Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 679: Sau đó (3)

Đông Trùng Hạ Uyển

05/01/2022

Kiều Khải Nhạc hơi sững sờ, dường như không nghĩ đến đối phương sẽ hỏi vấn đề này, hắn nháy mắt, nhỏ giọng đáp: "Căn cứ trưởng chúng tôi đưa ra ý nghĩ này, sau khi bên trên thảo luận xong đã nhất trí thông qua, không chỉ có các người, còn một vài quốc gia và căn cứ khác cũng cần trợ giúp, chúng tôi đều cũng sẽ tận lực cung cấp một ít trợ giúp."

Kiều Khải Nhạc thoáng dừng một chút, sau đó cho Ba Cương một ánh mắt ý vị thâm trường: "Đương nhiên, đối với bạn bè có quan hệ rất tốt với chúng tợi, chúng tôi sẽ cung cấp càng nhiều trợ giúp hơn nữa."

Đôi mắt Ba Cương sáng ngời, hắn và Kiều Khải Nhạc liếc nhau một cái, sau đó cười cười ngầm hiểu với nhau.

Ba Cương vừa nghe đã hiểu, chuyện này là tên căn cứ trưởng kia dẫn đầu, nhưng đã trải qua toàn bộ cao tầng chính phủ đồng ý, nói rõ vị căn cứ trưởng này có bối cảnh không tầm thường, trình độ phía trên nhất định có thể ảnh hưởng đến hướng đi của toàn bộ quốc gia.

Mà nửa câu sau...

Ba Cương quyết định chính mình đã làm được một quyết định chính xác nhất chính là đè những lời dị nghị khác xuống, xin Hoa Quốc trợ giúp, hơn nữa từ đầu tới cuối hắn đều không ỷ vào thân phận của mình chèn ép đối phương, còn cấp cho bọn họ tiện lợi nhất định, cũng không váng đầu đi đoạt cùng bọn họ cái gì.

Lúc này mới nhận được chỗ tốt lớn như vậy!

Mà Kiều Khải Nhạc cũng không lừa gạt Ba Cương, đây thật sự là Ôn Minh nói ra trước hết đấy.

Tuy Hoa quốc có công tạo ra cách điều chế thuốc, nhưng phạm vi công bố lúc trước chỉ giới hạn trong một số thế lực quốc gia cùng một ít chính phủ quốc gia vẫn luôn duy trì liên hệ. Nhưng bây giờ rất nhiều chính phủ quốc gia cũng chưa hoàn toàn khống chế toàn bộ quốc gia của mình, không ít nơi quần hùng mọc lên san sát như rừng, chính quyền phân cách.

Những căn cứ thuộc thế lực khác bởi vậy trôi qua rất gian khổ, dù sao những thế lực có cách điều chế cũng không dễ dàng đem cách điều chế cho bọn hắn.

Nhưng điều này cũng làm cho nhân khẩu những căn cứ kia giảm mạnh, số lượng Zombie tăng nhiều, hoàn toàn không giống Hoa quốc đã tiêu diệt hơn phân nửa bộ phận Zombie.

Mặc kệ xuất phát từ mục đích gì, Ôn Minh cảm thấy, đã đến lúc công bố toàn bộ cách điều chế thuốc rồi.

Lần này cho bọn hắn cách điều chế cũng không phải bản cải tiến cuối cùng đấy, cách điều chế những thuốc kia đều thuộc vào một trong các cơ mật cao cấp nhất của Hoa quốc, trước khi không có nghiên cứu chế tạo ra thứ tốt hơn, bản đưa ra vẫn là lần đầu dùng đấy.



Bên trong túi văn kiện này không chỉ có cách điều chế thuốc, càng miêu tả kỹ càng chi tiết nguyên vật liệu cần thiết, văn hay tranh đẹp, không sợ tính sai nguyên vật liệu, thậm chí các hạng mục chú ý đều ghi rõ rành rành, có thể nói vô cùng có thành ý rồi.

Bởi vậy, đa phần mọi người ở đây hoàn toàn đã quên tiếp tục khởi binh vấn tội Kiều Khải Nhạc, ngược lại bắt đầu tranh giành đánh tốt quan hệ với hắn.

Chỉ có một vài người có cách nghĩ khác trong lòng thầm hận không thôi, nhưng đã đánh mất tiên cơ, hiện tại nếu lại bắt Kiều Khải Nhạc nói cái gì, sẽ bị cho rằng không có ý tốt, hoặc muốn thông đồng làm bậy như Mạo Đan Uy!

Giải quyết xong chuyện này, lại cùng các đại biểu thế lực khác trao đổi kỹ càng một phen, Kiều Khải Nhạc mang theo một chiến sĩ ra khỏi phòng họp, liền phát hiện không thấy bóng dáng những người khác đâu, ngay cả Dao Dao cũng không biết đã chạy đi đâu, đợi hỏi thăm nhiều người, cuối cùng ở quảng trưởng lớn nhất trong căn cứ tìm được Ôn Dao, hơn nữa những người khác đều ở đây.

Quảng trường đầy ấp người, có binh sĩ đang phân phối đội ngũ theo từng quốc tịch, dù sao Tam Giác Vàng vốn không thuộc quyền quản lý của ai, từng người đều có quốc tịch khác nhau, đặc biệt Mạo Đan Uy còn tiêu diệt nhiều căn cứ nhỏ, bắt người từ chỗ đó qua đây.

Nhưng bởi vì chính sách tàn bạo của Mạo Đan Uy, cộng thêm không muốn người biết về thí nghiệm, bắt lại nhiều người nhưng nhân khẩu trong căn cứ cũng không có bao nhiêu, cộng thêm buổi tối trải qua một trận đại chiến, bây giờ nhân số cả quản trường chỉ hơn một ngàn người.

Đám người chia thành hai bộ phận, một bộ phận chỉ có không đến một trăm người, đại phần đều bị thương, rõ ràng cho thấy đó là dị năng giả đầu hàng.

Mà bộ phận người nhiều nhất tất cả đều là người bình thường, đa phần mọi người đều không có đủ quần áo che thân, xanh xao vàng vọt, hành vi sợ hãi rụt rè, trong ánh mắt tràn đầy chết lặng, dù có binh sĩ đã nói với bọn hắn Mạo Đan uy đã chết rồi, bọn cùng bọn họ nói mạo đan uy đã bị chết, bọn họ đến cứu bọn hắn đấy, bọn hắn cũng không có bao nhiêu phản ứng.

Kiều Khải Nhạc đi đến bên người mấy người Ôn Dao, lúc này mới phát hiện có một người đàn ông trung niên đang đứng trước mặt bọn họ, ăn mặc nhìn có vẻ cũng không tệ lắm, nhưng sắc mặt xám trắng, đôi má lõm, thân thể gầy gò, dường như một trận gió cũng có thể thổi bay hắn, hơn nữa cho thấy hắn chỉ là một người bình thường không có dị năng.

Thân người hắn có chút còng, đang nói chuyện cùng một chiến sĩ, hốc mắt ửng đỏ, giọng nói nghẹn ngào, lôi kéo tay chiến sĩ kia không thả, giống như đang cố túm lấy cọng cỏ cứu mạng vậy.

Thấy Ôn Dao không có việc gì, lúc này Kiều Khải Nhạc mới bắt đầu hỏi thăm tình huống trước mắt: "Đây là chuyện gì?"

Nhìn thấy Kiều Khải Nhạc, cuối cùng chiến sĩ bị túm tay cũng thở ra nhẹ nhàng.



Bọn họ đi làm nhiệm vụ lần này hẳn nên nghe theo mệnh lệnh của Ôn Dao đấy, nhưng Ôn Dao xong việc liền mặc kệ tất cả, Kiều Khải Nhạc lại không có ở đây, mấy người Nhện nữ lại không thích xen vào chuyện người khác, cuối cùng hắn bị lôi kéo phải nghe một đống lời tố khổ và cảm kích.

"Đội phó, người này tên Trương Khánh Quốc, người Hoa quốc, trước đó là tổng giám đốc tập đoàn Long Đỉnh của đặc khu kinh tế Tam Giác Vàng, vẫn luôn ở chỗ này phụ trách xây dựng, lúc tận thế nơi này bị Mạo Đan Uy chiếm được, hắn và mấy trăm người Hoa quốc bị vây ở chỗ này..."

Thì ra trong căn cứ này ngoại trừ người ba nước khác, nhiều nhất chính là người Hoa quốc rồi, hơn nữa đa phần trước tận thế đều đầu tư kinh tế và xây dựng ở đây.

Tận thế bộc phát, ngay từ đầu Trương Khánh Quốc còn mang theo người Hoa quốc trong công ty chiếm cứ được một miếng đất, tuy hắn không có dị năng, nhưng năng lực lãnh đạo của hắn rất mạnh, rất nhiều người đều tin phục hắn, cộng thêm trong đội ngũ còn có một ít người thức tỉnh dị năng, mà hắn có quan hệ không tệ với quân đội địa phương, ngay từ đầu bọn hắn cũng trôi qua kha khá.

Vốn bọn hắn nghĩ cách trở về nước, dù sao người nhà đều ở trong nước, nhưng hoàn cảnh đặc thù của Tam Giác Vàng khiến cho chuyện này trở thành một chuyện vô cùng khó khăn.

Về sau đại lão mấy phương tranh đấu, những cá con tôm tép như Trương Khánh Quốc bọn hắn bị liên lụy, cộng thêm quân phiệt có quan hệ tốt nhất của bọn hắn bị Mạo Đan Uy gϊếŧ chết, bọn hắn đã trở thành nô ɭệ của Mạo Đan Uy.

Những người thức tỉnh dị năng kia đều bị Mạo Đan Uy bắt đi, mà bọn hắn những người bình thường bị ép làm đủ chuyện, bị cho là nô ɭệ ở tầng chót nhất, sống chết đều đặt trên tay người khác.

Trương Khánh Quốc cảm thấy cứ tiếp tục như vậy không được, cho dù vì mình hay vì đồng bào của hắn, bọn hắn không thể cứ ngồi chờ chết như vậy, nhưng bọn họ đều là người bình thường, căn bản không có năng lực phản kháng.

Cuối cùng, Trương Khánh Quốc phát huy bản lĩnh thương nhân của chính mình, tìm cách lôi kéo quan hệ với một thân tín của Mạo Đan Uy, lợi dụng hắn để mọi người sinh sống đỡ hơn được một ít, ít nhất có thể trách đi các công việc phải chết —— phòng thí nghiệm, sở nghiên cứu, nuôi cá sấu.

Nhưng tên thân tích kia thích nhất tìm người cùng hắn cùng nhau hút thuốc phiện kiểu mới, cảm thụ tinh thần suиɠ sướиɠ cùng dị năng bên trong cơ thể tăng thêm một tí ti.

Hắn cảm thấy Trương Khánh Quốc nói chuyện rất xuôi tai, nịnh nọt tâng bốc làm cho tâm tình khoan khoái dễ chịu, cho nên thích nhất tìm hắn cùng một chỗ.

Trương Khánh Quốc là người bình thường, nhưng bọn hắn cũng có người bình thường hút thuốc phiện, vì một vài đồng bào phía sau hắn, Trương Khánh Quốc biết rõ những vật kia không được, nhưng vẫn đi theo đối phương cùng một chỗ hút, ít nhất hắn hi sinh cũng không uổng phí, đoàn người bọn hắn không sống khá giả hơn nhưng vẫn tốt hơn những người khác.

Thân thể Trương Khánh Quốc đã thật không tốt, thậm chí hắn cảm thấy mình sắp chết rồi, thi thể sẽ bị cho cá sấu ăn, đến lúc đó đoàn người làm sao đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Chi Ôn Dao

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook