Chương 1287: Ngoại truyện (Câu chuyện tình yêu mạt thế) 66
Bao Bao Tử
09/07/2021
Lòng người khó dò, đối với điều này Chiến An Tâm hiểu rõ nhất. Nàng ngao du rất
nhiều nơi từ nam chí Bắc, ngay cả ở phương Nam, dưới sự thống trị của An Nhiên cũng có
rất nhiều người trong nội tâm của họ nảy sinh bất mãn, có mưu đồ vùng dậy khởi nghĩa gì đó.
Càng không cần nói về phương bắc, dưới sự thống trị của Trần Triều Hỉ, quả thực có rất nhiều người
như Đinh Tu Khiết này, nhiều tới không đếm xuể.
Cho nên Đinh Tu Khiết kia tự cho rằng, hắn bắt lấy được căn cứ Kim Môn thì sẽ là một người trên vạn
người sao?
Không, không, không, đối với hắn mà nói, đây mới chỉ là bắt đầu, ở căn cứ Kim Môn, người xếp hàng
chờ làm thủ lĩnh nhiều không kể xiết. Một khi Đinh Tu Khiết lên làm thủ lĩnh thì từ đây về sau, hắn
sẽ phải đối mặt với vô số những lần ám sát, tính kế cùng quỷ kế.
Kỳ thật Chiến An Tâm còn có chút mong chờ thấy một màn như vậy a. Nàng nghĩ, nếu không phải việc
này quan hệ tới Bách Hoa thành thì nàng thật sự muốn quạt gió thêm củi một chút, làm cho Đinh Tu
Khiết thật sự lên làm thủ lĩnh của căn cứ Kim Môn, sau đó hưởng thụ sự vui sướng khi được lên làm
thủ lĩnh.
Cho nên có thể nói Chiến An Tâm tuy rằng thuộc thành phần bất hảo nhưng Bách Hoa thành là điểm mấu
chốt của nàng, nàng có nghịch ngợm thế nào thì cũng sẽ không lấy an nguy của Bách Hoa thành ra nói
giỡn.
Sở dĩ truyền lại tin tức nàng có ý với Đinh Tu Khiết hoàn toàn chỉ là trêu, đùa, hắn mà thôi!
EQ của người này hoàn toàn không phải cùng một đẳng cấp với Chiến An Tâm, tuy rằng thế lực của
người này trong căn cứ Kim Môn rất lớn nhưng nàng có thể nhìn thấy rõ ràng suy nghĩ trong đầu hắn.
Vì vậy có thể nói, cấp bậc dị năng của người này, thấp hơn Chiến An Tâm rất rất rất nhiều.
Người này không có gì khác với những người mà Chiến An Tâm trêu đùa trước kia, làm nàng có chút
chán chường.
Bất quá có một chuyện, Chiến An Tâm cảm thấy hứng thú, vị cường giả trong đầu hắn là ai?
Ai dám đắc tội với Bách Hoa thành, đáp ứng lời dụ hoặc của Đinh Tu Khiết, tới giết
nàng và Hứa A Văn?
Người này không sợ sự trả thù của An Nhiên và Chiến Luyện hay sao? Trong đầu Chiến An Tâm điểm qua
những cường giả mà nàng nhận thức, những người này còn nguyện ý xuất thế, có những ai ta?
Nghĩ tới nghĩ lui, nàng quyết định biểu diễn với Đinh Tu Khiết tới cùng, vì thế nàng đi theo Trần
Lam và Hứa A Văn đi vào căn cứ Kim Môn.
Dọc đường đi, Trần Triều Hỉ luôn có ý đồ nói chuyện với Chiến An Tâm vì rốt cuộc nàng mới là quý
nhân mà hắn hôm nay cần chiêu đãi, nề hà Chiến An Tâm luôn co rút ở phía sau Hứa A Văn, vì vậy Trần
Triều Hỉ cũng thuận nước đẩy thuyền hàn huyên với A Văn.
"Căn cứ Kim Môn của chúng ta hiện giờ được coi như là căn cứ lớn nhất ở phương Bắc, phân ra nội
thành và ngoại thành, ngoài nội thành còn có 12 vòng tuyến cảnh giới, trị an trong nội thành là tốt
nhất."
Trên đường đi, Trần Triều Hỉ bắt đầu giới thiệu với Hứa A Văn về quy hoạch hiện giờ
của căn cứ Kim Môn, thấy A Văn nghe rất nghiêm túc, lại rất lễ phép, trong tâm có sự vui mừng nói:
"Bố cục này, có thể nói ở trình độ nào đó thì tương tự với Bách Hoa thành, bất quá tính tình An
Nhiên đạm bạc, khi mà xây dựng Bách Hoa thành dân cư bên trong chỉ khống chế khoảng 1 vạn người, mà
hiện giờ dân cư còn không đột phá mức 2 vạn đâu."
Nhóm quản lý của căn cứ Kim môn đi theo sau bọn họ cúi đầu cười, tựa hồ như muốn nói, An Nhiên quản
lý không tốt, nếu không, bằng năng lực của An Nhiên thì diện tích của Bách Hoa thành đâu chỉ có như
vậy.
Chiến An Tâm còn chưa mở miệng nói, Hứa A Văn đã khiêm tốn cười nói: "Tính tình của thành chủ chúng
ta đúng là như vậy, Bách Hoa thành, phần lớn dân cư đều là những người từ bắt đầu mạt thế tới giờ,
con cái của bọn họ vốn loãng, dân cư vẫn không thể tăng thêm, cũng hợp lý, may mà thành chủ của
chúng ta cũng không thèm để ý tới cái này, coi như là đang đi theo lộ tuyến tinh anh hóa."
nhiều nơi từ nam chí Bắc, ngay cả ở phương Nam, dưới sự thống trị của An Nhiên cũng có
rất nhiều người trong nội tâm của họ nảy sinh bất mãn, có mưu đồ vùng dậy khởi nghĩa gì đó.
Càng không cần nói về phương bắc, dưới sự thống trị của Trần Triều Hỉ, quả thực có rất nhiều người
như Đinh Tu Khiết này, nhiều tới không đếm xuể.
Cho nên Đinh Tu Khiết kia tự cho rằng, hắn bắt lấy được căn cứ Kim Môn thì sẽ là một người trên vạn
người sao?
Không, không, không, đối với hắn mà nói, đây mới chỉ là bắt đầu, ở căn cứ Kim Môn, người xếp hàng
chờ làm thủ lĩnh nhiều không kể xiết. Một khi Đinh Tu Khiết lên làm thủ lĩnh thì từ đây về sau, hắn
sẽ phải đối mặt với vô số những lần ám sát, tính kế cùng quỷ kế.
Kỳ thật Chiến An Tâm còn có chút mong chờ thấy một màn như vậy a. Nàng nghĩ, nếu không phải việc
này quan hệ tới Bách Hoa thành thì nàng thật sự muốn quạt gió thêm củi một chút, làm cho Đinh Tu
Khiết thật sự lên làm thủ lĩnh của căn cứ Kim Môn, sau đó hưởng thụ sự vui sướng khi được lên làm
thủ lĩnh.
Cho nên có thể nói Chiến An Tâm tuy rằng thuộc thành phần bất hảo nhưng Bách Hoa thành là điểm mấu
chốt của nàng, nàng có nghịch ngợm thế nào thì cũng sẽ không lấy an nguy của Bách Hoa thành ra nói
giỡn.
Sở dĩ truyền lại tin tức nàng có ý với Đinh Tu Khiết hoàn toàn chỉ là trêu, đùa, hắn mà thôi!
EQ của người này hoàn toàn không phải cùng một đẳng cấp với Chiến An Tâm, tuy rằng thế lực của
người này trong căn cứ Kim Môn rất lớn nhưng nàng có thể nhìn thấy rõ ràng suy nghĩ trong đầu hắn.
Vì vậy có thể nói, cấp bậc dị năng của người này, thấp hơn Chiến An Tâm rất rất rất nhiều.
Người này không có gì khác với những người mà Chiến An Tâm trêu đùa trước kia, làm nàng có chút
chán chường.
Bất quá có một chuyện, Chiến An Tâm cảm thấy hứng thú, vị cường giả trong đầu hắn là ai?
Ai dám đắc tội với Bách Hoa thành, đáp ứng lời dụ hoặc của Đinh Tu Khiết, tới giết
nàng và Hứa A Văn?
Người này không sợ sự trả thù của An Nhiên và Chiến Luyện hay sao? Trong đầu Chiến An Tâm điểm qua
những cường giả mà nàng nhận thức, những người này còn nguyện ý xuất thế, có những ai ta?
Nghĩ tới nghĩ lui, nàng quyết định biểu diễn với Đinh Tu Khiết tới cùng, vì thế nàng đi theo Trần
Lam và Hứa A Văn đi vào căn cứ Kim Môn.
Dọc đường đi, Trần Triều Hỉ luôn có ý đồ nói chuyện với Chiến An Tâm vì rốt cuộc nàng mới là quý
nhân mà hắn hôm nay cần chiêu đãi, nề hà Chiến An Tâm luôn co rút ở phía sau Hứa A Văn, vì vậy Trần
Triều Hỉ cũng thuận nước đẩy thuyền hàn huyên với A Văn.
"Căn cứ Kim Môn của chúng ta hiện giờ được coi như là căn cứ lớn nhất ở phương Bắc, phân ra nội
thành và ngoại thành, ngoài nội thành còn có 12 vòng tuyến cảnh giới, trị an trong nội thành là tốt
nhất."
Trên đường đi, Trần Triều Hỉ bắt đầu giới thiệu với Hứa A Văn về quy hoạch hiện giờ
của căn cứ Kim Môn, thấy A Văn nghe rất nghiêm túc, lại rất lễ phép, trong tâm có sự vui mừng nói:
"Bố cục này, có thể nói ở trình độ nào đó thì tương tự với Bách Hoa thành, bất quá tính tình An
Nhiên đạm bạc, khi mà xây dựng Bách Hoa thành dân cư bên trong chỉ khống chế khoảng 1 vạn người, mà
hiện giờ dân cư còn không đột phá mức 2 vạn đâu."
Nhóm quản lý của căn cứ Kim môn đi theo sau bọn họ cúi đầu cười, tựa hồ như muốn nói, An Nhiên quản
lý không tốt, nếu không, bằng năng lực của An Nhiên thì diện tích của Bách Hoa thành đâu chỉ có như
vậy.
Chiến An Tâm còn chưa mở miệng nói, Hứa A Văn đã khiêm tốn cười nói: "Tính tình của thành chủ chúng
ta đúng là như vậy, Bách Hoa thành, phần lớn dân cư đều là những người từ bắt đầu mạt thế tới giờ,
con cái của bọn họ vốn loãng, dân cư vẫn không thể tăng thêm, cũng hợp lý, may mà thành chủ của
chúng ta cũng không thèm để ý tới cái này, coi như là đang đi theo lộ tuyến tinh anh hóa."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.