Chương 19: Chương 15.2
Miêu Nguyễn
23/05/2018
Cô chật vật dựa lưng
vào xe , nhìn mọi người cũng đã kiệt sức hết nhưng vẫn cố chiến đấu, ko
nhẹ mím môi lại nhìn cây dây tường xuân vẫn còn đang sung sức kêu gào
uốn éo .
Cố tránh thoát khỏi cú tập kích của dây mây đánh tới trong lòng thầm chửi rủa , TMD, thật cmn xui xẻo đi làm nhiệm vụ lại gặp ngay thực vật biến dị cấp 2 .
Còn hỏi vì sao cô chật vật thế?
Vì ở đây còn có đội ngũ khác .
Đội ngũ đi cùng bọn họ tên là Hỏa Liệt cùng nhận chung 1 nhiệm vụ , không phải do cô muốn làm chung nhiệm vụ mà do tên cáo già Huỳnh Văn giở trò đến khi cô biết thì nhiệm vụ đã được định , cô cũng không thể nói gì chỉ có thể đòi thêm ít quyền lợi .
Nhưng không thể nói đội ngũ Hỏa Liệt này quả thật là 1 chiến hữu tốt , nhìn bọn họ luôn hữu ý vô tình chặn dùm bọn người Nguyệt tỷ cô càng xem càng thuận mắt .
" Cần anh giúp không? "
Mặc Hàn nhàn nhã đứng kế bên cô , giọng đầy trêu tức .
Cô phẩy tay , bĩu môi :" Anh giúp thì còn gì là vui "
Nói rồi cô lôi ra chai nước lam sắc ra uống cạn , thực lực cấp 1 cao cấp bộc phát trực tiếp trở thành cấp 2 sơ cấp.
Ra hiệu cho mọi người tránh ra , hắc lông vũ từ tay cô bao bọc lấy cây tựa như 1 chiếc lồng đen lại tựa như dây xích giam cầm cây thường xuân lại , dây mây muốn tránh thoát đụng vào lông vũ đen tuyền kia bị tia sét đánh cho 1 mảnh đen ngòm còn nghe tiếng xì xì cháy khét , Cây thường xuân càng rung lên đau đớn .
Mọi người được nghỉ ngơi đều không có hình tượng ngồi phịch xuống đất .
Mẹ Ân chạy tới lấy nước cùng bông băng thuốc đỏ có sẵn băng bó cho người bị thương nặng còn người bị thương nhẹ thì chỉ cần nghĩ ngơi sẽ khỏi .
" Em định xử lí nó như thế nào? "
Nguyệt tỷ tuy hơi chật vật nhưng là đặc công nên cũng không mệt mỏi lắm sau khi uống nước suối là khỏe hẳn , đứng kế cô nhìn cây thường xuân biến dị đang kêu gào thảm thiết trong lòng .
Cô quan sát thấy người bên mình đều không có bị thuơng nặng , thở phào 1 hơi nghe nàng hỏi thì chẹp miệng , lôi ra 1 quả cầu nhỏ .
" Cái này "
" Em muốn phá hủy hết thành phố này à "
Cô bĩu môi :" Kết giới của em dù bom nguyên tử cũng không lan ra được "
Mọi người đều nghi hoặc kéo đến nhìn cô, đội ngũ Hỏa Liệt cũng không dám khinh thường lời nói của cô .
Nói giỡn , có thể dùng kết giới lỏng lẻo thế trói được dây leo biến dị thì cái gì là không thể .
Đội trưởng Hỏa Liệt là Quân Sơ Phàm si mê nhìn cô , Cô bị ánh mắt nóng bỏng nhìn đôi mắt khẽ đảo qua 4 mắt chạm nhau , cô chỉ nhếch môi cười nhẹ rồi xoay đi .
Mặc Hàn kế bên lôi cô nhét vào ngực , cô trừng hắn , tên này lên cơn à , lại nhìn hắn phòng bị với đội trưởng Hỏa Liệt cô cuối cùng cũng hiểu , phì cười .
Dây leo biến dị " ... " Gào, nó còn bị nhốt đừng chuyển đất diễn thế chứ .
Cô cười đủ cũng nhớ ra việc chính , quăng quả cầu chuẩn xác vào trong lồng .
' Ầm... Phóc "
Nhìn dây gào thét đau đớn muốn tránh thoát lại bị nổ mất một góc dây lăn lộn trong lòng mọi người cảm thấy thật đáng thương nhưng nghĩ đến bị nó hành cho tơi tả cảm thấy thật hả dạ .
Sau khi xác định đã cây đã tan thành tro hết cô bèn thu lại những chiếc hắc vũ , nhảy xuống cái hố tìm tinh hạch của dây lại hoàn toàn không thấy.
Nà ní, tại sao không có?
Mọi người ở trên 1 hồi thấy cô không lên bèn sốt ruột , hố quá sâu hoàn toàn không thấy đáy làm mọi người lo lắng .
Mẹ Ân :" Tiểu Miểu làm gì lâu thế, Phong nhi, con xuống xem thử xem "
Ái Ái cũng gấp đến sắp nhảy dựng , Nguyệt tỷ và Kiệt ca cũng lo lắng nhìn , tiểu Triệt đôi mắt đăm đăm nhìn chiếc hố, nhóm người Triệu Hạo cũng không khác là bao .
" Cô ấy không sao "
Phong đệ nghe thế muốn đi xuống lại bị giọng của Mặc Hàn làm cho dừng lại .
1 bóng dáng nhỏ nhắn từ trong hố nhảy ra, trong tay còn ôm 1 tiểu nhân nhi mái tóc màu xanh lục .
" Miểu Miểu đứa bé này là? "
Cô sờ mặt nhân nhi :" Hình như là bản thể của dây đó "
Mọi người "..."
Dây mây có thể thành người ?
Ai nói cho bọn họ biết bọn họ không nghe lầm đi
Bọn họ đi nhầm phim trường rồi sao ?
Không để ý mọi người đang hỗn độn trong gió , tiểu nhân nhi vươn vai , đôi mắt lục sắc to tròn chớp chớp mấy cái tò mò nhìn bọn họ .
Sau khi quan sát xong lại nhìn người đang ôm mình, thân hình nhỏ bé ngây thơ hỏi :" Tỷ tỷ là ai vậy ? "
" Ngươi không nhớ sao? "
" A, Đào Đào nhớ có thúc thúc kia cho Đào Đào kẹo , viên kẹo đó rất đắng sau khi ăn xong Đào Đào thấy rất chóng mặt và sau đó ... "
" Sau đó muội tỉnh dậy thấy mình ở đây? "
" Đúng rồi, tỷ tỷ thật thông minh "
" Muội là người của yêu tộc? "
" Đào Đào là Thụ Yêu a "
Cô có thể nói cô đoán đại không.. Tại sao cô càng cảm thấy thế giới này càng huyền huyễn thế này?
Cố tránh thoát khỏi cú tập kích của dây mây đánh tới trong lòng thầm chửi rủa , TMD, thật cmn xui xẻo đi làm nhiệm vụ lại gặp ngay thực vật biến dị cấp 2 .
Còn hỏi vì sao cô chật vật thế?
Vì ở đây còn có đội ngũ khác .
Đội ngũ đi cùng bọn họ tên là Hỏa Liệt cùng nhận chung 1 nhiệm vụ , không phải do cô muốn làm chung nhiệm vụ mà do tên cáo già Huỳnh Văn giở trò đến khi cô biết thì nhiệm vụ đã được định , cô cũng không thể nói gì chỉ có thể đòi thêm ít quyền lợi .
Nhưng không thể nói đội ngũ Hỏa Liệt này quả thật là 1 chiến hữu tốt , nhìn bọn họ luôn hữu ý vô tình chặn dùm bọn người Nguyệt tỷ cô càng xem càng thuận mắt .
" Cần anh giúp không? "
Mặc Hàn nhàn nhã đứng kế bên cô , giọng đầy trêu tức .
Cô phẩy tay , bĩu môi :" Anh giúp thì còn gì là vui "
Nói rồi cô lôi ra chai nước lam sắc ra uống cạn , thực lực cấp 1 cao cấp bộc phát trực tiếp trở thành cấp 2 sơ cấp.
Ra hiệu cho mọi người tránh ra , hắc lông vũ từ tay cô bao bọc lấy cây tựa như 1 chiếc lồng đen lại tựa như dây xích giam cầm cây thường xuân lại , dây mây muốn tránh thoát đụng vào lông vũ đen tuyền kia bị tia sét đánh cho 1 mảnh đen ngòm còn nghe tiếng xì xì cháy khét , Cây thường xuân càng rung lên đau đớn .
Mọi người được nghỉ ngơi đều không có hình tượng ngồi phịch xuống đất .
Mẹ Ân chạy tới lấy nước cùng bông băng thuốc đỏ có sẵn băng bó cho người bị thương nặng còn người bị thương nhẹ thì chỉ cần nghĩ ngơi sẽ khỏi .
" Em định xử lí nó như thế nào? "
Nguyệt tỷ tuy hơi chật vật nhưng là đặc công nên cũng không mệt mỏi lắm sau khi uống nước suối là khỏe hẳn , đứng kế cô nhìn cây thường xuân biến dị đang kêu gào thảm thiết trong lòng .
Cô quan sát thấy người bên mình đều không có bị thuơng nặng , thở phào 1 hơi nghe nàng hỏi thì chẹp miệng , lôi ra 1 quả cầu nhỏ .
" Cái này "
" Em muốn phá hủy hết thành phố này à "
Cô bĩu môi :" Kết giới của em dù bom nguyên tử cũng không lan ra được "
Mọi người đều nghi hoặc kéo đến nhìn cô, đội ngũ Hỏa Liệt cũng không dám khinh thường lời nói của cô .
Nói giỡn , có thể dùng kết giới lỏng lẻo thế trói được dây leo biến dị thì cái gì là không thể .
Đội trưởng Hỏa Liệt là Quân Sơ Phàm si mê nhìn cô , Cô bị ánh mắt nóng bỏng nhìn đôi mắt khẽ đảo qua 4 mắt chạm nhau , cô chỉ nhếch môi cười nhẹ rồi xoay đi .
Mặc Hàn kế bên lôi cô nhét vào ngực , cô trừng hắn , tên này lên cơn à , lại nhìn hắn phòng bị với đội trưởng Hỏa Liệt cô cuối cùng cũng hiểu , phì cười .
Dây leo biến dị " ... " Gào, nó còn bị nhốt đừng chuyển đất diễn thế chứ .
Cô cười đủ cũng nhớ ra việc chính , quăng quả cầu chuẩn xác vào trong lồng .
' Ầm... Phóc "
Nhìn dây gào thét đau đớn muốn tránh thoát lại bị nổ mất một góc dây lăn lộn trong lòng mọi người cảm thấy thật đáng thương nhưng nghĩ đến bị nó hành cho tơi tả cảm thấy thật hả dạ .
Sau khi xác định đã cây đã tan thành tro hết cô bèn thu lại những chiếc hắc vũ , nhảy xuống cái hố tìm tinh hạch của dây lại hoàn toàn không thấy.
Nà ní, tại sao không có?
Mọi người ở trên 1 hồi thấy cô không lên bèn sốt ruột , hố quá sâu hoàn toàn không thấy đáy làm mọi người lo lắng .
Mẹ Ân :" Tiểu Miểu làm gì lâu thế, Phong nhi, con xuống xem thử xem "
Ái Ái cũng gấp đến sắp nhảy dựng , Nguyệt tỷ và Kiệt ca cũng lo lắng nhìn , tiểu Triệt đôi mắt đăm đăm nhìn chiếc hố, nhóm người Triệu Hạo cũng không khác là bao .
" Cô ấy không sao "
Phong đệ nghe thế muốn đi xuống lại bị giọng của Mặc Hàn làm cho dừng lại .
1 bóng dáng nhỏ nhắn từ trong hố nhảy ra, trong tay còn ôm 1 tiểu nhân nhi mái tóc màu xanh lục .
" Miểu Miểu đứa bé này là? "
Cô sờ mặt nhân nhi :" Hình như là bản thể của dây đó "
Mọi người "..."
Dây mây có thể thành người ?
Ai nói cho bọn họ biết bọn họ không nghe lầm đi
Bọn họ đi nhầm phim trường rồi sao ?
Không để ý mọi người đang hỗn độn trong gió , tiểu nhân nhi vươn vai , đôi mắt lục sắc to tròn chớp chớp mấy cái tò mò nhìn bọn họ .
Sau khi quan sát xong lại nhìn người đang ôm mình, thân hình nhỏ bé ngây thơ hỏi :" Tỷ tỷ là ai vậy ? "
" Ngươi không nhớ sao? "
" A, Đào Đào nhớ có thúc thúc kia cho Đào Đào kẹo , viên kẹo đó rất đắng sau khi ăn xong Đào Đào thấy rất chóng mặt và sau đó ... "
" Sau đó muội tỉnh dậy thấy mình ở đây? "
" Đúng rồi, tỷ tỷ thật thông minh "
" Muội là người của yêu tộc? "
" Đào Đào là Thụ Yêu a "
Cô có thể nói cô đoán đại không.. Tại sao cô càng cảm thấy thế giới này càng huyền huyễn thế này?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.