Mạt Thế Có Bé Hamster Giàu Chảy Mỡ
Chương 53: Không thấy ba ba đâu
Họa Hề
14/07/2024
Editor: Yuki
Biến cố bất thình lình xảy ra, làm cho tất cả mọi người sợ hãi. Điều này hoàn toàn không thể tưởng tượng và nằm ngoài dự đoán, nhưng lại xảy ra quá bất ngờ khiến mọi người trở tay không kịp
Nhiếp tiêu trơ mắt nhìnbé Hamster cùng với con cá voi zombie khổng lồ biến mất khỏi tầm mắt anh, cơn hoảng loạn tột độ khiến anh không cách nào giữ được lý trí và bình tĩnh. Một đôi mắt nhuộm màu máu kinh khủng, Lúc này anh không cách nào bình tĩnh tự hỏi nguyên nhânbé Hamster nhảy ra ngoàicũng hoàn toàn quên đối phương còn có một năng lực không gian có thể tự bảo vệ mình.
Đối mặt với con cá voi tan thi khổng lồ trước mặt đã gây ra mọi chuyện này trong lòng, Nhiếp Tiêu dâng lên hận ý ngập trời, gần như giận chó đánh mèo trút hết mọi cảm xúc lên nó.
Tiếng sấm đinh tai nhức óc cùng với gió lốc đột nhiên nổi lên gào thét tàn sát bừa bãi tạo nên một sức mạnh khủng khiếp và kinh hoàng tưởng, chừng như có thể phá hủy mọi thứ.
Đoạn Ôn Du và những người khác chưa bao giờ nhìn thấy Nhiếp Tiêu điên cuồng và đáng sợ như vậy, Lúc này người đàn ông giống như là bị móc đi thịt, trong lòng bị trộnm đi bảo tàng tình cảm chân thành nhất, anh điên cuồng phát động công kích mạnh nhất đáng sợ nhất vào con cá voi zombie khổng lồ này.
Lúc này tai Nhiếp t=Tiêu đã không còn nghe thấy bất cứ âm thanh nào đang gọi mình, bên cạnh nữa trong đầu đều làbé Hamster của mình biến mất trong đại dương tràn ngập những con cá voi zombie đòn tấn công của anh ngày càng nhiều hơn và mỗi lúc một khốc liệt hơn.
Dị năng trong thân thể nhanh chóng bị tiêu hao không ngừng, tốc độ hấp thu bổ sung tinh hạch không thể sánh bằng tốc độ tiêu xài này,trong lúc nhất thời, dị năng khô kạn làm khiến toàn bộ cơ thể Nhiếp Tiêu đau đớn như xé rách, nhưng anh căn bản cũng không quan tâm.
Lúc này anh chỉ muốn hủy diệt mọi thứ trước mắt.
Mà giờ này khắc này,bé Hamster đầu sỏ khiến Nhiếp Tiêu nổi điên đã thuận lợi trượt vào lỗ phun nước trên đỉnh đầu cá voi zombie, cố chống lại mùi thối rửa trong cơ thể nó, tiểu Thối Thối nhỏ lấy ra một cái sẻng sắt nhỏ giống như món đồ chơi trực tiếp đục lỗ trong đầu con cá voi zombie.
Các dây thần kinh bị thối rửa và hoại tử khiến phản ứng đau đớn của cá voi tan thi rất chậm và gần như không thể cảm nhận được chuyển động của một chúbé Hamster hơn nó hàng nghìn lần bên trong cơ thể mà so với bề ngoài cứng rắn kia.
Hamster nhỏ phát hiện lựa chọn đột phá từ bên trong của mình là hoàn toàn chính xác, thịt của cá voi zombie đã sớm bị thối rửa chúng được đào ra dễ dàng như múc đậu phụ.
Điều duy nhất khiếnbé Hamster không thể chịu được chính là mùi hôi thối khó chịu và cảm giác thiếu không khí, chỉ mới mới đào xuyên qua được vài cm là phải chui vào không gian bên trong hít thở một hơI.
Mục tiêu củabé Hamster rất rõ ràng, đi thẳng vào tinh hạch trong đầu cá voi zombie chỉ cần lấy đi nguồn năng lượng thì mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Hamster nhỏ đang chậm rãi đào lỗ trong cơ thể cá voi nhưng bên ngoài đã sớm hỗn loạn Nổi điên không chỉ một mình Nhiếp tiêu còn có đại Lão Hổ trơ mắt nhìnbé Hamster biến mất tất cả đều hoàn toàn tiến vào trạng thái điên cuồng.
Nhiếp Tiêu tấn công cá voi zombie một cách tuyệt vọng ngay cả khi năng lượng của anh đã hoàn toàn đạt đến giới hạn.
Nhìn một người một hổ giết đến đỏ mắt, đám người Đoạn Ôn Du kêu cũng không được, trong mắt cũng đỏ bừng.
“Bình tĩnh một chút!!!”
“Cả hai người đều không muốn sống nữa à!!!”
Dưới phong cách chiến đấu không muốn sống như vậy, người đầu tiên gần như sụp đổ chính là Đại Lão Hổ, năng lực của nó vốn sắp cạn kiệt, rốt cục sau khi phát ra một kích cuối cùng cũng hoàn toàn chống đỡ không nổi mà từ không trung rơi xuống xuống nhanh chóng.
SisLow nhanh chóng tung chiếc áo choàng đen nhỏ của mình nhanh tay lẹ mắt lao tới dùng hai tay tóm lấy gáy Đại Lão Hổ, tốn rất nhiều công sức mới kéo được con hổ lớn về thuyền không để cho nó chôn thây vào bụng cá.
Tuy nhiên Đại Lão Hổ được giải cứu đã rơi vào tình trạng hôn mê hoàn toàn tạm thời không có dấu hiệu tỉnh lại.
Cuối cùng sức chiến đấu chủ yếu cũng chỉ còn lại có mấy người bọn Nhiếp Tiêu mà cá voi khổng lồ thậm chí còn không hề mệt mỏi, không ngừng mà tới gần công kích Nhiếp tiêu bọn họ
Lúc này toàn thân Nhiếp Tiêu hóa thành một luồng gió lốc lôi điện lao xuống, dùng nắm đấm và chân tấn công cực nhanh, mỗi chiêu đều đánh vào đầu cá voi zombie.
Mà rất nhanh, tinh hạch bổ sung năng lượng còn sót lại trên người Nhiếp Tiêu liền tiêu hao không còn, dị năng hạch rốt cuộckhông đủ để cup cấp năng lượng, Nhiếp tiêu không thể không lại biến trở về trạng thái thân thể.
Nhưng mà cho dù tiến vào trạng thái tiêu hao như vậy, Nhiếp tiêu vẫn còn không muốn sống vẫn kích phát dị năn hạch trong đầu, thân thể truyền đến đau đớn, đầu như xé rách, làm như không thấy, mặt không chút thay đổi điên cuồng đuổi giết cá voi zombie giống như một cái máy giết người vô tri vô giác.
Nhìn một màn này đoạn ôn Du và Tiêu nghiên bọn họ đều sợ hãi, mặc dù biết sự tồn tại của Ngũ Nhất rất đặc biệt, nhưng bọn họ cũng chưa bao giờ nghĩ tới Nhiếp Tiêu sẽ có tình cảm sâu đậm đến vậy.
“Cậu điên rồi sao!!!!”
Lúc này, Đoạn ôn Du đã không còn quan tâm đến con cá voi zombie nữa, cậu ta lao về phía trước và tóm lấy Nhiếp Tiêu muốn lấy tinh hạch trên người mình chia ra, nhưng vừa ngẩng đầu liền đối diện với cặp mắt đầy bi ai đến mức gần như chết lặng, trống rỗng của nhiếp Tiêu.
Nhìn Nhiếp tiêu như vậy tay đoạn ôn Du không khỏi rung lên.
Mà đúng lúc này cá voi zombie vung đuôi lao thẳng về phía Nhiếp tiêu và đoạn ôm Du, Nhiếp tiêu gần như theo bản năng đẩy Đoạn Ôn Du ra xa, sau đó chính mình bị đuôi cá voi đánh mạnh.
Trong nháy mắt Nhiếp tiêu đã bị đánh bay ra trăm mét giống như một con diều đứt dây từ không trung rơi xuống.
“Lão đại a a a a a!!!”
“Nhiếp Tiêu!!!”
Nhiếp Tiêu mơ màng chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều bị đập nát, đau đớn làm anh không còn sức giãy giụa.
Bất quá tiềm thức Nhiếp Tiêu vẫn là không muốn bị chôn thây ở biển rộng như thế này, anh không ngừng kích hoạt hai dị năng hạch đã khô kiệt trong đầu, cuối cùng, chỉ nghe thấy hai tiếng ''Răng rắc'' thanh thúy.
___ hình như có cái gì vỡ vụn.
Đoạn Ôn Du đuổi theo muốn đỡ Nhiếp Tiêu, lại trơ mắt nhìn thân thể đối phương vỡ nát, sau đó biến mất trong không khí.
Giống như ảo ảnh hay ảo thuật Vậy.
.....
Mà lúc này,bé Hamster trong cơ thể cá voi zombie cuối cùng cũng cũng sắp đào đến nơi tồn tại tinh hạch, tinh hạch bị ngăn cách bởi một lớp thịt thật dày hôi thối tản ra ánh sáng, nhưng mà đào tới nơi này cá voi tan thi cuối cùng đã phát giác ra, cảm giác được trong cơ thể mình có cái gì uy hiếp đến sinh mạng của mình, nó lập tức vùng vẫy kịch liệt, tạo ra những đợt sóng lớn phát ra tiếng kêu chói tai nhức óc.
Hamster nhỏ ở trong cơ thể cá voi cũng lắc lư choáng váng theo, nhưng vẫn tiếp tục cầm sẻng nhỏ đào tiếp.
Ai bảo mi làm ba ba tui và những người khác bị thương!!!
Ta Đào tinh hạch của mi, cho mi chết!!!
Đối mặt với sự bạo động đột ngột của cá voi zombiei Đoạn Ôn Du và những người khác không có thời gian để suy nghĩ, về sự biến mất của Nhiếp Tiêu, hai người đồng đội yêu quý lần lượt mất tích điều này khiến Đoạn Ôn Du và những người khác vô cùng bi thương và phẫn nộ, họ lập tức quay lại trút hết hận thù lên con cá voi zombie đáng giận này.
Nhất thời đỏ hết cả mắt.
''đi chết đi!!!''
''Con mẹ nó, tao giết chết mày.''
Cá voi zombie vương lúc này căn bản không để đối phó bọn Đoàn Ôn Du, tinh hạch bị cảm giác nguy cơ xâm phạm làm cho nó nổi điên nhảy lên vùng vẫy, mở cái miệng to như chậu máu phát ra một tiếng kêu tê tâm liệt phế.
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều bị thanh âm cực lớn này chấn động, đại não trống trỗng hai giây, Bạch Mân trực trực tiếp phun ra một ngụm má.
Cuối cùngbé Hamster cũng đào đến chỗ tinh hạch, xúc lớp màn thịt, ruốt cuộc cũng lộ ra lõi tinh hạch sáng chói lớn bằng nắm tay to của người trưởng thành.
Hamster nghĩ cũng không nghĩ liền vươn móng vuốt nhỏ gắt gao móc lấy mặt ngoài tinh hạch, sau đó gần như sử dụng khí lực từ khi bú sữa đến bây giờ mới đem tinh hạch này kéo vào trong không gian của mình.
Tinh hạch biến mất, cá voi tan thi hoàn toàn mất đi năng lực hành động, thân hình cực lớn bắt đầu chìm Nghỉm dưới nước.
Hamster nhỏ không dám chần chờ, dọc theo đường hầm đã đào trước đó, nhanh chóng chạy về phía lỗ thoát nước kia, cậu mượn lực đạp một cái nhảy lên giữa Không trung trong miệng phát ra một tiếng kêu thắng lợi ''chít''
Đoạn ôn Du và những người khác còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã bị một tiếng kêu đáng yêu xuyên thấu tất cả tạp âm này hấp dẫn Lực chú ý.
Nhìn cục lông nhỏ biến mất không rõ tung tích bây giờ lại xuất hiện giữa không trung, làm tâm trạng của mọi người được thả lỏng, niềm vui sướng ùa về trong chốc lát, Tiêu nghiên cách đó gần nhất, lập tức hóa thân thành sương tuyết bay ra ngoài vững vàng nà tiếp được tiểu gia hỏa vào tay.
Hamster nhỏ không ngờ người bắt được mình lại là Tiêu Nghiêng, Nhịn không được nhìn trái nhìn phải, nhưng lại không tìm thấy Nhiếp Tiêu một loại cảm giác sợ hãi đột nhiên lan tràng trong lòng.
Ngay khi cậu Ngước mắt lên liền đối diện với vẻ mặt như vui như buồn của Tiêu nghiên. Kèm théo đó là tiếng cá voi chìm xuống biển, trong không khí lộ ra sự im lặng đến đáng sợ.
“Chít?”
[Ba Ba của cục cưng đâu?]
Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc lại lo sợ bất an của ham sơ nhỏ, Tiêu Nghiên không dám nhìn, chỉ sợ nước mắt rơi xuống. Đem bánh bao nhỏ gắt gao ôm chặt vào ngực, cùng Đoạn Ôn Du và những người khác quay trở lại boong tàu.
Toàn bộ mặt biển đã khôi phục yên tĩnh, nhưng mà Đoạn Ôn Du bọn họ lúc này lại không hề vui vẻ nổi, nhìn ham sơ nhỏ bằng ánh mắt lãng tránh, không giống như thái độ đối mặt với một dũng sĩ nhỏ chiến thắng trở về.
Hamster nhỏ không xem nhẹ loại cảm giác quỷ dị này, vui sướng trong lòng cũng giống như một chậu nước lạnh hắt xuống đầu, giãy dụa từ trong lòng bàn tay Tiêu Nghiên, nhảy ra giống như một tia chớp nhỏ nhanh chóng tìm kiếm thân ảnh Nhiếp Tiêu trong bông tàu.
Nước mắt không tự chủ tơi tí tách.
Bọn Tiêu Nghiên chậm một bước đuổi theo, cuối cùng cũng chỉ nhìn thấy cục lông nhỏ ghé vào trên giường lớn trong phòng nó và Nhiếp tiêu, luống cuốn lại kinh hoảng nhìn bốn phía khóc thút thít, nước mắt làm ước lông tơ, trong miệng phát ra âm thanh nức nở tan nát cõi lòng, đáng thương đến cực điểm.
[Ba ba Đi đâu rồi?
Cục cưng muốn ba ba?]
Giờ phút này kể cả Khương Thù cũng không nhịn được quay lưng đi, ngẩng đầu đỏ mắt. Ninh Phong không chấp nhận được sự thật quay đầu đi ra ngoài, thanh âm khàn khàn mà bén nhọn nói:
“Lão đại chắc chắn sẽ không có việc gì, tôi muốn đi tìm anh ấy!”
Nghe lời này bé Hamster tức khắc lấy tốc độ nhanh nhất nhảy lên trên vai Ninh Phong, quanh mắt mang theo nước mắt mà lại lại kiên cường,
một lớn một nhỏ trực tiếp lao ra ngoà,i ngăn cũng ngăn không được.
mà đúng lúc này, toàn bộ con tàu đột nhiên nghiêng ngã lại rung chuyển mọi người suýt chút nửa mất thăng bằng ngã xuống.
Bạch mân lúc này đã suy yếu đứng không được dựa vào La Vân Hải miễn cưỡng đứng vững, sắc mặt tái nhợt nhìn ra biển.
''Lại tới nữa,''
Tiếng kêu cuối cùng của cá voi zombie vương gần như triệu hồi tất cả quái vật biển sâu ở hải vực xung quan.
Nhìn từng con cá mập, cá voi khổng lồ như ngọn núi nhỏ này, tàu thủy bị bao quanh giống như một mảnh lá liễu mỏng manh đáng thương.
Dễ dàng bị lật đổ.
Tất cả mọi người giờ phút này đều chỉ cảm giác được tuyệt vọng tột độ.
Truyện chỉ đăng duy nhất ở Wattpad -@Auduongydinh4869. Các trang khác chỉ là ăn cắp.
20/5/2024
Biến cố bất thình lình xảy ra, làm cho tất cả mọi người sợ hãi. Điều này hoàn toàn không thể tưởng tượng và nằm ngoài dự đoán, nhưng lại xảy ra quá bất ngờ khiến mọi người trở tay không kịp
Nhiếp tiêu trơ mắt nhìnbé Hamster cùng với con cá voi zombie khổng lồ biến mất khỏi tầm mắt anh, cơn hoảng loạn tột độ khiến anh không cách nào giữ được lý trí và bình tĩnh. Một đôi mắt nhuộm màu máu kinh khủng, Lúc này anh không cách nào bình tĩnh tự hỏi nguyên nhânbé Hamster nhảy ra ngoàicũng hoàn toàn quên đối phương còn có một năng lực không gian có thể tự bảo vệ mình.
Đối mặt với con cá voi tan thi khổng lồ trước mặt đã gây ra mọi chuyện này trong lòng, Nhiếp Tiêu dâng lên hận ý ngập trời, gần như giận chó đánh mèo trút hết mọi cảm xúc lên nó.
Tiếng sấm đinh tai nhức óc cùng với gió lốc đột nhiên nổi lên gào thét tàn sát bừa bãi tạo nên một sức mạnh khủng khiếp và kinh hoàng tưởng, chừng như có thể phá hủy mọi thứ.
Đoạn Ôn Du và những người khác chưa bao giờ nhìn thấy Nhiếp Tiêu điên cuồng và đáng sợ như vậy, Lúc này người đàn ông giống như là bị móc đi thịt, trong lòng bị trộnm đi bảo tàng tình cảm chân thành nhất, anh điên cuồng phát động công kích mạnh nhất đáng sợ nhất vào con cá voi zombie khổng lồ này.
Lúc này tai Nhiếp t=Tiêu đã không còn nghe thấy bất cứ âm thanh nào đang gọi mình, bên cạnh nữa trong đầu đều làbé Hamster của mình biến mất trong đại dương tràn ngập những con cá voi zombie đòn tấn công của anh ngày càng nhiều hơn và mỗi lúc một khốc liệt hơn.
Dị năng trong thân thể nhanh chóng bị tiêu hao không ngừng, tốc độ hấp thu bổ sung tinh hạch không thể sánh bằng tốc độ tiêu xài này,trong lúc nhất thời, dị năng khô kạn làm khiến toàn bộ cơ thể Nhiếp Tiêu đau đớn như xé rách, nhưng anh căn bản cũng không quan tâm.
Lúc này anh chỉ muốn hủy diệt mọi thứ trước mắt.
Mà giờ này khắc này,bé Hamster đầu sỏ khiến Nhiếp Tiêu nổi điên đã thuận lợi trượt vào lỗ phun nước trên đỉnh đầu cá voi zombie, cố chống lại mùi thối rửa trong cơ thể nó, tiểu Thối Thối nhỏ lấy ra một cái sẻng sắt nhỏ giống như món đồ chơi trực tiếp đục lỗ trong đầu con cá voi zombie.
Các dây thần kinh bị thối rửa và hoại tử khiến phản ứng đau đớn của cá voi tan thi rất chậm và gần như không thể cảm nhận được chuyển động của một chúbé Hamster hơn nó hàng nghìn lần bên trong cơ thể mà so với bề ngoài cứng rắn kia.
Hamster nhỏ phát hiện lựa chọn đột phá từ bên trong của mình là hoàn toàn chính xác, thịt của cá voi zombie đã sớm bị thối rửa chúng được đào ra dễ dàng như múc đậu phụ.
Điều duy nhất khiếnbé Hamster không thể chịu được chính là mùi hôi thối khó chịu và cảm giác thiếu không khí, chỉ mới mới đào xuyên qua được vài cm là phải chui vào không gian bên trong hít thở một hơI.
Mục tiêu củabé Hamster rất rõ ràng, đi thẳng vào tinh hạch trong đầu cá voi zombie chỉ cần lấy đi nguồn năng lượng thì mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Hamster nhỏ đang chậm rãi đào lỗ trong cơ thể cá voi nhưng bên ngoài đã sớm hỗn loạn Nổi điên không chỉ một mình Nhiếp tiêu còn có đại Lão Hổ trơ mắt nhìnbé Hamster biến mất tất cả đều hoàn toàn tiến vào trạng thái điên cuồng.
Nhiếp Tiêu tấn công cá voi zombie một cách tuyệt vọng ngay cả khi năng lượng của anh đã hoàn toàn đạt đến giới hạn.
Nhìn một người một hổ giết đến đỏ mắt, đám người Đoạn Ôn Du kêu cũng không được, trong mắt cũng đỏ bừng.
“Bình tĩnh một chút!!!”
“Cả hai người đều không muốn sống nữa à!!!”
Dưới phong cách chiến đấu không muốn sống như vậy, người đầu tiên gần như sụp đổ chính là Đại Lão Hổ, năng lực của nó vốn sắp cạn kiệt, rốt cục sau khi phát ra một kích cuối cùng cũng hoàn toàn chống đỡ không nổi mà từ không trung rơi xuống xuống nhanh chóng.
SisLow nhanh chóng tung chiếc áo choàng đen nhỏ của mình nhanh tay lẹ mắt lao tới dùng hai tay tóm lấy gáy Đại Lão Hổ, tốn rất nhiều công sức mới kéo được con hổ lớn về thuyền không để cho nó chôn thây vào bụng cá.
Tuy nhiên Đại Lão Hổ được giải cứu đã rơi vào tình trạng hôn mê hoàn toàn tạm thời không có dấu hiệu tỉnh lại.
Cuối cùng sức chiến đấu chủ yếu cũng chỉ còn lại có mấy người bọn Nhiếp Tiêu mà cá voi khổng lồ thậm chí còn không hề mệt mỏi, không ngừng mà tới gần công kích Nhiếp tiêu bọn họ
Lúc này toàn thân Nhiếp Tiêu hóa thành một luồng gió lốc lôi điện lao xuống, dùng nắm đấm và chân tấn công cực nhanh, mỗi chiêu đều đánh vào đầu cá voi zombie.
Mà rất nhanh, tinh hạch bổ sung năng lượng còn sót lại trên người Nhiếp Tiêu liền tiêu hao không còn, dị năng hạch rốt cuộckhông đủ để cup cấp năng lượng, Nhiếp tiêu không thể không lại biến trở về trạng thái thân thể.
Nhưng mà cho dù tiến vào trạng thái tiêu hao như vậy, Nhiếp tiêu vẫn còn không muốn sống vẫn kích phát dị năn hạch trong đầu, thân thể truyền đến đau đớn, đầu như xé rách, làm như không thấy, mặt không chút thay đổi điên cuồng đuổi giết cá voi zombie giống như một cái máy giết người vô tri vô giác.
Nhìn một màn này đoạn ôn Du và Tiêu nghiên bọn họ đều sợ hãi, mặc dù biết sự tồn tại của Ngũ Nhất rất đặc biệt, nhưng bọn họ cũng chưa bao giờ nghĩ tới Nhiếp Tiêu sẽ có tình cảm sâu đậm đến vậy.
“Cậu điên rồi sao!!!!”
Lúc này, Đoạn ôn Du đã không còn quan tâm đến con cá voi zombie nữa, cậu ta lao về phía trước và tóm lấy Nhiếp Tiêu muốn lấy tinh hạch trên người mình chia ra, nhưng vừa ngẩng đầu liền đối diện với cặp mắt đầy bi ai đến mức gần như chết lặng, trống rỗng của nhiếp Tiêu.
Nhìn Nhiếp tiêu như vậy tay đoạn ôn Du không khỏi rung lên.
Mà đúng lúc này cá voi zombie vung đuôi lao thẳng về phía Nhiếp tiêu và đoạn ôm Du, Nhiếp tiêu gần như theo bản năng đẩy Đoạn Ôn Du ra xa, sau đó chính mình bị đuôi cá voi đánh mạnh.
Trong nháy mắt Nhiếp tiêu đã bị đánh bay ra trăm mét giống như một con diều đứt dây từ không trung rơi xuống.
“Lão đại a a a a a!!!”
“Nhiếp Tiêu!!!”
Nhiếp Tiêu mơ màng chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều bị đập nát, đau đớn làm anh không còn sức giãy giụa.
Bất quá tiềm thức Nhiếp Tiêu vẫn là không muốn bị chôn thây ở biển rộng như thế này, anh không ngừng kích hoạt hai dị năng hạch đã khô kiệt trong đầu, cuối cùng, chỉ nghe thấy hai tiếng ''Răng rắc'' thanh thúy.
___ hình như có cái gì vỡ vụn.
Đoạn Ôn Du đuổi theo muốn đỡ Nhiếp Tiêu, lại trơ mắt nhìn thân thể đối phương vỡ nát, sau đó biến mất trong không khí.
Giống như ảo ảnh hay ảo thuật Vậy.
.....
Mà lúc này,bé Hamster trong cơ thể cá voi zombie cuối cùng cũng cũng sắp đào đến nơi tồn tại tinh hạch, tinh hạch bị ngăn cách bởi một lớp thịt thật dày hôi thối tản ra ánh sáng, nhưng mà đào tới nơi này cá voi tan thi cuối cùng đã phát giác ra, cảm giác được trong cơ thể mình có cái gì uy hiếp đến sinh mạng của mình, nó lập tức vùng vẫy kịch liệt, tạo ra những đợt sóng lớn phát ra tiếng kêu chói tai nhức óc.
Hamster nhỏ ở trong cơ thể cá voi cũng lắc lư choáng váng theo, nhưng vẫn tiếp tục cầm sẻng nhỏ đào tiếp.
Ai bảo mi làm ba ba tui và những người khác bị thương!!!
Ta Đào tinh hạch của mi, cho mi chết!!!
Đối mặt với sự bạo động đột ngột của cá voi zombiei Đoạn Ôn Du và những người khác không có thời gian để suy nghĩ, về sự biến mất của Nhiếp Tiêu, hai người đồng đội yêu quý lần lượt mất tích điều này khiến Đoạn Ôn Du và những người khác vô cùng bi thương và phẫn nộ, họ lập tức quay lại trút hết hận thù lên con cá voi zombie đáng giận này.
Nhất thời đỏ hết cả mắt.
''đi chết đi!!!''
''Con mẹ nó, tao giết chết mày.''
Cá voi zombie vương lúc này căn bản không để đối phó bọn Đoàn Ôn Du, tinh hạch bị cảm giác nguy cơ xâm phạm làm cho nó nổi điên nhảy lên vùng vẫy, mở cái miệng to như chậu máu phát ra một tiếng kêu tê tâm liệt phế.
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều bị thanh âm cực lớn này chấn động, đại não trống trỗng hai giây, Bạch Mân trực trực tiếp phun ra một ngụm má.
Cuối cùngbé Hamster cũng đào đến chỗ tinh hạch, xúc lớp màn thịt, ruốt cuộc cũng lộ ra lõi tinh hạch sáng chói lớn bằng nắm tay to của người trưởng thành.
Hamster nghĩ cũng không nghĩ liền vươn móng vuốt nhỏ gắt gao móc lấy mặt ngoài tinh hạch, sau đó gần như sử dụng khí lực từ khi bú sữa đến bây giờ mới đem tinh hạch này kéo vào trong không gian của mình.
Tinh hạch biến mất, cá voi tan thi hoàn toàn mất đi năng lực hành động, thân hình cực lớn bắt đầu chìm Nghỉm dưới nước.
Hamster nhỏ không dám chần chờ, dọc theo đường hầm đã đào trước đó, nhanh chóng chạy về phía lỗ thoát nước kia, cậu mượn lực đạp một cái nhảy lên giữa Không trung trong miệng phát ra một tiếng kêu thắng lợi ''chít''
Đoạn ôn Du và những người khác còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã bị một tiếng kêu đáng yêu xuyên thấu tất cả tạp âm này hấp dẫn Lực chú ý.
Nhìn cục lông nhỏ biến mất không rõ tung tích bây giờ lại xuất hiện giữa không trung, làm tâm trạng của mọi người được thả lỏng, niềm vui sướng ùa về trong chốc lát, Tiêu nghiên cách đó gần nhất, lập tức hóa thân thành sương tuyết bay ra ngoài vững vàng nà tiếp được tiểu gia hỏa vào tay.
Hamster nhỏ không ngờ người bắt được mình lại là Tiêu Nghiêng, Nhịn không được nhìn trái nhìn phải, nhưng lại không tìm thấy Nhiếp Tiêu một loại cảm giác sợ hãi đột nhiên lan tràng trong lòng.
Ngay khi cậu Ngước mắt lên liền đối diện với vẻ mặt như vui như buồn của Tiêu nghiên. Kèm théo đó là tiếng cá voi chìm xuống biển, trong không khí lộ ra sự im lặng đến đáng sợ.
“Chít?”
[Ba Ba của cục cưng đâu?]
Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc lại lo sợ bất an của ham sơ nhỏ, Tiêu Nghiên không dám nhìn, chỉ sợ nước mắt rơi xuống. Đem bánh bao nhỏ gắt gao ôm chặt vào ngực, cùng Đoạn Ôn Du và những người khác quay trở lại boong tàu.
Toàn bộ mặt biển đã khôi phục yên tĩnh, nhưng mà Đoạn Ôn Du bọn họ lúc này lại không hề vui vẻ nổi, nhìn ham sơ nhỏ bằng ánh mắt lãng tránh, không giống như thái độ đối mặt với một dũng sĩ nhỏ chiến thắng trở về.
Hamster nhỏ không xem nhẹ loại cảm giác quỷ dị này, vui sướng trong lòng cũng giống như một chậu nước lạnh hắt xuống đầu, giãy dụa từ trong lòng bàn tay Tiêu Nghiên, nhảy ra giống như một tia chớp nhỏ nhanh chóng tìm kiếm thân ảnh Nhiếp Tiêu trong bông tàu.
Nước mắt không tự chủ tơi tí tách.
Bọn Tiêu Nghiên chậm một bước đuổi theo, cuối cùng cũng chỉ nhìn thấy cục lông nhỏ ghé vào trên giường lớn trong phòng nó và Nhiếp tiêu, luống cuốn lại kinh hoảng nhìn bốn phía khóc thút thít, nước mắt làm ước lông tơ, trong miệng phát ra âm thanh nức nở tan nát cõi lòng, đáng thương đến cực điểm.
[Ba ba Đi đâu rồi?
Cục cưng muốn ba ba?]
Giờ phút này kể cả Khương Thù cũng không nhịn được quay lưng đi, ngẩng đầu đỏ mắt. Ninh Phong không chấp nhận được sự thật quay đầu đi ra ngoài, thanh âm khàn khàn mà bén nhọn nói:
“Lão đại chắc chắn sẽ không có việc gì, tôi muốn đi tìm anh ấy!”
Nghe lời này bé Hamster tức khắc lấy tốc độ nhanh nhất nhảy lên trên vai Ninh Phong, quanh mắt mang theo nước mắt mà lại lại kiên cường,
một lớn một nhỏ trực tiếp lao ra ngoà,i ngăn cũng ngăn không được.
mà đúng lúc này, toàn bộ con tàu đột nhiên nghiêng ngã lại rung chuyển mọi người suýt chút nửa mất thăng bằng ngã xuống.
Bạch mân lúc này đã suy yếu đứng không được dựa vào La Vân Hải miễn cưỡng đứng vững, sắc mặt tái nhợt nhìn ra biển.
''Lại tới nữa,''
Tiếng kêu cuối cùng của cá voi zombie vương gần như triệu hồi tất cả quái vật biển sâu ở hải vực xung quan.
Nhìn từng con cá mập, cá voi khổng lồ như ngọn núi nhỏ này, tàu thủy bị bao quanh giống như một mảnh lá liễu mỏng manh đáng thương.
Dễ dàng bị lật đổ.
Tất cả mọi người giờ phút này đều chỉ cảm giác được tuyệt vọng tột độ.
Truyện chỉ đăng duy nhất ở Wattpad -@Auduongydinh4869. Các trang khác chỉ là ăn cắp.
20/5/2024
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.