Chương 76: Vòng tay cùng đá
Đông Trùng Hạ Uyển
27/08/2021
Chuyện thành lập hiệp hội dị năng giả đối với bọn họ có chút xa, nhưng có chuyện cần phải chú ý hơn.
"Dị năng giả mất tích?" Ôn Minh biểu thị nghi hoặc, làm sao lại xác định là mất tích chứ?
"Không phải thông báo, là hôm nay nghe được ở nhiệm vụ đại sảnh." Cố Minh Duệ giải thích nói.
"Là một dị năng giả phát hiện một dị năng giả ở cùng không thấy đâu, ngay từ đầu cho rằng hắn một mình gia nhập tiểu đội dị năng đi làm nhiệm vụ, nhưng hôm nay đa phần dị năng giả trở về lại không thấy có hắn ở bên trong."
"Vậy cũng có thể chết ở bên ngoài rồi."
"Hắn từng hỏi tiểu đội dị năng hợp tác, cũng không ai trông thấy người đó, hơn nữa dị năng giả kia thuộc về người nhát gan, một mình tuyệt đối sẽ không ra khỏi căn cứ."
"Chỉ có một?"
"Mặc dù chỉ là cá thể, nhưng tôi cảm thấy chuyện này vẫn cần phải chú ý, căn cứ ngư long hỗn tạp, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì."
"Đúng đúng đúng." Từ Dương chen miệng nói: "Đặc biệt là những người của sở nghiên cứu sinh vật kia, nghe nói bọn hắn chuyên môn nghiên cứu dị năng đấy, nói không chừng còn nghĩ bào cơ thể của con người để thí nghiệm đây này."
"Phân giải thân thể con người đã sớm có rồi, có vài thi thể dị năng giả chết đều ở chỗ bọn hắn, thí nghiệm trên cơ thể người sống còn chưa nghe nói, nhưng cho dù có cũng không dám giống trống khua chiêng." Cố Minh Duệ nghiêng qua liếc nhìn Từ Dương.
"Cho nên ăn nói phải cẩn thận, trước đó không phải bọn hắn còn chạy đến tìm Ôn Minh lấy máu với tóc sao, ồ, ngẫm lại đáng sợ quá."
Huyết dịch, tóc?
Nghe thế Ôn Dao ngưng nghiên cứu vòng tay của đối thủ, ánh mắt quăng về hướng Ôn Minh, nhớ tới trước đó khi tiến vào căn cứ rút máu, trong lòng cảm thấy không ổn.
Làm sao cô lại quên mất, một nhà cô đều đã uống Sinh Mệnh Chi Thủy, trong cơ thể tế bào nhất định sẽ khác hẳn với người bình thường, ai biết bọn hắn sẽ phát hiện cái gì.
Trước đó tìm Ôn Minh, có phải đại biểu những người khác cũng bị phát hiện rồi hay không? Dù sao đều đã qua vài ngày, có thể tra kết quả đều có thể tra ra cả rồi.
Chậc, quá chủ quan rồi, lúc ấy nên nghĩ biện pháp tiêu hủy những mẫu máu kia.
Xem ra mấy ngày nay cô cần phải dò xét kỹ càng tình huống căn cứ rồi, chỗ ở không an toàn sao có thể đi, nguy hiểm phải bóp chết từ trong trứng nước mới tốt...
Kế tiếp Ôn Minh quyết định tạm thời không nhận nhiệm vụ, mọi người trở về hấp thu năng lượng tinh hạch cho tốt, nâng cao thực lực, sau đó lại đi ra ngoài thực tế củng cố.
Sau khi bọn người Cố Minh Duệ trở về, Ôn Minh nghĩ nghĩ, dặn dò Ôn Dao lúc một mình ít đi ra ngoài, cho dù đi ra ngoài cũng phải mang theo Tiểu Tiểu cùng Ngữ Điệp.
Tuy cậu cũng không biết lúc trước vì sao sở nghiên cứu sinh vật tìm cậu, đằng sau cũng không có xuất hiện nữa, nhưng cẩn thận vẫn hơn.
Sau đó không lâu Ôn Trác bọn hắn trở về, còn dẫn theo tư lệnh Tề.
Đôi mắt Hạ Uyển đỏ rừng rực, như là mới khóc một trận, nhưng trên mặt lại mang theo dáng vẻ tươi cười như trút được gánh nặng, cả người đều lộ ra cảm giác nhẹ nhõm suиɠ sướиɠ.
Biểu lộ Ôn Trác trước sau như một, nhưng Ôn Dao rõ ràng cảm nhận được anh không cao hứng như vẻ ngoài, phải hình dung như thế nào... Ôn Dao cảm thấy có thể nhìn thấy từ trên người anh không ngừng toát ra hắc khí...
Vẻ mặt Tề Cảnh Huy vui tươi hớn hở, da tay ngăm đen dường nhừ cũng phát ra ánh sáng, không có biện pháp, hắn vui mừng lắm.
Hôm nay phút cuối Uyển Uyển đã đồng ý liên hệ với người nhà, tuy bác trai không lên tiếng, nhưng hắn tin tưởng ông nhất định núp trong bóng tối vụng trộm nghe bọn hắn nói chuyện.
Cái này tốt rồi, đợi bên trên có người tới, có lẽ sẽ có người Hạ gia cũng theo đến nơi.
Hạ Uyển nhìn thấy hai anh em đang ngồi trên ghế sa lon, nghĩ đến điều gì đó trên mặt lại nổi lên sự hung dữ.
"Trở về rồi hả? Ôn Minh, chuyện gì xảy ra với con vậy hả? Đi ra ngoài làm nhiệm vụ vì sao còn dẫn theo em gái con? Chẳng lẽ con không biết bên ngoài có nhiều nguy hiểm thế nào?! Con thật sự càng ngày càng tài giỏi rồi đấy!"
Ôn Minh bị chửi mộng luôn, cậu há to miệng, lại đưa mắt nhìn em gái cúi đầu giả trang vô tội, trầm mặc nhận cái nồi úp xuống này.
Được rồi, cũng không lần đầu tiên lưng cõng nồi, ai bảo con bé là em gái ruột của cậu chứ, cứ như vậy đi.
Lập tức Ôn Minh bị chửi có chút thảm, Tề Cảnh Huy đi ra giảng hòa.
"Được rồi được rồi, lần sau chú ý là tốt rồi, lần này Ôn Minh có thể nói là lập công lớn, nếu không phải có cậu ấy, nói không chừng nhiệm vụ của bọn hắn không chỉ kết thúc không thành, toàn quân còn bị diệt đây này."
Hạ Uyển nghi hoặc nhìn qua Tề Cảnh Huy, không biết vì sao hắn nói như vậy.
"Sáng hôm nay quan chỉ huy đội của Ôn Minh trở về báo cáo nhiệm vụ, nói nếu như không phải có Ôn Minh, bọn hắn chỉ sợ đều chết ở bên trong."
Tề Cảnh Huy nói xong chuyện đã xảy ra, lại hỏi: "Tại sao các người không trở về cùng bộ đội?"
Đã nhắc đến rồi, Ôn Minh nói đến chuyện sau đó bọn họ gặp phải, cũng biểu đạt sự lo lắng về con Zombie kia.
Nghe đến mấy chuyện này, Tề Cảnh Huy chỉnh ngay ngắn mặt, biểu lộ nghiêm túc chăm chú lên.
Hắn vừa cẩn thận hỏi thăm tình huống ngay lúc đó, đôi chân mày rậm nhíu chặt cùng một chỗ, trong lòng thoáng lo lắng.
Dựa theo tình huống Ôn Minh nói, như vậy bên trong thành phố Giang Thấm tồn tại một con Zombie có thể tạo thành uy hiếp cho căn cứ trong tương lai, phương pháp tốt nhất chính là tiêu diệt nó vào lúc nó còn chưa phát triển toàn diện.
Thế nhưng nhiệm vụ lần này hao tổn đã có chút lớn, trong thời gian ngắn không có khả năng lại có một nhiệm vụ cỡ lớn, xem ra chuyện đi đến kho vũ khí phải nhanh chóng sắp xếp...
Tề Cảnh Huy ngồi không bao lâu liền tạm biệt, Ôn Minh mang đến tin tức rất trọng yếu, hắn phải trở về lên kế hoạch cho tốt, không thể nói trước còn phải đi tìm quy tôn tử kia bàn bạc nữa.
Trước đó Ôn Trác vẫn luôn chú ý đến vòng tay trong tay Ôn Dao, đợi đến khi Tề Cảnh Huy đi rồi, mới hỏi Ôn Dao: "Đây là cái gì?"
Ôn Dao yên lặng đưa vòng tay tới, cô đã cẩn thận nghiên cứu qua, lại là sản phẩm khoa học kỹ thuật, bên trong sản phẩm kim loại có rất nhiều rậm rạp chằng chịt nguyên kiện thật nhỏ, tuyến đường bên trên cô hoàn toàn xem không hiểu.
Hơn nữa, năng lượng khởi động bên trong vòng tay này dường như hết sạch, hoàn toàn khởi động không nhúc nhích được.
Ôn Dao cảm thấy cái này chắc hẳn có quan hệ cùng tinh thần lực, giống như trang bị tăng hiệu quả ma pháp, chỉ là nguyên lý đều là đồ vật khoa học kỹ thuật.
Vấn đề là...
Trước mắt trên địa cầu còn chưa có trình độ chế tạo ra được loại trang bị này, như thế đồ vật này ở đâu ra? Chẳng lẽ là đồ vật ở thế giới khác?
Ôn Trác cầm vòng tay ở trong tay nhìn kỹ một chút, đè lên cái nút ở bên trên, Ôn Dao rất nhanh nhận ra Ôn Trác dùng tinh thần lực.
Cô đã biết tinh thần lực của Ôn Trác dị biến rồi, hiện tại Ôn Dao đã đại khái hiểu rõ dị năng tinh thần lực, cái này không giống tinh thần lực của cô.
Tinh thần lực của cô có thể làm được rất nhiều chuyện như: công kích, phòng ngự, điều tra, khống chế... nhưng ở đây thức tỉnh dị năng tinh thần lực cơ bản chỉ có thể làm được một loại, không có cách nào bao đồng mọi mặt, có chút tương tự nào đó đều là do thiên phú.
Kiểm tra hết vòng tay Ôn Trác nở nụ cười, sau đó nói: "Thú vị", lại trả lại cho Ôn Dao.
Cho nên, đến cùng thú vị như thế nào rồi hả?
Nhìn thấy ba ánh mắt nhìn anh, anh nhún vai: "Cha cũng không biết đây là cái gì, nhưng trước mắt quả thật trình độ khoa học kỹ thuật hạn chế, đương nhiên, cũng không bài trừ có chút khoa học kỹ thuật đen, dù sao thế giới lớn như vậy, ai biết có bao nhiêu chúng ta không biết đồ vật gì tồn tại. Đáng tiếc không có năng lượng có thể mở ra, cũng không biết bổ sung năng lượng như thế nào, bằng không còn có thể biết lấy làm gì đấy."
Đột nhiên Ôn Dao suy nghĩ còn có tảng đá chưa lấy ra, lại lần nữa lấy mỏ năng lượng đó cho mọi người xem.
"Cái này..." Mỏ năng lượng lấy ra, Ôn Trác thu hồi dáng tươi cười, cầm nó trong tay cẩn thận cảm thu, hỏi: "Ở đâu ra?"
"Đào trong viên đá đấy."
Hả? Ôn Trác vô ý thức nhìn về phía Ôn Minh, ngược lại Ôn Minh nhớ đến ngày đó lúc tìm em gái có nghe nói có một cô bé vô danh bị lừa gạt bỏ ra một bao mì tôm mua một tảng đá vô dụng.
Chẳng lẽ cái này là tảng đá kia?
"Dị năng giả mất tích?" Ôn Minh biểu thị nghi hoặc, làm sao lại xác định là mất tích chứ?
"Không phải thông báo, là hôm nay nghe được ở nhiệm vụ đại sảnh." Cố Minh Duệ giải thích nói.
"Là một dị năng giả phát hiện một dị năng giả ở cùng không thấy đâu, ngay từ đầu cho rằng hắn một mình gia nhập tiểu đội dị năng đi làm nhiệm vụ, nhưng hôm nay đa phần dị năng giả trở về lại không thấy có hắn ở bên trong."
"Vậy cũng có thể chết ở bên ngoài rồi."
"Hắn từng hỏi tiểu đội dị năng hợp tác, cũng không ai trông thấy người đó, hơn nữa dị năng giả kia thuộc về người nhát gan, một mình tuyệt đối sẽ không ra khỏi căn cứ."
"Chỉ có một?"
"Mặc dù chỉ là cá thể, nhưng tôi cảm thấy chuyện này vẫn cần phải chú ý, căn cứ ngư long hỗn tạp, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì."
"Đúng đúng đúng." Từ Dương chen miệng nói: "Đặc biệt là những người của sở nghiên cứu sinh vật kia, nghe nói bọn hắn chuyên môn nghiên cứu dị năng đấy, nói không chừng còn nghĩ bào cơ thể của con người để thí nghiệm đây này."
"Phân giải thân thể con người đã sớm có rồi, có vài thi thể dị năng giả chết đều ở chỗ bọn hắn, thí nghiệm trên cơ thể người sống còn chưa nghe nói, nhưng cho dù có cũng không dám giống trống khua chiêng." Cố Minh Duệ nghiêng qua liếc nhìn Từ Dương.
"Cho nên ăn nói phải cẩn thận, trước đó không phải bọn hắn còn chạy đến tìm Ôn Minh lấy máu với tóc sao, ồ, ngẫm lại đáng sợ quá."
Huyết dịch, tóc?
Nghe thế Ôn Dao ngưng nghiên cứu vòng tay của đối thủ, ánh mắt quăng về hướng Ôn Minh, nhớ tới trước đó khi tiến vào căn cứ rút máu, trong lòng cảm thấy không ổn.
Làm sao cô lại quên mất, một nhà cô đều đã uống Sinh Mệnh Chi Thủy, trong cơ thể tế bào nhất định sẽ khác hẳn với người bình thường, ai biết bọn hắn sẽ phát hiện cái gì.
Trước đó tìm Ôn Minh, có phải đại biểu những người khác cũng bị phát hiện rồi hay không? Dù sao đều đã qua vài ngày, có thể tra kết quả đều có thể tra ra cả rồi.
Chậc, quá chủ quan rồi, lúc ấy nên nghĩ biện pháp tiêu hủy những mẫu máu kia.
Xem ra mấy ngày nay cô cần phải dò xét kỹ càng tình huống căn cứ rồi, chỗ ở không an toàn sao có thể đi, nguy hiểm phải bóp chết từ trong trứng nước mới tốt...
Kế tiếp Ôn Minh quyết định tạm thời không nhận nhiệm vụ, mọi người trở về hấp thu năng lượng tinh hạch cho tốt, nâng cao thực lực, sau đó lại đi ra ngoài thực tế củng cố.
Sau khi bọn người Cố Minh Duệ trở về, Ôn Minh nghĩ nghĩ, dặn dò Ôn Dao lúc một mình ít đi ra ngoài, cho dù đi ra ngoài cũng phải mang theo Tiểu Tiểu cùng Ngữ Điệp.
Tuy cậu cũng không biết lúc trước vì sao sở nghiên cứu sinh vật tìm cậu, đằng sau cũng không có xuất hiện nữa, nhưng cẩn thận vẫn hơn.
Sau đó không lâu Ôn Trác bọn hắn trở về, còn dẫn theo tư lệnh Tề.
Đôi mắt Hạ Uyển đỏ rừng rực, như là mới khóc một trận, nhưng trên mặt lại mang theo dáng vẻ tươi cười như trút được gánh nặng, cả người đều lộ ra cảm giác nhẹ nhõm suиɠ sướиɠ.
Biểu lộ Ôn Trác trước sau như một, nhưng Ôn Dao rõ ràng cảm nhận được anh không cao hứng như vẻ ngoài, phải hình dung như thế nào... Ôn Dao cảm thấy có thể nhìn thấy từ trên người anh không ngừng toát ra hắc khí...
Vẻ mặt Tề Cảnh Huy vui tươi hớn hở, da tay ngăm đen dường nhừ cũng phát ra ánh sáng, không có biện pháp, hắn vui mừng lắm.
Hôm nay phút cuối Uyển Uyển đã đồng ý liên hệ với người nhà, tuy bác trai không lên tiếng, nhưng hắn tin tưởng ông nhất định núp trong bóng tối vụng trộm nghe bọn hắn nói chuyện.
Cái này tốt rồi, đợi bên trên có người tới, có lẽ sẽ có người Hạ gia cũng theo đến nơi.
Hạ Uyển nhìn thấy hai anh em đang ngồi trên ghế sa lon, nghĩ đến điều gì đó trên mặt lại nổi lên sự hung dữ.
"Trở về rồi hả? Ôn Minh, chuyện gì xảy ra với con vậy hả? Đi ra ngoài làm nhiệm vụ vì sao còn dẫn theo em gái con? Chẳng lẽ con không biết bên ngoài có nhiều nguy hiểm thế nào?! Con thật sự càng ngày càng tài giỏi rồi đấy!"
Ôn Minh bị chửi mộng luôn, cậu há to miệng, lại đưa mắt nhìn em gái cúi đầu giả trang vô tội, trầm mặc nhận cái nồi úp xuống này.
Được rồi, cũng không lần đầu tiên lưng cõng nồi, ai bảo con bé là em gái ruột của cậu chứ, cứ như vậy đi.
Lập tức Ôn Minh bị chửi có chút thảm, Tề Cảnh Huy đi ra giảng hòa.
"Được rồi được rồi, lần sau chú ý là tốt rồi, lần này Ôn Minh có thể nói là lập công lớn, nếu không phải có cậu ấy, nói không chừng nhiệm vụ của bọn hắn không chỉ kết thúc không thành, toàn quân còn bị diệt đây này."
Hạ Uyển nghi hoặc nhìn qua Tề Cảnh Huy, không biết vì sao hắn nói như vậy.
"Sáng hôm nay quan chỉ huy đội của Ôn Minh trở về báo cáo nhiệm vụ, nói nếu như không phải có Ôn Minh, bọn hắn chỉ sợ đều chết ở bên trong."
Tề Cảnh Huy nói xong chuyện đã xảy ra, lại hỏi: "Tại sao các người không trở về cùng bộ đội?"
Đã nhắc đến rồi, Ôn Minh nói đến chuyện sau đó bọn họ gặp phải, cũng biểu đạt sự lo lắng về con Zombie kia.
Nghe đến mấy chuyện này, Tề Cảnh Huy chỉnh ngay ngắn mặt, biểu lộ nghiêm túc chăm chú lên.
Hắn vừa cẩn thận hỏi thăm tình huống ngay lúc đó, đôi chân mày rậm nhíu chặt cùng một chỗ, trong lòng thoáng lo lắng.
Dựa theo tình huống Ôn Minh nói, như vậy bên trong thành phố Giang Thấm tồn tại một con Zombie có thể tạo thành uy hiếp cho căn cứ trong tương lai, phương pháp tốt nhất chính là tiêu diệt nó vào lúc nó còn chưa phát triển toàn diện.
Thế nhưng nhiệm vụ lần này hao tổn đã có chút lớn, trong thời gian ngắn không có khả năng lại có một nhiệm vụ cỡ lớn, xem ra chuyện đi đến kho vũ khí phải nhanh chóng sắp xếp...
Tề Cảnh Huy ngồi không bao lâu liền tạm biệt, Ôn Minh mang đến tin tức rất trọng yếu, hắn phải trở về lên kế hoạch cho tốt, không thể nói trước còn phải đi tìm quy tôn tử kia bàn bạc nữa.
Trước đó Ôn Trác vẫn luôn chú ý đến vòng tay trong tay Ôn Dao, đợi đến khi Tề Cảnh Huy đi rồi, mới hỏi Ôn Dao: "Đây là cái gì?"
Ôn Dao yên lặng đưa vòng tay tới, cô đã cẩn thận nghiên cứu qua, lại là sản phẩm khoa học kỹ thuật, bên trong sản phẩm kim loại có rất nhiều rậm rạp chằng chịt nguyên kiện thật nhỏ, tuyến đường bên trên cô hoàn toàn xem không hiểu.
Hơn nữa, năng lượng khởi động bên trong vòng tay này dường như hết sạch, hoàn toàn khởi động không nhúc nhích được.
Ôn Dao cảm thấy cái này chắc hẳn có quan hệ cùng tinh thần lực, giống như trang bị tăng hiệu quả ma pháp, chỉ là nguyên lý đều là đồ vật khoa học kỹ thuật.
Vấn đề là...
Trước mắt trên địa cầu còn chưa có trình độ chế tạo ra được loại trang bị này, như thế đồ vật này ở đâu ra? Chẳng lẽ là đồ vật ở thế giới khác?
Ôn Trác cầm vòng tay ở trong tay nhìn kỹ một chút, đè lên cái nút ở bên trên, Ôn Dao rất nhanh nhận ra Ôn Trác dùng tinh thần lực.
Cô đã biết tinh thần lực của Ôn Trác dị biến rồi, hiện tại Ôn Dao đã đại khái hiểu rõ dị năng tinh thần lực, cái này không giống tinh thần lực của cô.
Tinh thần lực của cô có thể làm được rất nhiều chuyện như: công kích, phòng ngự, điều tra, khống chế... nhưng ở đây thức tỉnh dị năng tinh thần lực cơ bản chỉ có thể làm được một loại, không có cách nào bao đồng mọi mặt, có chút tương tự nào đó đều là do thiên phú.
Kiểm tra hết vòng tay Ôn Trác nở nụ cười, sau đó nói: "Thú vị", lại trả lại cho Ôn Dao.
Cho nên, đến cùng thú vị như thế nào rồi hả?
Nhìn thấy ba ánh mắt nhìn anh, anh nhún vai: "Cha cũng không biết đây là cái gì, nhưng trước mắt quả thật trình độ khoa học kỹ thuật hạn chế, đương nhiên, cũng không bài trừ có chút khoa học kỹ thuật đen, dù sao thế giới lớn như vậy, ai biết có bao nhiêu chúng ta không biết đồ vật gì tồn tại. Đáng tiếc không có năng lượng có thể mở ra, cũng không biết bổ sung năng lượng như thế nào, bằng không còn có thể biết lấy làm gì đấy."
Đột nhiên Ôn Dao suy nghĩ còn có tảng đá chưa lấy ra, lại lần nữa lấy mỏ năng lượng đó cho mọi người xem.
"Cái này..." Mỏ năng lượng lấy ra, Ôn Trác thu hồi dáng tươi cười, cầm nó trong tay cẩn thận cảm thu, hỏi: "Ở đâu ra?"
"Đào trong viên đá đấy."
Hả? Ôn Trác vô ý thức nhìn về phía Ôn Minh, ngược lại Ôn Minh nhớ đến ngày đó lúc tìm em gái có nghe nói có một cô bé vô danh bị lừa gạt bỏ ra một bao mì tôm mua một tảng đá vô dụng.
Chẳng lẽ cái này là tảng đá kia?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.