Mạt Thế: Hóa Ra Đây Không Phải Truyện Cán Bộ Cao Cấp

Chương 18:

Rowen

30/05/2024

Lam Chí vừa nói, tin tức từ phía Nam đã truyền đến, e rằng bên đó đã phong tỏa thành phố từ sớm nhưng có tác dụng gì, hiện nay, vi-rút tang thi bùng phát ở thành phố đã có nghĩa là loại vi-rút này có khả năng mang mầm bệnh tiềm ẩn và có thể biến dị bất cứ lúc nào. Kết cục tệ nhất là toàn cầu sụp đổ, Tống Nam không lo cho ba, nơi như Nam Hải, ngay cả một con chim cũng không bay vào được. Trái lại có chút lo lắng cho những người vẫn còn ở trường, Vu Trường Thanh, Tô Khả và Lục Minh Viễn. Tống Nam dùng máy tính đăng nhập vào phần mềm trò chuyện của mình, sau đó dùng nó để gửi tin nhắn trong nhóm trò chuyện do những công tử bột trong viện lập, yêu cầu họ nhanh chóng gửi tin tức thông báo cho ba mẹ. Sau đó, cô lại thông báo với họ, nếu không có tin tức gì khác thì ở trong nhà không được ra ngoài. Những người không ở nhà, phải tìm mọi cách về nhà.

Khu nhà được canh phòng nghiêm ngặt, bên ngoài còn có bức tường cao ba mét, không giống những nơi khác.

Ngồi trong phòng thí nghiệm thông tin liên lạc này, Tống Nam sạc điện cho điện thoại, máy tính bảng, ai mà biết được, sau này có mất điện không, giữ điện, sau này biết đâu lại có ích.

Nhìn Lâm Chí đang lật tung các thiết bị trong phòng thí nghiệm, Tống Nam cũng biết mình không giúp được gì, dứt khoát ngồi trước máy tính, xem từng tin tức về thây ma trong và ngoài nước.

Theo như đưa tin, trước đây thây ma chỉ bùng phát ở phạm vi nhỏ ở vùng nhiệt đới, hôm nay mới thực sự bùng phát trên diện rộng, hôm nay, hầu như tất cả các vùng ôn đới, cận nhiệt đới trên toàn cầu đều bùng phát, thời gian bùng phát đều trùng hợp với nhau, trước đó Lâm Chí nói là do biến đổi bức xạ mặt trời nên khả năng bùng phát càng cao.

Tống Nam liếc nhìn tài khoản của lão Tống được ghim trong khung trò chuyện, nhíu mày, cuối cùng mở hộp thoại.

"Thủ trưởng, bây giờ là lúc sống còn, kế hoạch rút lui sắp xếp thế nào, con sẽ yểm trợ cho bọn trẻ rút lui."

Nửa ngày không thấy phía bên kia đọc tin nhắn, Tống Nam cũng biết, lần này lão Tống bận đến mức không thể bận hơn.

Thở dài, lão Tống nuôi một đứa con gái như cô quả thực quá nhàn, Tống Nam lớn lên cùng những công tử bột trong viện, theo thói quen coi những đứa bạn từ nhỏ trong đại viện Hồng Tứ Quân là trẻ con, dù sao từ nhỏ đến lớn cô đều là đứa trẻ cầm đầu.

Đang nghĩ ngợi thì nghe thấy tiếng đập cửa kính từ hành lang, Tống Nam chuyển sang hình ảnh ở hành lang, chỉ thấy một người đang dùng sức đập cửa phòng thí nghiệm nghiên cứu súng đạn, mà sau lưng cậu ta toàn là xác tang thi.



Sau khi đèn cảm ứng trong hành lang sáng lên, Tống Nam miễn cưỡng nhận ra khuôn mặt đầy máu đó, là của Vu Trường Thanh.

Nhanh chóng đi đến cửa phòng thí nghiệm thông tin liên lạc, ấn mở cửa tự đồng, sau đó thò đầu ra, hạ giọng: "Thanh Tử, bên này!"

Vu Trường Thanh có chút sửng sốt, quay sang nhìn về phía Tống Nam, nhanh chóng chạy đến, kích động đến mức không nói nên lời, xông vào phòng thí nghiệm.

Tống Nam đóng cửa lại, tắt quyền mở.

Nhìn Vu Trường Thanh cả người đầy máu, Tống Nam lo lắng hỏi: "Cậu không sao chứ?"

Vu Trường Thanh lắc đầu: "Không sao, không bị cắn." Cậu ta thực sự đã giết hết đám tang thi, mở ra một con đường máu, vốn định đến căng tin đợi Tống Nam ăn cơm, kết quả đi đến nửa đường, vừa vặn nhìn thấy cảnh tang thi cắn người, cậu ta vừa trốn vừa tránh, sau khi biết tang thi phải bắn vào đầu mới không thể động đậy, cậu ta mới giết một đường đến phòng thí nghiệm.

Tống Nam nhìn Vu Trường Thanh cả người đầy máu, nhíu mày: "Máu trên người cậu là máu tang thi sao?"

Vu Trường Thanh gật đầu, sau đó nhìn Tống Nam và Lâm Chí phía sau đều sạch sẽ, cậu ta có chút ngượng ngùng.

Tống Nam lấy một chiếc chăn từ trong túi vải ra, đưa cho Vu Trường Thanh: "Cậu mau cởi ra đi, máu này biết đâu lại có vi-rút."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế: Hóa Ra Đây Không Phải Truyện Cán Bộ Cao Cấp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook