Chương 440: Tơ thải khuẩn
Đông Trùng Hạ Uyển
18/09/2021
Ở trên đảo lộn xộn một mảnh, bây giờ Ôn Dao đang ở đâu?
Lúc này Ôn Dao đang đứng trong một sơn động trống trải cực lớn, căn bản không nghĩ đến trong hải đảo này lại có một không gian như vậy.
Sơn động này rõ ràng cho thấy con người tạo ra đấy, thạch bích vô cùng bằng phẳng, còn có một vài lỗ ngay ngắn chỉnh tề, trên mặt đất bằng phẳng cũng có một vài dấu vết rạch mơ hồ, có thể thấy được không gian trống trải này từng xếp đặt rất nhiều thứ.
Phía trước thạch bích còn có một cổng tò vò, chỗ đó kết nối với một không gian khác.
Ôn Ngọc không biết bây giờ bọn hắn cách mặt biển bao nhiêu mét, nhưng Ôn Doa nhớ đến lúc ấy thân thể của mình cảm thấy không khỏe vì áp lực biển sâu rồi, cuối cùng vẫn là dùng tinh thần lực bao bọc toàn thân mới có thể tiếp tục xuống dưới.
Sau đó lặn xuống một khoảng cách nhất định, Thor ở trên một vách đá gõ gõ đánh đánh, còn lấy ra một viên đá năng lượng thả vào, ngay sau đó thạch bích bắt đầu tầng tầng co rút vào bên trong, xuất hiện một cái hố.
Từ lỗ đen tiến vào, thông qua một tầng có hình dạng như quả đông lạnh, sau đó bọn họ tiến vào một lối đi, mà thông đạo cuối cùng chính là không gian này.
"Nơi này làm gì hay sao?"
Ôn Dao cầm đèn pin cẩn thận quan sát một phen, hỏi Thor đang ngồi xổm trong góc trộn cái gì đấy.
Thor cũng không quay đầu lại mà nói: "Trước đó không phải hoài mấy trăm năm trước có người Tinh Minh phát hiện ra trái đất sao, hơn nữa tận thế có khả năng có quan hệ với bọn hắn, cái này chính là chứng cứ. Căn cứ theo Karl kiểm tra đo lường, không gian này hẳn tạo ra từ hơn tám trăm sáu mươi năm trước, khi đó có lẽ các người không có năng lực tạo thành một không gian như thế này."
Đương nhiên không thể nào, mặc dù không có đi học, nhưng Ôn Dao vẫn hiểu rõ kiến thức lịch sử đấy.
"Đương nhiên, quan trọng nhất là cái này!"
Thor đứng lên xoay người đi đến ngồi xổm trước mặt Ôn Dao, vẫy tay với Ôn Dao: "Dao Dao, em đến xem."
Thor lấy ra một vật chứa thủy tin từ trong Không Gian Quang Giáp đặt một chỗ, sau đó lấy ra một khối tinh thạch vô cùng nhỏ.
Ôn Dao chú ý tới, mặc dù tinh thạch này nhỏ, nhưng độ tinh khiết rất cao đấy.
Thor đặt tinh thạch vào trong thùng, sau đó mở nắm tay trái vẫn luôn nắm chặt, bỏ thứ sinh mệnh kia vào trong thùng.
Mượn ánh sáng đèn pin, Ôn Dao phát hiện trong thùng nhiều hơn những mảnh nhỏ như tơ đã bị đốt qua lưu lại tro tàn, màu xám đen dưới ánh sáng của tinh thạch càng thêm sáng lên.
"Dao Dao, bỏ vào bên trong một chút nước, đừng cho quá nhiều."
Ôn Dao dựa theo yêu cầu của Thor cho một tí nước vào trong thùng, chưa đến một phút đồng hồ, hiện tượng làm cho người ta giật mình đã xảy ra!
Chỉ thấy những tro tàn màu xám đen kia từ từ bắt đầu hấp thu hơi nước chung quanh, thể tích bắt đầu bành trướng, mà ngay cả màu sắc cũng càng ngày càng mờ nhạt, biến thành một loại màu xanh nhạt.
Sau đó, chúng ngừng bành trướng, bắt đầu sinh trưởng bề ngang... thời gian dần trôi qua chúng liền lại với nhau, tạo thành một thứ giống như cỏ rêu to cỡ lòng bàn tay trẻ sơ sinh.
Nhưng đó cũng không phải chấm dứt, rất nhanh, vốn mặt ngoài màu xanh nhạt xuất hiện càng nhiều màu sắc hơn nữa, chúng từ từ đan vào cùng một chỗ, bày biện đủ loại màu sắc cầu vồng (vàng, xanh, đỏ, trắng, đen), cũng bắt đầu tản mát ánh hào quang nhàn nhạt rực rỡ màu sắc.
"Đây là chỉ có một hạt giống Khải Nạp Tây chỉ kết quả trên tinh cầu có sự sống —— Tơ thải khuẩn."
Thor giới thiệu: "Loại thải khuẩn này có lực sinh mệnh rất cường ngạnh, xem như không có bất kỳ nước hay năng lượng gì cũng có thể dùng một loại trạng thái như giả chết luôn luôn ngủ say, nhưng nó cũng rất kén ăn, cung cấp năng lượng càng thuần túy, màu sắc của nó càng nhiều, phát ra ánh hào quang chói mắt. Rất nhiều quý tộc Tinh Minh đều thích nuôi, không chỉ có thể lộ rõ thân phận cùng tài lực của mình, hơn nữa không phải nhìn cũng rất đẹp sao."
"Có tác dụng gì? Đẹp mắt?"
Nếu như chỉ đẹp mắt, Ôn Dao cảm thấy nuôi thứ này quá lỗ vốn rồi, bây giờ bên người Ôn Dao đều là dị thực dị thức có dạ dày khủng, tinh thạch cứ như lấp vào động không đáy á.
Cũng may Ôn Dao không cần dùng tinh thạch tu luyện, nếu không ngay cả mình cũng không đủ dùng.
"Đương nhiên không phải rồi! Phải biết, ở hành tinh Bội Lan Đế Quốc thứ này bị nghiêm cấm hạn chế ra vào! Tuy loại nấm này cần yêu cầu cao về năng lượng, nhưng những năng lượng kia trải qua chúng chuyển hóa, sẽ một lần nữa phóng thích vào trong không khí, dị năng giả hấp thụ càng thêm có lợi.
Đồng thời, ở một vài lĩnh vực sinh vật, nó cũng có tác dụng đặc biệt khác, được Bội Lan Đế Quốc coi như một trong quốc bảo. Có điều..."
Thor tiếp tục bổ sung nói: "Yêu cầu này cần rất nhiều rất nhiều nấm mới có thể có được hiệu quả như vậy, chỉ một chút thế này... thật sự cũng chỉ bày ra để nhìn mà thôi."
"Vậy làm sao lại ở đây?"
Xem không gian này, đồ đạc đều chuyện sạch sẽ, không để lại bất cứ thứ gì, duy chỉ có thứ này bị bỏ lại.
Không phải nói cái này rất khó có được sao? Vậy hẳn phải mang đi chứ.
"Làm sao anh biết?"
Thor phủi tay đứng lên, nhìn chung quanh một vòng: "Có khả năng thứ này vào lúc trước khi bọn hắn rời đi không có đủ năng lượng cung cấp nên rơi vào ngủ say, bị người không cẩn thận đặt ở nơi hẻo lánh, sau đó lúc bọn hắn rời đi đã quên mất. Hơn nữa thứ này tám trăm năm trước còn không có trân quý như vậy, mua bán vẫn rất dễ dàng đấy.
Cũng không biết cuối cùng là đế quốc hay người của liên bang, đã lưu lại ở chỗ này một thời gian dài như vậy, hẳn là phát hiện vật gì hữu dụng ở đây nghiên cứu tài liệu. Chỉ là nơi này nhỏ như vậy, xem ra người cũng không nhiều, vật hữu dụng có lẽ đều đã cầm đi rồi."
Thor nhìn những thứ kia cũng không nhiều, cũng không biết mấy trăm năm trước đến cùng đám người Tinh Minh kia phát hiện ra cái gì rồi mang cái gì đi, những thứ này cũng không có quan hệ quá lớn với hắn.
Bây giờ hắn chỉ chờ chiến hạm sửa xong rồi trở về quốc gia của mình, nếu như có thể, thuận tiện đem Ôn Dao về gia tộc của mình luôn.
Lần này mang theo Ôn Dao đến cũng để hy vọng cô bé hiếu kỳ thêm, đã có lòng hiếu kỳ, như vậy có thể càng thêm hứng thú với Tinh Minh.
Nhưng...
Nhìn ánh mắt bình tĩnh của Ôn Dao, hắn cảm thấy kế hoạch hình như có chút thất bại àh...
"Dao Dao, cho em."
Thor đưa vật chứa Tơ thải khuẩn cho Ôn Dao: "Tuy ít một chút, nhưng còn rất đẹp mắt đấy, giữ lại chơi đi."
"Không!"
Ôn Dao phải nuôi đã đủ nhiều rồi, mỗi một thứ đều là đồ tham ăn, thật sự không muốn lại thêm thứ nào nữa, bây giờ tinh thạch trong không gian Ôn Dao đã không còn nhiều lắm rồi, Ôn Dao thực tự hỏi đi đâu tìm được một mỏ quặng chưa phát hiện đây này.
Về phần Trịnh Viêm Bân nói cho Ôn Dao mỏ tinh thạch kia...
Đương nhiên là muốn giữ lại trước rồi!
"Chỉ một chút như vậy, tiêu hao năng lượng không nhiều lắm! Hơn nữa sau khi rời khỏi đây nó cũng có thể tự chủ hấp thu một ít năng lượng trong không khí..."
Thor khuyên can mãi, Ôn Dao chỉ biểu thị không muốn đồ vật đốt tiền này chút nào.
"Nó... Cũng là một trong những nguyên liệu điều chế thuốc đấy."
Nghe được nguyên liệu điều chế thuốc, cuối cùng Ôn Dao cũng nhìn về phía Thor một lần nữa, dùng ánh mắt ra hiệu hắn nói rõ ràng.
"Cách điều chế thuốc gì thì anh cũng không biết, làm sao thứ này có thể công bố ra ngoài, anh chỉ biết có không ít thuốc đều cần dùng đến nó."
Sau đó hắn báo một đống tên thuốc mà Ôn Dao chưa từng nghe qua: "Em có thể cầm lấy đi nghiên cứu một chút, dù sao trên trái đất cũng chỉ còn có một chút như vậy thôi."
Lúc này Ôn Dao mới miễn cưỡng nhận lấy, ý định nếu như không nghiên cứu ra thành quả gì, liền để nó tự sanh tự diệt a!
Dù sao không phải có thể ngủ say sao!
Lúc này Ôn Dao đang đứng trong một sơn động trống trải cực lớn, căn bản không nghĩ đến trong hải đảo này lại có một không gian như vậy.
Sơn động này rõ ràng cho thấy con người tạo ra đấy, thạch bích vô cùng bằng phẳng, còn có một vài lỗ ngay ngắn chỉnh tề, trên mặt đất bằng phẳng cũng có một vài dấu vết rạch mơ hồ, có thể thấy được không gian trống trải này từng xếp đặt rất nhiều thứ.
Phía trước thạch bích còn có một cổng tò vò, chỗ đó kết nối với một không gian khác.
Ôn Ngọc không biết bây giờ bọn hắn cách mặt biển bao nhiêu mét, nhưng Ôn Doa nhớ đến lúc ấy thân thể của mình cảm thấy không khỏe vì áp lực biển sâu rồi, cuối cùng vẫn là dùng tinh thần lực bao bọc toàn thân mới có thể tiếp tục xuống dưới.
Sau đó lặn xuống một khoảng cách nhất định, Thor ở trên một vách đá gõ gõ đánh đánh, còn lấy ra một viên đá năng lượng thả vào, ngay sau đó thạch bích bắt đầu tầng tầng co rút vào bên trong, xuất hiện một cái hố.
Từ lỗ đen tiến vào, thông qua một tầng có hình dạng như quả đông lạnh, sau đó bọn họ tiến vào một lối đi, mà thông đạo cuối cùng chính là không gian này.
"Nơi này làm gì hay sao?"
Ôn Dao cầm đèn pin cẩn thận quan sát một phen, hỏi Thor đang ngồi xổm trong góc trộn cái gì đấy.
Thor cũng không quay đầu lại mà nói: "Trước đó không phải hoài mấy trăm năm trước có người Tinh Minh phát hiện ra trái đất sao, hơn nữa tận thế có khả năng có quan hệ với bọn hắn, cái này chính là chứng cứ. Căn cứ theo Karl kiểm tra đo lường, không gian này hẳn tạo ra từ hơn tám trăm sáu mươi năm trước, khi đó có lẽ các người không có năng lực tạo thành một không gian như thế này."
Đương nhiên không thể nào, mặc dù không có đi học, nhưng Ôn Dao vẫn hiểu rõ kiến thức lịch sử đấy.
"Đương nhiên, quan trọng nhất là cái này!"
Thor đứng lên xoay người đi đến ngồi xổm trước mặt Ôn Dao, vẫy tay với Ôn Dao: "Dao Dao, em đến xem."
Thor lấy ra một vật chứa thủy tin từ trong Không Gian Quang Giáp đặt một chỗ, sau đó lấy ra một khối tinh thạch vô cùng nhỏ.
Ôn Dao chú ý tới, mặc dù tinh thạch này nhỏ, nhưng độ tinh khiết rất cao đấy.
Thor đặt tinh thạch vào trong thùng, sau đó mở nắm tay trái vẫn luôn nắm chặt, bỏ thứ sinh mệnh kia vào trong thùng.
Mượn ánh sáng đèn pin, Ôn Dao phát hiện trong thùng nhiều hơn những mảnh nhỏ như tơ đã bị đốt qua lưu lại tro tàn, màu xám đen dưới ánh sáng của tinh thạch càng thêm sáng lên.
"Dao Dao, bỏ vào bên trong một chút nước, đừng cho quá nhiều."
Ôn Dao dựa theo yêu cầu của Thor cho một tí nước vào trong thùng, chưa đến một phút đồng hồ, hiện tượng làm cho người ta giật mình đã xảy ra!
Chỉ thấy những tro tàn màu xám đen kia từ từ bắt đầu hấp thu hơi nước chung quanh, thể tích bắt đầu bành trướng, mà ngay cả màu sắc cũng càng ngày càng mờ nhạt, biến thành một loại màu xanh nhạt.
Sau đó, chúng ngừng bành trướng, bắt đầu sinh trưởng bề ngang... thời gian dần trôi qua chúng liền lại với nhau, tạo thành một thứ giống như cỏ rêu to cỡ lòng bàn tay trẻ sơ sinh.
Nhưng đó cũng không phải chấm dứt, rất nhanh, vốn mặt ngoài màu xanh nhạt xuất hiện càng nhiều màu sắc hơn nữa, chúng từ từ đan vào cùng một chỗ, bày biện đủ loại màu sắc cầu vồng (vàng, xanh, đỏ, trắng, đen), cũng bắt đầu tản mát ánh hào quang nhàn nhạt rực rỡ màu sắc.
"Đây là chỉ có một hạt giống Khải Nạp Tây chỉ kết quả trên tinh cầu có sự sống —— Tơ thải khuẩn."
Thor giới thiệu: "Loại thải khuẩn này có lực sinh mệnh rất cường ngạnh, xem như không có bất kỳ nước hay năng lượng gì cũng có thể dùng một loại trạng thái như giả chết luôn luôn ngủ say, nhưng nó cũng rất kén ăn, cung cấp năng lượng càng thuần túy, màu sắc của nó càng nhiều, phát ra ánh hào quang chói mắt. Rất nhiều quý tộc Tinh Minh đều thích nuôi, không chỉ có thể lộ rõ thân phận cùng tài lực của mình, hơn nữa không phải nhìn cũng rất đẹp sao."
"Có tác dụng gì? Đẹp mắt?"
Nếu như chỉ đẹp mắt, Ôn Dao cảm thấy nuôi thứ này quá lỗ vốn rồi, bây giờ bên người Ôn Dao đều là dị thực dị thức có dạ dày khủng, tinh thạch cứ như lấp vào động không đáy á.
Cũng may Ôn Dao không cần dùng tinh thạch tu luyện, nếu không ngay cả mình cũng không đủ dùng.
"Đương nhiên không phải rồi! Phải biết, ở hành tinh Bội Lan Đế Quốc thứ này bị nghiêm cấm hạn chế ra vào! Tuy loại nấm này cần yêu cầu cao về năng lượng, nhưng những năng lượng kia trải qua chúng chuyển hóa, sẽ một lần nữa phóng thích vào trong không khí, dị năng giả hấp thụ càng thêm có lợi.
Đồng thời, ở một vài lĩnh vực sinh vật, nó cũng có tác dụng đặc biệt khác, được Bội Lan Đế Quốc coi như một trong quốc bảo. Có điều..."
Thor tiếp tục bổ sung nói: "Yêu cầu này cần rất nhiều rất nhiều nấm mới có thể có được hiệu quả như vậy, chỉ một chút thế này... thật sự cũng chỉ bày ra để nhìn mà thôi."
"Vậy làm sao lại ở đây?"
Xem không gian này, đồ đạc đều chuyện sạch sẽ, không để lại bất cứ thứ gì, duy chỉ có thứ này bị bỏ lại.
Không phải nói cái này rất khó có được sao? Vậy hẳn phải mang đi chứ.
"Làm sao anh biết?"
Thor phủi tay đứng lên, nhìn chung quanh một vòng: "Có khả năng thứ này vào lúc trước khi bọn hắn rời đi không có đủ năng lượng cung cấp nên rơi vào ngủ say, bị người không cẩn thận đặt ở nơi hẻo lánh, sau đó lúc bọn hắn rời đi đã quên mất. Hơn nữa thứ này tám trăm năm trước còn không có trân quý như vậy, mua bán vẫn rất dễ dàng đấy.
Cũng không biết cuối cùng là đế quốc hay người của liên bang, đã lưu lại ở chỗ này một thời gian dài như vậy, hẳn là phát hiện vật gì hữu dụng ở đây nghiên cứu tài liệu. Chỉ là nơi này nhỏ như vậy, xem ra người cũng không nhiều, vật hữu dụng có lẽ đều đã cầm đi rồi."
Thor nhìn những thứ kia cũng không nhiều, cũng không biết mấy trăm năm trước đến cùng đám người Tinh Minh kia phát hiện ra cái gì rồi mang cái gì đi, những thứ này cũng không có quan hệ quá lớn với hắn.
Bây giờ hắn chỉ chờ chiến hạm sửa xong rồi trở về quốc gia của mình, nếu như có thể, thuận tiện đem Ôn Dao về gia tộc của mình luôn.
Lần này mang theo Ôn Dao đến cũng để hy vọng cô bé hiếu kỳ thêm, đã có lòng hiếu kỳ, như vậy có thể càng thêm hứng thú với Tinh Minh.
Nhưng...
Nhìn ánh mắt bình tĩnh của Ôn Dao, hắn cảm thấy kế hoạch hình như có chút thất bại àh...
"Dao Dao, cho em."
Thor đưa vật chứa Tơ thải khuẩn cho Ôn Dao: "Tuy ít một chút, nhưng còn rất đẹp mắt đấy, giữ lại chơi đi."
"Không!"
Ôn Dao phải nuôi đã đủ nhiều rồi, mỗi một thứ đều là đồ tham ăn, thật sự không muốn lại thêm thứ nào nữa, bây giờ tinh thạch trong không gian Ôn Dao đã không còn nhiều lắm rồi, Ôn Dao thực tự hỏi đi đâu tìm được một mỏ quặng chưa phát hiện đây này.
Về phần Trịnh Viêm Bân nói cho Ôn Dao mỏ tinh thạch kia...
Đương nhiên là muốn giữ lại trước rồi!
"Chỉ một chút như vậy, tiêu hao năng lượng không nhiều lắm! Hơn nữa sau khi rời khỏi đây nó cũng có thể tự chủ hấp thu một ít năng lượng trong không khí..."
Thor khuyên can mãi, Ôn Dao chỉ biểu thị không muốn đồ vật đốt tiền này chút nào.
"Nó... Cũng là một trong những nguyên liệu điều chế thuốc đấy."
Nghe được nguyên liệu điều chế thuốc, cuối cùng Ôn Dao cũng nhìn về phía Thor một lần nữa, dùng ánh mắt ra hiệu hắn nói rõ ràng.
"Cách điều chế thuốc gì thì anh cũng không biết, làm sao thứ này có thể công bố ra ngoài, anh chỉ biết có không ít thuốc đều cần dùng đến nó."
Sau đó hắn báo một đống tên thuốc mà Ôn Dao chưa từng nghe qua: "Em có thể cầm lấy đi nghiên cứu một chút, dù sao trên trái đất cũng chỉ còn có một chút như vậy thôi."
Lúc này Ôn Dao mới miễn cưỡng nhận lấy, ý định nếu như không nghiên cứu ra thành quả gì, liền để nó tự sanh tự diệt a!
Dù sao không phải có thể ngủ say sao!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.