Chương 448: Đây là cái gì???
Bao Bao Tử
06/07/2021
An Nhiên cười nhạo một tiếng, đó là hoa biến dị a, bọn họ cho rằng đó là cái gì? Lúc trước những
bông hoa bách hợp kia còn chưa biến dị, An Nhiên chỉ bằng những bông hoa bình thường đó có
thể bò ra được từ trong thi triều, mà bây giờ là những bông hoa bách hợp biến dị, thì càng
không phải nói nữa.
Đương nhiên, còn không biết có phải là đóa bách hợp biến dị của nàng kia hay không nữa, không
nghe Phủ Tử nói a, chúng giống hoa sen a? Nói không chừng cũng không có quan hệ gì tới
nàng cả.
Lại nghe Phủ Tử giải thích.
"Trong tay thủ trưởng, có Lôi Giang là dị năng giả hệ thổ, tuy rằng sức chiến đấu của hắn không
cao, nhưng hắn có thể làm cho thành phần thổ nhưỡng thay đổi, cho nên chỉ cần đem đám hoa
biến dị ở dưới mặt đất kia dọn dẹp rửa sạch hết thì dưới nền đất sẽ không có dây mây đột nhiên chui
ra."
"Lôi Giang?!"
Nghe thấy cái tên này, An Nhiên cảm thấy có một chút gì đó, lại hỏi: "Hắn không phải vẫn luôn ở
trong thôn Thiết Ti không ra sao?"
Chuyện này nàng đã nghe Chiến Luyện nói, lúc thời điểm chạy nạn từ thôn Thiết Ti, An Nhiên đã chịu
hai đám người hãm hại mai phục, nàng phỏng đoán có phải do Lôi Giang làm hay không, kết quả Chiến
Luyện nói trong đội ngũ chạy ra kia không có Lôi Giang.
Cho nên Lôi Giang kia từ khi nào đã chạy từ cuối đội ngũ lên đầu đội ngũ vậy?
Phủ Tử vừa nghe, thấy kỳ quái quay đầu nhìn An Nhiên, nói:
"Không a, hắn vẫn luôn đi theo thủ trưởng chạy tới Tương thành, bất quá lúc trước nghe nói phần lớn
thế lực của hắn, đều đi tới huyện thành tìm vật tư, buông tha. "
Tựa hồ là bởi vì có chút khúc mắc, nên người Lôi Giang mang đi huyện thành đều bị Chiến Luyện xử
lý, chuyện này hắn nghe từ Chu Tường, bản thân Lôi Giang chưa chứng thực qua.
Lúc ấy sau khi từ huyện thành trở về, Lôi Giang mang theo Chu Tường còn có vài người nữa vẫn luôn
đi theo bên người Đường Ti Lạc, lúc rút lui, tự nhiên cũng rút theo đội ngũ của Đường Kiến Quân.
Nguyên bản Đường Kiến Quân cũng không để người như Lôi Giang trong lòng, một dị năng giả hệ thổ mà
thôi, trừ bỏ đào mương xây tường ra thì ai mà biết Lôi Giang này còn có thể làm gia, mãi
cho đến về sau, khi vào Tương thành tao ngộ phải sự công kích của hoa biến dị.
Tác dụng của Lôi Giang mới được thể hiện ra.
Hắn là dị năng giả hệ thổ nên năng lực cao hơn so với người khác một chút. Cho nên hắn có thể đem
thành phần thổ địa mềm mại thay đổi thành nền xi
- măng, hoặc thay đổi thổ nhưỡng thành nhiễm phèn chua, thành phì nhiêu, thích hợp với sự sinh
trưởng của thực vật, hoặc cũng có thể biến thổ địa thành tử địa nơi mà thực vật không muốn đặt chân
đến, từ phù sa biến thành hòn đá, rất hữu dụng.
Cho bên bọn người Đường Kiến Quân tuy rằng bị buộc trở về tiểu khu nhưng chưa chắc đã
không sống nổi.
"Mặc dù là như vậy, các ngươi mang theo ta, cứ như vậy xông lên, lại thêm Chiến Viện ở sau cứu
viện, các ngươi cho rằng có thể cứu đám người Đường Kiến Quân ra hay sao?"
An Nhiên buông tay, ở trong chiếc xe đang lao đi như bay này đầu nàng loạn như ma muốn giải thích
với Trương Bác Huân cùng Phủ Tử.
Có một số việc cho nàng chút thời gian, để nàng suy nghĩ ra biện pháp, nếu không những người này
vọt vào cứu người, vĩnh viễn chỉ có trị ngọn không trị gốc.
Trương Bác Huân lái xe ở phía trước không để ý tới An Nhiên, lái xe thẳng đến mục tiêu đã định
trước, tức khắc An Nhiên cả giận nói:
"Ngươi không tin ta cũng được, cứ lái xe về phía trước đi càng đi về trước càng mất mạng! Ta mà
chết đến lúc đó để xem ngươi cứu thủ trưởng và Đường Ti Lạc của ngươi như thế nào!"
Vừa nói chuyện, An Nhiên đã chỉ huy Cầu Gai Béo dưới chân nhảy lên, vọt lên người Phủ Tử, động tác
phản ứng của hắn cũng nhanh, hét to một tiếng. "Đây là cái gì?"
Hắn vung tay gạt Cầu Gai Béo ra, rơi lên người Trương Bác Huân, đột nhiên Trương Bác
Huân dẫm mạnh phanh làm xe dừng lại.
"Kẽo kẹt." Tiếng phanh xe bén nhọn cùng tiếng lốp xe mài trên mặt đường vang lên.
bông hoa bách hợp kia còn chưa biến dị, An Nhiên chỉ bằng những bông hoa bình thường đó có
thể bò ra được từ trong thi triều, mà bây giờ là những bông hoa bách hợp biến dị, thì càng
không phải nói nữa.
Đương nhiên, còn không biết có phải là đóa bách hợp biến dị của nàng kia hay không nữa, không
nghe Phủ Tử nói a, chúng giống hoa sen a? Nói không chừng cũng không có quan hệ gì tới
nàng cả.
Lại nghe Phủ Tử giải thích.
"Trong tay thủ trưởng, có Lôi Giang là dị năng giả hệ thổ, tuy rằng sức chiến đấu của hắn không
cao, nhưng hắn có thể làm cho thành phần thổ nhưỡng thay đổi, cho nên chỉ cần đem đám hoa
biến dị ở dưới mặt đất kia dọn dẹp rửa sạch hết thì dưới nền đất sẽ không có dây mây đột nhiên chui
ra."
"Lôi Giang?!"
Nghe thấy cái tên này, An Nhiên cảm thấy có một chút gì đó, lại hỏi: "Hắn không phải vẫn luôn ở
trong thôn Thiết Ti không ra sao?"
Chuyện này nàng đã nghe Chiến Luyện nói, lúc thời điểm chạy nạn từ thôn Thiết Ti, An Nhiên đã chịu
hai đám người hãm hại mai phục, nàng phỏng đoán có phải do Lôi Giang làm hay không, kết quả Chiến
Luyện nói trong đội ngũ chạy ra kia không có Lôi Giang.
Cho nên Lôi Giang kia từ khi nào đã chạy từ cuối đội ngũ lên đầu đội ngũ vậy?
Phủ Tử vừa nghe, thấy kỳ quái quay đầu nhìn An Nhiên, nói:
"Không a, hắn vẫn luôn đi theo thủ trưởng chạy tới Tương thành, bất quá lúc trước nghe nói phần lớn
thế lực của hắn, đều đi tới huyện thành tìm vật tư, buông tha. "
Tựa hồ là bởi vì có chút khúc mắc, nên người Lôi Giang mang đi huyện thành đều bị Chiến Luyện xử
lý, chuyện này hắn nghe từ Chu Tường, bản thân Lôi Giang chưa chứng thực qua.
Lúc ấy sau khi từ huyện thành trở về, Lôi Giang mang theo Chu Tường còn có vài người nữa vẫn luôn
đi theo bên người Đường Ti Lạc, lúc rút lui, tự nhiên cũng rút theo đội ngũ của Đường Kiến Quân.
Nguyên bản Đường Kiến Quân cũng không để người như Lôi Giang trong lòng, một dị năng giả hệ thổ mà
thôi, trừ bỏ đào mương xây tường ra thì ai mà biết Lôi Giang này còn có thể làm gia, mãi
cho đến về sau, khi vào Tương thành tao ngộ phải sự công kích của hoa biến dị.
Tác dụng của Lôi Giang mới được thể hiện ra.
Hắn là dị năng giả hệ thổ nên năng lực cao hơn so với người khác một chút. Cho nên hắn có thể đem
thành phần thổ địa mềm mại thay đổi thành nền xi
- măng, hoặc thay đổi thổ nhưỡng thành nhiễm phèn chua, thành phì nhiêu, thích hợp với sự sinh
trưởng của thực vật, hoặc cũng có thể biến thổ địa thành tử địa nơi mà thực vật không muốn đặt chân
đến, từ phù sa biến thành hòn đá, rất hữu dụng.
Cho bên bọn người Đường Kiến Quân tuy rằng bị buộc trở về tiểu khu nhưng chưa chắc đã
không sống nổi.
"Mặc dù là như vậy, các ngươi mang theo ta, cứ như vậy xông lên, lại thêm Chiến Viện ở sau cứu
viện, các ngươi cho rằng có thể cứu đám người Đường Kiến Quân ra hay sao?"
An Nhiên buông tay, ở trong chiếc xe đang lao đi như bay này đầu nàng loạn như ma muốn giải thích
với Trương Bác Huân cùng Phủ Tử.
Có một số việc cho nàng chút thời gian, để nàng suy nghĩ ra biện pháp, nếu không những người này
vọt vào cứu người, vĩnh viễn chỉ có trị ngọn không trị gốc.
Trương Bác Huân lái xe ở phía trước không để ý tới An Nhiên, lái xe thẳng đến mục tiêu đã định
trước, tức khắc An Nhiên cả giận nói:
"Ngươi không tin ta cũng được, cứ lái xe về phía trước đi càng đi về trước càng mất mạng! Ta mà
chết đến lúc đó để xem ngươi cứu thủ trưởng và Đường Ti Lạc của ngươi như thế nào!"
Vừa nói chuyện, An Nhiên đã chỉ huy Cầu Gai Béo dưới chân nhảy lên, vọt lên người Phủ Tử, động tác
phản ứng của hắn cũng nhanh, hét to một tiếng. "Đây là cái gì?"
Hắn vung tay gạt Cầu Gai Béo ra, rơi lên người Trương Bác Huân, đột nhiên Trương Bác
Huân dẫm mạnh phanh làm xe dừng lại.
"Kẽo kẹt." Tiếng phanh xe bén nhọn cùng tiếng lốp xe mài trên mặt đường vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.