Chương 524: Vạn vật tương khắc
Đông Trùng Hạ Uyển
22/09/2021
Vô số nhục trùng dài mảnh màu trắng run run rớt xuống từ trong khe hở vẩy giáp, sau đó bắt đầu lăn cuồng nhúc nhích, có ý đồ thoát khỏi tên gia hỏa mang bọn chúng ra khỏi sào huyệt, nhưng vài con còn chưa bò đi đã bị đầu lưỡi dị thú màu đen cuốn vào trong bụng.
Thẳng đến khi ăn hết tất cả nhục trùng màu trắng vào trong bụng, lúc này dị thú kia mới thỏa mãn lắc chiếc đuôi, tìm một chỗ chui vào, rồi biến mất.
Ôn Dao ở chỗ cao thấy rõ ràng tất cả mọi chuyện, con dị thú kia cũng không phải không bị thương, trên vẩy giáp màu đen của nó có rất nhiều vết thương, có lẽ đều là bị giáp trùng Tinh Quang gây thương tích, nhưng cũng có thể thấy vẩy giáp của nó vô cùng cứng rắn, ít nhất có thể để nó mang theo ấu trùng ra khỏi sào huyệt.
Nếu không đoán sai, những con nhục trùng màu trắng kia chắc hẳn là ấu trùng giáp trùng Tinh Quang, chúng còn chưa trưởng thành tạo ra giáp xác cứng rắn kia, nhìn có vẻ vô cùng yếu ớt, được bảo vệ trong sào huyệt, lại không ngờ có sinh vật có thể mang chúng đi ra.
"Những con đó chắc là ấu trùng rồi."
Ôn Minh cũng đã nhìn ra, cho dù có dị biến thế nào, một vài quá trình phát triển sẽ không thay đổi đấy.
"Nhưng không phải đa phần bọ cánh cứng sinh sống đơn lẻ sao? Sau đó đẻ trứng ở một nơi có thể cung cấp dinh dưỡng cho ấu trùng, để tự chúng nó phát triển?"
Ôn Minh thì thào tự nói một phen, lại lắc đầu nói: "Được rồi, biến dị đều đã có thể xảy ra nên tập tính sinh sống cũng khác hẳn lúc trước, không thể phán đoán theo lẽ thường nữa. Dao Dao, em nói dị thú màu đen kia có phải hợp tác cùng đám chim biến dị kia hay không?"
Xem ra dị thú màu đen không thể ăn trùng trưởng thành, chỉ có thể ăn ấu trùng, nhưng mỏ chim biến dị kia có thể dễ dàng xuyên thấu giáp trùng Tinh Quang.
Thể tích những con chim biến dị kia to cỡ nắm tay giáp trùng Tinh Quang, cũng không tính là lớn, đoán chừng ăn mấy con là đủ một ngày.
Một con ăn trùng trưởng thành một con ăn ấu trùng, nhìn thế nào cũng giống như hợp tác với nhau.
"Không biết."
Ôn Dao lắc đầu, lần trước lúc Ôn Dao và Thor đến đây cũng không nhìn thấy dị thú màu đen và chim biến dị, cho nên cũng không rõ chuyện này như thế nào.
Đều là giống mới cả, muốn biết muốn hiểu rõ thế nào phải tốn một thời gian nghiên cứu rồi.
Ôn Dao để Đại Hoàng đáp xuống nơi dị thú màu đen biến mất, sau đó nhìn chằm chằm đến phát ngốc vào cửa động nơi đối phương biến mất không thấy gì nữa.
"Dao Dao?"
Ôn Minh nhẹ nhàng gọi một tiếng, nhưng Ôn Dao không trả lời, nghĩ nghĩ, Ôn Minh cũng không gọi nữa, mà cảnh giác quan sát bốn phía, đề phòng có nguy hiểm xuất hiện.
Đại Hoàng ghé vào chỗ bóng râm nhàn nhã liếm liếm móng vuốt của mình, một đường bay đến đây cảm thấy cũng bị mặt trời phơi khô hết cả lông rồi, bây giờ nó muốn vùng vẫy thỏa thích trong nước một phen mà thôi!
Mùa hè thích nhất là nước rồi!
Không bao lâu, con dị thú màu đen kia một lần nữa chui ra từ cửa động, nó nằm bò trước mặt Ôn Dao, thân thể này cũng không nhúc nhích.
Ôn Dao cẩn thận cảm thụ một phen, xác định con dị thú này miễn cưỡng chỉ có thể coi là dị thú cấp hai, cũng không có bao nhiêu lực sát thương, duy nhất có thể lấy cũng chỉ có vẩy giáp cứng rắn kia mà thôi.
Viện nghiên cứu sinh vật biến dị trải qua phân tích nghiên cứu nhiều loài sinh vật biến dị, phát hiện cũng không phải tất cả sinh vật biến dị đều có thể liên tục lên cấp, dường như chúng cũng bị ảnh hưởng bởi thiên phú của bản thân.
Có một vài sinh vật biến dị cả đời đều chỉ có thể ở cấp thấp, cho dù chúng nó có đầy đủ năng lượng cùng đồ ăn, chúng cũng rất khó đột phá.
Cơ bản mà nói, căn cứ theo than sinh học (chuỗi thực vật sinh tồn trong tự nhiên) trước tận thế những sinh vật đỉnh cao sau khi dị biến cấp bậc có khả năng càng ngày càng cao, có điều bởi vì nghiên cứu các chủng loại còn không đồng đều và đầy đủ, nên viện nghiên cứu cũng không dám đưa ra kết luận trực tiếp.
Cùng nguyên lý đó, bây giờ người có dị năng đến cấp ba đã ngừng lại, không thể tiếp tục tiến thêm một bước nữa, nhưng dựa theo cách nói của Thor, kiện thể thuật phổ cập có lẽ đề cao thể chất của bọn hắn nhiều hoặc ít, về phần có thể làm được một bước kia hay không, phải xem chính bản thân người đó rồi.
Mà loại dị thú cùng loại {xuyên sơn giáp} trước mặt Ôn Dao, có lẽ thuộc về loại dị thú cấp thấp khó đột phá bản thân rồi, dù sao, Ôn Dao muốn trao đổi cùng nó có chút khó khăn.
"Dao Dao, nó có chỗ đặc biết gì sao?"
Ôn Dao lắc đầu, Ôn Dao cũng không phải nghiên cứu viên, chẳng lẽ liếc mắt một cái đã có thể biết rõ rồi à.
Ôn Dao để Tiểu Tiểu trực tiếp đông lạnh nó lại, sau đó để Ôn Minh cất vào bên trong Không Gian Quang Giáp.
Loại chuyện này vẫn giao cho nhân viên chuyên nghiệp nghiên cứu đi, đối với Ôn Dao mà nói, vẩy giáp cứng rắn kia của nó càng hấp dẫn lực chú ý của Ôn Dao hơn.
Ôn Minh cùng Ôn Dao thay đổi hướng khác đi thêm một khoảng cách, trên đường nhặt được mấy viên khoáng thạch nho nhỏ, nhưng vật kia thật sự rất khó phát hiện, nếu không phải Ôn Dao dùng tinh thần lực đảo qua, mất thường rất khó chú ý, hơi không chú ý liền bỏ lỡ.
"Có lẽ những nghiên cứu viên kia nên chế tạo ra một chiếc máy dò xét, bằng không rất khó tìm thứ này."
Ôn Minh lau lau mồ hôi trên trán, tung tung viên khoáng thạch nhỏ trong tay nói.
Đây quả thực còn mệt mỏi hơn đào tinh thạch!
Trên đường còn tìm được mấy con giáp trùng Tinh Quang, cũng để Tiểu Tiểu đông lạnh thu vào không gian.
Ôn Dao bọn họ còn gặp chim biến dị trước đó, chúng không hề giống lúc trước tụ tập cả đàn cả lũ, mà hành động một mình.
Chúng phân tán ở khắp các nơi hẻo lánh trong thành phố, tìm kiếm giáp trùng Tinh Quang lạc đàn, sau đó mổ vỡ bọn chúng rồi ăn.
"Quả nhiên vạn vật đều có tương khắc, thiếu chút nữa anh còn cho rằng sau biến dị tất cả sinh vật biến dị đều ăn thịt người đây này." Thấy một màn như vậy, Ôn Minh không khỏi cảm thán nói.
Không có cách nào, ai bảo bọn hắn không phải gặp Zombie thì chính là sinh vật biến dị có tính công kích ăn thịt chứ, thiếu chút nữa cậu thật sự cho rằng trên trái đất tất cả sinh vật biến dị đều ăn thịt người cả rồi, hoàn cảnh sinh tồn của nhân loại cũng quá khó khăn gian khổ!
Khá tốt cũng còn may, bằng không nhân loại thật sự không còn đường sống...
Thừa dịp đối phương không chú ý, Ôn Minh cũng bảo Tiểu Tiểu đông lạnh một con chim biến dị, lại có thể ăn bọ cánh cứng có thân thể không khác gì kim loại, Ôn Minh khâm phục nó không thôi, thậm chí nghĩ đến chim biến dị ăn giáp trùng Tinh Quang có phải phân cũng là kim loại hiếm hay không?
Có điều suốt dọc đường đi tới bọn hắn cũng không nhìn thấy chim biến dị đi ị.
Không phải nói trực tràng loài chim đều là sinh vật sao? Lại không tìm thấy phân!
Đi cả buổi, cuối cùng một lần nữa bọn họ đã về đến trung tâm xây xựng vật liệu kim khí.
Ôn Minh đã chú ý, ngoại trừ tòa kiến trúc duy nhất còn khá hoàn hảo, những kiến trúc chung quanh khác cũng đã sụp đổ rồi.
Cái này cũng không phải hoàn toàn vì trận đại chiến mấy tháng trước tạo thành, mà những kim loại chống đỡ những tòa kiến trúc kia đều bị gặm ăn sạch đấy, lưu lại chỉ còn một mảnh kiến trúc phế liệu và bùn đất.
"Dao Dao, em xem kìa!"
Ôn Dao nhìn theo hướng ngón tay Ôn Minh chỉ, lại phát hiện một đám giáp trùng Tinh Quang đang vận chuyển mấy thanh thép, chúng giống như con kiến, vận chuyển những thanh thép kia tiến vào nhà xưởng.
Một phương hướng khác còn có những con bọ cánh cứng khác, chúng cũng vận chuyển kim loại đủ kiểu dáng, Ôn Dao còn nhìn thấy một vài con có ánh vàng kim rực rỡ.
"Thật đúng là cái gì cũng đều ăn..."
Thẳng đến khi ăn hết tất cả nhục trùng màu trắng vào trong bụng, lúc này dị thú kia mới thỏa mãn lắc chiếc đuôi, tìm một chỗ chui vào, rồi biến mất.
Ôn Dao ở chỗ cao thấy rõ ràng tất cả mọi chuyện, con dị thú kia cũng không phải không bị thương, trên vẩy giáp màu đen của nó có rất nhiều vết thương, có lẽ đều là bị giáp trùng Tinh Quang gây thương tích, nhưng cũng có thể thấy vẩy giáp của nó vô cùng cứng rắn, ít nhất có thể để nó mang theo ấu trùng ra khỏi sào huyệt.
Nếu không đoán sai, những con nhục trùng màu trắng kia chắc hẳn là ấu trùng giáp trùng Tinh Quang, chúng còn chưa trưởng thành tạo ra giáp xác cứng rắn kia, nhìn có vẻ vô cùng yếu ớt, được bảo vệ trong sào huyệt, lại không ngờ có sinh vật có thể mang chúng đi ra.
"Những con đó chắc là ấu trùng rồi."
Ôn Minh cũng đã nhìn ra, cho dù có dị biến thế nào, một vài quá trình phát triển sẽ không thay đổi đấy.
"Nhưng không phải đa phần bọ cánh cứng sinh sống đơn lẻ sao? Sau đó đẻ trứng ở một nơi có thể cung cấp dinh dưỡng cho ấu trùng, để tự chúng nó phát triển?"
Ôn Minh thì thào tự nói một phen, lại lắc đầu nói: "Được rồi, biến dị đều đã có thể xảy ra nên tập tính sinh sống cũng khác hẳn lúc trước, không thể phán đoán theo lẽ thường nữa. Dao Dao, em nói dị thú màu đen kia có phải hợp tác cùng đám chim biến dị kia hay không?"
Xem ra dị thú màu đen không thể ăn trùng trưởng thành, chỉ có thể ăn ấu trùng, nhưng mỏ chim biến dị kia có thể dễ dàng xuyên thấu giáp trùng Tinh Quang.
Thể tích những con chim biến dị kia to cỡ nắm tay giáp trùng Tinh Quang, cũng không tính là lớn, đoán chừng ăn mấy con là đủ một ngày.
Một con ăn trùng trưởng thành một con ăn ấu trùng, nhìn thế nào cũng giống như hợp tác với nhau.
"Không biết."
Ôn Dao lắc đầu, lần trước lúc Ôn Dao và Thor đến đây cũng không nhìn thấy dị thú màu đen và chim biến dị, cho nên cũng không rõ chuyện này như thế nào.
Đều là giống mới cả, muốn biết muốn hiểu rõ thế nào phải tốn một thời gian nghiên cứu rồi.
Ôn Dao để Đại Hoàng đáp xuống nơi dị thú màu đen biến mất, sau đó nhìn chằm chằm đến phát ngốc vào cửa động nơi đối phương biến mất không thấy gì nữa.
"Dao Dao?"
Ôn Minh nhẹ nhàng gọi một tiếng, nhưng Ôn Dao không trả lời, nghĩ nghĩ, Ôn Minh cũng không gọi nữa, mà cảnh giác quan sát bốn phía, đề phòng có nguy hiểm xuất hiện.
Đại Hoàng ghé vào chỗ bóng râm nhàn nhã liếm liếm móng vuốt của mình, một đường bay đến đây cảm thấy cũng bị mặt trời phơi khô hết cả lông rồi, bây giờ nó muốn vùng vẫy thỏa thích trong nước một phen mà thôi!
Mùa hè thích nhất là nước rồi!
Không bao lâu, con dị thú màu đen kia một lần nữa chui ra từ cửa động, nó nằm bò trước mặt Ôn Dao, thân thể này cũng không nhúc nhích.
Ôn Dao cẩn thận cảm thụ một phen, xác định con dị thú này miễn cưỡng chỉ có thể coi là dị thú cấp hai, cũng không có bao nhiêu lực sát thương, duy nhất có thể lấy cũng chỉ có vẩy giáp cứng rắn kia mà thôi.
Viện nghiên cứu sinh vật biến dị trải qua phân tích nghiên cứu nhiều loài sinh vật biến dị, phát hiện cũng không phải tất cả sinh vật biến dị đều có thể liên tục lên cấp, dường như chúng cũng bị ảnh hưởng bởi thiên phú của bản thân.
Có một vài sinh vật biến dị cả đời đều chỉ có thể ở cấp thấp, cho dù chúng nó có đầy đủ năng lượng cùng đồ ăn, chúng cũng rất khó đột phá.
Cơ bản mà nói, căn cứ theo than sinh học (chuỗi thực vật sinh tồn trong tự nhiên) trước tận thế những sinh vật đỉnh cao sau khi dị biến cấp bậc có khả năng càng ngày càng cao, có điều bởi vì nghiên cứu các chủng loại còn không đồng đều và đầy đủ, nên viện nghiên cứu cũng không dám đưa ra kết luận trực tiếp.
Cùng nguyên lý đó, bây giờ người có dị năng đến cấp ba đã ngừng lại, không thể tiếp tục tiến thêm một bước nữa, nhưng dựa theo cách nói của Thor, kiện thể thuật phổ cập có lẽ đề cao thể chất của bọn hắn nhiều hoặc ít, về phần có thể làm được một bước kia hay không, phải xem chính bản thân người đó rồi.
Mà loại dị thú cùng loại {xuyên sơn giáp} trước mặt Ôn Dao, có lẽ thuộc về loại dị thú cấp thấp khó đột phá bản thân rồi, dù sao, Ôn Dao muốn trao đổi cùng nó có chút khó khăn.
"Dao Dao, nó có chỗ đặc biết gì sao?"
Ôn Dao lắc đầu, Ôn Dao cũng không phải nghiên cứu viên, chẳng lẽ liếc mắt một cái đã có thể biết rõ rồi à.
Ôn Dao để Tiểu Tiểu trực tiếp đông lạnh nó lại, sau đó để Ôn Minh cất vào bên trong Không Gian Quang Giáp.
Loại chuyện này vẫn giao cho nhân viên chuyên nghiệp nghiên cứu đi, đối với Ôn Dao mà nói, vẩy giáp cứng rắn kia của nó càng hấp dẫn lực chú ý của Ôn Dao hơn.
Ôn Minh cùng Ôn Dao thay đổi hướng khác đi thêm một khoảng cách, trên đường nhặt được mấy viên khoáng thạch nho nhỏ, nhưng vật kia thật sự rất khó phát hiện, nếu không phải Ôn Dao dùng tinh thần lực đảo qua, mất thường rất khó chú ý, hơi không chú ý liền bỏ lỡ.
"Có lẽ những nghiên cứu viên kia nên chế tạo ra một chiếc máy dò xét, bằng không rất khó tìm thứ này."
Ôn Minh lau lau mồ hôi trên trán, tung tung viên khoáng thạch nhỏ trong tay nói.
Đây quả thực còn mệt mỏi hơn đào tinh thạch!
Trên đường còn tìm được mấy con giáp trùng Tinh Quang, cũng để Tiểu Tiểu đông lạnh thu vào không gian.
Ôn Dao bọn họ còn gặp chim biến dị trước đó, chúng không hề giống lúc trước tụ tập cả đàn cả lũ, mà hành động một mình.
Chúng phân tán ở khắp các nơi hẻo lánh trong thành phố, tìm kiếm giáp trùng Tinh Quang lạc đàn, sau đó mổ vỡ bọn chúng rồi ăn.
"Quả nhiên vạn vật đều có tương khắc, thiếu chút nữa anh còn cho rằng sau biến dị tất cả sinh vật biến dị đều ăn thịt người đây này." Thấy một màn như vậy, Ôn Minh không khỏi cảm thán nói.
Không có cách nào, ai bảo bọn hắn không phải gặp Zombie thì chính là sinh vật biến dị có tính công kích ăn thịt chứ, thiếu chút nữa cậu thật sự cho rằng trên trái đất tất cả sinh vật biến dị đều ăn thịt người cả rồi, hoàn cảnh sinh tồn của nhân loại cũng quá khó khăn gian khổ!
Khá tốt cũng còn may, bằng không nhân loại thật sự không còn đường sống...
Thừa dịp đối phương không chú ý, Ôn Minh cũng bảo Tiểu Tiểu đông lạnh một con chim biến dị, lại có thể ăn bọ cánh cứng có thân thể không khác gì kim loại, Ôn Minh khâm phục nó không thôi, thậm chí nghĩ đến chim biến dị ăn giáp trùng Tinh Quang có phải phân cũng là kim loại hiếm hay không?
Có điều suốt dọc đường đi tới bọn hắn cũng không nhìn thấy chim biến dị đi ị.
Không phải nói trực tràng loài chim đều là sinh vật sao? Lại không tìm thấy phân!
Đi cả buổi, cuối cùng một lần nữa bọn họ đã về đến trung tâm xây xựng vật liệu kim khí.
Ôn Minh đã chú ý, ngoại trừ tòa kiến trúc duy nhất còn khá hoàn hảo, những kiến trúc chung quanh khác cũng đã sụp đổ rồi.
Cái này cũng không phải hoàn toàn vì trận đại chiến mấy tháng trước tạo thành, mà những kim loại chống đỡ những tòa kiến trúc kia đều bị gặm ăn sạch đấy, lưu lại chỉ còn một mảnh kiến trúc phế liệu và bùn đất.
"Dao Dao, em xem kìa!"
Ôn Dao nhìn theo hướng ngón tay Ôn Minh chỉ, lại phát hiện một đám giáp trùng Tinh Quang đang vận chuyển mấy thanh thép, chúng giống như con kiến, vận chuyển những thanh thép kia tiến vào nhà xưởng.
Một phương hướng khác còn có những con bọ cánh cứng khác, chúng cũng vận chuyển kim loại đủ kiểu dáng, Ôn Dao còn nhìn thấy một vài con có ánh vàng kim rực rỡ.
"Thật đúng là cái gì cũng đều ăn..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.