Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 544: Thành lập khế ước

Đông Trùng Hạ Uyển

22/09/2021

【Em nói gì với nó đó?】

Trong đầu đột nhiên xuất hiện giọng nói Ôn Dao, Mạn Toa lại càng hoảng sợ, mở to mắt nhớ lại vấn đề Ôn Dao hỏi, sau đó mới trả lời:【Em nói cái này giống như bạn bè với nhau, có thể cảm giác đại khái vị trí của đối phương, cảm giác được đối phương gặp nguy hiểm, còn có thể thuận lợi trao đổi, hơn nữa bọn hắn ở chung với nhau lâu như vậy, anh Tiết Dương cũng sẽ không tổn thương nó, đại khái là như vậy đấy...】

【Em ấy nói không sai.】

Tuy bây giờ Ôn Dao còn không hiểu rõ hoàn toàn tính đặc thù của loại dị năng này, nhưng trước đó đã hỏi qua Cầu Cầu một vài vấn đề đơn giản.

Nếu ép buộc thành lập khế ước cũng không phải không có khả năng, nhưng yêu cầu khế ước sư phải có tinh thần lực cường đại đủ mạnh, có thể hoàn toàn ngăn chặn đối phương.

Như tên khế ước sư kia ở nước M, mặc dù mới cấp ba, nhưng tinh thần lực hoàn toàn có thể áp chế dị thú cấp bốn, lúc trước hắn có ba con dị thú, ngoại trừ Cầu Cầu vị nhát gan bị dọa đến nổi không dám phản kháng, hai con dị thú khác đều là ép buộc thu phục chiếm lấy đấy.

Cho nên sau khi hắn bị Ôn Dao gϊếŧ chết, chúng mới nhanh chóng chạy thoát như vậy, hoàn toàn không có ý nghĩ báo thù thay chủ nhân nhà mình.

Nhưng Ôn Dao cũng nói cho Laca biết, loại khế ước này trước mắt dường như lấy con người làm chủ, có chút cùng loại với khế ước chủ tớ ở đại lục Ella, nhưng lại không khắc nghiệt như vậy, đại khái có thể xen lẫn giữa khế ước chủ tớ và khế ước bình đẳng.

"Anh tới đây."

Tiết Dương ngẩng đầu nhìn về phía Ôn Dao, phát hiện ánh mắt đối phương đang theo dõi hắn, hắn nhìn chung quanh, sau đó chỉ chỉ vào bản thân: "Em nói... tôi à?"

"Ừm."

Đây rốt cuộc là muốn làm gì vậy!

Muốn đi đến đó cũng không nói làm gì, chỉ là em nhìn tôi rồi tôi nhìn em, chơi trò mắt to trừng mắt nhỏ hả!

Không thể nói rõ mọi chuyện hay sao!

Như vậy làm cho người khác đoán tới đoán lui rất khó chịu nha!

Trong lòng Tiết Dương liều mạng gào thét đậu đen rau muống, nhưng sau khi bị Ôn Dao nhìn lướt qua, hắn vẫn ngoan ngoãn đứng dậy dựa theo Ôn Dao nói ngồi xuống bên kia.

Không có cách nào, không trách hắn kinh sợ nha, cô bé này thật đáng sợ quá!

Lúc mặt cô bé không biểu tình nhìn mình, chỉ tự mình trải qua mới chính thức cảm nhận được loại áp lực này.

Từ đâu xuất hiện quái thai này vậy chứ!

Đợi đến khi nhìn thấy Laca ngồi xổm đối diện với hắn, vẻ mặt hắn mờ mịt nhìn về phía Mạn Toa, đây là muốn làm gì vậy?

Mạn Toa rõ ràng có chút khẩn trương, cô bé mới vừa tiến cấp lại muốn thành lập khế ước cho người khác, rất sợ bị thất bại đó!



"Chị... Dao Dao, nếu thất bại sẽ không có chuyện gì chứ?"

Mặc dù Mạn Toa đã tự mình thí nghiệm, nhưng chuyện đó hoàn toàn khác hẳn với việc giúp người khác!

Nếu thất bại sẽ bị cắn trả gì gì đó hay không...

"Không có việc gì, làm theo lời chị nói trước kia là được, chị sẽ theo dõi."

Chỉ cần tự nguyện phối hợp không phản kháng, Ôn Dao cho rằng sẽ không có vấn đề gì, hơn nữa Hầu vương này cũng vừa mới cấp ba mà thôi, tinh thần lực của Mạn Toa mạnh hơn nó nhiều.

"Các người muốn làm gì?"

Tiết Dương bất đắc dĩ rồi, giống như muốn hắn làm chuyện gì đó, nhưng lại không có ai giải thích cho hắn biết, đây rốt cuộc là muốn làm gì vậy chứ!

"Là như thế này, em có thể..."

Mạn Toa giải thích đơn giản chuyện này một lần, mà Tiết Dương và chú Cáp Luân vừa nghe tròng mắt thiếu chút nữa muốn rớt ra ngoài luôn.

"Em nói... em nói giúp anh ký kết khế ước với Laca hả?"

Tiết Dương không thể chờ đợi hỏi thăm: "Giống như trong truyện huyền huyễn, loại khế ước này à?"

Trong đầu Tiết Dương lập tức toát ra một đống truyện huyễn huyễn đã từng xem, trong đó, bên người mỗi nhân vật chính đều có một đống lớn ma thú và dị thú.

Hắn đã từng bởi vì chính mình không có dị năng mà thất vọng một trận, chẳng lẽ chính mình không có bàn tay vàng sao?

"Khế ước gì gì đó có đáng tin hay không..."

So với việc Tiết Dương hưng phấn, trọng điểm chú Cáp Luân lại đặt ở phương diện khác.

"Khế ước không có ảnh hưởng không tốt gì cả..."

Đối với chú Cáp Luân mà nói, hiện tại hắn xem trọng nhất là Tiết Dương và Laca, hắn không hy vọng hai người họ bị tổn thương.

Hơn nữa, nói thật, hắn càng hi vọng Tiết Dương có thể đi ra ngoài, không phải ở chỗ này cả đời.

"Không có chỗ nào không tốt."

Mạn Toa lắc đầu, người khác cô bé không biết, nhưng cô bé cảm thấy anh Tiết Dương và Laca đều không có vấn đề, tuy cô bé cảm thấy Laca dường như có chút miễn cường, nhưng cũng không bởi vì vậy mà giận chó đánh mèo lên Tiết Dương đã ở chung với nó nhiều năm.



"Thế... sẽ không có chuyện anh chết rồi nó cũng chết theo đó chứ..."

"Không có chuyện này đâu! Em còn không lợi hại như vậy!" Mạn Toa vội lắc đầu phủ nhận.

"Vậy là tốt rồi." Tiết Dương nhẹ nhàng thở ra, đột nhiên nhớ tới cái gì, ngẩng đầu nhìn về hướng Laca: "Đúng rồi, Laca có đồng ý hay không? Anh cũng không thể bắt buộc nó."

"Đã nói xong với nó rồi."

Nói xong rồi?

Thì ra trước đó ánh mắt đối mặt "ẩn ý đưa tình" kia là đang nói đến chuyện này sao?

Tiết Dương hơi nhíu mày, sau đó đứng người lên, vỗ vỗ tro bụi trên quần áo, cười nói: "Anh thấy được rồi, dù sao sau này anh cũng ở chỗ này, có ký khế ước hay không cũng không có gì khác biệt, tuy anh nghe không hiểu chúng nó nói cái gì, nhưng ở chung với nhau lâu như vậy cũng có thể nhìn ra."

Trước đó bọn hắn yên lặng nhìn nhau lâu như vậy, cuối cùng Laca còn không hiểu thấu ngã sấp xuống, hiển nhiên ban đầu Laca cũng không vui, cho dù nói thế nào, hắn cũng không hy vọng bắt buộc người khác.

"Sắc trời không còn sớm, chúng ta trở về đi, trước đó Laca cho anh không ít thịt rắn, đêm nay chúng ta ăn canh rắn!"

Vào lúc Tiết Dương sắp quay người, ống quần đột nhiên bị người kéo lại, cúi đầu nhìn, kẻ kéo hắn đúng là Laca.

Thời điểm hắn nhìn sang, Laca dùng sức kéo một cái, kéo thẳng Tiết Dương ngã xuống đất, sau đó trợn trắng mắt với hắn, kêu lên vài tiếng.

Tiết Dương ngã ngồi trên tảng đá lớn, xoa xoa cái mông ngã đau ai ôi vài tiếng, bất mãn nói: "Laca, mi làm gì thế! Rất đau đấy!"

"Nó nói nhanh lên, đừng lắm lời."

Mạn Toa cố nén cười, mở miệng phiên dịch thay nó.

Hai bên đều đồng ý rồi, như vậy liền thật sự bắt đầu.

Mạn Toa bảo bọn hắn ngồi xuống không nên cử động, trong đầu thả lỏng, cho dù gặp được cái gì cũng đều không được có bất kỳ chống cự gì.

Sau đó cô bé duỗi hai tay ra, một tay đặt trên trán Tiết Dương, tay kia đặt trên trán Laca, từ từ nhắm mắt lại.

Ôn Dao cũng thả tinh thần lực ra, tinh thần lực của Ôn Dao từ từ bao phủ cả khu vực này, sau đó cẩn thận quan sát động tác của bọn hắn, không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.

Dưới sự quan sát tinh thần lực của Ôn Dao, đại biểu tinh thần lực của Mạn Toa vươn hai sợi xúc tu dạng tia tinh thần, một sợi kết nối với tinh thần thể sáng bóng ảm đảm nhất của Tiết Dương, một sợi khác kết nối với tinh thần thể của Laca.

Thân thể Tiết Dương có chút cứng đờ, vẻ mặt cũng thoáng méo mó, cảm giác bị người xâm nhập tinh thần thể cũng chẳng hề dễ chịu, nên vô ý thức muốn phản kháng, nhưng rất nhanh hắn đã khống chế được chính mình, thân thể một lần nữa buông lỏng.

Nhưng Laca bên này không quá thuận lợi, dù có giống người hơn nữa nhưng nó cũng không phải người, lúc tinh thần lực Mạn Toa vừa tiếp xúc với tinh thần thể của Laca, bản năng cảm nhận tinh thần thể bị uy hiếp nên đã phát động phản kích về hướng tinh thần thể của Mạn Toa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Chi Ôn Dao

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook