Chương 716: Tiến vào căn cứ Hoa Tây
Đông Trùng Hạ Uyển
03/02/2022
Edit: Trang Nguyễn
Sở dĩ Hạ Y Huyên thay đổi thái độ trước đó, trở nên chủ động hơn, khi cô biết việc này có quan hệ với nhà họ Dư.
Dù nói thế nào nhà cô cũng là chủ lực bức Dư Thanh Dương đến nơi này, Dư Thanh Dương chắc chắn hận chết cả nhà cô.
Đối phương kinh doanh ở căn cứ Hoa Tây lâu như vậy, ai biết hắn có sắp xếp người ở những căn cứ khác hay không?
Cho dù nói thế nào, Hạ Y Huyên bức thiết hy vọng có thể nhanh chóng nắm giữ đầy đủ tin tức về đối phương!
Cho dù Hạ Y Huyên nói như vậy, Đới Chí Nghĩa vẫn không đồng ý.
"Quá nguy hiểm, không bằng chờ chúng ta bắt được Chúc Vĩ Diệp, sau đó hiểu thêm về căn cứ Hoa Tây rồi nói sau?" truyện được đăng tại truyenhd1.com: hongtrang301
Hạ Y Huyên đem ánh mắt nhìn về hướng Ôn Dao đang ngồi bên kia, chần chừ hỏi thăm: "Nếu Dao Dao cùng đi với tôi, có phải không có vấn đề gì hay không?"
Không đợi Đới Chí Nghĩa từ chối, cô lập tức cam đoan nói: "Anh yên tâm, tôi sẽ không làm việc xúc động, chỉ đi tìm hiểu chút tin tức, cho dù không thành công tôi cũng sẽ trở về đúng thời hạn!"
Hạ Y Huyên tự hiểu lấy bản thân, biết rõ chính mình nếu một mình đi căn cứ Hoa Tây, cho dù không bị phát hiện cũng khó có khả năng thăm dò được tin tức hữu dụng.
Nhưng nếu có Ôn Dao cùng đi, tình huống kia khác hẳn hoàn toàn.
Trong lòng cô, em họ cô là cường giả mạnh nhất Hoa quốc đấy!
Coi như chống lại toàn bộ căn cứ Hoa Tây, cô tin tưởng em họ dù có đánh không lại cũng có thể thoát ra kịp thời!
Lại càng không cần phải nói chỉ là lẻn vào tìm hiểu tin tức.
Nếu có thể sớm có được tin tức căn cứ Hoa Tây, Đới Chí Nghĩa cũng đồng ý đấy.
Nhưng cô bé Ôn Dao này cũng không phải người bình thường, hắn đã bảo đảm sự an toàn của đối phương, làm sao có thể để cô bé làm chuyện này?
Chuyện này cũng không giống hành vi lẻn vào căn cứ lần này, bọn hắn có nhiều người chiếu ứng lẫn nhau, hơn nữa căn cứ Ô Lan cũng không có cường giả nào trấn giữ, không tính quá nguy hiểm.
Đới Chí Nghĩa đang muốn nói thêm gì đó, ai ngờ Ôn Dao vẫn luôn không mở miệng ngược lại lên tiếng.
"Tôi đi cùng chị họ xem thử."
Ôn Dao quả thật muốn biết căn cứ Hoa Tây xảy ra chuyện gì, Ôn Dao còn nhớ rõ tia tinh thần lực quỷ dị của Dư Thanh Dương lúc trước, còn có sự kiện gián điệp xảy ra ở mấy căn cứ năm trước.
Như vậy xem ra, bây giờ tinh thần lực của tên kia ở chỗ Ôn Dao không biết có khả năng biến hóa, Ôn Dao muốn đi dò thám tình huống. truyện được đăng tại truyenhd1.com: hongtrang301
Hơn nữa nhìn Hạ Y Huyên quả thật cũng rất căng thẳng.
Cho dù nói thế nào, Dư Thanh Dương đứng ở thế đối lập với bọn họ, hơn nữa nhìn bộ dáng vẫn là tử địch với nhà các cô.
Như vậy, phải kịp thời chụp chết mới được.
Đới Chí Nghĩa cũng biết chính mình không ngăn cản được các cô, chỉ có thể bàn giao một vài hạng mục cần chú ý, sau đó bảo các cô đi đi.
Lần này Ngữ Điệp bị giữ lại, tuy cô hơi chút không vui, nhưng nếu lén lút lẻn vào, tự nhiên càng ít người càng tốt.
Buổi chiều, Ôn Dao và Hạ Y Huyên ra căn cứ, Ôn Dao gọi Đại Hoàng lưu ở bên ngoài căn cứ.
Rất nhanh, một bóng dáng màu vàng chợt lóe trên bầu trời, bay vụt về hướng căn cứ Hoa Tây.
Căn cứ Hoa Tây đề phòng sâm nghiêm, từ chỗ rất xa Ôn Dao đã bảo Đại Hoàng ngừng lại.
Chung quanh căn cứ Hoa Tây có tám tòa tháp nhìn xa, bình thường có thể kịp thời quan sát xem có phải Zombie hay sinh vật biến dị tiến đến gần căn cứ hay không.
Mà lần này thực sự ngăn cản Ôn Dao bọn họ, nếu thật sự cứ oanh oanh liệt liệt bay qua như vậy, rất có khả năng bị phát hiện.
"Thời tiết cũng thật tốt quá, ngay cả mây xanh cũng không có."
Hạ Y Huyên ngẩng đầu nhìn trời quang mây tạnh trên đỉnh đầu, đang tự hỏi chính mình có nên dứt khoát mang theo Ôn Dao thuấn di đi qua đó hay không.
"Không có mây, có thể có gió."
"Hả?"
Hạ Y Huyên còn không kịp phản ứng Ôn Dao nói lời này có ý gì, lại cảm thấy cuồng phong đột nhiên nổi lên, cát vàng bay đầy trời, toàn bộ ánh mắt đều bị cát bụi ngăn chặn.
Lúc này Đại Hoàng một lần nữa bay lên bầu trời, mượn cát vàng yểm trợ, trực tiếp bay thẳng qua tháp nhìn xa.
Bên người Hạ Y Huyên không ngừng có gió tuần hoàn vờn quanh, chắn tất cả cát vàng bên ngoài, ngoại trừ tầm mắt nhìn không thấy, không có ảnh hưởng gì khác.
Hạ Y Huyên kéo kéo khóe miệng, làm sao cô cứ cảm thấy Đại Hoàng làm việc này đặc biệt quen tay quen việc thế này? truyện được đăng tại truyenhd1.com: hongtrang301
Thuận lợi bay qua tháp nhìn xa, cuối cùng Đại Hoàng đáp xuống một mảnh hồ Dương Lâm.
Hoàn cảnh căn cứ Hoa Tây tốt hơn những căn cứ khác nhiều, ít nhất chung quanh căn cứ có không ít thảm thực vật, trong căn cứ cũng có nguồn nước.
Xa xa nhìn lại, căn cứ Hoa Tây có khí thế hơn những căn cứ khác, tường vây kia cũng cao hơn nhiều so với những căn cứ khác.
"Nghe nói căn cứ Hoa Tây nhiều nhất là dị năng giả hệ thổ, tiếp theo là dị năng giả hệ hỏa. Có lẽ có quan hệ với khu vực địa phương, bọn hắn thiếu dị năng giả hệ thủy, dị năng giả hệ băng càng quý hiếm."
Nhìn thấy tường vây vừa cao lại dày, Hạ Y Huyên nhớ đến trước kia lấy được một ít tư liệu cơ bản về căn cứ Hoa Tây từ chỗ Ôn Minh.
"Dao Dao, chị em mình đợi buổi tối lại hành động hay là..."
Đương nhiên Hạ Y Huyên cho rằng hành động buổi tối sẽ tốt hơn, mượn cảnh đêm tối yểm trợ không dễ dàng gây sự chú ý cho người khác.
Nhưng cô vẫn muốn hỏi ý kiến Dao Dao.
Dù sao Dao Dao bằng lòng đi cùng cô đến đây, cô thật sự vô cùng cảm động.
Quả nhiên cô không nhìn nhầm, em họ quả thật là người mặt lạnh tim nóng!
Về sau nhất định phải đối xử thật tốt với Dao Dao mới được!
Ôn Dao đã quan sát qua, bên cạnh tường vây căn cứ trồng không ít dị thực có tính công kích, có một vài loại Ôn Dao chưa từng nhìn thấy qua, có thể chỉ có mỗi Tây Bắc có.
Hơn nữa phía trên đỉnh tường vây còn có binh sĩ tuần tra, tuy Ôn Dao cũng có biện pháp đi vào ban ngày, nhưng Ôn Dao vẫn quyết định đợi đến đêm mới hành động.
Các cô không rõ tình huống căn cứ Hoa Tây, cẩn thận là hơn.
Cảnh đêm Tây Bắc càng thêm yên tĩnh, Hạ Y Huyên mang theo Ôn Dao thuấn di hai lần, dưới sự chỉ huy của Ôn Dao, tiến thẳng vào căn cứ Hoa Tây.
【Hướng bốn giờ, 600 mét.】
Trong đầu Hạ Y Huyên nhớ đến giọng nói của Ôn Dao, cô di động một lần nữa, cuối cùng xuất hiện trong một tòa nhà bỏ trống.
Hạ Y Huyên rất hâm mộ loại truyền âm này đấy, trực tiếp dùng tinh thần lực câu thông.
Đáng tiếc, cái này chỉ có một cách, cô chỉ có thể nghe, không thể trở về làm.
Mà căn cứ theo cách nói của Ôn Dao, cô muốn làm được một bước này, phải cố gắng minh tưởng vài chục năm, nhưng không nhất định sẽ thành công...
Trong phòng có không ít tro bụi, xem ra có lẽ đã thật lâu không có người ở rồi, điều này làm cho Hạ Y Huyên cảm thấy có chút kỳ quái.
Căn cứ lớn cơ bản đều đầy ắp cả người, mặc dù căn cứ Hoa Tây ít nhân khẩu hơn những căn cứ khác, nhưng căn cứ Hoa Tây chiếm diện tích không nhỏ so với những căn cứ khác nha.
Mà căn nhà này nhìn qua cũng không tính là quá kém, cũng không phải thuộc về khu dân cư trung tâm, theo lý mà nói không có khả năng để trống không thế này.
Cho dù chủ nhân đã chết, chắc hẳn rất nhanh sẽ có người bổ sung chứ.
Nhưng nhìn xem tro bụi này, dường như không quá tương xứng với tình huống những căn cứ khác.
Nhìn thấy Ôn Dao đứng ở đó nhắm mắt lại, Hạ Y Huyên không quấy rầy, mà cẩn thận từng li từng tí kiểm tra trong phòng, nhìn xem có thể phát hiện ra cái gì hay không.
Đương nhiên, trong phòng rỗng tuếch, vật hữu dụng gì cũng đều không có, thậm chí đồ dùng trong nhà cũng không để lại bất cứ thứ gì, một khúc gỗ cũng đều không nhìn thấy.
Mấy phút đồng hồ sau, Ôn Dao mở mắt ra, nhưng vẻ mặt dường như không đúng cho lắm.
Hạ Y Huyên liền vội vàng hỏi: "Dao Dao, bước tiếp theo chúng ta đi đâu?"
Đôi chân mày Ôn Dao hơi nhíu lại, Ôn Dao trầm tư một lúc, ngước mắt nhìn về phía Hạ Y Huyên: "Em cảm thấy, nhân số giống như có chút không đúng."
Chương 717: Bại lộ
Sở dĩ Hạ Y Huyên thay đổi thái độ trước đó, trở nên chủ động hơn, khi cô biết việc này có quan hệ với nhà họ Dư.
Dù nói thế nào nhà cô cũng là chủ lực bức Dư Thanh Dương đến nơi này, Dư Thanh Dương chắc chắn hận chết cả nhà cô.
Đối phương kinh doanh ở căn cứ Hoa Tây lâu như vậy, ai biết hắn có sắp xếp người ở những căn cứ khác hay không?
Cho dù nói thế nào, Hạ Y Huyên bức thiết hy vọng có thể nhanh chóng nắm giữ đầy đủ tin tức về đối phương!
Cho dù Hạ Y Huyên nói như vậy, Đới Chí Nghĩa vẫn không đồng ý.
"Quá nguy hiểm, không bằng chờ chúng ta bắt được Chúc Vĩ Diệp, sau đó hiểu thêm về căn cứ Hoa Tây rồi nói sau?" truyện được đăng tại truyenhd1.com: hongtrang301
Hạ Y Huyên đem ánh mắt nhìn về hướng Ôn Dao đang ngồi bên kia, chần chừ hỏi thăm: "Nếu Dao Dao cùng đi với tôi, có phải không có vấn đề gì hay không?"
Không đợi Đới Chí Nghĩa từ chối, cô lập tức cam đoan nói: "Anh yên tâm, tôi sẽ không làm việc xúc động, chỉ đi tìm hiểu chút tin tức, cho dù không thành công tôi cũng sẽ trở về đúng thời hạn!"
Hạ Y Huyên tự hiểu lấy bản thân, biết rõ chính mình nếu một mình đi căn cứ Hoa Tây, cho dù không bị phát hiện cũng khó có khả năng thăm dò được tin tức hữu dụng.
Nhưng nếu có Ôn Dao cùng đi, tình huống kia khác hẳn hoàn toàn.
Trong lòng cô, em họ cô là cường giả mạnh nhất Hoa quốc đấy!
Coi như chống lại toàn bộ căn cứ Hoa Tây, cô tin tưởng em họ dù có đánh không lại cũng có thể thoát ra kịp thời!
Lại càng không cần phải nói chỉ là lẻn vào tìm hiểu tin tức.
Nếu có thể sớm có được tin tức căn cứ Hoa Tây, Đới Chí Nghĩa cũng đồng ý đấy.
Nhưng cô bé Ôn Dao này cũng không phải người bình thường, hắn đã bảo đảm sự an toàn của đối phương, làm sao có thể để cô bé làm chuyện này?
Chuyện này cũng không giống hành vi lẻn vào căn cứ lần này, bọn hắn có nhiều người chiếu ứng lẫn nhau, hơn nữa căn cứ Ô Lan cũng không có cường giả nào trấn giữ, không tính quá nguy hiểm.
Đới Chí Nghĩa đang muốn nói thêm gì đó, ai ngờ Ôn Dao vẫn luôn không mở miệng ngược lại lên tiếng.
"Tôi đi cùng chị họ xem thử."
Ôn Dao quả thật muốn biết căn cứ Hoa Tây xảy ra chuyện gì, Ôn Dao còn nhớ rõ tia tinh thần lực quỷ dị của Dư Thanh Dương lúc trước, còn có sự kiện gián điệp xảy ra ở mấy căn cứ năm trước.
Như vậy xem ra, bây giờ tinh thần lực của tên kia ở chỗ Ôn Dao không biết có khả năng biến hóa, Ôn Dao muốn đi dò thám tình huống. truyện được đăng tại truyenhd1.com: hongtrang301
Hơn nữa nhìn Hạ Y Huyên quả thật cũng rất căng thẳng.
Cho dù nói thế nào, Dư Thanh Dương đứng ở thế đối lập với bọn họ, hơn nữa nhìn bộ dáng vẫn là tử địch với nhà các cô.
Như vậy, phải kịp thời chụp chết mới được.
Đới Chí Nghĩa cũng biết chính mình không ngăn cản được các cô, chỉ có thể bàn giao một vài hạng mục cần chú ý, sau đó bảo các cô đi đi.
Lần này Ngữ Điệp bị giữ lại, tuy cô hơi chút không vui, nhưng nếu lén lút lẻn vào, tự nhiên càng ít người càng tốt.
Buổi chiều, Ôn Dao và Hạ Y Huyên ra căn cứ, Ôn Dao gọi Đại Hoàng lưu ở bên ngoài căn cứ.
Rất nhanh, một bóng dáng màu vàng chợt lóe trên bầu trời, bay vụt về hướng căn cứ Hoa Tây.
Căn cứ Hoa Tây đề phòng sâm nghiêm, từ chỗ rất xa Ôn Dao đã bảo Đại Hoàng ngừng lại.
Chung quanh căn cứ Hoa Tây có tám tòa tháp nhìn xa, bình thường có thể kịp thời quan sát xem có phải Zombie hay sinh vật biến dị tiến đến gần căn cứ hay không.
Mà lần này thực sự ngăn cản Ôn Dao bọn họ, nếu thật sự cứ oanh oanh liệt liệt bay qua như vậy, rất có khả năng bị phát hiện.
"Thời tiết cũng thật tốt quá, ngay cả mây xanh cũng không có."
Hạ Y Huyên ngẩng đầu nhìn trời quang mây tạnh trên đỉnh đầu, đang tự hỏi chính mình có nên dứt khoát mang theo Ôn Dao thuấn di đi qua đó hay không.
"Không có mây, có thể có gió."
"Hả?"
Hạ Y Huyên còn không kịp phản ứng Ôn Dao nói lời này có ý gì, lại cảm thấy cuồng phong đột nhiên nổi lên, cát vàng bay đầy trời, toàn bộ ánh mắt đều bị cát bụi ngăn chặn.
Lúc này Đại Hoàng một lần nữa bay lên bầu trời, mượn cát vàng yểm trợ, trực tiếp bay thẳng qua tháp nhìn xa.
Bên người Hạ Y Huyên không ngừng có gió tuần hoàn vờn quanh, chắn tất cả cát vàng bên ngoài, ngoại trừ tầm mắt nhìn không thấy, không có ảnh hưởng gì khác.
Hạ Y Huyên kéo kéo khóe miệng, làm sao cô cứ cảm thấy Đại Hoàng làm việc này đặc biệt quen tay quen việc thế này? truyện được đăng tại truyenhd1.com: hongtrang301
Thuận lợi bay qua tháp nhìn xa, cuối cùng Đại Hoàng đáp xuống một mảnh hồ Dương Lâm.
Hoàn cảnh căn cứ Hoa Tây tốt hơn những căn cứ khác nhiều, ít nhất chung quanh căn cứ có không ít thảm thực vật, trong căn cứ cũng có nguồn nước.
Xa xa nhìn lại, căn cứ Hoa Tây có khí thế hơn những căn cứ khác, tường vây kia cũng cao hơn nhiều so với những căn cứ khác.
"Nghe nói căn cứ Hoa Tây nhiều nhất là dị năng giả hệ thổ, tiếp theo là dị năng giả hệ hỏa. Có lẽ có quan hệ với khu vực địa phương, bọn hắn thiếu dị năng giả hệ thủy, dị năng giả hệ băng càng quý hiếm."
Nhìn thấy tường vây vừa cao lại dày, Hạ Y Huyên nhớ đến trước kia lấy được một ít tư liệu cơ bản về căn cứ Hoa Tây từ chỗ Ôn Minh.
"Dao Dao, chị em mình đợi buổi tối lại hành động hay là..."
Đương nhiên Hạ Y Huyên cho rằng hành động buổi tối sẽ tốt hơn, mượn cảnh đêm tối yểm trợ không dễ dàng gây sự chú ý cho người khác.
Nhưng cô vẫn muốn hỏi ý kiến Dao Dao.
Dù sao Dao Dao bằng lòng đi cùng cô đến đây, cô thật sự vô cùng cảm động.
Quả nhiên cô không nhìn nhầm, em họ quả thật là người mặt lạnh tim nóng!
Về sau nhất định phải đối xử thật tốt với Dao Dao mới được!
Ôn Dao đã quan sát qua, bên cạnh tường vây căn cứ trồng không ít dị thực có tính công kích, có một vài loại Ôn Dao chưa từng nhìn thấy qua, có thể chỉ có mỗi Tây Bắc có.
Hơn nữa phía trên đỉnh tường vây còn có binh sĩ tuần tra, tuy Ôn Dao cũng có biện pháp đi vào ban ngày, nhưng Ôn Dao vẫn quyết định đợi đến đêm mới hành động.
Các cô không rõ tình huống căn cứ Hoa Tây, cẩn thận là hơn.
Cảnh đêm Tây Bắc càng thêm yên tĩnh, Hạ Y Huyên mang theo Ôn Dao thuấn di hai lần, dưới sự chỉ huy của Ôn Dao, tiến thẳng vào căn cứ Hoa Tây.
【Hướng bốn giờ, 600 mét.】
Trong đầu Hạ Y Huyên nhớ đến giọng nói của Ôn Dao, cô di động một lần nữa, cuối cùng xuất hiện trong một tòa nhà bỏ trống.
Hạ Y Huyên rất hâm mộ loại truyền âm này đấy, trực tiếp dùng tinh thần lực câu thông.
Đáng tiếc, cái này chỉ có một cách, cô chỉ có thể nghe, không thể trở về làm.
Mà căn cứ theo cách nói của Ôn Dao, cô muốn làm được một bước này, phải cố gắng minh tưởng vài chục năm, nhưng không nhất định sẽ thành công...
Trong phòng có không ít tro bụi, xem ra có lẽ đã thật lâu không có người ở rồi, điều này làm cho Hạ Y Huyên cảm thấy có chút kỳ quái.
Căn cứ lớn cơ bản đều đầy ắp cả người, mặc dù căn cứ Hoa Tây ít nhân khẩu hơn những căn cứ khác, nhưng căn cứ Hoa Tây chiếm diện tích không nhỏ so với những căn cứ khác nha.
Mà căn nhà này nhìn qua cũng không tính là quá kém, cũng không phải thuộc về khu dân cư trung tâm, theo lý mà nói không có khả năng để trống không thế này.
Cho dù chủ nhân đã chết, chắc hẳn rất nhanh sẽ có người bổ sung chứ.
Nhưng nhìn xem tro bụi này, dường như không quá tương xứng với tình huống những căn cứ khác.
Nhìn thấy Ôn Dao đứng ở đó nhắm mắt lại, Hạ Y Huyên không quấy rầy, mà cẩn thận từng li từng tí kiểm tra trong phòng, nhìn xem có thể phát hiện ra cái gì hay không.
Đương nhiên, trong phòng rỗng tuếch, vật hữu dụng gì cũng đều không có, thậm chí đồ dùng trong nhà cũng không để lại bất cứ thứ gì, một khúc gỗ cũng đều không nhìn thấy.
Mấy phút đồng hồ sau, Ôn Dao mở mắt ra, nhưng vẻ mặt dường như không đúng cho lắm.
Hạ Y Huyên liền vội vàng hỏi: "Dao Dao, bước tiếp theo chúng ta đi đâu?"
Đôi chân mày Ôn Dao hơi nhíu lại, Ôn Dao trầm tư một lúc, ngước mắt nhìn về phía Hạ Y Huyên: "Em cảm thấy, nhân số giống như có chút không đúng."
Chương 717: Bại lộ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.