Mạt Thế Chung Cư Trữ Vật Tư Sinh Tồn
Chương 1:
Nam Lăng
01/10/2023
Vưu Khê sửng sốt một chút, khi cô mở cánh cửa nhỏ dưới cầu thang căn hộ của mình ra, bản thân cô còn tưởng rằng mình chưa tỉnh ngủ đầu óc chưa hoạt động, hoặc là bản thân mình vẫn còn đang mơ. Cô đóng cửa lại và nhìn ngó xung quanh.
Căn hộ của cô vừa mới mua cách đây một năm, thuộc dạng căn hộ chung cư một phòng ngủ, một phòng khách, phòng ngủ được bố trí phía trên tầng, trần nhà được xây dựng cao ráo, không gian bày trí đơn giản nhưng tươi sáng, phía nam các bức tường toàn bộ đều được phủ pha lê màu sắc trong suốt từ trần nhà cho đến sàn nhà, không gian phòng ngủ trên tầng được mở rộng hết sức thoải mái và có một gian nhà tắm riêng đầy đủ tiện nghi, diện tích bằng một nửa tầng một.
Phòng chứa đồ được sắp xếp nằm phía dưới cầu thang, là một không gian nhỏ chỉ có ba bốn mét vuông, cô dùng để đựng đồ ăn nhẹ, đồ uống, nhu yếu phẩm hàng ngày và những món đồ lặt vặt khác.
Tựa như bây giờ, nguyên nhân cô xuống lầu là vì cô đã dùng hết kem đánh răng, muốn đi vào nhà kho để lấy thêm một cái mới.
Dò xét chung quanh trong mấy giây ngắn ngủi, mọi cơn buồn ngủ toàn bộ đều bị xua tan, một cảm giác ớn lạnh tê dại từ lòng bàn chân hướng đỉnh đầu dâng lên.
Vưu Khê lùi hai ba bước rồi xoay người chạy nhanh lên lầu lấy điện thoại di động, sau đó lại quay trở lại cầu thang, một tay vừa bật chức năng quay video, một tay thì run run, mở cánh cửa nhỏ trước mặt.
Bên trong cánh cửa, phòng chứa đồ vốn dĩ nhỏ bé và tối tăm giờ đã được thay thế bằng một căn phòng trống.
Căn phòng không lớn, diện tích hình vuông ước chừng hai mươi mét vuông, trên tường có một cửa sổ nằm đối diện về phía cô, phía bên trái bức tường là một lối vào hình lồi và có một cánh cửa ở đó.
Vưu Khê dần lấy lại bình tĩnh, bước vào phòng, vốn dĩ phòng chứa đồ ban đầu chỉ khoảng ba đến bốn mét vuông, đi hai ba bước chân đã đến vị trí cuối cùng của căn phòng, nhưng bây giờ cô vẫn có thể tiếp tục đi sâu vào trong và hướng tới vị trí cửa sổ.
Suy đoán đầu tiên: Căn phòng này không phải là ảo giác của cô mà nó thực sự tồn tại.
Cửa sổ không lớn, viền cửa sổ hình vuông, pha lê bao trùm, bên ngoài sương mù dày đặc, khó có thể biết được khung cảnh xung quanh như thế nào.
Cô cố gắng nhớ lại kết cấu của căn hộ mình ở, theo phương hướng này, cửa sổ lúc này sẽ hướng về bức tường bên trái sau khi vào căn hộ. Vậy thì phía bên ngoài bức tường bên trái căn hộ của cô sẽ có gì? Cô nhớ kỹ hình như là cầu thang an toàn, nói tóm lại hướng này tuyệt đối không nên có cửa sổ, mà dù có cửa sổ thì bên ngoài cũng không nên xuất hiện cảnh tượng như vậy.
Vì vậy, suy đoán thứ hai được cô đưa ra: căn phòng này không phải là một phần của tòa nhà chung cư, mà là một không gian xa lạ đột nhiên xuất hiện từ hư không.
Căn hộ của cô vừa mới mua cách đây một năm, thuộc dạng căn hộ chung cư một phòng ngủ, một phòng khách, phòng ngủ được bố trí phía trên tầng, trần nhà được xây dựng cao ráo, không gian bày trí đơn giản nhưng tươi sáng, phía nam các bức tường toàn bộ đều được phủ pha lê màu sắc trong suốt từ trần nhà cho đến sàn nhà, không gian phòng ngủ trên tầng được mở rộng hết sức thoải mái và có một gian nhà tắm riêng đầy đủ tiện nghi, diện tích bằng một nửa tầng một.
Phòng chứa đồ được sắp xếp nằm phía dưới cầu thang, là một không gian nhỏ chỉ có ba bốn mét vuông, cô dùng để đựng đồ ăn nhẹ, đồ uống, nhu yếu phẩm hàng ngày và những món đồ lặt vặt khác.
Tựa như bây giờ, nguyên nhân cô xuống lầu là vì cô đã dùng hết kem đánh răng, muốn đi vào nhà kho để lấy thêm một cái mới.
Dò xét chung quanh trong mấy giây ngắn ngủi, mọi cơn buồn ngủ toàn bộ đều bị xua tan, một cảm giác ớn lạnh tê dại từ lòng bàn chân hướng đỉnh đầu dâng lên.
Vưu Khê lùi hai ba bước rồi xoay người chạy nhanh lên lầu lấy điện thoại di động, sau đó lại quay trở lại cầu thang, một tay vừa bật chức năng quay video, một tay thì run run, mở cánh cửa nhỏ trước mặt.
Bên trong cánh cửa, phòng chứa đồ vốn dĩ nhỏ bé và tối tăm giờ đã được thay thế bằng một căn phòng trống.
Căn phòng không lớn, diện tích hình vuông ước chừng hai mươi mét vuông, trên tường có một cửa sổ nằm đối diện về phía cô, phía bên trái bức tường là một lối vào hình lồi và có một cánh cửa ở đó.
Vưu Khê dần lấy lại bình tĩnh, bước vào phòng, vốn dĩ phòng chứa đồ ban đầu chỉ khoảng ba đến bốn mét vuông, đi hai ba bước chân đã đến vị trí cuối cùng của căn phòng, nhưng bây giờ cô vẫn có thể tiếp tục đi sâu vào trong và hướng tới vị trí cửa sổ.
Suy đoán đầu tiên: Căn phòng này không phải là ảo giác của cô mà nó thực sự tồn tại.
Cửa sổ không lớn, viền cửa sổ hình vuông, pha lê bao trùm, bên ngoài sương mù dày đặc, khó có thể biết được khung cảnh xung quanh như thế nào.
Cô cố gắng nhớ lại kết cấu của căn hộ mình ở, theo phương hướng này, cửa sổ lúc này sẽ hướng về bức tường bên trái sau khi vào căn hộ. Vậy thì phía bên ngoài bức tường bên trái căn hộ của cô sẽ có gì? Cô nhớ kỹ hình như là cầu thang an toàn, nói tóm lại hướng này tuyệt đối không nên có cửa sổ, mà dù có cửa sổ thì bên ngoài cũng không nên xuất hiện cảnh tượng như vậy.
Vì vậy, suy đoán thứ hai được cô đưa ra: căn phòng này không phải là một phần của tòa nhà chung cư, mà là một không gian xa lạ đột nhiên xuất hiện từ hư không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.