Chương 337: Không trừ không được
Bao Bao Tử
06/07/2021
Đến khoảng buổi chiều, người của Lạc Phi Phàm trở về, mang theo một cấp dưới của Lôi Giang về theo,
An Nhiên vừa thấy, tức khắc cười lạnh, người này không phải ai khác chính là người đã đuổi theo
bọn nàng vào quốc lộ, Chu Tường.
Chu Tường làm người trầm ổn, bị người của Lạc Phi Phàm mang lên tầng 2, ở trong phòng thấy An Nhiên
và Vân Đào cũng không kinh hoàng, chỉ thực lễ phép cười cười, chào hỏi An Nhiên:
"Xin chào, An tiểu thư, thật lâu không gặp."
An Nhiên ôm Oa Oa không đáp lại Chu Tường, vừa lúc Oa Oa lại rầm rì, đôi mắt đen to vẫn luôn nhìn
ra hướng cửa sổ, An Nhiên ôm Oa Oa ngồi xuống mép giường, Chiến Luyện thì dựa vào tường, nhìn Chu
Tường, nở một nụ cười quỷ dị:
"Trong tay Lôi Giang cũng có người như vậy a, cũng là một nhân vật, có điều kiện gì, nói đi."
Bác sĩ Triệu cùng với vị bác sĩ được bác sĩ Triệu đề cử kia, đều đang ở trên tay Lôi Giang, lúc
này, Chiến Luyện và An Nhiên, thậm chí bao gồm cả Vân Đào và Lạc Phi Phàm, đều không nghi ngờ người
tên Chu Tường này được Lôi Giang phái đến đây nói điều kiện.
Chu Tường nhấp môi, cười không nói chuyện, ánh mắt quan sát số người trong phòng này, tìm được
Tiểu Bạc Hà đang ngồi cùng Hằng Hằng, sắc
mặt tái nhợt, rồi đờ đẫn đến không hề có cảm xúc, Chu Tường khẳng định đây là tiểu nữ hài mang thai
muốn động thủ thuật, hắn nhún vai nói:
"Kỳ thật các ngươi đem chuyện này làm quá phức tạp, Lôi đoàn trưởng thay các ngươi tiếp đón bác sĩ
Triệu, cũng không nghĩ quá nhiều, thuần túy đây chỉ là muốn giúp các ngươi một chút mà thôi."
Sau đó, Chu Tường đem ánh mắt đặt ở trên người Chiến Luyện, lại nói: "Chiến đội trưởng là một nhân
tài, Lạc đội trưởng cùng Vân huynh đệ tự nhiên cũng là rồng bị vây ở chỗ nước cạn, ý của Lôi đoàn
trưởng của chúng ta rất trong sáng, mọi người làm bằng hữu, cùng phát triển, hai đội
ngũ, cùng hợp thành một là tốt nhất."
"Ngươi đừng chơi trò lòng vòng, ý tứ của Lôi Giang như vậy, nghĩ đều đừng nghĩ!!!"
Rõ ràng Chiến Luyện có chút không kiên nhẫn, cái gì mà hai đội ngũ hợp làm một ??? Ý của Lôi Giang
còn không phải là muốn thâu tóm đội của hắn và đội của Lạc Phi Phàm hay sao?
Đây cũng không mệt làm thủ lĩnh đoàn đội người sống sót duy nhất ở khu 3, đích xác là có thủ đoạn
a.
Nhưng ăn uống thật quá lớn, một khi mở miệng đã muốn sát nhập với đội của Chiến Luyện, vậy đội
trưởng thì ai làm? Chiến Luyện hay Lôi Giang? Nếu Lôi Giang kia làm đội trưởng, thì Chiến Luyện
không phải là thuộc hạ của Lôi Giang hay sao?
Chủ ý của Lôi Giang là muốn dựa vào con tin là Triệu Thiến Dung, thu nạp Chiến Luyện làm thuộc hạ,
lại được đến An Nhiên, một nhà ba người nhà Chiến Luyện, cuối cùng đều trở thành người của Lôi
Giang, tưởng bở a!
Biểu tình của Chiến Luyện quá mức bạo ngược, đi về phía Chu Tường, còn chưa muốn giết Chu Tường,
thì tên kia đã vội vàng lui về phía sau, kêu lên: "Chiến đội trưởng bớt giận, ta bất quá cũng chỉ
là truyền lại tin tức mà thôi, hai nước giao chiến còn không giết đại sứ đâu, Chiến đội
trưởng cũng không kẹo kiệt như vậy đi, ta mà chết các ngươi cũng không thể có tin tức của bác sĩ
Triệu đâu."
Chiến Luyện dừng chân tại chỗ, đôi tay nắm chặt, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Chu Trường, Lạc Phi Phàm và
Vân Đào ở bên người hắn, đối với những lời nói của Chu Tường kia, cũng nhíu chặt lông mày.
Chiến Luyện cũng thật sự không nghĩ giết Chu Tường.
Chỉ là lời nói của Chu Tường kia, nếu hắn chết thì có thể không còn tin tức của bác sĩ Triệu,
lời đó làm Chiến Luyện dừng lại, hắn đã hứa với An Nhiên, sẽ thay nàng lo liệu thỏa đáng
chuyện này.
Vì thế mấy người đàn ông như rồng như hổ kia, có thể đi lại tự nhiên giữa biển tang thi mà lại bị
một kẻ nho nhỏ như Chu Tường này uy hiếp.
Thôn Thiết Ti chỉ phái được vài tiểu đội như vậy ra ngoài tìm kiếm vật tư mà thôi, Chiến Luyện cũng
không có ý giết hại lẫn nhau, nhưng người như
Lôi Giang, không trừ không được!
An Nhiên vừa thấy, tức khắc cười lạnh, người này không phải ai khác chính là người đã đuổi theo
bọn nàng vào quốc lộ, Chu Tường.
Chu Tường làm người trầm ổn, bị người của Lạc Phi Phàm mang lên tầng 2, ở trong phòng thấy An Nhiên
và Vân Đào cũng không kinh hoàng, chỉ thực lễ phép cười cười, chào hỏi An Nhiên:
"Xin chào, An tiểu thư, thật lâu không gặp."
An Nhiên ôm Oa Oa không đáp lại Chu Tường, vừa lúc Oa Oa lại rầm rì, đôi mắt đen to vẫn luôn nhìn
ra hướng cửa sổ, An Nhiên ôm Oa Oa ngồi xuống mép giường, Chiến Luyện thì dựa vào tường, nhìn Chu
Tường, nở một nụ cười quỷ dị:
"Trong tay Lôi Giang cũng có người như vậy a, cũng là một nhân vật, có điều kiện gì, nói đi."
Bác sĩ Triệu cùng với vị bác sĩ được bác sĩ Triệu đề cử kia, đều đang ở trên tay Lôi Giang, lúc
này, Chiến Luyện và An Nhiên, thậm chí bao gồm cả Vân Đào và Lạc Phi Phàm, đều không nghi ngờ người
tên Chu Tường này được Lôi Giang phái đến đây nói điều kiện.
Chu Tường nhấp môi, cười không nói chuyện, ánh mắt quan sát số người trong phòng này, tìm được
Tiểu Bạc Hà đang ngồi cùng Hằng Hằng, sắc
mặt tái nhợt, rồi đờ đẫn đến không hề có cảm xúc, Chu Tường khẳng định đây là tiểu nữ hài mang thai
muốn động thủ thuật, hắn nhún vai nói:
"Kỳ thật các ngươi đem chuyện này làm quá phức tạp, Lôi đoàn trưởng thay các ngươi tiếp đón bác sĩ
Triệu, cũng không nghĩ quá nhiều, thuần túy đây chỉ là muốn giúp các ngươi một chút mà thôi."
Sau đó, Chu Tường đem ánh mắt đặt ở trên người Chiến Luyện, lại nói: "Chiến đội trưởng là một nhân
tài, Lạc đội trưởng cùng Vân huynh đệ tự nhiên cũng là rồng bị vây ở chỗ nước cạn, ý của Lôi đoàn
trưởng của chúng ta rất trong sáng, mọi người làm bằng hữu, cùng phát triển, hai đội
ngũ, cùng hợp thành một là tốt nhất."
"Ngươi đừng chơi trò lòng vòng, ý tứ của Lôi Giang như vậy, nghĩ đều đừng nghĩ!!!"
Rõ ràng Chiến Luyện có chút không kiên nhẫn, cái gì mà hai đội ngũ hợp làm một ??? Ý của Lôi Giang
còn không phải là muốn thâu tóm đội của hắn và đội của Lạc Phi Phàm hay sao?
Đây cũng không mệt làm thủ lĩnh đoàn đội người sống sót duy nhất ở khu 3, đích xác là có thủ đoạn
a.
Nhưng ăn uống thật quá lớn, một khi mở miệng đã muốn sát nhập với đội của Chiến Luyện, vậy đội
trưởng thì ai làm? Chiến Luyện hay Lôi Giang? Nếu Lôi Giang kia làm đội trưởng, thì Chiến Luyện
không phải là thuộc hạ của Lôi Giang hay sao?
Chủ ý của Lôi Giang là muốn dựa vào con tin là Triệu Thiến Dung, thu nạp Chiến Luyện làm thuộc hạ,
lại được đến An Nhiên, một nhà ba người nhà Chiến Luyện, cuối cùng đều trở thành người của Lôi
Giang, tưởng bở a!
Biểu tình của Chiến Luyện quá mức bạo ngược, đi về phía Chu Tường, còn chưa muốn giết Chu Tường,
thì tên kia đã vội vàng lui về phía sau, kêu lên: "Chiến đội trưởng bớt giận, ta bất quá cũng chỉ
là truyền lại tin tức mà thôi, hai nước giao chiến còn không giết đại sứ đâu, Chiến đội
trưởng cũng không kẹo kiệt như vậy đi, ta mà chết các ngươi cũng không thể có tin tức của bác sĩ
Triệu đâu."
Chiến Luyện dừng chân tại chỗ, đôi tay nắm chặt, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Chu Trường, Lạc Phi Phàm và
Vân Đào ở bên người hắn, đối với những lời nói của Chu Tường kia, cũng nhíu chặt lông mày.
Chiến Luyện cũng thật sự không nghĩ giết Chu Tường.
Chỉ là lời nói của Chu Tường kia, nếu hắn chết thì có thể không còn tin tức của bác sĩ Triệu,
lời đó làm Chiến Luyện dừng lại, hắn đã hứa với An Nhiên, sẽ thay nàng lo liệu thỏa đáng
chuyện này.
Vì thế mấy người đàn ông như rồng như hổ kia, có thể đi lại tự nhiên giữa biển tang thi mà lại bị
một kẻ nho nhỏ như Chu Tường này uy hiếp.
Thôn Thiết Ti chỉ phái được vài tiểu đội như vậy ra ngoài tìm kiếm vật tư mà thôi, Chiến Luyện cũng
không có ý giết hại lẫn nhau, nhưng người như
Lôi Giang, không trừ không được!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.