Mạt Thế: Chuyện Tình Trong Tiểu Đội
Chương 23: Em Yêu…Anh Muốn!!
Dạ Tiểu Phi
26/05/2024
“Dao nước”
“Đúng rồi! Dao nước!”
Lâm Tịch nhìn cây roi nước trong tay, lẳng lặng suy nghĩ. Một lát sau, Mạc Bạch đi ra, Lâm Tịch vẫn cúi đầu trầm tư nói với Mạc Thành. Cô thử đem roi cộng thêm công năng của nước, sau đó vung lên một chút, thủy quất ở trên tường, trong nháy mắt tường liền vỡ nát.
"Không sao, sau này có thể luyện tập." Mạc Thành nói, so với sự xa cách lúc trước, lời nói của hắn đã ôn hòa hơn, còn có sự tiếp nhận trong đó.
“Anh, xong rồi.” Mạc Bạch thu hết đạn dược trong kho đang đi ra nói.
"Được, tiếp theo đi chỗ khác."
"Cửa hàng bách hóa."
"Anh..." Cửa hàng bách hóa! Đây chính là nơi tụ tập thứ hai sau khi tận thế đó! Chuyện gì xảy ra với anh cậu vậy, người ta đều liều mạng chạy thật xa, sao anh trai nhà mình không ngừng chạy vào bên trong chứ?
"Có thịt ở đó."
"Còn chờ gì nữa, đi thôi!"
Lâm Tịch ở một bên nhìn Mạc Bạch giây biến sắc mặt, thật sự là…
Nhìn thấy Lâm Tịch trừng to mắt sững sờ tại chỗ, Mạc Thành cười khẽ, đưa tay khoác lấy bả vai của cô đi về phía trước.
“Đi thôi.” Mạc Thành ôm lấy bả vai của mình làm cho Lâm Tịch cảm thấy không được tự nhiên, giãy dụa một chút, Mạc Thành liền cúi đầu tiến đến bên tai hắn nói: “Nếu muốn giả bộ làm đàn ông, phải tiếp nhận được sự đụng chạm của đàn ông.”
Nghe Mạc Thành giải thích xong, tuy rằng thân thể cứng ngắc, nhưng cô cũng không giãy dụa nữa. Thấy vậy, Mạc Thành nhếch miệng.
Thật ngoan!
Đi tới trước cửa hàng bách hoá, Lâm Tịch nắm chặt dao trong tay chuẩn bị ứng chiến, lại không thấy được zombie như trong tưởng tượng. Cô lại có chút khẩn trương, tình hình này rất giống với hai lần trước đó.
Thấy Lâm Tịch khẩn trương, Hắc Dạ tiến đến bên cạnh cô, dùng đầu lông xù của mình chạm vào Lâm Tịch, như muốn nói cho cô biết không cần khẩn trương như vậy.
“Trừ phi có zombie cao cấp hơn ta xuất hiện, khu vực này đã bị ta dùng tinh thần lực đóng cửa.” Mạc Thành nói.
Khi ba người và một mèo đi tới kho đông lạnh của cửa hàng, Mạc Thành hô ngừng một chút.
"Có chuyện gì vậy anh" Mạc Thành hỏi.
"Nhân tiện, lấy quần áo nữ đi."
"Lấy cái đó làm gì?"
“Lâm Tịch, cậu đi chọn một số quần áo của nữ giới, các loại cỡ khác nhau.” Mạc Thành không trả lời vấn đề của Mạc Bạch.
Lòng Lâm Tịch lấm áp, hướng về phía hắn một ánh mắt cảm kích. Mặc dù nói vì trang phục giả đàn ông, phải buộc ngực, nhưng lâu dài không chỉ khó chịu, có thể còn xuất hiện một số triệu chứng.
Mạc Bạch đi tới bên người Lâm Tịch, vẫn là không rõ hỏi: "Anh Tịch, rốt cuộc vì cái gì anh tôi muốn thu quần áo của phụ nữ thế."
“Giao dịch” Lâm Tịch trả lời, tuy rằng đây chỉ là vì cô lấy cớ để tìm quần áo, nhưng đồ dùng cho nữ dùng cũng thực sự có thể dùng làm hàng trao đổi.
Đi tới một cửa hàng nội y, bước chân của Lâm Tịch hơi dừng, đi vào. Mạc Bạch nhìn thấy nhiều áo ngực và quần lót đa dạng như vậy, sửng sốt, bên tai liền đỏ lên. Lại ngẩng đầu, chỉ thấy Lâm Tịch chọn quần lót, còn anh trai đang tựa vào một bên như cười như không nhìn mình.
“Đúng rồi! Dao nước!”
Lâm Tịch nhìn cây roi nước trong tay, lẳng lặng suy nghĩ. Một lát sau, Mạc Bạch đi ra, Lâm Tịch vẫn cúi đầu trầm tư nói với Mạc Thành. Cô thử đem roi cộng thêm công năng của nước, sau đó vung lên một chút, thủy quất ở trên tường, trong nháy mắt tường liền vỡ nát.
"Không sao, sau này có thể luyện tập." Mạc Thành nói, so với sự xa cách lúc trước, lời nói của hắn đã ôn hòa hơn, còn có sự tiếp nhận trong đó.
“Anh, xong rồi.” Mạc Bạch thu hết đạn dược trong kho đang đi ra nói.
"Được, tiếp theo đi chỗ khác."
"Cửa hàng bách hóa."
"Anh..." Cửa hàng bách hóa! Đây chính là nơi tụ tập thứ hai sau khi tận thế đó! Chuyện gì xảy ra với anh cậu vậy, người ta đều liều mạng chạy thật xa, sao anh trai nhà mình không ngừng chạy vào bên trong chứ?
"Có thịt ở đó."
"Còn chờ gì nữa, đi thôi!"
Lâm Tịch ở một bên nhìn Mạc Bạch giây biến sắc mặt, thật sự là…
Nhìn thấy Lâm Tịch trừng to mắt sững sờ tại chỗ, Mạc Thành cười khẽ, đưa tay khoác lấy bả vai của cô đi về phía trước.
“Đi thôi.” Mạc Thành ôm lấy bả vai của mình làm cho Lâm Tịch cảm thấy không được tự nhiên, giãy dụa một chút, Mạc Thành liền cúi đầu tiến đến bên tai hắn nói: “Nếu muốn giả bộ làm đàn ông, phải tiếp nhận được sự đụng chạm của đàn ông.”
Nghe Mạc Thành giải thích xong, tuy rằng thân thể cứng ngắc, nhưng cô cũng không giãy dụa nữa. Thấy vậy, Mạc Thành nhếch miệng.
Thật ngoan!
Đi tới trước cửa hàng bách hoá, Lâm Tịch nắm chặt dao trong tay chuẩn bị ứng chiến, lại không thấy được zombie như trong tưởng tượng. Cô lại có chút khẩn trương, tình hình này rất giống với hai lần trước đó.
Thấy Lâm Tịch khẩn trương, Hắc Dạ tiến đến bên cạnh cô, dùng đầu lông xù của mình chạm vào Lâm Tịch, như muốn nói cho cô biết không cần khẩn trương như vậy.
“Trừ phi có zombie cao cấp hơn ta xuất hiện, khu vực này đã bị ta dùng tinh thần lực đóng cửa.” Mạc Thành nói.
Khi ba người và một mèo đi tới kho đông lạnh của cửa hàng, Mạc Thành hô ngừng một chút.
"Có chuyện gì vậy anh" Mạc Thành hỏi.
"Nhân tiện, lấy quần áo nữ đi."
"Lấy cái đó làm gì?"
“Lâm Tịch, cậu đi chọn một số quần áo của nữ giới, các loại cỡ khác nhau.” Mạc Thành không trả lời vấn đề của Mạc Bạch.
Lòng Lâm Tịch lấm áp, hướng về phía hắn một ánh mắt cảm kích. Mặc dù nói vì trang phục giả đàn ông, phải buộc ngực, nhưng lâu dài không chỉ khó chịu, có thể còn xuất hiện một số triệu chứng.
Mạc Bạch đi tới bên người Lâm Tịch, vẫn là không rõ hỏi: "Anh Tịch, rốt cuộc vì cái gì anh tôi muốn thu quần áo của phụ nữ thế."
“Giao dịch” Lâm Tịch trả lời, tuy rằng đây chỉ là vì cô lấy cớ để tìm quần áo, nhưng đồ dùng cho nữ dùng cũng thực sự có thể dùng làm hàng trao đổi.
Đi tới một cửa hàng nội y, bước chân của Lâm Tịch hơi dừng, đi vào. Mạc Bạch nhìn thấy nhiều áo ngực và quần lót đa dạng như vậy, sửng sốt, bên tai liền đỏ lên. Lại ngẩng đầu, chỉ thấy Lâm Tịch chọn quần lót, còn anh trai đang tựa vào một bên như cười như không nhìn mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.