Mạt Thế Chi Thần

Chương 43: Vài Câu Chuyện Nhỏ.

Thiên Băng Minh Nguyệt

04/08/2021

-- Nhà Chính --

Trong thành phố Nhà Chính, ở trung tâm có Hồn Cung là cung điện to nhất so với 3 nhà chính của mỗi tộc. Tử Ca ngồi ở ban công của một tháp của Hồn Cung, chân anh gác lên một con sư tử màu vàng kim đang ngủ.

" Tử Ca." Mặc Hoàng gõ gõ vào cánh cửa để lôi hồn người đang nằm nghỉ về.

" A Hoàng." Tử Ca quay đầu lại.

" Có gì sao ?"

" Em thấy cái tên mặt sẹo kia lượn lờ dưới đường, Tử đại nhân về rồi à?" Mặc Hoàng ngồi lên ghế sofa đối diện.

" Anh vừa gặp ngài ấy rồi." Tử Ca co chân lại, ngồi nghiêm chỉnh.

Yrok ( con sư tử ) thấy Mặc Hoàng vẫy vẫy liền tiến đến để anh vuốt ve.

" Lát nữa Huyền Phù, Mặc Tụ cùng em đi đến Vườn Địa Đàng, anh có muốn đi cùng không?"

" Dù sao lần này không phải chỉ 1 mà 3 đại nhân sẽ cùng đi, sẽ mất bao lâu để gặp lại họ chứ?" Mặc Hoàng vẻ mặt buồn bã vuốt ve Yrok.

Tử Ca không đáp lời, ánh mắt anh nhìn thành phố bao la nhưng vắng tanh bên dưới, có thể trước đây nó đã từng vô cùng tấp nập. Tháng trước, khi Tử Thần tỉnh lại thằng bé có gửi cho anh một bức thư, để Yểm mang về. Khi đọc xong bức thư đó, anh chỉ có thể cười mỉa mai.

" Anh sẽ đi, mấy đứa đợi trời tối được không? Có việc anh muốn làm cho xong đã."

" Được, có cần bọn em giúp không?" Mặc Hoàng ngẩng đầu lên khi đã yên vị trên lưng Yrok.



" .............. " Tử Ca nhìn Yrok dưới thân Mặc Hoàng đang ngơ ngác.

" Em đã mong muốn được cưỡi sư tử từ lâu, Yểm là chó, cưỡi nó cũng được nhưng dù sao nó cũng là chó, anh không thấy Yrok trong uy nghiêm hơn hả ?" Mặc Hoàng hớn hở.

"............ à ờ. " Yểm to bằng Yrok đấy em trai.

Tử Ca rời khỏi Hồn Cung thì về nhà của anh, đó là một ngôi nhà 2 tầng trong một khu nhỏ đầy cây trong thành phố. Khi anh tỉnh lại không lâu thì được Tử đại nhân khi đó còn là gia chủ dẫn đi, lúc đó anh liền chọn ngôi nhà này, vì nó mang lại cảm giác quen thuộc nhất. Bên trong nội thất không hề thay đổi từ thời chủ trước, trên tường của lò sưởi phòng khách có một bức ảnh lớn vô cùng, đó là toàn bộ tộc nhân Tử Gia. Trên tường cũng có một vài bức ảnh của tộc nhân khác, những người hiện đang an giấc.

Khi anh đến thì trước nhà có hai người đang đứng, một người mặc áo choàng trắng giấu tay viền vàng, mái tóc màu vàng nhạt gần trắng cùng con mắt màu cam của lửa, nửa khuôn mặt từ mũi trở xuống là mặt nạ trắng che đi. Người còn lại mặc áo choàng đen giấu tay viền bạc, mái tóc đen tuyền, nửa khuôn mặt phía trên là mặt nạ đen che mất.

" Ủa? Yên, Yểm, hai đứa làm gì ở đây thế ?" Tử Ca hỏi.

Yên cúi chào rồi đưa cho Tử Ca hai bức thư, Yểm nâng chiếc thùng bên cạnh lên. Qùa của A Thiên và Tiểu Thần hả? 

" Hai đứa vào nhà đi, chờ ta trả lời xong thì đem thư gửi lại." 

Yrok là thể dị năng của Tử Ca, hình thú là một con sư tử lông vàng, hình người cao bằng Tử Ca, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng cùng chiếc răng nanh lộ rõ. Chúng rất vui khi gặp lại đồng bọn, mấy chốc xếp đồ liền dắt nhau đi chơi.

"............... " Con sư tử ngố kia, mi bỏ chủ đi chơi thật đấy à?

Tử Gia là một sở thú, đó là nhận xét của người trong tộc. Dị năng của mỗi người khi tiến hóa đến hình thái cuối cùng sẽ sinh ra bản thể, dị năng của Tử Gia có 2 hình thái động vật và con người. Khi thấy một con chó đi cùng một con sư tử và một con bướm đang bay, Mặc Tu tưởng mình nhìn nhầm, liền dụi mắt nhìn lại.

" Ê ê, Phù Phù, kia là Yên với Yểm cùng Yrok hả?" 

" Đâu cơ?" Huyền Phù nhìn sang.

" Ờ đúng! YÊN !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! YỂM !!!!!!!!!!!!!!!! YROK !!!!!!!!!!!!!!!" Huyền Phù liền lao tới.



Đúng lúc đang mỏi chân, may có thú cưỡi đi qua, ha ha ha.

.....................................................................

" Hắt Xì !!!" Tử Thiên kêu một tiếng, cả người ngã lộn ra sau.

Tử Thần nhanh tay đỡ lấy lưng ghế giúp anh trai thoát khỏi pha lộn cổ, ngã thật thì còn nhục đến thế nào nữa chứ ?

Mọi người đang ngồi quây quần bên nhau, Huyền đại nhân ngồi xem Mặc Ti cùng Huyền Hạo đánh cờ, Tử Thiên cùng Tử Thần mỗi người một bên xúi dại xem ai sẽ chết trước. Đám người Tam gia thì chỉ có Vân Cao được phép ở, nếu tính cấp bậc thì ông ấy có chức cao nhất, những người còn lại không phù hợp để ở chung cùng Huyền đại nhân.

" A Thiên, tài năng tấu hài của anh thừa hưởng từ ai thế ?" Huyền Hạo cười há há đến lăn lộn dưới đất.

" Hình như có ai vừa mới táy máy Yên, nó đang bị cù lét." Tử Thiên xoa xoa cái mũi, chắc lại bị đám anh em ở Nhà Chính buộc dây thả diều rồi.

Trong nhà ngoài Yên còn có Ylis của anh em Tử Gia biết bay ( một con phượng hoàng ), lúc còn ở Nhà Chính nó hay bị Mặc Tụ buộc dây vào người coi như diều thả. Cho nên Yên hay biến thành con bướm mập ú rúc sau gáy người ta, Tử Thiên hay để nó phân thân làm mục tiêu tập bắn, còn đám anh em hay đem nó đi thả diều.

" Cũng lâu anh chưa về nhà, không biết Hồn Cung đã sập chưa nhỉ?" Mặc Ti nhớ đến phòng thí nghiệm nhỏ của mình.

" Sập thế nào được? Mặc Hoàng cùng anh hay làm thí nghiệm cháy nổ đã có kết giới của Huyền Phù rồi còn gì, còn nữa Hồn Cung dùng xương xây nên đó, bền lắm." Huyền Hạo đáp.

" Chúng ta cũng nên chuẩn bị đồ để về nhà thôi." Huyền đại nhân ngồi nhàn nhã uống trà một bên, nhẹ nhàng lên tiếng.

.......................................................................................

P/s: Lạnh co cả cơ tay :v

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Chi Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook