Chương 660: Thuốc phiện kiểu mới
Đông Trùng Hạ Uyển
29/11/2021
Vừa nghe Ba Cương nói, cả quá trình Ôn Dao luôn cúi đầu rốt cuộc lần đầu tiên ngẩng đầu nhìn lên.
Ôn Dao đột nhiên nhớ đến từ rất sớm trước kia căn cứ Hoa Nam đã phát hiện thuốc khôi phục tinh thần lực nào đó, gióng như cũng có cùng tác dụng như vậy, vào lúc khôi phục tinh thần lực cũng đồng thời làm cho người ta sinh ra lười biếng, giống như dùng thuốc phiện, sau khi nghiện rất khó bỏ, cuối cùng không thể không bị người khống chế.
Kiều Khải Nhạc cũng nhớ đến sự kiện kia, lúc ấy hắn cũng tham gia lần hành động đó, tại khu vực chợ đêm thu được không ít bình thuốc không, cũng bắt được rất nhiều người.
Cũng may lúc ấy phát hiện kịp thời, dù có không ít người đã dùng loại thuốc này, nhưng vì thời gian không dài, vẫn có thể từ bỏ được.
Nhưng sự từ bỏ này càng thêm thống khổ còn hơn từ bỏ thuốc phiện bình thường, lúc ấy hắn đã tận mắt nhìn thấy thảm trạng của những người kia, vô cùng khắc sâu ấn tượng.
Ba Cương đem gói giấy nhỏ cỡ bàn tay đặt trên bàn, sau đó cẩn thận từng li từng tí mở bọc giấy ra, một ít thứ có hình dạng như bột phấn hiện ra trước mắt mọi người, màu sắc cũng không phải trắng như tuyết, mà mang theo một chút hồng phấn.
"Thứ này chỉ là bán thành phẩm, nhìn có chút giống thuốc phiện trước kia, đây chỉ là một loại trong số đó, nghe nói còn có vài loại, hiệu quả có chút khác biệt, ít nhất chính là một loại bị chế thành thuốc phiện dạng viên, không chỉ mang theo thuận tiện, hơn nữa phục dùng xong trong khoảng thời gian ngắn có thể tăng sức chiến đấu lên."
Thật ra từ rất sớm bọn Ba Cương đã biết Mạo Đan Uy vẫn còn sản xuất thuốc phiện, cũng tiêu thụ trong chính căn cứ của mình, dù sao với tư cách trùm buôn thuốc phiện lớn nhất trước tận thế, hắn có đầy đủ nguyên vật liệu nơi sản sinh cùng dây chuyền sản xuất thuốc phiện nguyên vẹn.
Lúc ấy bọn hắn vẫn còn cười nhạo Mạo Đan Uy, cho rằng hắn đang tự làm mình diệt vong. Trong tận thế nhân khẩu vốn đã giảm mạnh, nếu muốn căn cứ của mình phát triển, phải chống cự được Zombie và sinh vật biến dị, như vậy nhất định phải đảm bảo căn cứ của mình có đầy đủ sức chiến đấu.
Một đám đều là kẻ nghiện có thể làm được gì cho tương lai căn cứ?
Thế nhưng bọn hắn đã quên mất, đám này không chỉ là kẻ nghiện, càng là một đám dân liều mạng!
"Loại độc phẩm này thật sự có thể tăng cường dị năng và sức chiến đấu à?"
Kiều khải Nhạc thấy những người khác cũng không kinh hãi, có lẽ đã sớm biết tin tức này, lần này có lẽ chủ yếu là giải thích cùng bọn họ.
Hắn biết rõ quốc gia mình nghiên cứu chế tạo các loại thuốc, nhưng theo hắn biết, không công bố cách điều chế ra ngoại, lúc ấy đã nói cách điều chế này cho một ít quốc gia tham dự hội liên minh, hắn không xác định loại thuốc phiện kiểu mới này có quan hệ gì đến cách điều chế thuốc của bọn họ hay không.
Đối với vấn đề này, Ba Cương giải thích: "Căn cứ chúng ta đã thí nghiệm, quả thật có hiệu quả tăng cường nhất định, nhưng tác dụng phụ càng lớn, rất dễ dàng bị nghiện, sau khi nghiện sẽ xuất hiện hậu quả gì tôi không cần nói các người cũng biết rõ rồi."
Lúc vừa mới biết tin tức này, Ba Cương còn phát hiện có người lén lút buôn bán trong căn cứ của mình, hơn nữa đối tượng buôn bán đều là dị năng giả căn cứ coi trọng, thậm chí người bình thường cũng có trong những kẻ buôn bán thuốc phiện kai.
Vì thế Ba Cương rất phẫn nộ, dùng thủ đoạn lôi đình xử lý những kẻ kia, thậm chí dị năng giả đã hoàn toàn nghiện mà không thể khống chế cũng bị hắn xử lý, hắn không thể lưu lại những nhân tố không ổn định này làm ảnh hưởng căn cứ của mình.
Mạo Đan Uy dụng tâm hiểm ác, hắn ta có ý định phá hủy căn cứ bọn hắn từ bên trong, Ba Cương cũng hoài nghi những căn cứ bị hắn ta công phá kia có phải đều dùng cách này hay không.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Ba Cương nóng lóng muốn liên hợp với các thế lực khác vây quét đối phương, trong tận thế rất nhiều người nhìn không thấy hi vọng sẽ trầm mê vào ảo giác của thuốc phiện, đây không phải là điều hắn muốn nhìn thấy.
"Hơn nữa còn có một loại thuốc phiện, bọn hắn sau khi phục dùng sẽ mất đi lý trí, trở nên táo bạo điên cuồng, hành vi giống như dã thú, thậm chí sẽ bộc phát thực lực bản thân lên gấp mấy lần, lần đầu tiên chúng tôi vây quét đó không tìm hiểu triệt để tình huống, nên mới té ngã đau đớn như thế."
Cái này không phải thuốc bộc phát hay sao!
Kiều Khải Nhạc thầm nghĩ thứ này rất tương tự với thuốc bộc phát của bọn họ đấy, nhưng rõ ràng thứ này càng có hại hơn, không giống đồ tốt.
Kế tiếp Ba Cương lại nói rất nhiều về tình huống căn cứ Mạo Đan Uy, chủ yếu là nói rõ cho bọn Ôn Dao biết, những người khác đã hiểu rõ ràng từ trước.
Đằng sau chính là cách phân phối cụ thể hành động lần này, mà phân đoạn trên đã có không ít khác nhau.
"Dựa vào cái gì để chúng tôi xung phong?! Anh có biết lần vây quét trước căn cứ chúng tôi đã tổn thất nghiêm trọng như thế nào hay không, lần này chúng tôi phái người ra đều là tinh anh cuối cùng của căn cứ chúng tôi rồi, nếu mất luôn thì phải làm sao? Có phải các người đánh vào chủ ý này sau đó muốn chiếm đoạt căn cứ chúng tôi hay không?"
Căn cứ nào đó được an bài xung phong, người phụ trách căn cứ đó lập tức phản ứng không muốn làm, trước khi hắn đến nơi này căn cứ trưởng bọn hắn đã dặn dò không được dần đầu xung phong lên phía trước, chỉ cần theo sau kiếm tiện nghi là được rồi.
Ba Cương nhíu mày, không vui nói: "Đây là căn cứ theo thực lực của nhân viên đến lần này để sắp xếp, hơn nữa không phải chỉ có nhóm người các người dẫn đầu hành động. Hơn nữa chỉ muốn các người phái ra một nhóm người mà thôi, làm sao lại không được?"
Mặc kệ Ba Cương có nói như thế nào, đối phương cũng không muốn, bởi vì tranh chấp, bầu không khí cả phòng họp trở nên ngưng trọng, Ba Cương mím môi, ánh mắt không tốt nhìn chằm chằm vào đối phương, rõ ràng đang cố nén lửa giận của mình.
Ba Cương không cho rằng mình là thành nhân, quả thật cũng đem lợi ít của mình xếp ở hàng nhất, nhưng hắn tự cho rằng mình làm căn cứ trưởng của căn cứ này cũng không tệ lắm, so với những căn cứ hỗn loạn mất trật tư kia đã tốt hơn nhiều, hơn nữa nhân khẩu cũng tối đa đấy, thuộc hạ cũng trung thành và tận tâm.
Lần trước bởi vì chủ quan không biết tình huống mới bị hao tổn không ít nhân thủ, lần này hắn càng chuẩn bị tự mình dẫn đội, tinh anh trong căn cứ cũng xuất động hơn phân nửa. Nhưng không nghĩ đến còn có người không muốn ra lực, nấp ở phía sau chiếm tiện nghi, chẳng lẽ bọn hắn không hiểu đạo lý môi hở răng lạnh hay sao?!
Đối phương bị ánh mắt không tốt của Ba Cương nhìn chằm chằm vào khiến da đầu run lên, nhưng cũng có thế cố gắng chống đỡ áp lực không chịu nhả miệng, căn cứ bọn hắn cũng không lớn như căn cứ Ba Cương, hơn nữa là thế lực võ trang tư nhân phát triển ra, so ra kém hơn Ba Cương dựa vào chính phủ, lần hành động trước quả thật bọn hắn đã bị tổn thất nghiêm trọng.
Hơn nữa đều là người cùng một quốc gia, cho dù trước tận thế hay sau tận thế, giữa bọn hắn cũng có không ít xung đột, căn cứ trưởng của bọn hắn lo lắng Ba Cương nhân cơ hội lần này chiếm đoạt căn cứ của bọn hắn cũng không phải không có lý!
Ba Cương cười lạnh một tiếng, đã không muốn, vậy thì hắn cũng không miễn cưỡng, dứt khoát thay đổi nhiệm vụ cho bọn hắn, chỉ có điều trong lòng âm thầm ghi nhớ kỹ sổ sách này.
Nghe không cần xung phong nữa, người nọ nhẹ nhàng thở ra, về phần có thể bị Ba Cương ghi hận hay không, hắn cũng lười chú ý, dù sao vốn dĩ quan hệ của bọn hắn cũng không tốt, bảo tồn thực lực của mình mới là mấu chốt.
Tiếp đó sự sắp xếp phía sau cũng không xuất hiện quá nhiều lối rẽ, thậm chí có người chủ động đưa ra phương diện tham dự nào đó, thẳng đến khi có người hỏi: "Thế đám cá sấu biến dị kia thì làm sao?"
Lời này vừa nói ra, phòng họp lập tức yên tĩnh, người còn chưa có nhiệm vụ lập tức cúi đầu, sợ đội ngũ của mình bị sắp xếp nhiệm vụ này
Ôn Dao đột nhiên nhớ đến từ rất sớm trước kia căn cứ Hoa Nam đã phát hiện thuốc khôi phục tinh thần lực nào đó, gióng như cũng có cùng tác dụng như vậy, vào lúc khôi phục tinh thần lực cũng đồng thời làm cho người ta sinh ra lười biếng, giống như dùng thuốc phiện, sau khi nghiện rất khó bỏ, cuối cùng không thể không bị người khống chế.
Kiều Khải Nhạc cũng nhớ đến sự kiện kia, lúc ấy hắn cũng tham gia lần hành động đó, tại khu vực chợ đêm thu được không ít bình thuốc không, cũng bắt được rất nhiều người.
Cũng may lúc ấy phát hiện kịp thời, dù có không ít người đã dùng loại thuốc này, nhưng vì thời gian không dài, vẫn có thể từ bỏ được.
Nhưng sự từ bỏ này càng thêm thống khổ còn hơn từ bỏ thuốc phiện bình thường, lúc ấy hắn đã tận mắt nhìn thấy thảm trạng của những người kia, vô cùng khắc sâu ấn tượng.
Ba Cương đem gói giấy nhỏ cỡ bàn tay đặt trên bàn, sau đó cẩn thận từng li từng tí mở bọc giấy ra, một ít thứ có hình dạng như bột phấn hiện ra trước mắt mọi người, màu sắc cũng không phải trắng như tuyết, mà mang theo một chút hồng phấn.
"Thứ này chỉ là bán thành phẩm, nhìn có chút giống thuốc phiện trước kia, đây chỉ là một loại trong số đó, nghe nói còn có vài loại, hiệu quả có chút khác biệt, ít nhất chính là một loại bị chế thành thuốc phiện dạng viên, không chỉ mang theo thuận tiện, hơn nữa phục dùng xong trong khoảng thời gian ngắn có thể tăng sức chiến đấu lên."
Thật ra từ rất sớm bọn Ba Cương đã biết Mạo Đan Uy vẫn còn sản xuất thuốc phiện, cũng tiêu thụ trong chính căn cứ của mình, dù sao với tư cách trùm buôn thuốc phiện lớn nhất trước tận thế, hắn có đầy đủ nguyên vật liệu nơi sản sinh cùng dây chuyền sản xuất thuốc phiện nguyên vẹn.
Lúc ấy bọn hắn vẫn còn cười nhạo Mạo Đan Uy, cho rằng hắn đang tự làm mình diệt vong. Trong tận thế nhân khẩu vốn đã giảm mạnh, nếu muốn căn cứ của mình phát triển, phải chống cự được Zombie và sinh vật biến dị, như vậy nhất định phải đảm bảo căn cứ của mình có đầy đủ sức chiến đấu.
Một đám đều là kẻ nghiện có thể làm được gì cho tương lai căn cứ?
Thế nhưng bọn hắn đã quên mất, đám này không chỉ là kẻ nghiện, càng là một đám dân liều mạng!
"Loại độc phẩm này thật sự có thể tăng cường dị năng và sức chiến đấu à?"
Kiều khải Nhạc thấy những người khác cũng không kinh hãi, có lẽ đã sớm biết tin tức này, lần này có lẽ chủ yếu là giải thích cùng bọn họ.
Hắn biết rõ quốc gia mình nghiên cứu chế tạo các loại thuốc, nhưng theo hắn biết, không công bố cách điều chế ra ngoại, lúc ấy đã nói cách điều chế này cho một ít quốc gia tham dự hội liên minh, hắn không xác định loại thuốc phiện kiểu mới này có quan hệ gì đến cách điều chế thuốc của bọn họ hay không.
Đối với vấn đề này, Ba Cương giải thích: "Căn cứ chúng ta đã thí nghiệm, quả thật có hiệu quả tăng cường nhất định, nhưng tác dụng phụ càng lớn, rất dễ dàng bị nghiện, sau khi nghiện sẽ xuất hiện hậu quả gì tôi không cần nói các người cũng biết rõ rồi."
Lúc vừa mới biết tin tức này, Ba Cương còn phát hiện có người lén lút buôn bán trong căn cứ của mình, hơn nữa đối tượng buôn bán đều là dị năng giả căn cứ coi trọng, thậm chí người bình thường cũng có trong những kẻ buôn bán thuốc phiện kai.
Vì thế Ba Cương rất phẫn nộ, dùng thủ đoạn lôi đình xử lý những kẻ kia, thậm chí dị năng giả đã hoàn toàn nghiện mà không thể khống chế cũng bị hắn xử lý, hắn không thể lưu lại những nhân tố không ổn định này làm ảnh hưởng căn cứ của mình.
Mạo Đan Uy dụng tâm hiểm ác, hắn ta có ý định phá hủy căn cứ bọn hắn từ bên trong, Ba Cương cũng hoài nghi những căn cứ bị hắn ta công phá kia có phải đều dùng cách này hay không.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Ba Cương nóng lóng muốn liên hợp với các thế lực khác vây quét đối phương, trong tận thế rất nhiều người nhìn không thấy hi vọng sẽ trầm mê vào ảo giác của thuốc phiện, đây không phải là điều hắn muốn nhìn thấy.
"Hơn nữa còn có một loại thuốc phiện, bọn hắn sau khi phục dùng sẽ mất đi lý trí, trở nên táo bạo điên cuồng, hành vi giống như dã thú, thậm chí sẽ bộc phát thực lực bản thân lên gấp mấy lần, lần đầu tiên chúng tôi vây quét đó không tìm hiểu triệt để tình huống, nên mới té ngã đau đớn như thế."
Cái này không phải thuốc bộc phát hay sao!
Kiều Khải Nhạc thầm nghĩ thứ này rất tương tự với thuốc bộc phát của bọn họ đấy, nhưng rõ ràng thứ này càng có hại hơn, không giống đồ tốt.
Kế tiếp Ba Cương lại nói rất nhiều về tình huống căn cứ Mạo Đan Uy, chủ yếu là nói rõ cho bọn Ôn Dao biết, những người khác đã hiểu rõ ràng từ trước.
Đằng sau chính là cách phân phối cụ thể hành động lần này, mà phân đoạn trên đã có không ít khác nhau.
"Dựa vào cái gì để chúng tôi xung phong?! Anh có biết lần vây quét trước căn cứ chúng tôi đã tổn thất nghiêm trọng như thế nào hay không, lần này chúng tôi phái người ra đều là tinh anh cuối cùng của căn cứ chúng tôi rồi, nếu mất luôn thì phải làm sao? Có phải các người đánh vào chủ ý này sau đó muốn chiếm đoạt căn cứ chúng tôi hay không?"
Căn cứ nào đó được an bài xung phong, người phụ trách căn cứ đó lập tức phản ứng không muốn làm, trước khi hắn đến nơi này căn cứ trưởng bọn hắn đã dặn dò không được dần đầu xung phong lên phía trước, chỉ cần theo sau kiếm tiện nghi là được rồi.
Ba Cương nhíu mày, không vui nói: "Đây là căn cứ theo thực lực của nhân viên đến lần này để sắp xếp, hơn nữa không phải chỉ có nhóm người các người dẫn đầu hành động. Hơn nữa chỉ muốn các người phái ra một nhóm người mà thôi, làm sao lại không được?"
Mặc kệ Ba Cương có nói như thế nào, đối phương cũng không muốn, bởi vì tranh chấp, bầu không khí cả phòng họp trở nên ngưng trọng, Ba Cương mím môi, ánh mắt không tốt nhìn chằm chằm vào đối phương, rõ ràng đang cố nén lửa giận của mình.
Ba Cương không cho rằng mình là thành nhân, quả thật cũng đem lợi ít của mình xếp ở hàng nhất, nhưng hắn tự cho rằng mình làm căn cứ trưởng của căn cứ này cũng không tệ lắm, so với những căn cứ hỗn loạn mất trật tư kia đã tốt hơn nhiều, hơn nữa nhân khẩu cũng tối đa đấy, thuộc hạ cũng trung thành và tận tâm.
Lần trước bởi vì chủ quan không biết tình huống mới bị hao tổn không ít nhân thủ, lần này hắn càng chuẩn bị tự mình dẫn đội, tinh anh trong căn cứ cũng xuất động hơn phân nửa. Nhưng không nghĩ đến còn có người không muốn ra lực, nấp ở phía sau chiếm tiện nghi, chẳng lẽ bọn hắn không hiểu đạo lý môi hở răng lạnh hay sao?!
Đối phương bị ánh mắt không tốt của Ba Cương nhìn chằm chằm vào khiến da đầu run lên, nhưng cũng có thế cố gắng chống đỡ áp lực không chịu nhả miệng, căn cứ bọn hắn cũng không lớn như căn cứ Ba Cương, hơn nữa là thế lực võ trang tư nhân phát triển ra, so ra kém hơn Ba Cương dựa vào chính phủ, lần hành động trước quả thật bọn hắn đã bị tổn thất nghiêm trọng.
Hơn nữa đều là người cùng một quốc gia, cho dù trước tận thế hay sau tận thế, giữa bọn hắn cũng có không ít xung đột, căn cứ trưởng của bọn hắn lo lắng Ba Cương nhân cơ hội lần này chiếm đoạt căn cứ của bọn hắn cũng không phải không có lý!
Ba Cương cười lạnh một tiếng, đã không muốn, vậy thì hắn cũng không miễn cưỡng, dứt khoát thay đổi nhiệm vụ cho bọn hắn, chỉ có điều trong lòng âm thầm ghi nhớ kỹ sổ sách này.
Nghe không cần xung phong nữa, người nọ nhẹ nhàng thở ra, về phần có thể bị Ba Cương ghi hận hay không, hắn cũng lười chú ý, dù sao vốn dĩ quan hệ của bọn hắn cũng không tốt, bảo tồn thực lực của mình mới là mấu chốt.
Tiếp đó sự sắp xếp phía sau cũng không xuất hiện quá nhiều lối rẽ, thậm chí có người chủ động đưa ra phương diện tham dự nào đó, thẳng đến khi có người hỏi: "Thế đám cá sấu biến dị kia thì làm sao?"
Lời này vừa nói ra, phòng họp lập tức yên tĩnh, người còn chưa có nhiệm vụ lập tức cúi đầu, sợ đội ngũ của mình bị sắp xếp nhiệm vụ này
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.