hiện một luồng lốc xoáy nhàn nhạt mà mắt thường có thể nhìn thấy.

Tiểu Tiểu cùng Mạn Mạn cảm nhận được biến hóa chung quanh, tuy không biết đến cùng chủ nhân xảy ra chuyện gì, nhưng cũng biết bây giờ rất trọng yếu với chủ nhân, tuyệt đối không thể bị quấy rầy.

Hai thú liếc nhau, đều lập tức khôi phục nguyên bản, cách Ôn Dao khoảng mười mét, một trái một phải canh giữ bên người Ôn Dao.

Hiện tại Ôn Dao lâm vào một cảm giác rất huyền diệu, Ôn Dao cũng nói không rõ chuyện gì xảy ra, chỉ vô ý thức dựa theo sơ đồ kinh mạch lúc trước Ôn Trác cho mà vận hành một lần, không ngừng trùng kích kinh mạch mới.

Vào giây phút này, thời gian dường như mất ý nghĩa...

Ôn Dao cứ lẳng lặng ngồi yên ở chỗ kia, dùng tốc độ trước nay chưa từng có hấp thu năng lượng trong trời đất, thời gian từng phút từng giây trôi qua, cuối cùng, Ôn Dao cảm giác được tinh thần lực tăng trưởng từ từ ngừng lại, năng lượng trong cơ thể cũng rơi vào trạng thái bão hòa.

Vì vậy Ôn Dao thu hồi tinh thần lực, chậm rãi mở to mắt, phát hiện vốn sơn cốc sáng ngời đã ảm đạm hẳn đi, lại qua không bao lâu nữa trời sắp tối rồi.

Đang chuẩn bị đứng dậy, "Ọt ọt ọt ọt ——", bụng phát ra từng đợt kháng nghị, quả thật không giống như chỉ đói một bữa.

Hỏi thăm Tiểu Tiểu, quả nhiên, lúc này đã là xế chiều ngày hôm sau rồi...

Nhìn sắc trời sắp tối đen, bây giờ trở về cũng không còn kịp nữa, dù sao Đại Hoàng không có ở đây, chỉ có thể qua một đêm ở sơn cốc này thôi.

Ban đêm độ ấm trong sơn cốc khác với nơi khác rất nhiều, Ôn Dao tìm được một sơn động trống để ở tạm, thoáng quét dọn một phen, cũng đốt lên một đống lửa, đem thịt báo đốm biến dị đã cắt xong lấy ra làm bữa tối.

Sau khi ăn uống no đủ, lúc này Ôn Dao mới có thời gian quan sát biến hóa thân thể của mình.

Đầu tiên là tinh thần lực, không cần phải nói, sự tăng trưởng này quả thật giống như ngồi hỏa tiễn, thế mà đạt được tổng tinh thần lực từ từ tăng trưởng trong nhiều năm của Ôn Dao gom lại, Ôn Dao cảm thấy tinh thần lực này cách ma đạo sư không xa lắm.



Thời điểm lấy ít đồ ra ngoài, Ôn Dao phát hiện không gian trong chiếc nhẫn không gian lớn lên không ít, tuy vẫn chênh lệch không nhỏ với trước kia, nhưng cũng tăng từ hai trăm mét vuông biến thành ba trăm mét vuông rồi, có thể chứa được đồ vật nhiều hơn rồi đây.

Dựa theo cách giải thích về dị năng mà nói... từ cấp bốn lên cấp năm, hơn nữa, Ôn Dao cảm thấy còn không phải thời kỳ đầu của cấp năm, không khác lắm đến thời kỳ cuối, nói không chừng qua không bao lâu nữa sẽ lên cấp nữa.

Nhưng, cái này cũng phải nhờ độ dày cùng độ tinh khiết năng lượng rất cao ở nơi này, nếu ở căn cứ... Ôn Dao cảm thấy cũng khó khăn lắm mới có sự đột phá thế này.

Có điều tăng trưởng năng lượng quá nhanh, Ôn Dao còn cần tốn nhiều thời gian để thuần thục cùng nắm giữ dị năng của mình, xem ra, thời gian ngủ say của Đại Hoàng cũng gần xong rồi...

Ngày hôm sau vừa trở về lại bị Ngữ Điệp quở trách vài câu, sau khi nói xong, Ngữ Điệp nhìn Ôn Dao muốn nói lại thôi, dường như không biết nên mở miệng nói thế nào.

"Làm sao vậy?" Ôn Dao chủ động hỏi.

"Chính là... cảm thấy dường như Dao Dao có chỗ nào không giống lúc trước." Ngữ Điệp thoáng do dự vẫn mở miệng: "Nhưng lại nói không nên lời thay đổi ở đâu, chỉ cảm thấy không giống lúc trước, ừm, Tiểu Ảnh cũng đồng ý quan điểm của chị."

"Không có gì khác." Ôn Dao nhàn nhạt mở miệng, đồng thời đưa một ít thứ mình mang về giao cho cô ấy, ừm, dường như Ngữ Điệp say mê nấu ăn.

Sau đó Ôn Dao đi đến bên dưới cây bồ đề, chuẩn bị nhìn xem tình huống tiến cấp của Đại Hoàng như thế nào.

Đại Hoàng nhìn vẻ ngoài cũng không có gì thay đổi, vẫn ghé vào cây bồ đề ngủ say sưa, Tĩnh Như đang cách đó mấy bước quét lá cây rụng.

"A Di Đà Phật, tiểu thí chủ nhìn vẻ ngoài dường như có chút bất đồng, có vẻ đã nghĩ thông suốt mọi chuyện rồi." Tĩnh Như dừng lại động tác quét rác, nhìn qua Ôn Dao vừa cười vừa nói.

Ôn Dao liếc mắt, không để ý đến lời Tĩnh Như nói... tiếp tục quan dát Đại Hoàng.

"Có lẽ nơi đây vô cùng có duyên với tiểu thí chủ."

"Có lẽ." Ôn Dao không yên lòng trả lời.

"Có nguyên nhân mới có kết quả, đây là phúc báo của tiểu thí chủ."

Ha ha, quả thật không muốn nói chuyện cùng Tĩnh Như, Ôn Dao kiểm tra xong, xác định Đại Hoàng có khả năng khoảng một tuần nữa mới có thể tỉnh lại, xoay người rời đi, chuyện Ôn Dao cần làm cũng không ít, không rảnh cùng lão hòa thượng nói chuyện Phật pháp hay nhân quả.

Nhìn bóng lưng Ôn Dao, Tĩnh Như lắc đầu cười cười, tiếp tục cầm lấy cây chổi quét lá rụng, yên tĩnh lại an bình, dường như không có chuyện gì hay vật gì có thể khiến nội tâm ông gợn sóng...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Chi Ôn Dao

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook