Chương 1014: Đừng dùng dị năng
Bao Bao Tử
08/07/2021
Hiện trường, rất nhiều người đã chết, những người này chịu sự công kích của cây cối biến dị, vì An
Nhiên không khống chế, chúng đem nhân loại hủy cốt nhập bụng, căn bản không để cho Lưu Toa Toa có
cơ hội làm cho bọn họ sống lại, chúng đem nhân loại xử lý như động vật biến dị, ăn hết máu thịt,
còn lại xương cốt và lông tóc cùng lớp da mỏng bên ngoài, rồi ném vào chỗ sâu trong rừng.
Vốn dĩ con thuyền Noah có thể ứng phó được với thực vật biến dị nhưng lúc này đám người kia không
ngừng chọc cừu hận, không cẩn thận, một gốc dây mây thô tráng dị thường, thô to khoảng 3-4 người
ôm, vung tới đập bẹp cái lồng sắt mà rất vất vả mới dựng được lên kia.
Trong con thuyền Noah, toàn bộ đám dị năng giả hệ kim hợp lực cũng không thể khôi
phục cái lồng sắt bị đập bẹp kia lại thành hình tròn như
trước được.
Mà khi ở bên ngoài phiến đất trống bị rừng rậm biến dị điên cuồng cắn nuốt, thì gã
tóc đỏ mang theo người đi vào sâu bên trong Đại phú hào, tìm kiếm khối tinh hạch của Nhục hoa.
"Đừng dùng dị năng, cũng không cần thương tổn bất luận một mảnh lá cây nào ở nơi này!"
Gã tóc đỏ rất cẩn thận đi đằng trước, thuận tiện dặn dò thuộc hạ của mình, hắn đi giày quân ủng,
nhẹ nhàng đạp lên dây mây thô tráng trên mặt đất, trong tay cầm một chiếc đèn pin, dưới ánh sáng mờ
mịt, soi vào thế giới chưa từng có người nào tiến vào này.
Phía sau hắn, gã đàn ông đeo găng tay nhẹ nhàng gạt một dây mây nhỏ rũ xuống, chồi non xanh biếc
kia giống như bị người cào ngứa, cuộn tròn lại một chút rồi lại duỗi ra, người kia quay đầu lại
nhìn vào bức tường nứt vỡ, trên tường có treo một khung tranh, mặt kính đã bị vỡ nát,
những mảnh kính vỡ còn dính vào bức họa, bên trên toàn là tro bụi.
Người đàn ông đeo găng tay có chút đắc ý thấp giọng nói:
"Xem ra, chúng ta là người thâm nhập đầu tiên vào Đại Phú hào, đây là thời khắc mang tính kỷ niệm,
chúng ta hẳn là nên chúc mừng một chút đi." "Ngươi ít nói nhảm đi, lấy được tinh hạch nguyên thủy
rồi nói tiếp."
Khi nói chuyện, gã đàn ông tóc đỏ đã đi tới cầu thang an toàn, gã đàn ông đeo găng tay đi cuối cùng
thấp giọng nói thầm:
"Còn phải đi xuống cầu thang sao? Cẩn thận như vậy, đi bao lâu rồi? Nơi này không có thang máy hay
sao?"
Cây cối chung quanh rất thong thả, cơ hồ lặng lẽ di chuyển, tiếng vang sàn sạt nho nhỏ vang lên,
đèn chỉ thị của thang máy chợt hiện ra đập vào mặt gã đàn ông đeo găng khi hắn nhìn quanh quất.
Hắn vui vẻ ấn vào cái nút, cửa thang máy "loảng xoảng" một tiếng, mở ra, một đám tro bụi ở bên
trong ập vào mặt hắn, hắn khụ khụ hai tiếng, phất
tay muốn gạt đi tầng tro bụi trên mặt, rồi nói với đám người đằng trước: "Đừng nói, thang máy của
Đại phú hào này còn có thể dùng nha!"
Giọng nói vừa phát ra, sau lưng hắn, trên một mảnh dây mây treo lủng lẳng trên tường, một bông hoa
đỏ như máu chậm rãi nở rộ, giống như thứ móng vuốt ma quỷ bám vào đầu vai của gã kia, nó mở ra rồi
khép lại.
Lúc gã đàn ông tóc đỏ quay đầu lại đã thấy người kia đi vào thang máy, hắn đứng ở bên trong thang
máy, vẫy tay với nhóm người bên ngoài, hưng phấn giương giọng nói:
"Đi vào đi, thang máy này thật sự còn có thể dùng, sợ cái khỉ gì, chúng ta đi thang máy trực tiếp
xuống tầng 1, khẳng định tinh hạch ở tầng 1, nếu không thì ở tầng hầm."
Vị trí tinh hạch này được rất nhiều căn cứ nghiên cứu thảo luận đưa ra kết luận, nghe nói lúc ấy An
Nhiên, Chiến Luyện còn có Oa Oa bị Trần Triều
Phát vây khốn ở Đại phú hào, quần chúng chứng kiến Nhục hoa bắt đầu giết người ở tầng 1 Đại phú
hào.
Nhiên không khống chế, chúng đem nhân loại hủy cốt nhập bụng, căn bản không để cho Lưu Toa Toa có
cơ hội làm cho bọn họ sống lại, chúng đem nhân loại xử lý như động vật biến dị, ăn hết máu thịt,
còn lại xương cốt và lông tóc cùng lớp da mỏng bên ngoài, rồi ném vào chỗ sâu trong rừng.
Vốn dĩ con thuyền Noah có thể ứng phó được với thực vật biến dị nhưng lúc này đám người kia không
ngừng chọc cừu hận, không cẩn thận, một gốc dây mây thô tráng dị thường, thô to khoảng 3-4 người
ôm, vung tới đập bẹp cái lồng sắt mà rất vất vả mới dựng được lên kia.
Trong con thuyền Noah, toàn bộ đám dị năng giả hệ kim hợp lực cũng không thể khôi
phục cái lồng sắt bị đập bẹp kia lại thành hình tròn như
trước được.
Mà khi ở bên ngoài phiến đất trống bị rừng rậm biến dị điên cuồng cắn nuốt, thì gã
tóc đỏ mang theo người đi vào sâu bên trong Đại phú hào, tìm kiếm khối tinh hạch của Nhục hoa.
"Đừng dùng dị năng, cũng không cần thương tổn bất luận một mảnh lá cây nào ở nơi này!"
Gã tóc đỏ rất cẩn thận đi đằng trước, thuận tiện dặn dò thuộc hạ của mình, hắn đi giày quân ủng,
nhẹ nhàng đạp lên dây mây thô tráng trên mặt đất, trong tay cầm một chiếc đèn pin, dưới ánh sáng mờ
mịt, soi vào thế giới chưa từng có người nào tiến vào này.
Phía sau hắn, gã đàn ông đeo găng tay nhẹ nhàng gạt một dây mây nhỏ rũ xuống, chồi non xanh biếc
kia giống như bị người cào ngứa, cuộn tròn lại một chút rồi lại duỗi ra, người kia quay đầu lại
nhìn vào bức tường nứt vỡ, trên tường có treo một khung tranh, mặt kính đã bị vỡ nát,
những mảnh kính vỡ còn dính vào bức họa, bên trên toàn là tro bụi.
Người đàn ông đeo găng tay có chút đắc ý thấp giọng nói:
"Xem ra, chúng ta là người thâm nhập đầu tiên vào Đại Phú hào, đây là thời khắc mang tính kỷ niệm,
chúng ta hẳn là nên chúc mừng một chút đi." "Ngươi ít nói nhảm đi, lấy được tinh hạch nguyên thủy
rồi nói tiếp."
Khi nói chuyện, gã đàn ông tóc đỏ đã đi tới cầu thang an toàn, gã đàn ông đeo găng tay đi cuối cùng
thấp giọng nói thầm:
"Còn phải đi xuống cầu thang sao? Cẩn thận như vậy, đi bao lâu rồi? Nơi này không có thang máy hay
sao?"
Cây cối chung quanh rất thong thả, cơ hồ lặng lẽ di chuyển, tiếng vang sàn sạt nho nhỏ vang lên,
đèn chỉ thị của thang máy chợt hiện ra đập vào mặt gã đàn ông đeo găng khi hắn nhìn quanh quất.
Hắn vui vẻ ấn vào cái nút, cửa thang máy "loảng xoảng" một tiếng, mở ra, một đám tro bụi ở bên
trong ập vào mặt hắn, hắn khụ khụ hai tiếng, phất
tay muốn gạt đi tầng tro bụi trên mặt, rồi nói với đám người đằng trước: "Đừng nói, thang máy của
Đại phú hào này còn có thể dùng nha!"
Giọng nói vừa phát ra, sau lưng hắn, trên một mảnh dây mây treo lủng lẳng trên tường, một bông hoa
đỏ như máu chậm rãi nở rộ, giống như thứ móng vuốt ma quỷ bám vào đầu vai của gã kia, nó mở ra rồi
khép lại.
Lúc gã đàn ông tóc đỏ quay đầu lại đã thấy người kia đi vào thang máy, hắn đứng ở bên trong thang
máy, vẫy tay với nhóm người bên ngoài, hưng phấn giương giọng nói:
"Đi vào đi, thang máy này thật sự còn có thể dùng, sợ cái khỉ gì, chúng ta đi thang máy trực tiếp
xuống tầng 1, khẳng định tinh hạch ở tầng 1, nếu không thì ở tầng hầm."
Vị trí tinh hạch này được rất nhiều căn cứ nghiên cứu thảo luận đưa ra kết luận, nghe nói lúc ấy An
Nhiên, Chiến Luyện còn có Oa Oa bị Trần Triều
Phát vây khốn ở Đại phú hào, quần chúng chứng kiến Nhục hoa bắt đầu giết người ở tầng 1 Đại phú
hào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.