Mạt Thế Hầm Cá Mặn

Chương 19: Tôi sẽ đi cùng cô trong suốt quá trình tham quan...

Tiếu Giai Nhân

30/05/2024

Năm giờ rưỡi sáng, Cố Phồn mở mắt, kết thúc một đêm tu luyện.

Núi Phượng Hoàng này là một nơi tốt, nồng độ linh khí không kém nhiều lắm so với căn nhà trước đây của cô ở môn phái, nếu như không phải đồ dùng hiện đại trong biệt thự nhắc nhở cô, Cố Phồn còn tưởng rằng mình đã trở lại môn phái.

Cố Phồn đi tới bên cửa sổ, đẩy cửa sổ ra, bên ngoài chính là vườn hoa phía sau biệt thự, vốn là giữ lại cho chủ nhà trồng hoa, nhưng bị Cố Phồn cải tạo thành một mảnh ruộng thuốc, bởi vì giữa tháng bảy cô phải theo quân đội Lục gia đi tới thành phố An, Cố Phồn tạm thời để ruộng thuốc trống không, chờ cô trở về sẽ dời thảo dược trong không gian ra, tỉ mỉ xử lý.

Bảy giờ là thời gian mọi người cùng nhau ăn sáng, Cố Phồn đi dạo trong vườn hoa, sau đó lái chiếc xe thể thao màu xanh cô bỏ ra một vạn điểm huân công mua chạy ra khỏi biệt thự.

Kỳ thật từ nơi này đến biệt thự của nhóm Tinh Hà đi bộ chỉ mất mười phút, chỉ là Cố Phồn vừa thi lấy bằng lái xe mua xe mới, còn mới mẻ, đương nhiên phải lái nhiều hơn.

Những chiếc xe đi lại rẻ tiền này không có chức năng chống đỡ quái thú cấp cao, nhưng tạo hình đều được thiết kế rất thời thượng, Cố Phồn đi dạo một vòng ở cửa hàng ô tô, iếc mắt một cái liền chọn trúng chiếc xe thể thao chạy bằng điện màu xanh này, giá một vạn điểm đã thuộc về đẳng cấp tương đối cao cấp trong xe đi lại, đương nhiên còn có loại đắt hơn, trong đó bao gồm cả mẫu xe giống như chiếc xe đã hỏng Lục Nhai, siêu xe hàng đầu.

Cố Phồn cố ý duy trì tốc độ xe tương đối chậm.

Gió núi lướt qua nhẹ nhàng, Cố Phồn hít một hơi thật sâu, vui vẻ thoải mái.

Định cư ở vòng hai, biệt thự có, xe thể thao có, còn có một mảng lớn núi rừng làm ruộng thuốc, Cố Phồn vô cùng hài lòng với cuộc sống này.

Xe thể thao màu xanh thuần thục dừng ở ngoài biệt thự số hai.

Tinh Hà đang đọc báo, Phong Hỏa đang xào rau trong bếp.

Cố Phồn tìm một vòng, nhìn lên tầng, ngồi xuống bên cạnh Tinh Hà nói:

“Bọn Thanh Đằng đâu? Đều ngủ nướng?”

Tinh Hà cười nói: “Bọn họ đang chuẩn bị quà tân gia cho cậu.”

Cố Phồn:...

Cô nghiêng tai lắng nghe, trên lầu im ắng, hình như không có động tác gì lớn.

Qua hơn mười phút, ngay khi Phong Hỏa thông báo có thể ăn cơm, ba người Thanh Đằng không hẹn cùng trở lại.

Trong tay ba người trống trơn, Cố Phồn nhìn về phía sau bọn họ, cũng không có quà gì.

Mạnh Liên Doanh cười hắc hắc với cô: “Tinh Hà nói rồi đúng không? Chờ cơm nước xong chúng ta đi xem.”

Tinh Hà: “Mình chỉ nói các cậu chuẩn bị quà, không có nói là quà gì.”

Mạnh Liên Doanh hiểu: “Vậy thì càng tốt, lát nữa trực tiếp làm Phồn Phồn ngạc nhiên.”

Cố Phồn không quá tin, cô đã sống một trăm tuổi, ngoại trừ những thứ tốt mà người tu chân có thể sử dụng, ví dụ như pháp bảo cấp cao hoặc công pháp, những người Trái Đất có thể chuẩn bị bất ngờ gì cho cô?

Ăn xong bữa sáng, Phong Hỏa, Mạnh Liên Doanh vây quanh đẩy Cố Phồn lên xe.

Phong Hỏa lái xe, Cố Phồn và Mạnh Liên Doanh ngồi ở hàng sau.

Ô tô men theo đường núi bằng phẳng uốn lượn đi tới, dần dần chạy đến bên ngoài phiến núi rừng không thuộc sở hữu của bọn họ.

Giữa núi rừng cũng không có ranh giới rõ ràng, hoàn toàn dựa vào đỉnh núi phân biệt thuộc về ai, nhưng mà lúc này trước mắt Cố Phồn lại xuất hiện một vòng tường đất cao hơn ba mét, tường đất trong ngoài đều bò đầy dây mây xanh rậm rạp.

Mới một đêm, bức tường này......

Cố Phồn kinh ngạc nhìn về phía Mạnh Liên Doanh.

Mạnh Liên Doanh vẻ mặt tự hào: “Đây là thành quả hợp tác của tôi, Thanh Đằng và Thái Sơn, bên trong bức tường đất có khung kim loại, quái thú dưới cấp A đừng nghĩ phá được, nhiều dây mây gai nhọn phía trên, người bình thường đừng nghĩ trèo tường qua đây, nếu không phải sợ trẻ em nghịch phá thì chúng ta đã thêm độc tính cho nó. Đúng rồi, chúng ta sẽ lắp đặt camera giám sát sau, chỉ cần có người hoặc quái thú tới gần tường đất, giám sát sẽ nhắc nhở thông qua vòng tay thông tin, như vậy dù cho chúng ta ra ngoài làm nhiệm vụ, một mình cậu ở lại đây, trường hợp nguy hiểm cũng có thời gian xử lý.”



Phong Hỏa nói thêm: “Thật ra trong căn cứ nghiêm cấm nhân loại tự giết lẫn nhau, dù dị năng giả hay là người bình thường, một khi vi phạm luật pháp căn cứ, đều sẽ bị nghiêm trị, cho nên ở bên này rất an toàn, nhưng chúng ta đều biết cậu nhát gan băn khoăn nhiều, liền thiết kế một món quà như vậy sẽ làm cậu an tâm hơn.”

Cố Phồn nhìn bức tường cao kia, trong lòng vô cùng vui vẻ, nhưng không biết nên nói gì.

Chưa từng có người nào lo lắng chuẩn bị quà cho cô.

Trước khi tiến vào tông môn, cô chỉ là một cô con gái nông dân bình thường trong sơn thôn nhỏ, cha mẹ coi trọng em trai hơn, cô cùng các chị em khác đều là giúp hỗ trợ làm việc nhà. Cô may mắn khi mười ba tuổi được quản sự tuyển chọn đệ tử của môn phái mang đi, từ đó cô bước vào Tiên môn, dấn thân vào một con đường hoàn toàn khác với chị em của mình.

Tu chân giả lạnh lùng vô tình, ngũ linh căn của cô dẫn đến cô gần như tồn tại ở tầng dưới cùng của môn phái, nếu không phải tự mình tu luyện thì là trông coi dược điền, ngoại trừ quản sự kết nối, cô độc lai độc vãng, cùng người khác gần như không có liên hệ. Mãi cho đến khi cô học được luyện đan, bắt đầu bán đan dược, mới gia tăng một số mối quan hệ, thuần túy là vì lợi ích.

Khi đến Trái Đất, Mạnh Liên Doanh tốt với cô là bởi vì cậu ta đã uống đan dược cô cho.

Tinh Hà, Phong Hỏa và những người khác đối xử tốt với cô, một là bởi vì thái độ của Mạnh Liên Doanh, hai là vì cô biết luyện dược.

Lục Nhai lại càng không cần phải nói.

Nhưng Cố Phồn có thể cảm nhận được sự khác biệt giữa tiểu đội Tinh Hà và Lục Nhai, nhiệt tình của tiểu đội Tinh Hà mặc dù có điều kiện tiên quyết, nhưng sự quan tâm của bọn họ đều là chân thành, sẽ lo lắng sau khi Lục Nhai mang cô đi sẽ gây bất lợi cho cô, sẽ lo lắng một mình cô ở bên này sợ hãi, không giống Lục Nhai, anh chỉ muốn đào móc bí mật của cô lợi dụng năng lực chữa trị của của cô, cảm xúc của cô Lục Nhai cũng không thèm để ý.

“Phồn Phồn sao không nói lời nào? Không phải cảm động muốn khóc đấy chứ?” Phong Hỏa vừa lái xe, vừa quay đầu nhìn.

Cố Phồn mới không khóc, trêu chọc Phong Hỏa nói: “Cảm động cũng là vì Liên Doanh bọn họ, cậu lại không có giúp đỡ.”

Phong Hỏa:……

Dị năng hệ hỏa của cậu ta, ở phương diện dựng hàng rào quả thật không có tác dụng gì.

Nhưng Phong Hỏa rất nhanh đã nghĩ tới công lao của mình: “Phồn Phồn, cậu không thể nghĩ như vậy được, cậu xem, mỗi ngày tôi làm đồ ăn ngon cho các cậu, một ngày ba bữa thoạt nhìn không bắt mắt, nhưng nếu không ăn một bữa thì sẽ đói đến phát hoảng, sao có thể rời bỏ tôi? Mình đây là âm thầm chăm sóc quan tâm, mình là người khiêm tốn không muốn mỗi ngày nhắc tới, các cậu cũng không thể quên.”

Cố Phồn liền nở nụ cười.

Vòng tay thông tin bên tay phải chợt lóe sáng, đây là có người yêu cầu liên lạc.

Cố Phồn nhìn giao diện vòng tay, kết nối.

Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng quen thuộc truyền tới: “Không ở biệt thự? Tôi tới đón cô đi tham quan cơ sở nghiên cứu khoa học.”

Nghe ra giọng nói của Lục Nhai, Phong Hỏa cùng Mạnh Liên Doanh trao đổi ánh mắt, chậm rãi dừng xe ở ven đường, ăn ý nín thở.

Cố Phồn cảm thấy ánh mắt của hai người này là lạ, nhưng vẫn nói chuyện với Lục Nhai trước: “Chúng tôi đã chuyển nhà, hiện tại ở núi Phượng Hoàng vòng hai, cơ sở nghiên cứu khoa học đó ở đâu, anh nói cho tôi vị trí, tôi tự mình đến đó tìm anh.”

Lục Nhai: “Liên Doanh có ở bên cạnh cô?”

Cố Phồn: “Ừm.”

Lục Nhai: “Nó biết địa chỉ, bảo nó đưa đi, tôi ở lối vào chờ.”

Cuộc gọi cứ như vậy kết thúc.

Phong Hỏa đã ghé vào trên lưng xe, nhìn chằm chằm Cố Phồn hỏi: “Lục thiếu muốn đưa cậu đến cơ sở nghiên cứu khoa học sao?”

Cố Phồn gật đầu, giải thích: “Đan dược cũng là thuốc, tôi muốn xem căn cứ chế thuốc như thế nào, Lục Nhai cũng cho rằng sau khi tôi trao đổi với nhân viên nghiên cứu khoa học của căn cứ có thể giúp ích cho nhau, nên đề nghị dẫn tôi qua tham quan.”

Phong Hỏa xoa đầu, dù là chế thuốc hay là luyện đan, cậu ta đều dốt đặc cán mai, cậu ta chỉ biết nướng thịt.

Mạnh Liên Doanh thúc giục: “Bên này cách nơi đó hơi xa, cậu xuống xe tự về đi, tôi lập tức đưa Phồn Phồn qua.”

Phong Hỏa: “Tôi đi cùng các cậu.”

Mạnh Liên Doanh: “Nơi đó không thể tùy tiện đi, tới gần đều bị quân đội hoài nghi cậu có ý đồ khác, vẫn là đừng gây rắc rối, cậu xuống nhanh đi.”



Nói xong, Mạnh Liên Doanh từ hàng sau xuống xe, vòng qua phía trước, kéo Phong Hỏa xuống.

Phong Hỏa đứng ở ven đường mắng chửi.

Mạnh Liên Doanh quay đầu hỏi Cố Phồn: “Muốn ngồi phía trước không?”

Phía trước tầm nhìn tốt, Cố Phồn liền vòng qua, chờ cô thắt dây an toàn xong, Mạnh Liên Doanh cũng không quên quay đầu lại vẫy tay với Phong Hỏa bị vứt bỏ ở ven đường, sau đó lái xe nghênh ngang rời đi.

Cố Phồn nghiêng đầu, áy náy cười với Phong Hỏa.

Xe chạy được một đoạn, phía sau truyền đến tiếng khởi động giàu chiến, đường núi dài như vậy, Phong Hỏa bay trở về.

Xung quanh núi Phượng Hoàng người ở thưa thớt, cơ sở nghiên cứu khoa học của Lục gia cũng xây dựng ở vùng núi khu trung tâm, Mạnh Liên Doanh chọn một con đường không cần đi qua khu dân cư dày đặc, một đường thông thuận đến nơi.

Bên ngoài cơ sở Lục gia cũng có một vòng tường cao tương tự.

Lối vào cơ sở đậu một chiếc xe việt dã màu đen, là chiếc của Lục Nhai.

Mạnh Liên Doanh dừng xe bên cạnh xe việt dã, tươi cười sáng lạn chào hỏi Lục Nhai: “Anh họ, nghe Phồn Phồn nói mấy ngày hôm trước anh đi thành phố An giết con rắn đen kia, có phải thành công rồi không?”

Lục Nhai nhìn cậu ta một cái, nhàn nhạt ừ một tiếng, sau đó gọi Cố Phồn ở ghế lái phụ: “Lại đây đi, ngồi xe của tôi vào.”

Cố Phồn trước khi đến đã đổi chỗ ngồi một lần, lười lăn qua lăn lại: “Ngồi xe Liên Doanh không giống nhau sao?”

Lục Nhai: “Xe lạ, nhân viên không liên quan không thể tiến vào.”

Cố Phồn và Mạnh Liên Doanh:……

Mạnh Liên Doanh còn đang kháng nghị Lục Nhai, Cố Phồn yên lặng đẩy cửa xe ra, tuy rằng cô không phải em họ Lục Nhai, nhưng sau chuyến đi đến thành phố An, Cố Phồn đã vô cùng hiểu rõ tính cách Lục Nhai, nói một không nói hai.

Mắt thấy Cố Phồn thỏa hiệp, Mạnh Liên Doanh đành phải nói: “Được, vậy anh chờ một chút, em đậu xe bên đường rồi cùng đi vào!”

Lục Nhai chỉ nhìn cửa vào cơ sở.

Chờ Cố Phồn lên xe, Lục Nhai lúc này mới nghiêng đầu, nói với Mạnh Liên Doanh vừa mới đẩy cửa xe chuẩn bị tới: “Tham quan có thể sẽ kéo dài rất lâu, em về trước đi, không cần đợi.”

Nói xong, Lục Nhai điều khiển xe việt dã, không chút lưu tình chạy vào cơ sở.

Mạnh Liên Doanh:……

Cậu ta trợn mắt há hốc mồm nhìn chiếc xe việt dã của anh họ, rồi lại nhìn bốn gã dị năng dã cấp A canh giữ lối vào, tự biết tự tiện xông vào vô vọng, chỉ có thể chửi ầm lên với xe việt dã: “Lục Nhai! Anh không có nhân tính! Em có anh họ như anh!”

Lục Nhai hờ hững lái xe.

Cố Phồn quay đầu lại, nhìn bóng dáng Mạnh Liên Doanh ở cửa vào căn cứ càng lúc càng nhỏ, bỗng nhiên cảm thấy Mạnh Liên Doanh lúc này cực kỳ giống Phong Hỏa bị ném ở ven đường trên núi Phượng Hoàng

“Liên Doanh là em họ của anh, cũng coi như là người không liên quan?” Thu hồi tầm mắt, Cố Phồn nhìn Lục Nhai, tò mò hỏi.

Lục Nhai nói: “Trong cơ sở tất cả thuộc về cơ mật quân đội, nó bây giờ là lính đánh thuê.”

Nghiêm khắc như vậy, Cố Phồn càng không hiểu: “Tôi cũng không phải là người trong quân đội, anh dẫn tôi vào cũng không sao sao?”

Lục Nhai: “Tôi sẽ đi cùng cô trong suốt quá trình tham quan hôm nay, đảm bảo cô không tiếp xúc trung tâm cơ mật.”

Cố Phồn nghĩ Mạnh Liên Doanh có thể giữ bí mật về Sinh Cơ Bổ Huyết Đan cho cô, càng không thể tiết lộ tin tức nội bộ quân đội Lục gia, chỉ có thể nói lòng nghi ngờ của Lục Nhai quá nặng, ngay cả em họ cũng không yên lòng.”

Loại người này nếu đi tu tiên thì nhất định có thể đoạn tình tuyệt ái, lập tức phi thăng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Hầm Cá Mặn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook