Chương 1111: Ta không lo lắng
Bao Bao Tử
08/07/2021
Mặt khác Chiến Luyện còn an bài không ít dị năng giả lực lượng đi theo để trợ giúp dị năng giả hệ
thủy những việc trong khả năng.
An Nhiên mang theo Oa Oa cùng Tiểu Bạc Hà đi ở xe việt dã cuối cùng. "An Nhiên!"
Dưới trời đêm, những ngôi sao lấp lánh trên nền trời đen huyền, mặt của lãnh đạo của Thiên Viêm Sơn
bị lửa đốt bóng nhẫy dầu, hắn đứng ở ngoài cửa sổ xe của An Nhiên.
Nàng ngồi phía sau xe, mặt vô biểu tình kéo cửa sổ xe xuống, ánh mắt hướng ra bên
ngoài nhìn bao quát, vị lãnh đạo nhanh chóng cúi chào An Nhiên một cái.
"Tình huống ở trước như thế nào?"
Kỳ thật An Nhiên muốn hỏi, lửa lớn như vậy, rốt cuộc có thể dập tắt hay không? Nhưng lời nói đến
miệng, biến thành một câu dò hỏi vô vị.
Lãnh đạo Thiên Viêm Sơn mặt đầy tiếc nuối, nhưng gật gật đầu.
"Lửa quá lớn, sau khi chúng ta phát hiện xảy ra hỏa hoạn đã ngay lập tức khống chế, nhưng ..... đã
bị thiêu hủy diện tích rừng rất lớn, phía trước đã an bài dị năng giả hệ thủy dập lửa, tin tưởng
lửa sẽ bị diệt, An Nhiên ngài đừng lo lắng.:
"Ta không lo lắng."
An Nhiên không tự giác nở một nụ cười, nàng không nguyện ý ở trước mặt người ngoài biểu hiện sự
trầm trọng trong nội tâm của mình, diện tích rừng bị thiêu hủy lớn như thế nào, tất nhiên nàng đã
biết, thực vật biến dị ăn bao nhiêu mới có thể phát triển lấp đầy lại chỗ bị thiêu hủy kia?
Nhưng càng đáng sợ hơn là lửa lớn như vậy, không hề có dấu hiệu nào tự nhiên bốc cháy ở những nơi
khác nhau trong cánh rừng.
Chiến Luyện đã ở trước đội ngũ, chỉ huy dị năng giả lực lượng, còn có những chuyên
gia điều khiển máy bay không người lái bắt đầu quan sát hỏa thế từ trên không trung, có người cầm
một tấm bản đồ tới, chỉ chỉ phương vị cho An Nhiên, nói:
"An Nhiên, ngài xem, đây là nơi bị hỏa hoạn, ngài có thể làm cho cây cối biến dị ở chung quanh di
chuyển không? Bộ rễ dưới nền đất cũng phải di chuyển, chúng ta cần cách ly chúng ta, phòng ngừa
cháy rừng lại tiếp tục lan tràn."
Có người nâng ra một thùng tinh hạch lớn, để cạnh cửa xe cho An Nhiên, nàng gật đầu, xoa xoa tay
của mình, mở cửa xe, đặt tay vào trong thùng tinh hạch, vừa hấp thu tinh hạch vừa phun ra nuốt vào
năng lượng, sau đó nàng nhắm hai mắt lại, làm cây cối không bị vòng lửa thiêu đốt lui lại, cách ly
vòng lửa một khoảng diện tích lớn.
Mấy nghìn dị năng giả hệ thủy, đứng ở giữa vòng cách lý lớn kia, phóng cột nước về đám cháy, thậm
chí Triệu Như còn tạo ra một đội quân người nước,
nhảy thẳng vào trong đám lửa, khói đặc bốc lên bốn phía, người Thiên Viêm Sơn bắt đầu
chuyển những chiếc mặt nạ phòng độc cho dị năng giả hệ thủy, đối với việc dập lửa người Thiên Viêm
Sơn đã có kinh nghiệm.
Lửa dần dần thu nhỏ lại, đất đai cây cối bị cháy đen, mùi đất mùi nước mùi gỗ cháy khét hòa quyện,
một trận gió thổi qua, Lưu Tiểu Quyết quét qua làn khói đặc muốn bao phủ mọi người đưa sang hướng
khác, mọi người mang theo mặt nạ phòng độc hơi chút thở nhẹ ra, chỉ cần khói đặc
không ảnh hưởng tới thị lực bọn họ có thể tìm nơi tiếp theo tiếp tục tưới nước.
Trước khi thái dưới nhô ra, đợt cháy rừng với diện tích khổng lồ rốt cuộc chậm rãi bị dập tắt, mọi
người nhẹ nhàng thở ra, phát ra những tiếng hoan hô vui sướng.
Tiếng hoan hô vui sướng vang lên bên tai, làm mày An Nhiên vẫn luôn nhăn chặt đã
thoáng giãn ra, có chuyên gia tới đây cẩn thận đứng ngoài xe hỏi An Nhiên.
"Còn cần chuẩn bị tinh hạch không?"
"Chuẩn bị nhiều tinh hạch một chút đi, ta đoán chuyện này còn chưa xong, đất trống đồi trọc như
này, động vật biến dị sẽ tràn lan.:
An Nhiên ngồi trong xe, sống lưng dựa vào ghế, thuận tiện phân phó: "Ngươi đi nói cho bọn họ, hôm
nay chúng ta không trở về Bách Hoa thành, báo Bàn Tử chiếu cố Bách Hoa thành."
thủy những việc trong khả năng.
An Nhiên mang theo Oa Oa cùng Tiểu Bạc Hà đi ở xe việt dã cuối cùng. "An Nhiên!"
Dưới trời đêm, những ngôi sao lấp lánh trên nền trời đen huyền, mặt của lãnh đạo của Thiên Viêm Sơn
bị lửa đốt bóng nhẫy dầu, hắn đứng ở ngoài cửa sổ xe của An Nhiên.
Nàng ngồi phía sau xe, mặt vô biểu tình kéo cửa sổ xe xuống, ánh mắt hướng ra bên
ngoài nhìn bao quát, vị lãnh đạo nhanh chóng cúi chào An Nhiên một cái.
"Tình huống ở trước như thế nào?"
Kỳ thật An Nhiên muốn hỏi, lửa lớn như vậy, rốt cuộc có thể dập tắt hay không? Nhưng lời nói đến
miệng, biến thành một câu dò hỏi vô vị.
Lãnh đạo Thiên Viêm Sơn mặt đầy tiếc nuối, nhưng gật gật đầu.
"Lửa quá lớn, sau khi chúng ta phát hiện xảy ra hỏa hoạn đã ngay lập tức khống chế, nhưng ..... đã
bị thiêu hủy diện tích rừng rất lớn, phía trước đã an bài dị năng giả hệ thủy dập lửa, tin tưởng
lửa sẽ bị diệt, An Nhiên ngài đừng lo lắng.:
"Ta không lo lắng."
An Nhiên không tự giác nở một nụ cười, nàng không nguyện ý ở trước mặt người ngoài biểu hiện sự
trầm trọng trong nội tâm của mình, diện tích rừng bị thiêu hủy lớn như thế nào, tất nhiên nàng đã
biết, thực vật biến dị ăn bao nhiêu mới có thể phát triển lấp đầy lại chỗ bị thiêu hủy kia?
Nhưng càng đáng sợ hơn là lửa lớn như vậy, không hề có dấu hiệu nào tự nhiên bốc cháy ở những nơi
khác nhau trong cánh rừng.
Chiến Luyện đã ở trước đội ngũ, chỉ huy dị năng giả lực lượng, còn có những chuyên
gia điều khiển máy bay không người lái bắt đầu quan sát hỏa thế từ trên không trung, có người cầm
một tấm bản đồ tới, chỉ chỉ phương vị cho An Nhiên, nói:
"An Nhiên, ngài xem, đây là nơi bị hỏa hoạn, ngài có thể làm cho cây cối biến dị ở chung quanh di
chuyển không? Bộ rễ dưới nền đất cũng phải di chuyển, chúng ta cần cách ly chúng ta, phòng ngừa
cháy rừng lại tiếp tục lan tràn."
Có người nâng ra một thùng tinh hạch lớn, để cạnh cửa xe cho An Nhiên, nàng gật đầu, xoa xoa tay
của mình, mở cửa xe, đặt tay vào trong thùng tinh hạch, vừa hấp thu tinh hạch vừa phun ra nuốt vào
năng lượng, sau đó nàng nhắm hai mắt lại, làm cây cối không bị vòng lửa thiêu đốt lui lại, cách ly
vòng lửa một khoảng diện tích lớn.
Mấy nghìn dị năng giả hệ thủy, đứng ở giữa vòng cách lý lớn kia, phóng cột nước về đám cháy, thậm
chí Triệu Như còn tạo ra một đội quân người nước,
nhảy thẳng vào trong đám lửa, khói đặc bốc lên bốn phía, người Thiên Viêm Sơn bắt đầu
chuyển những chiếc mặt nạ phòng độc cho dị năng giả hệ thủy, đối với việc dập lửa người Thiên Viêm
Sơn đã có kinh nghiệm.
Lửa dần dần thu nhỏ lại, đất đai cây cối bị cháy đen, mùi đất mùi nước mùi gỗ cháy khét hòa quyện,
một trận gió thổi qua, Lưu Tiểu Quyết quét qua làn khói đặc muốn bao phủ mọi người đưa sang hướng
khác, mọi người mang theo mặt nạ phòng độc hơi chút thở nhẹ ra, chỉ cần khói đặc
không ảnh hưởng tới thị lực bọn họ có thể tìm nơi tiếp theo tiếp tục tưới nước.
Trước khi thái dưới nhô ra, đợt cháy rừng với diện tích khổng lồ rốt cuộc chậm rãi bị dập tắt, mọi
người nhẹ nhàng thở ra, phát ra những tiếng hoan hô vui sướng.
Tiếng hoan hô vui sướng vang lên bên tai, làm mày An Nhiên vẫn luôn nhăn chặt đã
thoáng giãn ra, có chuyên gia tới đây cẩn thận đứng ngoài xe hỏi An Nhiên.
"Còn cần chuẩn bị tinh hạch không?"
"Chuẩn bị nhiều tinh hạch một chút đi, ta đoán chuyện này còn chưa xong, đất trống đồi trọc như
này, động vật biến dị sẽ tràn lan.:
An Nhiên ngồi trong xe, sống lưng dựa vào ghế, thuận tiện phân phó: "Ngươi đi nói cho bọn họ, hôm
nay chúng ta không trở về Bách Hoa thành, báo Bàn Tử chiếu cố Bách Hoa thành."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.