Chương 373: Đứa nhỏ này đang chảy nước miếng
Bao Bao Tử
06/07/2021
Những mảnh gai kim loại nhọn hoắt bị đốt cháy đến đỏ bừng, một khi lũ chuột vọt lại đây, kêu ki ki
bị treo trên đám gai kim loại nung đỏ đó.
An Nhiên bĩu môi, Chiến Luyện đây là sao chép lại gai của tiên nhân cầu của nàng a.
Này cũng coi như sao chép a?
Nàng nghiêng đầu nhìn Vân Đào cầm con dao trên tay đi tới, hắn nói: "An Nhiên, ngươi về thủ vật tư
đi, ta đi hoạt động gân cốt một chút." "Không muốn thấy Đường Ti Lạc."
An Nhiên quay đầu lại, nhìn về phía chiếc xe của mình và hai chiếc xe tải cùng xe cứu thương, lại
nói với Vân Đào:
"Được rồi, ta đứng ở đây trông."
Nàng nghỉ chân, đứng ở ven đường nhìn xe vật tư.
Vốn dị bọn họ đỗ ở cuối đội ngũ của Đường Kiến Quân cho nên vị trí đang diệt chuột và xe của họ
cũng không xa, đối với khoảng cách này An Nhiên
trông chừng xe vật tư cũng dư dả.
Chốc lát sau, Triệu Như đi tới, trên mặt ngưng trọng, không đợi An Nhiên hỏi, Triệu Như đã nói:
"Đường Ti Lạc nói, mấy đứa nhỏ và người già kia vốn dĩ có mặt trong đội ngũ được cứu trợ, lúc rút
lui bọn họ được đưa lên xe trong nhóm đầu tiên, nhưng khi đội ngũ nghỉ chân, mấy người này chính họ
lại tản ra, không biết là bị người khống chế hay chính mình tự nguyện đi ra ăn xin."
Dựa theo kế hoạch của Đường Kiến Quân, hắn phái người đi tìm vật tư chính là vì cung
ứng cho người già phụ nữ, trẻ em, quân nhân và nhân viên y tế trong thôn Thiết Ti, tuyệt đối không
có khả năng thiều đồ ăn của bọn họ, cho nên mấy người này lăn lộn cái gì a?
An Nhiên mở miệng nói thẳng:
"Còn dùng đến đoán hay sao, căn bản những người già và trẻ nhỏ này bị người khống chế, để cho bọn
họ đi ra xin ăn xin uống, trước mạt thế, không phải có một tổ chức như Cái Bang hay sao, trong tin
tức cũng có nói, có một cái làng cả làng đi ra ăn xin coi đây là công việc mưu sinh hay sao!" Trong
thôn tổng cộng hơn một vạn người, nói nhỏ cũng không nhỏ, nói lớn cũng không lớn, ai thao túng
những người gia trẻ nhỏ cẩn thận tra một chút sẽ biết, mấu chốt là có người đi tra hay không thôi.
An Nhiên không có tâm tình làm những việc này, có loại hiện tượng này xuất hiện, từ đầu đến cuối,
An Nhiên chỉ thương tiếc những đứa nhỏ chân trần không hiểu chuyện kia thôi.
Đường Ti Lạc thiện tâm, nhưng không rõ ràng tình huống, đầu óc cũng như bị cửa kẹp, có khi đã bị ai
đó thao túng, tổ chức Cái Bang kia đã duỗi tay đến dưới mí mắt của nàng, nàng ta còn ngốc không
biết gì.
Đang cùng Triệu Như nói về biện pháp giải quyết chuyện này, thì khóe mắt An Nhiên nhìn thấy mấy
người đàn ông đang lén lút lắc lư ở chung quanh các nàng, đầu Oa Oa trong lòng ngực nàng thì quay
tới quay lui, trắng trẻo mập mạp giống như một chiếc màn thầu, nước miếng trong trẻo chảy ra.
Có một người đàn ông không biết vì sao lại đến gần, chỉ vào Oa Oa nói với An Nhiên:
"Đứa nhỏ này của ngươi đang chảy nước miếng, sẽ không phải bị biến thành tang thi đi."
Sắc mặt An Nhiên biến đổi, đôi mắt lãnh lệ nhìn thẳng người đàn ông này, toát ra khí thế trách mắng
hắn:
"Từ đâu nhô ra? Cút đi."
"Ai? Mỹ nữ, ngươi giận cái gì? Các ngươi nhìn xem này, đứa nhỏ kia lập tức sẽ biến thành tang thi,
nó còn đang chảy nước miếng đâu."
Người đàn ông kia lập tức kêu to hét lớn, nháy mắt, có mấy người đàn ông vây quanh người An Nhiên
và Triệu Như.
Triệu Như cũng nóng nảy, kêu lên:
"Đứa nhỏ đã gần 4 tháng tuổi, đại đa số hài tử ở cái tuổi này đều mọc răng, dây thần kinh ở khoang
miệng cũng càng ngày càng phong phú, chảy nước miếng là hiện tượng bình thường, như thế nào có thể
nói đứa nhỏ này bị biến thành tang thi đâu."
bị treo trên đám gai kim loại nung đỏ đó.
An Nhiên bĩu môi, Chiến Luyện đây là sao chép lại gai của tiên nhân cầu của nàng a.
Này cũng coi như sao chép a?
Nàng nghiêng đầu nhìn Vân Đào cầm con dao trên tay đi tới, hắn nói: "An Nhiên, ngươi về thủ vật tư
đi, ta đi hoạt động gân cốt một chút." "Không muốn thấy Đường Ti Lạc."
An Nhiên quay đầu lại, nhìn về phía chiếc xe của mình và hai chiếc xe tải cùng xe cứu thương, lại
nói với Vân Đào:
"Được rồi, ta đứng ở đây trông."
Nàng nghỉ chân, đứng ở ven đường nhìn xe vật tư.
Vốn dị bọn họ đỗ ở cuối đội ngũ của Đường Kiến Quân cho nên vị trí đang diệt chuột và xe của họ
cũng không xa, đối với khoảng cách này An Nhiên
trông chừng xe vật tư cũng dư dả.
Chốc lát sau, Triệu Như đi tới, trên mặt ngưng trọng, không đợi An Nhiên hỏi, Triệu Như đã nói:
"Đường Ti Lạc nói, mấy đứa nhỏ và người già kia vốn dĩ có mặt trong đội ngũ được cứu trợ, lúc rút
lui bọn họ được đưa lên xe trong nhóm đầu tiên, nhưng khi đội ngũ nghỉ chân, mấy người này chính họ
lại tản ra, không biết là bị người khống chế hay chính mình tự nguyện đi ra ăn xin."
Dựa theo kế hoạch của Đường Kiến Quân, hắn phái người đi tìm vật tư chính là vì cung
ứng cho người già phụ nữ, trẻ em, quân nhân và nhân viên y tế trong thôn Thiết Ti, tuyệt đối không
có khả năng thiều đồ ăn của bọn họ, cho nên mấy người này lăn lộn cái gì a?
An Nhiên mở miệng nói thẳng:
"Còn dùng đến đoán hay sao, căn bản những người già và trẻ nhỏ này bị người khống chế, để cho bọn
họ đi ra xin ăn xin uống, trước mạt thế, không phải có một tổ chức như Cái Bang hay sao, trong tin
tức cũng có nói, có một cái làng cả làng đi ra ăn xin coi đây là công việc mưu sinh hay sao!" Trong
thôn tổng cộng hơn một vạn người, nói nhỏ cũng không nhỏ, nói lớn cũng không lớn, ai thao túng
những người gia trẻ nhỏ cẩn thận tra một chút sẽ biết, mấu chốt là có người đi tra hay không thôi.
An Nhiên không có tâm tình làm những việc này, có loại hiện tượng này xuất hiện, từ đầu đến cuối,
An Nhiên chỉ thương tiếc những đứa nhỏ chân trần không hiểu chuyện kia thôi.
Đường Ti Lạc thiện tâm, nhưng không rõ ràng tình huống, đầu óc cũng như bị cửa kẹp, có khi đã bị ai
đó thao túng, tổ chức Cái Bang kia đã duỗi tay đến dưới mí mắt của nàng, nàng ta còn ngốc không
biết gì.
Đang cùng Triệu Như nói về biện pháp giải quyết chuyện này, thì khóe mắt An Nhiên nhìn thấy mấy
người đàn ông đang lén lút lắc lư ở chung quanh các nàng, đầu Oa Oa trong lòng ngực nàng thì quay
tới quay lui, trắng trẻo mập mạp giống như một chiếc màn thầu, nước miếng trong trẻo chảy ra.
Có một người đàn ông không biết vì sao lại đến gần, chỉ vào Oa Oa nói với An Nhiên:
"Đứa nhỏ này của ngươi đang chảy nước miếng, sẽ không phải bị biến thành tang thi đi."
Sắc mặt An Nhiên biến đổi, đôi mắt lãnh lệ nhìn thẳng người đàn ông này, toát ra khí thế trách mắng
hắn:
"Từ đâu nhô ra? Cút đi."
"Ai? Mỹ nữ, ngươi giận cái gì? Các ngươi nhìn xem này, đứa nhỏ kia lập tức sẽ biến thành tang thi,
nó còn đang chảy nước miếng đâu."
Người đàn ông kia lập tức kêu to hét lớn, nháy mắt, có mấy người đàn ông vây quanh người An Nhiên
và Triệu Như.
Triệu Như cũng nóng nảy, kêu lên:
"Đứa nhỏ đã gần 4 tháng tuổi, đại đa số hài tử ở cái tuổi này đều mọc răng, dây thần kinh ở khoang
miệng cũng càng ngày càng phong phú, chảy nước miếng là hiện tượng bình thường, như thế nào có thể
nói đứa nhỏ này bị biến thành tang thi đâu."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.