Chương 346: Vũ khí bí mật
Đông Trùng Hạ Uyển
03/09/2021
Ở bên trong sở nghiên cứu vũ khí tinh năng quân đội, Tề Cảnh Huy đang ở gian ngoài phòng nghiên cứu mới nhất lo lắng đi qua đi lại.
Thỉnh thoảng anh ngẩng đầu nhìn về phía cánh cửa đóng chặt, hận chính mình không có mắt thấu thị, có thể nhìn xuyên thấu qua cánh cửa nhìn thấy tình cảnh bên trong, biết rõ tiến độ của bọn hắn.
"Tư lệnh, nếu không ngài ngồi chờ đi?" Cảnh vệ viên đứng ở một bên đề nghị nói.
Tề Cảnh Huy khoát khoát tay: "Không cần, trong lòng tôi không yên, đứng lên có cảm giác tốt hơn một chút."
Lại đi vài bước, anh ngẩng đầu hỏi: "Tình hình bên phía cổng lớn căn cứ thế nào rồi?"
"Trước đó đã truyền đến tin tức, tiểu thư Dao Dao đã trở về, mang theo Đại Hoàng và hai con kim điêu biến dị đã gia nhập chiến trường. Tình huống trước mắt coi như lạc quan, nhưng đoàn trưởng Ôn đã điều động vũ khí tinh năng."
"Thế..."
"Báo cáo!"
Tề Cảnh Huy vừa mở lời đã bị tiếng báo cáo đột nhiên xuất hiện bên ngoài cắt ngang, anh khẽ nhíu mày, bảo binh sĩ ngoài cửa tiến vào.
"Báo cáo tư lệnh, vừa mới truyền đến tin tức, một phần tường phòng hộ đã bị công phá!"
"Cái gì!"
Mắt hổ Tề Cảnh Huy trừng to, bước nhanh vượt qua, vội vàng hỏi thăm: "Lổ hổng bao nhiêu? Có Zombie tiến vào căn cứ rồi chăng? Bây giờ tình hình thương vong thế nào?"
"Lổ hổng tạm thời bị ngăn chặn, Zombie tiến vào căn cứ cũng bị tiêu diệt rồi, nhưng trong bầy Zombie xuất hiện một lượng lớn Zombie đẳng cấp cao, chúng ta bên này thương vong không ngừng gia tăng!"
"Móa nó!"
Tề Cảnh Huy phát nổ một câu nói tục, trong phòng đi qua lại hai bước, cuối cùng nhịn không được bước nhanh đến trước cửa phòng nghiên cứu, muốn đẩy ra.
Nghiên cứu viên nơi cửa ra vào lập tức ngăn cản ở trước mặt của anh: "Tư lệnh, bên trong đang làm điều chỉnh thử, hiện tại không thể đi vào!"
"Móa, gọi con mẹ nó Lưu Cảnh Văn nhanh lên! Đều đã qua lâu như vậy làm sao còn chưa xong? Zombie đều muốn xông vào hắn còn tốn nhiều thời gian như vậy!!"
Trong lòng nghiên cứu viên không ngừng kêu khổ, giáo sư làm sao lại đến hắn tiếp đón vị "diêm vương" này chứ!
Cho dù trong nội tâm phiền muộn, hắn vẫn phải kiên nhẫn giải thích: "Tư lệnh, giáo sư bọn họ đang ở bên trong làm bước điều chỉnh cuối cùng, không được quấy rầy, rất nhanh sẽ xong thôi, ngài chờ một chút."
Tề Cảnh Huy cũng biết gấp không được, nhưng hắn thật sự quá lo lắng đám binh sĩ đang tác chiến rồi.
Zombie triều lần này quy mô càng lớn hơn trước, ngoại trừ số lượng nhiều, càng quan trọng hơn đẳng cấp cao rất nhiều, tuy nói không đến mức bị phá thành, nhưng thương vong nhất định cực kỳ thảm trọng đấy.
Bọn hắn từng bàn bạc, hoài nghi lần Zombie triều này là do Zombie thiếu đồ ăn nên mới làm ra hành vi di chuyển này.
Cho tới nay nghiên cứu mặt ngoài đều là Zombie sợ lạnh, ngày hôm nay khí càng ngày càng lạnh, cộng thêm Zombie tụ tập nên căn bản trong thành phố không còn vật sống, vì sinh tồn, chúng sẽ di chuyển về hướng phía nam ôn hòa.
Mà phía nam tất cả căn cứ lớn nhỏ đều gặp nguy cơ rồi, bây giờ anh hoài nghi một ít căn cứ tư nhân nhỏ ở phương bắc chỉ sợ rất nhiều nơi không còn tồn tại rồi...
Mà vào hai ngày trước, căn cứ Hoa Bắc đã gặp phải tao ngộ Zombie công thành, nhưng vì căn cứ Hoa Bắc có vũ khí thiết bị tốt, cộng thêm phần đông nhân viên võ trang, cuối cùng dùng Zombie thất bại chấm dứt.
Nhưng dù cho căn cứ Hoa Bắc lấy được thắng lợi, tổn thất cũng thảm trọng, vũ khí trang bị không coi vào đâu, quan trọng nhất là người, là người có thực lực!
Cảnh ngộ của căn cứ không khiến bọn họ chú trọng đầy đủ, bây giờ đến lượt căn cứ Hoa Nam bọn họ cũng gặp phải cảnh ngộ Zombie công kích, anh đến nơi này là vì vũ khí bí mật giáo sư Lưu mới nghiên cứu chế tạo, nếu Zombie đến chậm thêm vài ngày thì tốt rồi, hết lần này tới lần khác vào lúc vũ khí vẫn chưa hoàn toàn nghiên cứu chế tạo thành công đã tới!
Hiện tại anh chỉ có thể khẩn cầu giáo sư Lưu có thể thuận lợi hoàn thành bước điểu chỉnh thử cuối cùng...
Lại đi qua đi lại trong phòng vài bước, cuối cùng anh chỉ có thể ngồi trên ghế, bực bội ném mũ sang một bên, nhắm mắt lại cố gắng bình phục tâm tình của mình.
Cũng không lâu lắm, Tề Cảnh Huy đứng bật dậy, anh đi về hướng cửa phòng nghiên cứu, còn chưa tới gần, cánh cửa chợt bị đẩy ra, vài người đỡ một ông lão tóc hoa râm đi ra.
"Giáo sư Lưu, kết quả như thế nào??" Tề Cảnh Huy không thể chờ đợi hỏi thăm kết quả ngay.
Giáo sư Lưu giương đôi mắt đầy nếp nhăn liếc nhìn Tề Cảnh Huy, giọng điệu ý tứ hàm xúc không rõ: "Vừa rồi tôi nghe có người nào đang mắng tôi?"
Tề Cảnh Huy cười cười xấu hổ: "Có sao? Tôi không nghe thấy! Có khả năng ngài nghe lầm rồi! Cái kia... Thành công chưa?"
Thấy Tề Cảnh Huy bồi khuôn mặt tươi cười chuyển hướng chủ đề, giáo sư Lưu hừ nhẹ một tiếng, cũng lười so đo với anh.
Biết rõ trong lòng của anh sốt ruột, giáo sư Lưu không có thừa nước đục thả câu, nói thẳng đến: "Dựa theo số liệu chúng tôi tính toán không có vấn đề gì, nhưng trước mắt cho có kiểm nghiệm thực tế..."
"Có thể rồi, tôi tin tưởng ngài cùng đoàn đội của ngài, tình huống bây giờ khẩn cấp, không kịp lại làm thí nghiệm nữa, trực tiếp kéo trên chiến trường!"
"Thế nhưng mà..." giáo sư Lưu vẫn còn chút lo lắng, dù sao quá trình nghiên cứu tinh thạch quá ngắn, xảy ra vấn đề gì bọn họ hoàn toàn không dự đoán được.
"Không có nhưng nhị gì cả!" Tề Cảnh Huy vung tay lên: "Tất cả mọi chuyện đã có tôi chịu trách nhiệm! Hiện tại tình hình tiền tuyến không lạc quan, chúng ta cần nó!"
Giáo sư Lưu thở dài, cũng biết rất nhiều chuyện không phải do bọn hắn, ông gọi hai nghiên cứu viên đến: "Các người đi theo qua đó, các người biết rõ số liệu cùng thao tác, các người chỉ đạo hướng dẫn bọn hắn sử dụng. Còn có, ghi chép lại quá trình sử dụng cùng các số liệu hạng mục."
"Vâng, giáo sư!"
Tề Cảnh Huy nhanh chóng gọi hai dị năng giả không gian đến cất đồ đạc vào, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới tiền tuyến.
Bây giờ Ôn Dao rất bận rộn, Ôn Dao đang đối kháng tinh thần lực với hai con Zombie biến dị tinh thần.
Ôn Dao hoài nghi hai con Zombie biến dị này khi chúng còn sống là song thai, mặc dù tinh thần lực chấn động có sự khác biệt rất nhỏ, nhưng đa phần đều là nhất trí, thậm chí bọn chúng có thể hợp tinh thần lực cùng một chỗ chống cự công kích tinh thần lực của Ôn Dao.
Trước đó Ôn Dao đã ném quả cầu nước nén áp suất về hướng mấy con Zombie cường đại nhất, đương nhiên, Ôn Dao biết rõ chiêu thức đơn giản như thế không tạo thành bao nhiêu tổn thương với bọn chúng, có điều chỉ bức chúng ra mà thôi, dẫn đường cho các binh sĩ tấn công bọn chúng.
Hiện tại, hai con Zombie biến dị tinh thần lực ngăn cản Ôn Ngọc, mặt khác mấy con khác dẫn theo thuộc hạ của mình chia ra tấn công mãnh liệt về phía căn cứ!
Ôn Dao ngồi ở trên lưng Đại Hoàng, đôi chân mày Ôn Dao thoáng nhíu lại, trên trán có mồ hôi toát ra.
Đại Hoàng sớm đã thu hồi vòi rồng trước đó, tuy chiêu đó lợi hại, nhưng tiêu hao dị năng rất lớn, nó phải giữ lại đầy đủ dị năng bảo hộ chủ nhân của mình.
Linh mẫn tránh né mấy lần dị năng công kích đến từ bầy Zombie, Đại Hoàng gào thét vài tiếng về phía vợ chồng kim điêu, bảo bọn chúng đừng lười biếng, nhanh chóng đối phó Zombie đi.
Vợ chồng kim điêu hung hăng trừng mắt liếc nhìn nó, không tình nguyện phát động công kích về hướng Zombie trên mặt đất một lần nữa.
Nếu không phải lão hổ chán ghét này cáo trạng, làm sao chúng bị ép bức phải đối phó với đám nhân loại xấu xí kỳ quái này, để cho những nhân loại kia tự gϊếŧ lẫn nhau không tốt sao, liên quan gì đến bọn chúng?
Đáng tiếc con nhóc kia thật đáng sợ, không nghe không được mà!
Đại Hoàng lại thoáng bay cao hơn một chút, nó lo lắng cho chủ nhân đồng thời trong lòng cũng mắng Tiểu Tiểu máu chó đầy đầu, bình thường giật đồ cùng nó, tranh thủ tình cảm với nó, làm sao đến thời điểm mấu chốt lại không thấy mặt rắn rồi hả?
Thời điểm trọng yếu như vậy, nó vẫn còn vòng quanh trên cổ tay ngủ đấy?
Chủ nhân cũng quá sủng nó rồi!!
Thỉnh thoảng anh ngẩng đầu nhìn về phía cánh cửa đóng chặt, hận chính mình không có mắt thấu thị, có thể nhìn xuyên thấu qua cánh cửa nhìn thấy tình cảnh bên trong, biết rõ tiến độ của bọn hắn.
"Tư lệnh, nếu không ngài ngồi chờ đi?" Cảnh vệ viên đứng ở một bên đề nghị nói.
Tề Cảnh Huy khoát khoát tay: "Không cần, trong lòng tôi không yên, đứng lên có cảm giác tốt hơn một chút."
Lại đi vài bước, anh ngẩng đầu hỏi: "Tình hình bên phía cổng lớn căn cứ thế nào rồi?"
"Trước đó đã truyền đến tin tức, tiểu thư Dao Dao đã trở về, mang theo Đại Hoàng và hai con kim điêu biến dị đã gia nhập chiến trường. Tình huống trước mắt coi như lạc quan, nhưng đoàn trưởng Ôn đã điều động vũ khí tinh năng."
"Thế..."
"Báo cáo!"
Tề Cảnh Huy vừa mở lời đã bị tiếng báo cáo đột nhiên xuất hiện bên ngoài cắt ngang, anh khẽ nhíu mày, bảo binh sĩ ngoài cửa tiến vào.
"Báo cáo tư lệnh, vừa mới truyền đến tin tức, một phần tường phòng hộ đã bị công phá!"
"Cái gì!"
Mắt hổ Tề Cảnh Huy trừng to, bước nhanh vượt qua, vội vàng hỏi thăm: "Lổ hổng bao nhiêu? Có Zombie tiến vào căn cứ rồi chăng? Bây giờ tình hình thương vong thế nào?"
"Lổ hổng tạm thời bị ngăn chặn, Zombie tiến vào căn cứ cũng bị tiêu diệt rồi, nhưng trong bầy Zombie xuất hiện một lượng lớn Zombie đẳng cấp cao, chúng ta bên này thương vong không ngừng gia tăng!"
"Móa nó!"
Tề Cảnh Huy phát nổ một câu nói tục, trong phòng đi qua lại hai bước, cuối cùng nhịn không được bước nhanh đến trước cửa phòng nghiên cứu, muốn đẩy ra.
Nghiên cứu viên nơi cửa ra vào lập tức ngăn cản ở trước mặt của anh: "Tư lệnh, bên trong đang làm điều chỉnh thử, hiện tại không thể đi vào!"
"Móa, gọi con mẹ nó Lưu Cảnh Văn nhanh lên! Đều đã qua lâu như vậy làm sao còn chưa xong? Zombie đều muốn xông vào hắn còn tốn nhiều thời gian như vậy!!"
Trong lòng nghiên cứu viên không ngừng kêu khổ, giáo sư làm sao lại đến hắn tiếp đón vị "diêm vương" này chứ!
Cho dù trong nội tâm phiền muộn, hắn vẫn phải kiên nhẫn giải thích: "Tư lệnh, giáo sư bọn họ đang ở bên trong làm bước điều chỉnh cuối cùng, không được quấy rầy, rất nhanh sẽ xong thôi, ngài chờ một chút."
Tề Cảnh Huy cũng biết gấp không được, nhưng hắn thật sự quá lo lắng đám binh sĩ đang tác chiến rồi.
Zombie triều lần này quy mô càng lớn hơn trước, ngoại trừ số lượng nhiều, càng quan trọng hơn đẳng cấp cao rất nhiều, tuy nói không đến mức bị phá thành, nhưng thương vong nhất định cực kỳ thảm trọng đấy.
Bọn hắn từng bàn bạc, hoài nghi lần Zombie triều này là do Zombie thiếu đồ ăn nên mới làm ra hành vi di chuyển này.
Cho tới nay nghiên cứu mặt ngoài đều là Zombie sợ lạnh, ngày hôm nay khí càng ngày càng lạnh, cộng thêm Zombie tụ tập nên căn bản trong thành phố không còn vật sống, vì sinh tồn, chúng sẽ di chuyển về hướng phía nam ôn hòa.
Mà phía nam tất cả căn cứ lớn nhỏ đều gặp nguy cơ rồi, bây giờ anh hoài nghi một ít căn cứ tư nhân nhỏ ở phương bắc chỉ sợ rất nhiều nơi không còn tồn tại rồi...
Mà vào hai ngày trước, căn cứ Hoa Bắc đã gặp phải tao ngộ Zombie công thành, nhưng vì căn cứ Hoa Bắc có vũ khí thiết bị tốt, cộng thêm phần đông nhân viên võ trang, cuối cùng dùng Zombie thất bại chấm dứt.
Nhưng dù cho căn cứ Hoa Bắc lấy được thắng lợi, tổn thất cũng thảm trọng, vũ khí trang bị không coi vào đâu, quan trọng nhất là người, là người có thực lực!
Cảnh ngộ của căn cứ không khiến bọn họ chú trọng đầy đủ, bây giờ đến lượt căn cứ Hoa Nam bọn họ cũng gặp phải cảnh ngộ Zombie công kích, anh đến nơi này là vì vũ khí bí mật giáo sư Lưu mới nghiên cứu chế tạo, nếu Zombie đến chậm thêm vài ngày thì tốt rồi, hết lần này tới lần khác vào lúc vũ khí vẫn chưa hoàn toàn nghiên cứu chế tạo thành công đã tới!
Hiện tại anh chỉ có thể khẩn cầu giáo sư Lưu có thể thuận lợi hoàn thành bước điểu chỉnh thử cuối cùng...
Lại đi qua đi lại trong phòng vài bước, cuối cùng anh chỉ có thể ngồi trên ghế, bực bội ném mũ sang một bên, nhắm mắt lại cố gắng bình phục tâm tình của mình.
Cũng không lâu lắm, Tề Cảnh Huy đứng bật dậy, anh đi về hướng cửa phòng nghiên cứu, còn chưa tới gần, cánh cửa chợt bị đẩy ra, vài người đỡ một ông lão tóc hoa râm đi ra.
"Giáo sư Lưu, kết quả như thế nào??" Tề Cảnh Huy không thể chờ đợi hỏi thăm kết quả ngay.
Giáo sư Lưu giương đôi mắt đầy nếp nhăn liếc nhìn Tề Cảnh Huy, giọng điệu ý tứ hàm xúc không rõ: "Vừa rồi tôi nghe có người nào đang mắng tôi?"
Tề Cảnh Huy cười cười xấu hổ: "Có sao? Tôi không nghe thấy! Có khả năng ngài nghe lầm rồi! Cái kia... Thành công chưa?"
Thấy Tề Cảnh Huy bồi khuôn mặt tươi cười chuyển hướng chủ đề, giáo sư Lưu hừ nhẹ một tiếng, cũng lười so đo với anh.
Biết rõ trong lòng của anh sốt ruột, giáo sư Lưu không có thừa nước đục thả câu, nói thẳng đến: "Dựa theo số liệu chúng tôi tính toán không có vấn đề gì, nhưng trước mắt cho có kiểm nghiệm thực tế..."
"Có thể rồi, tôi tin tưởng ngài cùng đoàn đội của ngài, tình huống bây giờ khẩn cấp, không kịp lại làm thí nghiệm nữa, trực tiếp kéo trên chiến trường!"
"Thế nhưng mà..." giáo sư Lưu vẫn còn chút lo lắng, dù sao quá trình nghiên cứu tinh thạch quá ngắn, xảy ra vấn đề gì bọn họ hoàn toàn không dự đoán được.
"Không có nhưng nhị gì cả!" Tề Cảnh Huy vung tay lên: "Tất cả mọi chuyện đã có tôi chịu trách nhiệm! Hiện tại tình hình tiền tuyến không lạc quan, chúng ta cần nó!"
Giáo sư Lưu thở dài, cũng biết rất nhiều chuyện không phải do bọn hắn, ông gọi hai nghiên cứu viên đến: "Các người đi theo qua đó, các người biết rõ số liệu cùng thao tác, các người chỉ đạo hướng dẫn bọn hắn sử dụng. Còn có, ghi chép lại quá trình sử dụng cùng các số liệu hạng mục."
"Vâng, giáo sư!"
Tề Cảnh Huy nhanh chóng gọi hai dị năng giả không gian đến cất đồ đạc vào, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới tiền tuyến.
Bây giờ Ôn Dao rất bận rộn, Ôn Dao đang đối kháng tinh thần lực với hai con Zombie biến dị tinh thần.
Ôn Dao hoài nghi hai con Zombie biến dị này khi chúng còn sống là song thai, mặc dù tinh thần lực chấn động có sự khác biệt rất nhỏ, nhưng đa phần đều là nhất trí, thậm chí bọn chúng có thể hợp tinh thần lực cùng một chỗ chống cự công kích tinh thần lực của Ôn Dao.
Trước đó Ôn Dao đã ném quả cầu nước nén áp suất về hướng mấy con Zombie cường đại nhất, đương nhiên, Ôn Dao biết rõ chiêu thức đơn giản như thế không tạo thành bao nhiêu tổn thương với bọn chúng, có điều chỉ bức chúng ra mà thôi, dẫn đường cho các binh sĩ tấn công bọn chúng.
Hiện tại, hai con Zombie biến dị tinh thần lực ngăn cản Ôn Ngọc, mặt khác mấy con khác dẫn theo thuộc hạ của mình chia ra tấn công mãnh liệt về phía căn cứ!
Ôn Dao ngồi ở trên lưng Đại Hoàng, đôi chân mày Ôn Dao thoáng nhíu lại, trên trán có mồ hôi toát ra.
Đại Hoàng sớm đã thu hồi vòi rồng trước đó, tuy chiêu đó lợi hại, nhưng tiêu hao dị năng rất lớn, nó phải giữ lại đầy đủ dị năng bảo hộ chủ nhân của mình.
Linh mẫn tránh né mấy lần dị năng công kích đến từ bầy Zombie, Đại Hoàng gào thét vài tiếng về phía vợ chồng kim điêu, bảo bọn chúng đừng lười biếng, nhanh chóng đối phó Zombie đi.
Vợ chồng kim điêu hung hăng trừng mắt liếc nhìn nó, không tình nguyện phát động công kích về hướng Zombie trên mặt đất một lần nữa.
Nếu không phải lão hổ chán ghét này cáo trạng, làm sao chúng bị ép bức phải đối phó với đám nhân loại xấu xí kỳ quái này, để cho những nhân loại kia tự gϊếŧ lẫn nhau không tốt sao, liên quan gì đến bọn chúng?
Đáng tiếc con nhóc kia thật đáng sợ, không nghe không được mà!
Đại Hoàng lại thoáng bay cao hơn một chút, nó lo lắng cho chủ nhân đồng thời trong lòng cũng mắng Tiểu Tiểu máu chó đầy đầu, bình thường giật đồ cùng nó, tranh thủ tình cảm với nó, làm sao đến thời điểm mấu chốt lại không thấy mặt rắn rồi hả?
Thời điểm trọng yếu như vậy, nó vẫn còn vòng quanh trên cổ tay ngủ đấy?
Chủ nhân cũng quá sủng nó rồi!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.