Chương 727: Xe cáp treo
Đông Trùng Hạ Uyển
03/02/2022
Edit: Trang Nguyễn
Lúc Ôn Doa đi ra từ sở nghiên cứu dưới mặt đất, phát hiện hơn phân nửa căn cứ Hoa Tây đã rơi vào hỗn loạn.
Xa xa ngọn lửa đầy trời, mơ hồ còn có thể nghe được tiếng gầm của Đại Hoàng.
Lúc Ôn Dao từ nhà máy hoang phế bước ra ngoài, đám thủ vệ chung quanh kinh ngạc.
Bọn hắn liếc nhau, không nói hai lời liền xông về phía Ôn Dao.
Đêm nay căn cứ bọn hắn rơi vào tập kích không tưởng, thủ lĩnh nói, phải bảo vệ tốt sở nghiên cứu, nếu thật sự thủ không được, vậy phải phá hủy sở nghiên cứu trong thời gian nhanh nhất.
Bây giờ bọn hắn lại nhìn thấy người xa lạ từ bên trong đi ra, làm sao có thể không kinh hãi.
Cho dù người vừa xuất hiện nhìn qua chỉ là một cô bé vô hại, bọn hắn nhất định phải bắt cô bé này mới được!
Mới giao thủ, đội trưởng đầu lĩnh liền phát hiện không đúng.
Chỉ qua lại mấy chiêu, bọn hắn lại tổn thất mấy người!
Xem ra đụng phải đinh sắt rồi.
Đầu lĩnh nhổ một bãi nước miếng, hắn vừa ra hiệu những người khác tiếp tục lên, vừa bắt đầu suy nghĩ có phải nên ấn thiết bị tự hủy sở nghiên cứu hay không.
Đối phương đã từ bên trong đi ra, tình huống bên dưới như thế nào rồi?
Có còn kẻ địch nào khác ở bên trong hay không? truyện được đăng tại truyenhd1.com: hongtrang301
Hắn không biết đối phương làm sao đi vào được, cũng không biết vì sao không nhận được tín hiệu cầu cứu.
Nhanh chóng phán đoán tình huống trước mắt, tình hình bên dưới vô cùng bất lợi với bọn hắn.
Hắn ngẩng đầu quan sát phương hướng nào đó, trong lòng do dự.
Vừa rồi muốn liên lạc với thủ lĩnh, nhưng căn bản tín hiệu không chuyển đi được, cũng không biết tình hình chiến đấu phía trước như thế nào rồi.
Hắn cắn chặt hàm răng, vừa lùi về sau, vừa lén lút lấy từ trong ngực một thứ giống như máy báo động, sau đó dùng lực ấn xuống một cái!
Đồng thời đè xuống, hắn bổ nhào về phía trước, ôm đầu lăn về một hướng đã xác định trước!
Lăn cả buổi rốt cuộc ngừng lại, hắn lắc lắc đầu, đang chuẩn bị đứng dậy, đột nhiên thân thể cứng đờ.
Chuyện gì xảy ra?
Vì sao đáng lý phải có tiếng nổ mạnh vang lên và chấn động đều không xảy ra?
Hắn vội vàng lấy ra thiết bị tự hủy, lại dùng sức ấn ấn vài xuống.
Vẫn không xảy ra bất cứ chuyện gì.
Hắn nuốt một ngụm nước bọt, còn chưa chờ hắn hiểu rõ chuyện gì xảy ra, đột nhiên hắn cảm thấy sau lưng phát lạnh!
Trong tích tắc, hắn bỗng dưng lăn về phía bên phải một vòng!
Một luồng kình phong mang theo tiếng xé gió vụt sát bên tai của hắn, bành một tiếng đập vào vị trí hắn nằm sấp trước đó, phá vỡ mặt đất thành một rành dài sâu hoắc.
Trái tim nhảy lên kịch liệt, hắn ngẩng đầu nhìn lại, một con rắn trắng cực lớn xuất hiện ở trước mặt hắn, đồng tử màu vàng đồng âm lãnh theo dõi hắn, hoàn toàn khóa chặt hắn lại.
Ặc, dị thú cấp bậc cao này từ đâu đến vậy?!
Không kịp nghĩ điều gì, con rắn trắng kia một lần nữa phát động tấn công.
Người đàn ông trốn không được nữa, trong lòng nảy sinh một cỗ ngoan lệ.
Dù sao cũng chết, vậy hắn chết cũng muốn cắn một miếng thịt của đối phương xuống!
Trong đôi mắt ánh sáng màu đỏ chợt lóe lên, hắn hét lớn một tiếng, nhào tới bóng dáng màu trắng kia...
Ôn Dao vừa mới giải quyết xong tất cả mọi người, liền nhìn thấy Tiểu Tiểu đột nhiên lao đến, đỉnh đầu to lớn húc húc vào bờ vai Ôn Dao, làm Ôn Dao nhịn không được lui về phía sau một bước.
【Oa oa oa, chủ nhân, những thú hai chân này quá gian trá rồi, lại ám toán rắn!】
Ôn Dao cúi đầu nhìn nhìn, phát hiện trên người Tiểu Tiểu có mấy chỗ giống như bị thứ gì đó ăn mòn, nhìn có chút chật vật.
Nhưng chỉ bảo nó đuổi theo người ta, làm sao lại biến thành như vậy?
Ôn Dao sờ lên đỉnh đầu Tiểu Tiểu, cũng không như ý Tiểu Tiểu an ủi động viên nó.
【Binh bất yếm trá, chịu thiệt hại là do mi tài nghệ không bằng người.】
【Đó là vì hắn quá âm hiểm rồi! Có bản lĩnh cứ chính diện a! Ta đông hắn thành tảng băng rồi!】
Tiểu Tiểu oán niệm rồi, ngay cả chủ nhân cũng không an ủi nó, rõ ràng thú hai chân kia quá âm hiểm xảo trá!
Ôn Dao không có nhiều thời gian chiếu cố cảm xúc của Tiểu Tiểu, Ôn Dao còn phải vội đi tìm Dư Thanh Dương đây này.
Cho Tiểu Tiểu ăn một khối nhỏ tinh thạch, Ôn Dao nhấc chân liền đi đến một hướng khác.
Tiểu Tiểu lắc lắc cái đuôi, cũng không dám phàn nàn thêm gì.
Nó một ngụm nuốt tinh thạch, thân thể biến thành bộ dáng lớn nhất, đuổi kịp Ôn Dao.
【Chủ nhân chủ nhân, người ngồi trên đầu ta đi, ta mang người qua đó!】
Hừ, ai nói chỉ có tên đại ngốc kia mới có thể chở người chứ, nó cũng có thể mà!
Lúc này chiều cao Tiểu Tiểu gần trăm mét, Ôn Dao ngồi trên đỉnh đầu nó, tay phải nắm thật chặt một khối lân phiến, phòng ngừa chính mình giống như đi xe cáp treo trượt xuống phía sau.
Thể nghiệm này...
Quả thực chẳng ra sao cả.
Hơn nữa còn vô cùng không ổn!
Ôn Dao đã hối hận.
Vô cùng vô cùng hối hận!
Sớm biết như vậy vẫn nên mang theo chị họ Hạ, tuy khoảng cách thuấn di không được xa như vậy, nhưng cũng tốt hơn so với bây giờ!
Tiểu Tiểu hoàn toàn không biết chủ nhân đã hạ quyết tâm, sau này không bao giờ ngồi trên người nó nữa.
Nó vui sướng đi về phía trước, một đường mạnh mẽ đâm tới, nhìn thấy nơi nào kéo bè kéo lũ đánh nhau còn thỉnh thoảng vẫy vẫy cái đuôi, trên đường đi đánh bay không ít người.
Vài chiến sĩ mặc quần áo chiến đấu nhìn kẻ địch vừa rồi còn đang chiến đấu cùng bọn họ đã bị một đuôi đánh bay, toàn bộ đều mang vẻ mặt ngây ngốc. truyện được đăng tại truyenhd1.com: hongtrang301
"Vừa rồi... là cái gì thế?"
"Không biết, không thấy rõ, cái gì đó màu trắng."
"Hình như... là cái đuôi màu trắng... đuôi rắn hả?"
"Có cái đuôi lớn như vậy, thế bản thể lớn đến bao nhiêu?"
Mấy người nhìn qua nơi Tiểu Tiểu biến mất, bởi vì lúc trước quá mức khiếp sợ, đều sững sờ ngay tại chỗ, đợi đến khi phản ứng kịp đã không nhìn thấy bóng dáng của Tiểu Tiểu nữa rồi, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận bởi vì Tiểu Tiểu xông thẳng đến nên mặt đất sinh ra chấn động, cùng với nơi xa xa truyền đến từng đợt tiếng thét chói tai đầy thê lương.
"Chắc là dị thú người bên chúng ta... chưa từng nghe nói qua căn cứ Hoa Tây có rắn biến dị lớn như vậy."
"Chắc vậy, chỉ là không biết là gì, chưa từng nghe qua căn cứ mình lại có dị thú lợi hại như vậy."
"Chắc là của người phía trên phái xuống."
"Ừ, được rồi, cho dù là cái gì, chiến đấu còn chưa kết thúc, cẩn thận một chút!"
Thân hình khổng lồ của Tiểu Tiểu hấp dẫn không ít người chú ý, bởi vì phương thức tiến lên đầy thô bạo dã man, đa phần mọi người vội vàng né tránh, sợ cái đuôi tráng kiện kia đánh trúng người mình.
Đương nhiên, có người né tránh, đồng dạng cũng có người phát động đủ loại kiểu dáng công kích về phía Tiểu Tiểu, còn có người thấy chết không sờn đánh về phía nó.
Nhưng, để bọn hắn thất vọng chính là, tuy thân thể khổng lồ của Tiểu Tiểu nhìn có chút vụng về, nhưng trên thực tế động tác của Tiểu Tiểu cực kỳ linh hoạt.
Thân thể thật dài của nó giãy dụa rất nhanh thành hình chữ "s", thỉnh thoảng còn mượn địa hình yểm trợ, khiến cho đa phần công kích đều rơi vào khoảng không, chỉ có một số ít cực nhỏ mới đánh trúng vào nó.
Hơn nữa bởi vì lân phiến Tiểu Tiểu đầy đủ cứng rắn, tuyệt đại đa số công kích đều không có bao nhiêu tác dụng.
Tiểu Tiểu rất hưng phấn, nó cảm thấy giây phút này nó cực kỳ ngầu!
Tiểu Tiểu cảm thấy, chủ nhân nhất định thấy được một mặt lợi hại của nó, còn lợi hại hơn tên đại ngốc kia nhiều!
Bờ môi Ôn Dao mím thật chặc, cả người dường như đang ngồi xe cáp treo không ngừng lắc lư trên dưới trái phải, tâm tình càng ngày càng kém.
Ôn Dao cảm thấy, Tiểu Tiểu hơn ba tháng, không, nửa năm cũng đừng hòng ăn vặt nữa!
Chương 728: Đang tiến hành
Lúc Ôn Doa đi ra từ sở nghiên cứu dưới mặt đất, phát hiện hơn phân nửa căn cứ Hoa Tây đã rơi vào hỗn loạn.
Xa xa ngọn lửa đầy trời, mơ hồ còn có thể nghe được tiếng gầm của Đại Hoàng.
Lúc Ôn Dao từ nhà máy hoang phế bước ra ngoài, đám thủ vệ chung quanh kinh ngạc.
Bọn hắn liếc nhau, không nói hai lời liền xông về phía Ôn Dao.
Đêm nay căn cứ bọn hắn rơi vào tập kích không tưởng, thủ lĩnh nói, phải bảo vệ tốt sở nghiên cứu, nếu thật sự thủ không được, vậy phải phá hủy sở nghiên cứu trong thời gian nhanh nhất.
Bây giờ bọn hắn lại nhìn thấy người xa lạ từ bên trong đi ra, làm sao có thể không kinh hãi.
Cho dù người vừa xuất hiện nhìn qua chỉ là một cô bé vô hại, bọn hắn nhất định phải bắt cô bé này mới được!
Mới giao thủ, đội trưởng đầu lĩnh liền phát hiện không đúng.
Chỉ qua lại mấy chiêu, bọn hắn lại tổn thất mấy người!
Xem ra đụng phải đinh sắt rồi.
Đầu lĩnh nhổ một bãi nước miếng, hắn vừa ra hiệu những người khác tiếp tục lên, vừa bắt đầu suy nghĩ có phải nên ấn thiết bị tự hủy sở nghiên cứu hay không.
Đối phương đã từ bên trong đi ra, tình huống bên dưới như thế nào rồi?
Có còn kẻ địch nào khác ở bên trong hay không? truyện được đăng tại truyenhd1.com: hongtrang301
Hắn không biết đối phương làm sao đi vào được, cũng không biết vì sao không nhận được tín hiệu cầu cứu.
Nhanh chóng phán đoán tình huống trước mắt, tình hình bên dưới vô cùng bất lợi với bọn hắn.
Hắn ngẩng đầu quan sát phương hướng nào đó, trong lòng do dự.
Vừa rồi muốn liên lạc với thủ lĩnh, nhưng căn bản tín hiệu không chuyển đi được, cũng không biết tình hình chiến đấu phía trước như thế nào rồi.
Hắn cắn chặt hàm răng, vừa lùi về sau, vừa lén lút lấy từ trong ngực một thứ giống như máy báo động, sau đó dùng lực ấn xuống một cái!
Đồng thời đè xuống, hắn bổ nhào về phía trước, ôm đầu lăn về một hướng đã xác định trước!
Lăn cả buổi rốt cuộc ngừng lại, hắn lắc lắc đầu, đang chuẩn bị đứng dậy, đột nhiên thân thể cứng đờ.
Chuyện gì xảy ra?
Vì sao đáng lý phải có tiếng nổ mạnh vang lên và chấn động đều không xảy ra?
Hắn vội vàng lấy ra thiết bị tự hủy, lại dùng sức ấn ấn vài xuống.
Vẫn không xảy ra bất cứ chuyện gì.
Hắn nuốt một ngụm nước bọt, còn chưa chờ hắn hiểu rõ chuyện gì xảy ra, đột nhiên hắn cảm thấy sau lưng phát lạnh!
Trong tích tắc, hắn bỗng dưng lăn về phía bên phải một vòng!
Một luồng kình phong mang theo tiếng xé gió vụt sát bên tai của hắn, bành một tiếng đập vào vị trí hắn nằm sấp trước đó, phá vỡ mặt đất thành một rành dài sâu hoắc.
Trái tim nhảy lên kịch liệt, hắn ngẩng đầu nhìn lại, một con rắn trắng cực lớn xuất hiện ở trước mặt hắn, đồng tử màu vàng đồng âm lãnh theo dõi hắn, hoàn toàn khóa chặt hắn lại.
Ặc, dị thú cấp bậc cao này từ đâu đến vậy?!
Không kịp nghĩ điều gì, con rắn trắng kia một lần nữa phát động tấn công.
Người đàn ông trốn không được nữa, trong lòng nảy sinh một cỗ ngoan lệ.
Dù sao cũng chết, vậy hắn chết cũng muốn cắn một miếng thịt của đối phương xuống!
Trong đôi mắt ánh sáng màu đỏ chợt lóe lên, hắn hét lớn một tiếng, nhào tới bóng dáng màu trắng kia...
Ôn Dao vừa mới giải quyết xong tất cả mọi người, liền nhìn thấy Tiểu Tiểu đột nhiên lao đến, đỉnh đầu to lớn húc húc vào bờ vai Ôn Dao, làm Ôn Dao nhịn không được lui về phía sau một bước.
【Oa oa oa, chủ nhân, những thú hai chân này quá gian trá rồi, lại ám toán rắn!】
Ôn Dao cúi đầu nhìn nhìn, phát hiện trên người Tiểu Tiểu có mấy chỗ giống như bị thứ gì đó ăn mòn, nhìn có chút chật vật.
Nhưng chỉ bảo nó đuổi theo người ta, làm sao lại biến thành như vậy?
Ôn Dao sờ lên đỉnh đầu Tiểu Tiểu, cũng không như ý Tiểu Tiểu an ủi động viên nó.
【Binh bất yếm trá, chịu thiệt hại là do mi tài nghệ không bằng người.】
【Đó là vì hắn quá âm hiểm rồi! Có bản lĩnh cứ chính diện a! Ta đông hắn thành tảng băng rồi!】
Tiểu Tiểu oán niệm rồi, ngay cả chủ nhân cũng không an ủi nó, rõ ràng thú hai chân kia quá âm hiểm xảo trá!
Ôn Dao không có nhiều thời gian chiếu cố cảm xúc của Tiểu Tiểu, Ôn Dao còn phải vội đi tìm Dư Thanh Dương đây này.
Cho Tiểu Tiểu ăn một khối nhỏ tinh thạch, Ôn Dao nhấc chân liền đi đến một hướng khác.
Tiểu Tiểu lắc lắc cái đuôi, cũng không dám phàn nàn thêm gì.
Nó một ngụm nuốt tinh thạch, thân thể biến thành bộ dáng lớn nhất, đuổi kịp Ôn Dao.
【Chủ nhân chủ nhân, người ngồi trên đầu ta đi, ta mang người qua đó!】
Hừ, ai nói chỉ có tên đại ngốc kia mới có thể chở người chứ, nó cũng có thể mà!
Lúc này chiều cao Tiểu Tiểu gần trăm mét, Ôn Dao ngồi trên đỉnh đầu nó, tay phải nắm thật chặt một khối lân phiến, phòng ngừa chính mình giống như đi xe cáp treo trượt xuống phía sau.
Thể nghiệm này...
Quả thực chẳng ra sao cả.
Hơn nữa còn vô cùng không ổn!
Ôn Dao đã hối hận.
Vô cùng vô cùng hối hận!
Sớm biết như vậy vẫn nên mang theo chị họ Hạ, tuy khoảng cách thuấn di không được xa như vậy, nhưng cũng tốt hơn so với bây giờ!
Tiểu Tiểu hoàn toàn không biết chủ nhân đã hạ quyết tâm, sau này không bao giờ ngồi trên người nó nữa.
Nó vui sướng đi về phía trước, một đường mạnh mẽ đâm tới, nhìn thấy nơi nào kéo bè kéo lũ đánh nhau còn thỉnh thoảng vẫy vẫy cái đuôi, trên đường đi đánh bay không ít người.
Vài chiến sĩ mặc quần áo chiến đấu nhìn kẻ địch vừa rồi còn đang chiến đấu cùng bọn họ đã bị một đuôi đánh bay, toàn bộ đều mang vẻ mặt ngây ngốc. truyện được đăng tại truyenhd1.com: hongtrang301
"Vừa rồi... là cái gì thế?"
"Không biết, không thấy rõ, cái gì đó màu trắng."
"Hình như... là cái đuôi màu trắng... đuôi rắn hả?"
"Có cái đuôi lớn như vậy, thế bản thể lớn đến bao nhiêu?"
Mấy người nhìn qua nơi Tiểu Tiểu biến mất, bởi vì lúc trước quá mức khiếp sợ, đều sững sờ ngay tại chỗ, đợi đến khi phản ứng kịp đã không nhìn thấy bóng dáng của Tiểu Tiểu nữa rồi, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận bởi vì Tiểu Tiểu xông thẳng đến nên mặt đất sinh ra chấn động, cùng với nơi xa xa truyền đến từng đợt tiếng thét chói tai đầy thê lương.
"Chắc là dị thú người bên chúng ta... chưa từng nghe nói qua căn cứ Hoa Tây có rắn biến dị lớn như vậy."
"Chắc vậy, chỉ là không biết là gì, chưa từng nghe qua căn cứ mình lại có dị thú lợi hại như vậy."
"Chắc là của người phía trên phái xuống."
"Ừ, được rồi, cho dù là cái gì, chiến đấu còn chưa kết thúc, cẩn thận một chút!"
Thân hình khổng lồ của Tiểu Tiểu hấp dẫn không ít người chú ý, bởi vì phương thức tiến lên đầy thô bạo dã man, đa phần mọi người vội vàng né tránh, sợ cái đuôi tráng kiện kia đánh trúng người mình.
Đương nhiên, có người né tránh, đồng dạng cũng có người phát động đủ loại kiểu dáng công kích về phía Tiểu Tiểu, còn có người thấy chết không sờn đánh về phía nó.
Nhưng, để bọn hắn thất vọng chính là, tuy thân thể khổng lồ của Tiểu Tiểu nhìn có chút vụng về, nhưng trên thực tế động tác của Tiểu Tiểu cực kỳ linh hoạt.
Thân thể thật dài của nó giãy dụa rất nhanh thành hình chữ "s", thỉnh thoảng còn mượn địa hình yểm trợ, khiến cho đa phần công kích đều rơi vào khoảng không, chỉ có một số ít cực nhỏ mới đánh trúng vào nó.
Hơn nữa bởi vì lân phiến Tiểu Tiểu đầy đủ cứng rắn, tuyệt đại đa số công kích đều không có bao nhiêu tác dụng.
Tiểu Tiểu rất hưng phấn, nó cảm thấy giây phút này nó cực kỳ ngầu!
Tiểu Tiểu cảm thấy, chủ nhân nhất định thấy được một mặt lợi hại của nó, còn lợi hại hơn tên đại ngốc kia nhiều!
Bờ môi Ôn Dao mím thật chặc, cả người dường như đang ngồi xe cáp treo không ngừng lắc lư trên dưới trái phải, tâm tình càng ngày càng kém.
Ôn Dao cảm thấy, Tiểu Tiểu hơn ba tháng, không, nửa năm cũng đừng hòng ăn vặt nữa!
Chương 728: Đang tiến hành
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.