Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 242: Tâm tư của Phùng Tử Nhiên

Đông Trùng Hạ Uyển

01/09/2021

Trước đó bọn hắn đánh nhau động tĩnh lớn như vậy, tất nhiên dẫn đến Zombie rồi, nhưng thời gian khoảng cách dài như vậy, chỉ có thể nói kế bên này không có Zombie gì, đều là những nơi xa hơn chạy đến.

Hà Liệt Sinh phân phó binh sĩ bên người thông báo với các binh sĩ ở lại trong hội quán khoa học kỹ thuật, bảo ba tiểu đội chạy đến đây.

Dù sao hội quán khoa học kỹ thuật nhi đồng cũng là nơi bọn họ dừng lại trú chân hai ngày, bởi vậy tận lực đừng để Zombie đến quá gần, dù sao giải quyết thi thể Zombie cũng là một vấn đề lớn.

Trước đó dọc đường bọn họ giải quyết thi thể Zombie, đều là dị năng giả hệ hỏa dùng quả cầu lửa không ngừng nén ở nhiệt đồ cao lập tức thiêu đốt hầu như không còn gì, nhưng mặc dù loại phương pháp này rất nhanh lại hữu hiệu, nhưng ô nhiễm môi trường cũng gạch thẳng một dấu đấy, chỉ có thể nói vừa có hại vừa có lợi hắn chọn nhẹ đấy.

Xa xa bầy Zombie đã lờ mờ có thể thấy được, tiếng gào thét của bọn chúng càng ngày càng gần, xông lên phía trước nhất chính là mấy con Zombie biến dị, so với Zombie bình thường, hình thể chúng càng lớn, động tác càng thêm linh hoạt, vài cái bật nhảy, liền cách bọn họ càng gần hơn.

Đối với trên đường đi gặp nhiều tình cảnh lớn như bọn người Hạ Liệt Sinh mà nói, cảnh tượng này thật đúng không tính là cái gì, chỉ có thể xem là cảnh tượng nhỏ mà thôi. Nhưng đối với bọn người Phùng Tử Nhiên mà nói, đây đã là bầy Zombie khó gặp rồi, gặp được nhiều Zombie như vậy, bình thường chỉ có lui lại thôi.

"Phùng thiếu, chúng ta..."

Gã đàn ông đầu trọc tới gần Phùng Tử Nhiên, muốn nhìn xem hắn có tính toán gì hay không, dù sao cũng là cố chủ của bọn hắn, lại là con trai của căn cứ trưởng, hắn mới là người đưa ra quyết định.

Dưới cái nhìn của gã đàn ông đầu trọc, bây giờ thối lui rất tốt, bọn hắn xem như đã có hiềm khích với đám người đối diện kia, tuy bây giờ không có gì, ai biết sau này có tính sổ hay không?

Đừng nói cái gì đối phương mặc quân trang, là quân đội nhân dân vì con em, bây giờ cũng đã là tận thế rồi, cũng không thấy bọn họ đến cứu người, hiện tại thời thế loạn như vậy, mọi thứ đều phải cẩn thận đề phòng.

Hơn nữa nhiều Zombie như vậy, chỉ có mấy người, có thể đánh thắng được sao?

Phùng Tử Nhiên quan sát Ôn Dao bên kia, bọn họ đều đứng ở đó không nhúc nhích, thậm chí còn lên xe lấy vũ khí, xe ra chuẩn bị ứng chiến trực diện rồi.

"Trước đợi lát nữa, nhìn kỹ rồi hẵn nói."

Phùng Tử Nhiên không muốn từ bỏ như vậy, hắn nghĩ thêm... vừa rồi có thể thấy thực lực cô bé kia không kém, hơn nữa lúc ấy bên người còn có một con rắn biến dị, bây giờ lại xuất hiện một con hổ biến dị, mặc kệ nguyên nhân gì, có thể làm cho những con thú biến dị hung mãnh này nhận thức cô bé làm chủ, đều chứng minh đứa nhỏ này không đơn giản.

Hơn nữa bên người cô bé có quân nhân đi theo, vẫn theo tư thái bảo hộ, điều này nói rõ gia thế nhà cô bé này không tầm thường.



Cho dù nói thế nào, mượn ân cứu mạng kéo gần khoảng cách hai bên đều càng có cơ hội lựa chọn, Phùng Tử Nhiên không muốn buông tha cơ hội lần này.

Gặp cố chủ không đồng ý lui lại, gã đàn ông đầu trọc khẽ cắn môi, chỉ đành phải liều mình cùng quân tử, dù sao Phùng Tử Nhiên xảy ra chuyện, hắn trở về cũng rơi vào hoàn cảnh không được tốt, mọi người trong nhà hắn vẫn còn ở trong căn cứ đây này.

Gã đàn ông đầu trọc gọi mấy đồng đội của mình chuẩn bị xe cho tốt, trước đó chiến đấu đã bị Đại Hoàng lật tung rồi, bây giờ cần phải kiểm tra kỹ càng, đến lúc đó thật sự đánh không lại thì cũng có cơ hội chạy trốn tránh khỏi cái chết.

Cô gái trước đó cùng người đàn ông khôi khô yên lặng đi đến sau lưng Phùng Tử Nhiên, bọn họ là vệ sĩ của hắn.

Ba con Zombie xông lên trước nhất đã cách bọn họ càng ngày càng gần, Hà Liệt Sinh tháo mũ xuống, bẻ bẻ cổ cùng cổ tay, tay phải mở ra, thủ đoạn, tay phải một trương, "Phụt" thoáng một phát dấy lên một đốm lửa diễm.

Thuận tay ném đến, trực tiếp đánh thẳng vào con Zombie tiên phong xong đến trước nhất.

Nhìn đội trưởng đã chọn một người lợi hại nhất, binh sĩ khác cùng đến cũng nghênh đón một con, một người chọn một con.

Còn lại binh sĩ cường hóa thị giác cầm vũ khí trong tay, ánh mắt lại không ở trên người chiến hữu của mình, mà cảnh giác nhìn chằm chằm vào bọn người Phùng Tử Nhiên.

"Hay quá... Thật là lợi hại!" Thiếu niên hệ mộc trừng lớn mắt, nhìn thấy bọn người Hà Liệt Sinh dễ dàng dồn ép đánh Zombie biến dị, sợ hãi thán phục liên tục.

Những người khác cũng nhịn không được gật đầu, quả thật lợi hại quá, dị năng giả lợi hại nhất căn cứ bọn hắn cũng không hơn được...

Người đàn ông trung niên bĩu môi, khinh thường nói: "Thôi đi pa ơi..., đằng sau còn một đoàn Zombie kia kìa, chờ bọn hắn đánh xong cũng đã bị bao vây rồi? Có thể chạy được hay không còn là một vấn đề đây này!"

Vừa dứt lời, sau lưng lại truyền tới một trận động cơ âm thanh ô tô, quay đầu nhìn lại, vài chiếc xe quân đội phóng như bây về hướng này.

Nhìn từng chiếc xe quân đội lướt qua bọn hắn dừng ở phía trước, sau đó từ bên trong nhảy ra một binh sĩ vác súng trên vai, đạn lên nòng, mấy người có chút trợn tròn mắt, đám binh sĩ này ở đâu ra?

Viện binh đến rồi, Hà Liệt Sinh nhanh chóng giải quyết hết Zombie bên cạnh mình, bắt đầu chỉ huy binh sĩ tác chiến.

Không đến nửa giờ, tất cả Zombie đều được giải quyết, nhìn Hà Liệt Sinh chỉ huy các binh sĩ quét dọn chiến trường, Phùng Tử Nhiên suy nghĩ, đi về hướng hắn.

"Tất cả đều dựa theo quá trình trước đó, lại phái mấy người tuần tra ở chung quanh, sau khi trở về mở rộng tuần tra phạm vi, bảo đảm nơi tạm đóng quân được an toàn."



"Vâng!"

Phân phó hết binh sĩ Hà Liệt Sinh quay người lại, lại nhìn thấy Phùng Tử Nhiên ngăn ở trước mặt mình, khóe miệng hắn hơi nhếch lên, trên dưới đánh giá Phùng Tử Nhiên một lúc, không đếm xỉa tới hỏi thăm: "Có việc?"

"Vâng... Cảm ơn các người đã cứu chúng tôi, tôi..."

"Đừng đừng đừng." Hà Liệt Sinh khoát khoát tay: "Chúng tôi cũng không cứu các người, chỉ là vừa lúc chúng tôi làm chuyện của mình mà thôi, hơn nữa..."

Hà Liệt Sinh dừng lại một chút, liếc nhìn Đại Hoàng, tiếp tục mở miệng nói: "Các người vô cớ tấn công thú biến dị của chúng tôi, việc này..."

"Đây đều là hiểu lầm!" Phùng Tử Nhiên lập tức giải thích nói: "Chúng tôi cũng không biết con thú biến dị này có chủ, chỉ có điều..."

"Được rồi." Hà Liệt Sinh đã cắt đứt lời Phùng Tử Nhiên nói: "Chủ nhân người ta không truy cứu, tôi cũng không có khởi binh vấn tội, bây giờ các người an toàn rồi, có thể đi."

Nói xong Hà Liệt Sinh lướt thẳng qua hắn đi về hướng xe của mình, không hiểu thấu xuất hiện một đội người, đoàn trưởng lại không ở đây, hắn cũng không muốn tiếp xúc quá nhiều với đối phương.

Phùng Tử Nhiên bị hạ lệnh đuổi khách nhìn Hà Liệt Sinh đi đến trước mặt cô bé kia nói gì đó, sau đó cô bé cưỡi biến dị hổ xoay người rời đi, đằng sau có một chiếc xe quân đội đi theo.

Cúi đầu trầm tư, hắn đi đến bên người gã đàn ông đầu trọc, hỏi "Bên kia có kiến trúc lớn nào không?"

Phùng Tử Nhiên thuê bọn người gã đàn ông đầu trọc, ngoại trừ bởi vì thực lực bọn hắn trong căn cứ không tệ, trừ danh tiếng tiểu đội dị năng bên ngoài, còn có một nguyên nhân, đó chính là bọn họ có hai người là người của thành phố này, đối với tình huống nơi này khá quen thuộc.

"Bên kia ah..." Gã đàn ông đầu trọc nghĩ nghĩ, trả lời: "Bên kia có một hội quán khoa học kỹ thuật nhi đồng, còn có tòa nhà mới xây dựng bán hoặc cho thuê, một vài cửa hàng đang xây dựng, có một con đường lớn đi thông đến nội thành, vốn thành phố này là một nơi khai phá trọng điểm, nhưng còn chưa hoàn thành tận thế đã đến rồi."

"Chúng ta đi đến đó!"

Phùng Tử Nhiên đưa ra quyết định.

"Cái này... Phùng thiếu, đám người quân đội kia có vẻ không chào đón chúng ta, chúng ta cần gì miễn cưỡng dán đến? Cái này không tốt lắm đâu... Hơn nữa bây giờ là tận thế, đều không có pháp luật gì cả, bọn hắn nhiều người lại có vũ khí, nếu thật muốn tiêu diệt chúng ta chỉ là chuyện một phút đồng hồ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Chi Ôn Dao

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook