Chương 2: Cuộc sống mới - rắc rối
Miêu Nguyễn
15/01/2018
Ổn định lại tâm tình của bản thân , cô tiến lại nơi mẹ nguyên chủ đang ngồi , nở nụ cười , nhẹ nhàng gọi .
" Mẹ "
" Bảo bối , tiểu Kiệt qua đón chở con đi học kìa , con đó , mới học mấy tuần đã trốn hại tiểu Kiệt bị con liên lụy kìa "
Mẹ Ân yêu thương kéo cô lại ghế ngồi , nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô , trách yêu mắng .
" Con hứa từ hôm nay sẽ chăm học mà , ai da , đau mà mẹ ~ "
Cô đáng thương hề hề nhìn làm tâm mẹ Ân mềm nhũn , tay không rảnh rỗi xoa xoa giúp cô , còn cô hưởng thụ phần tình thân mà rất lâu rồi cô không cảm nhận được .
Nhìn một màn mẫu tử tình thâm trước mặt , Tống Tư Kiệt hơi ngạc nhiên , càng ngạc nhiên hơn là cách ăn mặc của cô bây giờ .
Tuy vẫn bộ đồng phục đó nhưng kiểu tóc với cách trang điểm hoàn toàn khác xa . Nếu lúc trước cô là đóa hoa hồng quý giá đầy kiêu ngạo thì bây gìơ cô giống như một thiên sứ đáng yêu đầy linh động .
" E hèm , Tiểu Miểu , sắp trễ giờ rồi , chúng ta đi thôi "
Hắn ho nhẹ kéo 2 mẹ con đang nói chuyện đến quên trời đất trở về với thực tại , chỉ đồng hồ ý bảo đã trễ lắm rồi .
Mẹ Ân hơi xấu hổ , đã lâu con gái bảo bối không thân cận bà , bây giờ hiếm lắm mới có dịp nên bà không nỡ .
Thấy 2 người sắp đi , mẹ Ân sai người lấy 2 phần cơm đã làm sẵn nhét vào tay cô .
----- dãy phân cách -----
Trên xe , cô im lặng mân mê phần cơm trên tay mình , Tống Tư Kiệt cũng thuộc loại người ít nói nên bảo trì trạng thái im lặng mà lái xe .
Cô sờ cằm , thật ra cô không phải không thích nam nữ chủ , đấy là 2 nhân vật cô thích nhất nên tính cách đều dựa theo sở thích của cô mà thành lập nên . Nhưng sau khi cô xuyên vào là nhân vật phụ trong truyện thì cảm xúc hơi lẫn lộn .
" Tiểu Miểu , em cần anh giúp ôn lại những thứ đã học trong mấy tuần nay không ? "
" A , không cần , em tự học được , cảm ơn anh "
" Ừm , không hiểu gì cứ hỏi anh "
" Vâng "
Sau cuộc đối thoại đó trong xe trở về lúc im lặng vốn có của nó , cô nhìn ra ngắm cảnh vật đang trôi thật nhanh xung quanh .
--- ------ -------
Trước cổng học Lưu Vực tụ tập đầy những tốp học sinh cười đùa đầy vui vẻ . Nhìn chiếc xe sang trọng dừng lại trước cổng đều mang vẻ mặt tò mò .
Cô nhẹ nhàng mở cửa xe , nguyên một tá ánh mắt dồn về phía cô khiến cô hơi khó chịu nhất là ánh mắt của lũ con trai , không nể nang trực tiếp phun tào .
" Nhìn gì , tin ta móc mù mắt hết không ? Quản tốt mắt chó của các người " ( Hình tượng , zời ạ )
Thành công làm cho một số người dời tầm mắt đi , cô vừa lòng nở nụ cười với thành quả của mình .
Tống Tư Kiệt đang mở cửa xe bước ra nhém trượt chân , khóe miệng hơi co quắp nhìn cô đầy tư thế hãn nữ trước mặt , cái gì mà thiên sứ hắn xin rút lại lời nói đó .
" Tiểu Miểu , được rồi , vào học thôi " . Haizzz , em gái nhà hắn khi nào lại nóng tính thế nhỉ .
Cô như chú mèo hoang thu lại móng vuốt sắc bén của mình , nhu thuận đi theo hắn . Khi đến thế giới này , cô sẽ từ từ tiếp thu hắn như một người anh .
Nhìn cô nhu thuận đi theo mình , hắn có chút ảo giác người hồi nãy có phải là cô không . Nhưng khi thấy đôi mắt không ngừng dáo dác cảnh cáo xung quanh thì hắn biết hắn không bị ảo giác .
Phía không xa , một người đàn ông dựa vào chiếc xe nở nụ cười thâm thúy .
Gửi chìa khóa cho bác bảo vệ , hắn dẫn cô đi thẳng lên lầu ba của lớp học . Cô tò mò đánh giá xung quanh , không hổ là trường học nhà giàu đầy danh tiếng a~ .
Sợ hắn phát hiện điều bất thường nên cô rất nhanh thu hồi tầm mắt .
--- ------ ----
Tới lớp học cô có chút đuối sức , thân thể này quả thật quá yếu chỉ đi 1 chút đã thấy mệt . Nhìn hắn ung dung thông thả trước mặt cô hơi ghen tị . Thầm quyết tâm bồi dưỡng thân thể này cho thật tốt .
" Tiểu Miểu , tới rồi , vào đi , anh về lớp đây , ra chơi gặp "
" Vâng "
Hắn năm hai , cô năm ba nên khác khối với nhau , hắn chịu đưa cô đến đây cô đã cảm ơn trời phật vì trí nhớ nguyên chủ hoàn toàn không có a!!! .
Thấy hắn đã xoay người rời đi , cô đứng trước hành lang hít thở sâu một hơi , cất bước tiến vào .
Thấy cô đi vào có vài người lúc ngoài cổng trường thấy vậy sì sầm .
Cô chả thèm quan tâm bọn họ nghĩ gì , thấy một bàn trống bèn tiếng đến ngồi xuống , sau đó để cặp qua một bên lôi miếng giấy ra viết vẽ gì đó .
Thoáng chốc cả phòng học im lặng , có người to gan hơn tiến đến trước mặt cô mắng .
" Đĩ Thỏa kia , mày là ai dám ngồi ngay vị trí Phong ca của tụi tao ? " Ả ghen tị nghiến răng với ngoại hình của cô nên lợi dụng lúc này muốn làm cô xấu mặt .
Cô ngoáy ngoáy tai , nhìn cô gái trét đầy son phấn trước mặt , mùi dầu thơm nặc nồng xông vào gây mũi khiến cô hơi khó chịu nhíu mài .
" Thì sao ? Tôi thích thì ngồi " Nói xong cô chả thèm quan tâm cuối đầu xuống vẽ tiếp .
" Mày ..... mày .... đĩ thỏa "
' Chát '
Bạt tai vang dội cả lớp học , người đưa tay lên muốn tán lại bị người đang ngồi vẽ bắt được tay và tán lại một cái .
" Nhớ , mai mốt còn 1 câu đĩ thỏa , 2 câu đĩ thỏa là coi chừng không còn lưỡi để ăn cháo nhé "
Nói rồi cô ngồi xuống lại , xoa xoa đôi tay vì dùng lực nhiều mà tê rần cô hơi bất mãn , quả thật quá yếu . Cô có sở thích đi tập gym và tập quyền thái nên thân thể luôn rất tốt , bây giờ xuyên vào thân thể yếu đuối này cô không bất mãn mới lạ đó .
" Mẹ "
" Bảo bối , tiểu Kiệt qua đón chở con đi học kìa , con đó , mới học mấy tuần đã trốn hại tiểu Kiệt bị con liên lụy kìa "
Mẹ Ân yêu thương kéo cô lại ghế ngồi , nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô , trách yêu mắng .
" Con hứa từ hôm nay sẽ chăm học mà , ai da , đau mà mẹ ~ "
Cô đáng thương hề hề nhìn làm tâm mẹ Ân mềm nhũn , tay không rảnh rỗi xoa xoa giúp cô , còn cô hưởng thụ phần tình thân mà rất lâu rồi cô không cảm nhận được .
Nhìn một màn mẫu tử tình thâm trước mặt , Tống Tư Kiệt hơi ngạc nhiên , càng ngạc nhiên hơn là cách ăn mặc của cô bây giờ .
Tuy vẫn bộ đồng phục đó nhưng kiểu tóc với cách trang điểm hoàn toàn khác xa . Nếu lúc trước cô là đóa hoa hồng quý giá đầy kiêu ngạo thì bây gìơ cô giống như một thiên sứ đáng yêu đầy linh động .
" E hèm , Tiểu Miểu , sắp trễ giờ rồi , chúng ta đi thôi "
Hắn ho nhẹ kéo 2 mẹ con đang nói chuyện đến quên trời đất trở về với thực tại , chỉ đồng hồ ý bảo đã trễ lắm rồi .
Mẹ Ân hơi xấu hổ , đã lâu con gái bảo bối không thân cận bà , bây giờ hiếm lắm mới có dịp nên bà không nỡ .
Thấy 2 người sắp đi , mẹ Ân sai người lấy 2 phần cơm đã làm sẵn nhét vào tay cô .
----- dãy phân cách -----
Trên xe , cô im lặng mân mê phần cơm trên tay mình , Tống Tư Kiệt cũng thuộc loại người ít nói nên bảo trì trạng thái im lặng mà lái xe .
Cô sờ cằm , thật ra cô không phải không thích nam nữ chủ , đấy là 2 nhân vật cô thích nhất nên tính cách đều dựa theo sở thích của cô mà thành lập nên . Nhưng sau khi cô xuyên vào là nhân vật phụ trong truyện thì cảm xúc hơi lẫn lộn .
" Tiểu Miểu , em cần anh giúp ôn lại những thứ đã học trong mấy tuần nay không ? "
" A , không cần , em tự học được , cảm ơn anh "
" Ừm , không hiểu gì cứ hỏi anh "
" Vâng "
Sau cuộc đối thoại đó trong xe trở về lúc im lặng vốn có của nó , cô nhìn ra ngắm cảnh vật đang trôi thật nhanh xung quanh .
--- ------ -------
Trước cổng học Lưu Vực tụ tập đầy những tốp học sinh cười đùa đầy vui vẻ . Nhìn chiếc xe sang trọng dừng lại trước cổng đều mang vẻ mặt tò mò .
Cô nhẹ nhàng mở cửa xe , nguyên một tá ánh mắt dồn về phía cô khiến cô hơi khó chịu nhất là ánh mắt của lũ con trai , không nể nang trực tiếp phun tào .
" Nhìn gì , tin ta móc mù mắt hết không ? Quản tốt mắt chó của các người " ( Hình tượng , zời ạ )
Thành công làm cho một số người dời tầm mắt đi , cô vừa lòng nở nụ cười với thành quả của mình .
Tống Tư Kiệt đang mở cửa xe bước ra nhém trượt chân , khóe miệng hơi co quắp nhìn cô đầy tư thế hãn nữ trước mặt , cái gì mà thiên sứ hắn xin rút lại lời nói đó .
" Tiểu Miểu , được rồi , vào học thôi " . Haizzz , em gái nhà hắn khi nào lại nóng tính thế nhỉ .
Cô như chú mèo hoang thu lại móng vuốt sắc bén của mình , nhu thuận đi theo hắn . Khi đến thế giới này , cô sẽ từ từ tiếp thu hắn như một người anh .
Nhìn cô nhu thuận đi theo mình , hắn có chút ảo giác người hồi nãy có phải là cô không . Nhưng khi thấy đôi mắt không ngừng dáo dác cảnh cáo xung quanh thì hắn biết hắn không bị ảo giác .
Phía không xa , một người đàn ông dựa vào chiếc xe nở nụ cười thâm thúy .
Gửi chìa khóa cho bác bảo vệ , hắn dẫn cô đi thẳng lên lầu ba của lớp học . Cô tò mò đánh giá xung quanh , không hổ là trường học nhà giàu đầy danh tiếng a~ .
Sợ hắn phát hiện điều bất thường nên cô rất nhanh thu hồi tầm mắt .
--- ------ ----
Tới lớp học cô có chút đuối sức , thân thể này quả thật quá yếu chỉ đi 1 chút đã thấy mệt . Nhìn hắn ung dung thông thả trước mặt cô hơi ghen tị . Thầm quyết tâm bồi dưỡng thân thể này cho thật tốt .
" Tiểu Miểu , tới rồi , vào đi , anh về lớp đây , ra chơi gặp "
" Vâng "
Hắn năm hai , cô năm ba nên khác khối với nhau , hắn chịu đưa cô đến đây cô đã cảm ơn trời phật vì trí nhớ nguyên chủ hoàn toàn không có a!!! .
Thấy hắn đã xoay người rời đi , cô đứng trước hành lang hít thở sâu một hơi , cất bước tiến vào .
Thấy cô đi vào có vài người lúc ngoài cổng trường thấy vậy sì sầm .
Cô chả thèm quan tâm bọn họ nghĩ gì , thấy một bàn trống bèn tiếng đến ngồi xuống , sau đó để cặp qua một bên lôi miếng giấy ra viết vẽ gì đó .
Thoáng chốc cả phòng học im lặng , có người to gan hơn tiến đến trước mặt cô mắng .
" Đĩ Thỏa kia , mày là ai dám ngồi ngay vị trí Phong ca của tụi tao ? " Ả ghen tị nghiến răng với ngoại hình của cô nên lợi dụng lúc này muốn làm cô xấu mặt .
Cô ngoáy ngoáy tai , nhìn cô gái trét đầy son phấn trước mặt , mùi dầu thơm nặc nồng xông vào gây mũi khiến cô hơi khó chịu nhíu mài .
" Thì sao ? Tôi thích thì ngồi " Nói xong cô chả thèm quan tâm cuối đầu xuống vẽ tiếp .
" Mày ..... mày .... đĩ thỏa "
' Chát '
Bạt tai vang dội cả lớp học , người đưa tay lên muốn tán lại bị người đang ngồi vẽ bắt được tay và tán lại một cái .
" Nhớ , mai mốt còn 1 câu đĩ thỏa , 2 câu đĩ thỏa là coi chừng không còn lưỡi để ăn cháo nhé "
Nói rồi cô ngồi xuống lại , xoa xoa đôi tay vì dùng lực nhiều mà tê rần cô hơi bất mãn , quả thật quá yếu . Cô có sở thích đi tập gym và tập quyền thái nên thân thể luôn rất tốt , bây giờ xuyên vào thân thể yếu đuối này cô không bất mãn mới lạ đó .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.