Chương 8: Yếu đến phát nổ
Đông Trùng Hạ Uyển
27/08/2021
Ôn Dao đang chuẩn bị đi ra ngoài, lại nhận được điện thoại của Ôn Minh.
"Dao Dao, em có nhà không? Ba mẹ đâu? Sao bọn họ lại không nghe điện thoại??" Giọng điệu Ôn Minh vội vàng gấp gáp, mang theo thở ra nhẹ nhỏm.
"Ở nhà, bên ngoài có người thét lên, bọn họ đi ngoài xem rồi, điện thoại không mang theo." Ôn Dao không chớp mắt nói dối.
"Vậy là tốt rồi." Ôn Minh nhẹ nhàng thở ra, trước đó không có ai nghe máy khiến hắn hoảng sợ rồi, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì đây này.
Dặn đi dăn lại Ôn Dao phải ở nhà cùng ba mẹ không được đi ra ngoài, thuận tiện nói cho cô biết mình rất an toàn, trong trường học xuất hiện không ít nhân viên mang vũ trang, hiện giờ tình huống trong trường học tạm thời đã được khống chế, bây giờ cậu và bạn cùng phòng đều ở trong phòng ngủ.
Cúp điện thoại, Ôn Dao ra cửa, tìm được xe đạp gấp để trong sân, chuẩn bị đạp xe đạp đến đó.
Vừa đẩy xe ra sân nhỏ, Ôn Dao nhìn thấy bên phải biệt thự có một con Zombie lung la lung lay đi gần đó.
Làn da Zombie hiện ra màu nâu xanh, hai mắt lòi ra ngoài, ánh mắt đục ngầu, miệng căng ra, hàm răng biến hóa trở nên nhọn hoắc mở ra, còn có máu chảy ra từ khóe miệng. Quần áo hơi lộn xộn, trước ngực dường như bị máu thấm ướt. Hai tay nó chậm rãi giơ lên phía trước, móng tay trở nên rất dài, nhìn rất sắc bén.
Ôn Dao lặng yên đứng đấy quan sát, cảm thấy con Zombie này có chút buồn nôn, còn không đáng yêu bằng pháp sư Vong Linh hay đại quân Vong Linh... ngay cả Tiểu Khô Lâu có đôi khi nhìn vẫn rất đáng yêu đấy. Có điều đối với một vài pháp chú của pháp sư hắc ám gây ra thảm trạng, bộ dạng Zombie miễn cưỡng vẫn còn có thể chấp nhận được.
Zombie đi đến một nửa, giống như nghe được cái gì, chậm rãi chuyển đầu sang hướng bên này của Ôn Dao, sau đó hưng phấn đi đến chỗ Ôn Dao, dường như tốc độ nhanh hơn không ít.
Ôn Dao vẫn còn đang quan sát, lần này dùng tinh thần lực xuyên thấu qua, cô nhìn thấy tia sáng màu đỏ nhàn nhạt trong não nó.
Mọi người đều có tinh thần lực, chỉ là vấn đề lớn hay nhỏ, hơn nữa đa phần mọi người cả đời đều không có điều kiện kích phát tinh thần lực. Tinh thần lực của mỗi người đều là có một không hai, mà tinh thần lực của người bình thường đều là màu trắng.
Tia sáng màu đỏ sậm rất nhạt, chỉ ở trong não thoáng sáng lên một chút thành một vòng tròn nhỏ.
Ôn Dao suy nghĩ, dùng tinh thần lực hóa thành lưỡi đao, chém thẳng về phía đốm sáng kia...
Zombie đột nhiên dừng lại, sau đó phịch một tiếng ngã xuống...
Ôn Dao trợn tròn mắt, thế mà chết rồi? Cái này cũng quá yếu rồi! Với sức chiến đấu này, ở đại lục Ella chính là cho không kinh nghiệm đấy, thứ đồ chơi này có thể mang đến tận thế?
Có điều nhớ đến bài viết có nói thứ đồ chơi này có khả năng tiến hóa, cắn một cái thoáng chốc có thể bị cảm nhiễm, hơn nữa người trái đất không có sức mạnh cường đại như người đại lục Ella, hầu như dẫn đến tận thế cũng khá thuyết phục.
Ôn Dao đến gần thi thể Zombie nhìn kỹ, nhận ra là hàng xóm ở bên cạnh. Đó là một đôi vợ chồng mới cưới, biến thành Zombie chính là người chồng, như vậy trước đó phát ra tiếng hét chói tai có lẽ chính là vợ của hắn...
Không tiếp tục để ý đến thi thể Zombie nữa, Ôn Dao đạp xe ra hướng cổng khu biệt thự.
Ngay cửa cổng khu biệt thự có rất nhiều bảo vệ, giống như đang chia đội tiến hành tuần tra ở trong khu biệt thự, một bảo vệ ngăn cản Ôn Dao.
"Sao cô bạn nhỏ lại đi ra ngoài? Ba mẹ cô bé đâu? Bên ngoài rất nguy hiểm, có quái vật ăn thịt người, mau trở về nhà đi."
Ôn Dao chẳng muốn nói nhảm, trực tiếp dùng tinh thần lực khống chế bảo vệ, vượt qua hắn chạy ra khỏi cửa cổng.
Trương Vĩ Quốc chỉ cảm thấy cả người đột nhiên cứng đờ rồi, đầu óc hình như trống rỗng, đợi đến khi phản ứng lại thì đứa nhỏ kia đã chạy ra khỏi cổng rồi.
Hắn cũng không biết mình bị làm sao nữa, lắc đầu, quyết định mặc kệ, có người muốn chịu chết, hắn cần gì phải ngăn cản, chỉ đáng tiếc cô bé xinh đẹp như vậy.
Ôn Trác dạy học ở trường học cách nhà không quá xa, lái xe khoảng mười phút đã có thể đến nơi.
Bầu trời âm u, không khí hơi oi bức.
Trên đường có cảnh sát tuần tra, có không ít xe bị lật nghiêng nằm trên đường, rất nhiều nơi đều bị kẹt xe, tất cả mọi người rất sốt ruột nóng nảy, bên tai tràn ngập tiếng kèn xe tiếng chửi bậy... Không biết Hạ Uyển lái xe ra ngoài có bị chắn ở trên đường hay không...
Có nhiều chỗ giống như đã trải qua hỗn loạn, một bộ phận kiến trúc bị phá hủy, khắp nơi đều lẫn vết máu, còn có người ngồi ở ven đường thút thít nỉ non.
Đa phần các cửa hàng đều đóng cửa, còn có vài người đi đường chạy trốn, ngẫu nhiên xuất hiện vài con Zombie, rất nhanh đã bị cảnh sát tuần tra gần đó đánh chất hoặc là bị bắt mang đi.
Cách đó không xa, trên chung cư có mấy cửa sổ treo quần áo màu đỏ hoặc vải đó, cẩn thận lắng nghe dường như còn có thể nghe được tiếng kêu cứu mạng.
Ôn Dao đạp xe đạp linh hoạt xuyên thẳng qua đó, rất nhanh liền đến trường học, nhưng trước cổng chính trường học chắn rất nhiều người, có xe tải lớn chở các học sinh may mắn còn sống sót đi.
Trên gương mặt mỗi học sinh đều mang theo sợ hãi, không ít nữ sinh gào khóc lớn. Cái này giống như là đám người cuối cùng rồi, xem ra phản ứng của chính phủ vẫn rất nhanh đấy, cũng không biết đằng sau sẽ như thế nào.
Đây là... lại đến một đội ngũ đều là cảnh sát vũ trang vác súng trên vai, dường như bọn hắn chuẩn bị phong tỏa trường học. Ôn Dao nhíu mày, toàn bộ tuôn ra tinh thần lực dốc lòng tìm kiếm trong trường học.
Trong sân trường rất mất trật tự, có khả năng bởi vì các thiếu niên mười mấy tuổi không có bao nhiêu kinh nghiệm, lần đầu tiên trải qua chuyện đáng sợ như vậy, rất dễ dàng bối rối gặp chuyện không may, cho nên trong sân trường rõ ràng Zombie nhiều hơn rất nhiều so với những nơi khác.
Ôn Dao còn không biết Hạ Uyển đã tiến vào sân trường hay chưa, nhưng bây giờ thời gian không cho phép, xem dáng vẻ của bọn hắn rất nhanh sẽ đi vào thanh lý trường học, phải đuổi kịp bọn họ rồi đưa người ra ngoài!
Ôn Dao không đến gần cửa cổng, cô đi vòng qua bên cạnh trường học. Vách tường này thấp hơn một chút so với nơi khác, hơn nữa ở gần góc trong còn có vài cục gạch đệm lên, trên mặt tường còn có lỗ nhỏ, xem ra nơi này là "thánh địa" của không ít học sinh à.
Ôn Dao cất xe đạp, nhanh nhẹn leo qua bức tường đối diện. Cảm ơn kiếp này chăm chỉ rèn luyện thể lực, làm cho cô không cần dựa vào ma pháp mà vẫn có thể nhẹ nhàng trèo tường...
Phải biết đa phần pháp sư đều là phế vật thể năng, dưới tình huống không có ma pháp thì ngay cả một người bình thường cũng đánh không lại.
Sau khi nhảy xuống đất, Ôn Dao quan sát bốn phía, chọn hướng đi tốt nhất, lấy ra xe đạp đạp đến phòng y tế.
Trên đường thuận tay dùng tinh thần lực tiêu diệt mấy con Zombie, rất nhanh đã đến phòng y tế. Ngừng xe, Ôn Dao nhìn thấy chiếc xe Jeep kia ngừng trước cửa ra vào phòng y tế, thân xe bị tróc sơn rất nhiều, xem ra suốt dọc đường lao đến đây rất mạnh mẽ.
Ôn Dao đến gần cánh cửa phòng y tế, đến trước bệ cửa sổ nhìn nhìn, bức rèm cửa màu xanh da trời được kéo che chắn hết cả, có điều Ôn Dao dựa vào tinh thần lực "thấy" được Ôn Trác và Hạ Uyển.
Ôn Dao đi đến phía trước gõ cửa, bên trong lặng lẽ không tiếng người, bất đắc dĩ Ôn Dao chỉ có thể lên tiếng: "Ma ma, là con đây."
Phanh một tiếng, có đồ vật gì đó ngã xuống, ngay sau đó cánh cửa bỗng chốc bị mở ra, phía sau cửa lộ ra gương mặt đầy khiếp sợ của Hạ Uyển.
"Dao Dao, sao con lại tới đây!"
"Dao Dao, em có nhà không? Ba mẹ đâu? Sao bọn họ lại không nghe điện thoại??" Giọng điệu Ôn Minh vội vàng gấp gáp, mang theo thở ra nhẹ nhỏm.
"Ở nhà, bên ngoài có người thét lên, bọn họ đi ngoài xem rồi, điện thoại không mang theo." Ôn Dao không chớp mắt nói dối.
"Vậy là tốt rồi." Ôn Minh nhẹ nhàng thở ra, trước đó không có ai nghe máy khiến hắn hoảng sợ rồi, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì đây này.
Dặn đi dăn lại Ôn Dao phải ở nhà cùng ba mẹ không được đi ra ngoài, thuận tiện nói cho cô biết mình rất an toàn, trong trường học xuất hiện không ít nhân viên mang vũ trang, hiện giờ tình huống trong trường học tạm thời đã được khống chế, bây giờ cậu và bạn cùng phòng đều ở trong phòng ngủ.
Cúp điện thoại, Ôn Dao ra cửa, tìm được xe đạp gấp để trong sân, chuẩn bị đạp xe đạp đến đó.
Vừa đẩy xe ra sân nhỏ, Ôn Dao nhìn thấy bên phải biệt thự có một con Zombie lung la lung lay đi gần đó.
Làn da Zombie hiện ra màu nâu xanh, hai mắt lòi ra ngoài, ánh mắt đục ngầu, miệng căng ra, hàm răng biến hóa trở nên nhọn hoắc mở ra, còn có máu chảy ra từ khóe miệng. Quần áo hơi lộn xộn, trước ngực dường như bị máu thấm ướt. Hai tay nó chậm rãi giơ lên phía trước, móng tay trở nên rất dài, nhìn rất sắc bén.
Ôn Dao lặng yên đứng đấy quan sát, cảm thấy con Zombie này có chút buồn nôn, còn không đáng yêu bằng pháp sư Vong Linh hay đại quân Vong Linh... ngay cả Tiểu Khô Lâu có đôi khi nhìn vẫn rất đáng yêu đấy. Có điều đối với một vài pháp chú của pháp sư hắc ám gây ra thảm trạng, bộ dạng Zombie miễn cưỡng vẫn còn có thể chấp nhận được.
Zombie đi đến một nửa, giống như nghe được cái gì, chậm rãi chuyển đầu sang hướng bên này của Ôn Dao, sau đó hưng phấn đi đến chỗ Ôn Dao, dường như tốc độ nhanh hơn không ít.
Ôn Dao vẫn còn đang quan sát, lần này dùng tinh thần lực xuyên thấu qua, cô nhìn thấy tia sáng màu đỏ nhàn nhạt trong não nó.
Mọi người đều có tinh thần lực, chỉ là vấn đề lớn hay nhỏ, hơn nữa đa phần mọi người cả đời đều không có điều kiện kích phát tinh thần lực. Tinh thần lực của mỗi người đều là có một không hai, mà tinh thần lực của người bình thường đều là màu trắng.
Tia sáng màu đỏ sậm rất nhạt, chỉ ở trong não thoáng sáng lên một chút thành một vòng tròn nhỏ.
Ôn Dao suy nghĩ, dùng tinh thần lực hóa thành lưỡi đao, chém thẳng về phía đốm sáng kia...
Zombie đột nhiên dừng lại, sau đó phịch một tiếng ngã xuống...
Ôn Dao trợn tròn mắt, thế mà chết rồi? Cái này cũng quá yếu rồi! Với sức chiến đấu này, ở đại lục Ella chính là cho không kinh nghiệm đấy, thứ đồ chơi này có thể mang đến tận thế?
Có điều nhớ đến bài viết có nói thứ đồ chơi này có khả năng tiến hóa, cắn một cái thoáng chốc có thể bị cảm nhiễm, hơn nữa người trái đất không có sức mạnh cường đại như người đại lục Ella, hầu như dẫn đến tận thế cũng khá thuyết phục.
Ôn Dao đến gần thi thể Zombie nhìn kỹ, nhận ra là hàng xóm ở bên cạnh. Đó là một đôi vợ chồng mới cưới, biến thành Zombie chính là người chồng, như vậy trước đó phát ra tiếng hét chói tai có lẽ chính là vợ của hắn...
Không tiếp tục để ý đến thi thể Zombie nữa, Ôn Dao đạp xe ra hướng cổng khu biệt thự.
Ngay cửa cổng khu biệt thự có rất nhiều bảo vệ, giống như đang chia đội tiến hành tuần tra ở trong khu biệt thự, một bảo vệ ngăn cản Ôn Dao.
"Sao cô bạn nhỏ lại đi ra ngoài? Ba mẹ cô bé đâu? Bên ngoài rất nguy hiểm, có quái vật ăn thịt người, mau trở về nhà đi."
Ôn Dao chẳng muốn nói nhảm, trực tiếp dùng tinh thần lực khống chế bảo vệ, vượt qua hắn chạy ra khỏi cửa cổng.
Trương Vĩ Quốc chỉ cảm thấy cả người đột nhiên cứng đờ rồi, đầu óc hình như trống rỗng, đợi đến khi phản ứng lại thì đứa nhỏ kia đã chạy ra khỏi cổng rồi.
Hắn cũng không biết mình bị làm sao nữa, lắc đầu, quyết định mặc kệ, có người muốn chịu chết, hắn cần gì phải ngăn cản, chỉ đáng tiếc cô bé xinh đẹp như vậy.
Ôn Trác dạy học ở trường học cách nhà không quá xa, lái xe khoảng mười phút đã có thể đến nơi.
Bầu trời âm u, không khí hơi oi bức.
Trên đường có cảnh sát tuần tra, có không ít xe bị lật nghiêng nằm trên đường, rất nhiều nơi đều bị kẹt xe, tất cả mọi người rất sốt ruột nóng nảy, bên tai tràn ngập tiếng kèn xe tiếng chửi bậy... Không biết Hạ Uyển lái xe ra ngoài có bị chắn ở trên đường hay không...
Có nhiều chỗ giống như đã trải qua hỗn loạn, một bộ phận kiến trúc bị phá hủy, khắp nơi đều lẫn vết máu, còn có người ngồi ở ven đường thút thít nỉ non.
Đa phần các cửa hàng đều đóng cửa, còn có vài người đi đường chạy trốn, ngẫu nhiên xuất hiện vài con Zombie, rất nhanh đã bị cảnh sát tuần tra gần đó đánh chất hoặc là bị bắt mang đi.
Cách đó không xa, trên chung cư có mấy cửa sổ treo quần áo màu đỏ hoặc vải đó, cẩn thận lắng nghe dường như còn có thể nghe được tiếng kêu cứu mạng.
Ôn Dao đạp xe đạp linh hoạt xuyên thẳng qua đó, rất nhanh liền đến trường học, nhưng trước cổng chính trường học chắn rất nhiều người, có xe tải lớn chở các học sinh may mắn còn sống sót đi.
Trên gương mặt mỗi học sinh đều mang theo sợ hãi, không ít nữ sinh gào khóc lớn. Cái này giống như là đám người cuối cùng rồi, xem ra phản ứng của chính phủ vẫn rất nhanh đấy, cũng không biết đằng sau sẽ như thế nào.
Đây là... lại đến một đội ngũ đều là cảnh sát vũ trang vác súng trên vai, dường như bọn hắn chuẩn bị phong tỏa trường học. Ôn Dao nhíu mày, toàn bộ tuôn ra tinh thần lực dốc lòng tìm kiếm trong trường học.
Trong sân trường rất mất trật tự, có khả năng bởi vì các thiếu niên mười mấy tuổi không có bao nhiêu kinh nghiệm, lần đầu tiên trải qua chuyện đáng sợ như vậy, rất dễ dàng bối rối gặp chuyện không may, cho nên trong sân trường rõ ràng Zombie nhiều hơn rất nhiều so với những nơi khác.
Ôn Dao còn không biết Hạ Uyển đã tiến vào sân trường hay chưa, nhưng bây giờ thời gian không cho phép, xem dáng vẻ của bọn hắn rất nhanh sẽ đi vào thanh lý trường học, phải đuổi kịp bọn họ rồi đưa người ra ngoài!
Ôn Dao không đến gần cửa cổng, cô đi vòng qua bên cạnh trường học. Vách tường này thấp hơn một chút so với nơi khác, hơn nữa ở gần góc trong còn có vài cục gạch đệm lên, trên mặt tường còn có lỗ nhỏ, xem ra nơi này là "thánh địa" của không ít học sinh à.
Ôn Dao cất xe đạp, nhanh nhẹn leo qua bức tường đối diện. Cảm ơn kiếp này chăm chỉ rèn luyện thể lực, làm cho cô không cần dựa vào ma pháp mà vẫn có thể nhẹ nhàng trèo tường...
Phải biết đa phần pháp sư đều là phế vật thể năng, dưới tình huống không có ma pháp thì ngay cả một người bình thường cũng đánh không lại.
Sau khi nhảy xuống đất, Ôn Dao quan sát bốn phía, chọn hướng đi tốt nhất, lấy ra xe đạp đạp đến phòng y tế.
Trên đường thuận tay dùng tinh thần lực tiêu diệt mấy con Zombie, rất nhanh đã đến phòng y tế. Ngừng xe, Ôn Dao nhìn thấy chiếc xe Jeep kia ngừng trước cửa ra vào phòng y tế, thân xe bị tróc sơn rất nhiều, xem ra suốt dọc đường lao đến đây rất mạnh mẽ.
Ôn Dao đến gần cánh cửa phòng y tế, đến trước bệ cửa sổ nhìn nhìn, bức rèm cửa màu xanh da trời được kéo che chắn hết cả, có điều Ôn Dao dựa vào tinh thần lực "thấy" được Ôn Trác và Hạ Uyển.
Ôn Dao đi đến phía trước gõ cửa, bên trong lặng lẽ không tiếng người, bất đắc dĩ Ôn Dao chỉ có thể lên tiếng: "Ma ma, là con đây."
Phanh một tiếng, có đồ vật gì đó ngã xuống, ngay sau đó cánh cửa bỗng chốc bị mở ra, phía sau cửa lộ ra gương mặt đầy khiếp sợ của Hạ Uyển.
"Dao Dao, sao con lại tới đây!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.