Chương 463: Tin tức
Đông Trùng Hạ Uyển
20/09/2021
Nhìn hai người kia một đường đi thẳng vào trong quán, tròng mắt quần chúng vây xem đều muốn rớt ra ngoài rồi!
Mẹ nó! Quần đều muốn tụt khỏi người mà bọn nó lại cho họ xem cái này?!
Vì sao đột nhiên kinh sợ rồi hả?
Rõ ràng dị thực có tính công kích hung tàn lại giả trang bé thỏ trắng thuần lương là cái quỷ gì vậy?!
Nhìn bọn Ôn Dao an toàn không có việc gì đi vào cửa, có người còn không tin, cũng đi theo, còn chưa đến gần cổng đã bị những dị thực kia đánh bay ra ngoài.
Nhìn theo đường cong người này bay ra, quả thật lực độ còn lớn hơn đòn tấn công trước kia nữa!
Những dị thực này quả thật đem sự kinh hãi trước kia biến thành phẫn nộ, toàn bộ đều phát tiết ra những kẻ phía sau muốn đi vào cửa!
Sau khi bọn Ôn Dao tiến vào quán, dẫn đến sự chú ý của mọi người bên trong, vốn có chút âm thanh náo động ồn ào trong nháy mắt yên tĩnh trở lại, chỉ có tiếng nhạc sôi nổi vẫn còn tiếp tục phát ra.
Quán rượu này cũng không phải người nào cũng có thể tiến vào, ngoại trừ chủ nhân cho phép những người bên ngoài vào, những người còn lại muốn vào nhất định phải thông qua khảo nghiệm có tính công kích của những dị thực kia. Quan trọng là... nếu gϊếŧ chết chúng, cũng sẽ bị chủ nhân nơi này xếp vào sổ đen.
Ôn Dao và Thor hoàn toàn là hai gương mặt lạ hoắc, chưa từng gặp. Người ở bên trong dùng đủ loại ánh mắt đánh giá bọn họ, cũng không có người tiến lên bắt chuyện.
Thor hoàn toàn không để vào mắt những ánh mắt dò xét ngoài sáng trong tối kia, hắn mang theo Ôn Dao tìm một cái bàn không có người, ngoắc gọi một nhân viên phục vụ đến.
"Tiên sinh, xin hỏi ngài muốn uống chút gì không?"
Nhân viên phục vụ có làn da đen, dáng người cao gầy, ánh mắt nhìn về phía Thor có tìm tòi xem kỹ.
"Lấy một ly đặc sắc nhất của các người đến đây, đúng rồi, cho thêm một ly nước trái cây."
Nhân viên phục vụ nhìn nhìn Ôn Dao, ngại ngùng nói: "Thật xin lỗi, nơi này của chúng tôi không có nước trái cây."
"Ah, vậy thì cho một ly nước trắng."
Nhân viên phục vụ gật gật đầu, sau đó không đếm xỉa tới hỏi thăm: "Tiên sinh vào bằng cách nào?"
Bọn hắn ở bên trong cũng không nghe bên ngoài có âm thanh đánh nhau, không phải phải bình thường.
Thor chớp chớp mắt mấy cái, dùng giọng điệu vô cùng vô tội nói ra: "Cứ như vậy đi tới thôi! Có điều, hoa cỏ ở cửa ra vào của các người nuôi dưỡng thật không tệ nha, vô cùng có tinh thần phấn chấn và sức sống nha!"
Khóe miệng nhân viên phục vụ co rút một cái, lần đầu tiên hắn nghe người ta dùng từ "tinh thần phấn chấn" cùng "sức sống" để hình dung hoa cỏ ở cửa ra vào của bọn hắn, không ít người coi như vào được cũng chửi bới bọn chúng một phen.
Đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Đợi sau khi nhân viên phục vụ rời đi, âm thanh nói chuyện dần dần vang lên, Ôn Dao có thể tinh tường phát giác được không ngừng có ánh mắt quét về phía bọn họ, hình như đều đang nhỏ giọng bàn luận về bọn họ.
Chỉ chốc lát sau, một thanh niên anh tuấn tóc vàng bưng hai ly rượu đi đến, hắn đưa một ly trong tay cho Thor, sau đó ngồi xuống nâng ly về phía Thor.
Thor tiếp nhận ly rượu, cũng nâng ly rượu lên, không chút do dự uống một ngụm.
Thấy Thor sảng khoái như thế, thanh niên tóc vàng lộ ra một nụ cười tươi: "Xin chào, tôi tên là Johnan."
"Tôi là Thor, đây là em gái tôi, Dao."
"Ah, đây là lần đầu tiên các người đến căn cứ của chúng tôi sao?"
"Đúng vậy, trước đó chúng tôi..."
Nhìn Thor quen thuộc trò chuyện cùng Johnan, hai người anh tới tôi đi hết câu này đến câu khác, Ôn Dao yên lặng liếc mắt, bắt đầu quan sát tình huống những người khác trong quán rượu.
Trong quán rượu có hai mươi mấy người, chỉ có ba cô gái, căn cứ vào chỗ ngồi có thể thấy được hẳn là sáu bảy đội ngũ khác nhau, nhưng giữa bọn hắn có sự quen thuộc tương đối với nhau.
Hơn nữa hơn trong này có hơn hai mươi người đều là dị năng giả cấp bốn, Ôn Dao hoài nghi có phải người có đẳng cấp cao trong căn cứ này đều tập trung ở đây hay không.
"Có phải các người đã nhận được tin tức nên mới đến đây hay không?"
Trò chuyện không sai biệt lắm Thor dường như đã nhận được sự tín nhiệm nhất định của Johnan, Johnan uống một ngụm rượu, thần thần bí bí hỏi thăm.
Thor hoàn toàn không biết đối phương nói cái gì, nhưng cũng hiểu bọn họ đây là mèo mù vớ trúng cá rán rồi, thì ra đêm nay nơi này có tin tức lưu thông?
Thor lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường, không gật đầu cũng không lắc đầu, cứ như vậy cười nhìn Johnan, hoàn toàn là một bộ dạng anh nói cái gì chính là cái đó.
Johnan cười cười, cũng không tiếp tục truy vấn, có thể có được tin tức này tự nhiên hắn có chỗ hơn người, xem ra lại là một đối thủ mạnh mẽ nha.
"Thời gian cũng không còn nhiều lắm, không biết lúc nào ông chủ đến công bố tin tức, thật sự đợi chờ khiến lòng người phiền muộn nha."
Johnan khẽ ngửa ra sau, tựa lưng vào ghế ngồi bắt đầu dò xét Ôn Dao: "Tôi nói Thor này, làm sao anh lại dẫn em gái đến đây, đây cũng không nơi trẻ con nên đến."
"Để em ấy ở nhà một mình tôi không yên tâm, em ấy ngoan lắm, sẽ không quấy rầy đến người khác."
Nhìn Ôn Dao nhu thuận cúi đầu chơi cái gì đó, Johnan gật gật đầu: "Lúc này mang theo bên người vẫn tốt hơn, bằng không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra. Thế đạo này quá rối loạn, người không có lòng tốt quá nhiều, cô bé xinh đẹp đáng yêu như thế ở một mình quả thật khiến người khác lo lắng."
Thor cười phụ họa, trong lòng lại nghĩ, lưu lại một mình Ôn Dao quả thật lo lắng lắm, nhưng hắn lo lắng chính là những người không có ý tốt kia!
Đang nói chuyện, bên ngoài mơ hồ nghe được tiếng đánh nhau, ngay sau đó, cánh cổng quán rượu "Phanh" một tiếng bị phá mở, hai người đàn ông có khuôn mặt giống nhau như đúc vô cùng chật vật ngã vào trong quán.
"Nhé! Brod, Elsie, phương thức các người xuất hiện có chút đặc biệt à!"
"Ha ha ha, hai anh em các người trong thời gian này không phải quá cực khổ rồi đó chứ, thận hư rồi à?"
Có người trong quán cười to lên, không chút lưu tình cười nhạo hai anh em sinh đôi này.
Hai anh em sinh đôi bò lên từ trên mặt đất, bọn hắn vừa vỗ bụi bặm trên người vừa nổi giận mắng: "Đám thực vật ở cửa ra vào bị động kinh rồi hả! Tấn công hung ác hơn lần trước nhiều! Martina đâu? Bảo cô ta quản bảo bối của cô ta đi, đây quả thật muốn gϊếŧ người mà!"
"Ha ha ha, là thực lực các người giảm xuống à, rõ ràng vẫn giống như trước đây có được không! Chúng ta cũng không phát hiện có gì khác biệt!"
"Đúng đấy, đừng che dấu, nhất định là thận hư rồi, các người xem, chân bọn hắn đều đứng không yên!"
"Ha ha, có muốn đi đến bệnh viện cho trị liệu sư nhìn xem không?"
Người trong quán cũng không tin lời hai anh em nói, thực vật ở cổng là do bà chủ "Vĩnh Dạ" —— Martina một tay thúc đẩy sinh trưởng ra đấy, với tư cách mấy ngày hôm trước vừa mới tiến lên cấp năm, đây là dị năng giả cấp năm duy nhất ở căn cứ bọn hắn, bọn hắn không tin những dị thực kia không khống chế được.
"Các người không tin thì thôi! Bảo Martina tự mình xem đi!"
"Ha ha ha, tin tin tin!"
Johnan cũng đi theo mọi người cười cười, tuy cười nhưng ánh mắt của hắn rơi vào trên người Thor.
Trước đó bọn hắn tiến vào đều không có việc gì, nhưng hai anh em Charles lại xảy ra một ít vấn đề, khác biệt duy nhất chính là trong lúc bọn Thor vào được.
Hơn nước trước đó bọn họ vào đây, ngoài cửa cũng không nghe bất cứ âm thanh đánh nhau gì, giống như bọn họ không có bất kỳ trở ngại nào, nghênh ngang đi vào vậy.
Giữa hai việc này, phải chăng có sự liên hệ?
Mẹ nó! Quần đều muốn tụt khỏi người mà bọn nó lại cho họ xem cái này?!
Vì sao đột nhiên kinh sợ rồi hả?
Rõ ràng dị thực có tính công kích hung tàn lại giả trang bé thỏ trắng thuần lương là cái quỷ gì vậy?!
Nhìn bọn Ôn Dao an toàn không có việc gì đi vào cửa, có người còn không tin, cũng đi theo, còn chưa đến gần cổng đã bị những dị thực kia đánh bay ra ngoài.
Nhìn theo đường cong người này bay ra, quả thật lực độ còn lớn hơn đòn tấn công trước kia nữa!
Những dị thực này quả thật đem sự kinh hãi trước kia biến thành phẫn nộ, toàn bộ đều phát tiết ra những kẻ phía sau muốn đi vào cửa!
Sau khi bọn Ôn Dao tiến vào quán, dẫn đến sự chú ý của mọi người bên trong, vốn có chút âm thanh náo động ồn ào trong nháy mắt yên tĩnh trở lại, chỉ có tiếng nhạc sôi nổi vẫn còn tiếp tục phát ra.
Quán rượu này cũng không phải người nào cũng có thể tiến vào, ngoại trừ chủ nhân cho phép những người bên ngoài vào, những người còn lại muốn vào nhất định phải thông qua khảo nghiệm có tính công kích của những dị thực kia. Quan trọng là... nếu gϊếŧ chết chúng, cũng sẽ bị chủ nhân nơi này xếp vào sổ đen.
Ôn Dao và Thor hoàn toàn là hai gương mặt lạ hoắc, chưa từng gặp. Người ở bên trong dùng đủ loại ánh mắt đánh giá bọn họ, cũng không có người tiến lên bắt chuyện.
Thor hoàn toàn không để vào mắt những ánh mắt dò xét ngoài sáng trong tối kia, hắn mang theo Ôn Dao tìm một cái bàn không có người, ngoắc gọi một nhân viên phục vụ đến.
"Tiên sinh, xin hỏi ngài muốn uống chút gì không?"
Nhân viên phục vụ có làn da đen, dáng người cao gầy, ánh mắt nhìn về phía Thor có tìm tòi xem kỹ.
"Lấy một ly đặc sắc nhất của các người đến đây, đúng rồi, cho thêm một ly nước trái cây."
Nhân viên phục vụ nhìn nhìn Ôn Dao, ngại ngùng nói: "Thật xin lỗi, nơi này của chúng tôi không có nước trái cây."
"Ah, vậy thì cho một ly nước trắng."
Nhân viên phục vụ gật gật đầu, sau đó không đếm xỉa tới hỏi thăm: "Tiên sinh vào bằng cách nào?"
Bọn hắn ở bên trong cũng không nghe bên ngoài có âm thanh đánh nhau, không phải phải bình thường.
Thor chớp chớp mắt mấy cái, dùng giọng điệu vô cùng vô tội nói ra: "Cứ như vậy đi tới thôi! Có điều, hoa cỏ ở cửa ra vào của các người nuôi dưỡng thật không tệ nha, vô cùng có tinh thần phấn chấn và sức sống nha!"
Khóe miệng nhân viên phục vụ co rút một cái, lần đầu tiên hắn nghe người ta dùng từ "tinh thần phấn chấn" cùng "sức sống" để hình dung hoa cỏ ở cửa ra vào của bọn hắn, không ít người coi như vào được cũng chửi bới bọn chúng một phen.
Đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Đợi sau khi nhân viên phục vụ rời đi, âm thanh nói chuyện dần dần vang lên, Ôn Dao có thể tinh tường phát giác được không ngừng có ánh mắt quét về phía bọn họ, hình như đều đang nhỏ giọng bàn luận về bọn họ.
Chỉ chốc lát sau, một thanh niên anh tuấn tóc vàng bưng hai ly rượu đi đến, hắn đưa một ly trong tay cho Thor, sau đó ngồi xuống nâng ly về phía Thor.
Thor tiếp nhận ly rượu, cũng nâng ly rượu lên, không chút do dự uống một ngụm.
Thấy Thor sảng khoái như thế, thanh niên tóc vàng lộ ra một nụ cười tươi: "Xin chào, tôi tên là Johnan."
"Tôi là Thor, đây là em gái tôi, Dao."
"Ah, đây là lần đầu tiên các người đến căn cứ của chúng tôi sao?"
"Đúng vậy, trước đó chúng tôi..."
Nhìn Thor quen thuộc trò chuyện cùng Johnan, hai người anh tới tôi đi hết câu này đến câu khác, Ôn Dao yên lặng liếc mắt, bắt đầu quan sát tình huống những người khác trong quán rượu.
Trong quán rượu có hai mươi mấy người, chỉ có ba cô gái, căn cứ vào chỗ ngồi có thể thấy được hẳn là sáu bảy đội ngũ khác nhau, nhưng giữa bọn hắn có sự quen thuộc tương đối với nhau.
Hơn nữa hơn trong này có hơn hai mươi người đều là dị năng giả cấp bốn, Ôn Dao hoài nghi có phải người có đẳng cấp cao trong căn cứ này đều tập trung ở đây hay không.
"Có phải các người đã nhận được tin tức nên mới đến đây hay không?"
Trò chuyện không sai biệt lắm Thor dường như đã nhận được sự tín nhiệm nhất định của Johnan, Johnan uống một ngụm rượu, thần thần bí bí hỏi thăm.
Thor hoàn toàn không biết đối phương nói cái gì, nhưng cũng hiểu bọn họ đây là mèo mù vớ trúng cá rán rồi, thì ra đêm nay nơi này có tin tức lưu thông?
Thor lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường, không gật đầu cũng không lắc đầu, cứ như vậy cười nhìn Johnan, hoàn toàn là một bộ dạng anh nói cái gì chính là cái đó.
Johnan cười cười, cũng không tiếp tục truy vấn, có thể có được tin tức này tự nhiên hắn có chỗ hơn người, xem ra lại là một đối thủ mạnh mẽ nha.
"Thời gian cũng không còn nhiều lắm, không biết lúc nào ông chủ đến công bố tin tức, thật sự đợi chờ khiến lòng người phiền muộn nha."
Johnan khẽ ngửa ra sau, tựa lưng vào ghế ngồi bắt đầu dò xét Ôn Dao: "Tôi nói Thor này, làm sao anh lại dẫn em gái đến đây, đây cũng không nơi trẻ con nên đến."
"Để em ấy ở nhà một mình tôi không yên tâm, em ấy ngoan lắm, sẽ không quấy rầy đến người khác."
Nhìn Ôn Dao nhu thuận cúi đầu chơi cái gì đó, Johnan gật gật đầu: "Lúc này mang theo bên người vẫn tốt hơn, bằng không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra. Thế đạo này quá rối loạn, người không có lòng tốt quá nhiều, cô bé xinh đẹp đáng yêu như thế ở một mình quả thật khiến người khác lo lắng."
Thor cười phụ họa, trong lòng lại nghĩ, lưu lại một mình Ôn Dao quả thật lo lắng lắm, nhưng hắn lo lắng chính là những người không có ý tốt kia!
Đang nói chuyện, bên ngoài mơ hồ nghe được tiếng đánh nhau, ngay sau đó, cánh cổng quán rượu "Phanh" một tiếng bị phá mở, hai người đàn ông có khuôn mặt giống nhau như đúc vô cùng chật vật ngã vào trong quán.
"Nhé! Brod, Elsie, phương thức các người xuất hiện có chút đặc biệt à!"
"Ha ha ha, hai anh em các người trong thời gian này không phải quá cực khổ rồi đó chứ, thận hư rồi à?"
Có người trong quán cười to lên, không chút lưu tình cười nhạo hai anh em sinh đôi này.
Hai anh em sinh đôi bò lên từ trên mặt đất, bọn hắn vừa vỗ bụi bặm trên người vừa nổi giận mắng: "Đám thực vật ở cửa ra vào bị động kinh rồi hả! Tấn công hung ác hơn lần trước nhiều! Martina đâu? Bảo cô ta quản bảo bối của cô ta đi, đây quả thật muốn gϊếŧ người mà!"
"Ha ha ha, là thực lực các người giảm xuống à, rõ ràng vẫn giống như trước đây có được không! Chúng ta cũng không phát hiện có gì khác biệt!"
"Đúng đấy, đừng che dấu, nhất định là thận hư rồi, các người xem, chân bọn hắn đều đứng không yên!"
"Ha ha, có muốn đi đến bệnh viện cho trị liệu sư nhìn xem không?"
Người trong quán cũng không tin lời hai anh em nói, thực vật ở cổng là do bà chủ "Vĩnh Dạ" —— Martina một tay thúc đẩy sinh trưởng ra đấy, với tư cách mấy ngày hôm trước vừa mới tiến lên cấp năm, đây là dị năng giả cấp năm duy nhất ở căn cứ bọn hắn, bọn hắn không tin những dị thực kia không khống chế được.
"Các người không tin thì thôi! Bảo Martina tự mình xem đi!"
"Ha ha ha, tin tin tin!"
Johnan cũng đi theo mọi người cười cười, tuy cười nhưng ánh mắt của hắn rơi vào trên người Thor.
Trước đó bọn hắn tiến vào đều không có việc gì, nhưng hai anh em Charles lại xảy ra một ít vấn đề, khác biệt duy nhất chính là trong lúc bọn Thor vào được.
Hơn nước trước đó bọn họ vào đây, ngoài cửa cũng không nghe bất cứ âm thanh đánh nhau gì, giống như bọn họ không có bất kỳ trở ngại nào, nghênh ngang đi vào vậy.
Giữa hai việc này, phải chăng có sự liên hệ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.