Mạt Thế: Hóa Ra Đây Không Phải Truyện Cán Bộ Cao Cấp

Chương 29: Hiện Trường Vụ Giết Người Khủng Khiếp

Rowen

30/05/2024

“Được rồi, Thanh Tử, ăn nhanh lên, ăn xong chúng ta sang phòng nghiên cứu lương thực bên cạnh để thu thập vật tư.” Tống Nam cũng mở một hộp mì ăn liền, lấy nước nóng từ máy lọc nước, bắt đầu pha mì.

Lâm Chí lúc này đi ra từ phòng tắm, dùng khăn lau mái tóc ướt nhẹp, đôi mắt đào hoa không đeo kính trông có vẻ hơi quyến rũ.

Tống Nam mím môi, dời mắt đi: “Giáo sư Lâm, lát nữa tôi và Thanh Tử định sang phòng nghiên cứu lương thực bên cạnh để thu thập vật tư, có thể làm phiền anh đi cùng tôi không?”

Lâm Chí lấy kính đeo vào, nhìn Tống Nam: “Bạn học Tống Nam, thực ra hôm qua từ khi tôi đồng ý với kế hoạch của em, em có thể coi tôi là một thành viên trong đội của em.”

Tống Nam sửng sốt, cô do dự một lát, nghĩ đến kế hoạch rút lui mà Âu Dương An đề cập, trong đó tự nhiên là chỉ những người thân của Quân đoàn Hồng Tứ, Lâm Chí sẽ không có trong số đó, trong trường hợp này, trước khi lên du thuyền, chắc chắn sẽ có người kiểm tra danh tính, liệu có thể đưa Lâm Chí đi hay không vẫn còn là một vấn đề.

Cô ổn định tinh thần, nghiêm túc nhìn Lâm Chí: “Giáo sư Lâm, thực ra bên nhà tôi có tin tức rút lui, nếu anh đồng ý, có thể cùng tôi và Thanh Tử lên du thuyền để di tản.”

Lâm Chí nghe xong, khóe môi hơi nhếch lên: “Thì ra là vậy, quả nhiên người có đường đi nước bước có khác.”

Tống Nam căng thẳng lặp lại: “Anh có muốn đi cùng chúng tôi không?”

Lâm Chí nhướng mày, hỏi ngược lại Tống Nam một cách mơ hồ: “Em nghĩ sao? Bạn học Tống.”

“Tất nhiên là tôi muốn anh đi cùng chúng tôi rồi!”

Một câu nói chân thành và tha thiết của Tống Nam đã làm Lâm Chí cảm động, anh ta từ từ gật đầu: “Được.”

Hai người ăn hết mì, uống thêm chút nước, cũng không còn cách nào khác, mì ăn liền thực sự rất mặn.

Không gian của Lâm Chí có hạn nhưng vẫn chia nửa thùng nước còn lại trên máy lọc nước vào chai nước khoáng, cất vào không gian.

Tống Nam buộc tạp chí vào cổ tay và đùi, để làm vật phòng thủ.



Sau đó cùng Vu Trường Thanh tập giãn cơ, vì lát nữa những tang thi đó đều có tốc độ chạy bình thường của con người, Tống Nam là con gái, về thể lực thì kém hơn nhiều tang thi bên ngoài, chỉ có thể dựa vào sự khéo léo.

Giãn cơ xong, Tống Nam mở quyền mở cửa kính.

Lắp ống giảm thanh vào khẩu súng lục trên tay, sau đó kéo chốt an toàn, Tống Nam nhìn vào màn hình hiển thị, bên ngoài vừa vặn có năm tang thi.

“Thanh Tử bên trái hai con, giáo sư bên phải hai con, tôi ở giữa.” Nói xong, Tống Nam cầm thẻ đeo ngực, quẹt mở cửa cảm ứng.

Nghe thấy tiếng cửa cảm ứng, năm tang thi đó tập trung lại.

Chưa đi được hai bước, ba người đã bắn vỡ đầu mấy tang thi đó.

Tống Nam thở phào nhẹ nhõm, may mà là giờ ăn cơm, số người ở lại tòa nhà thí nghiệm không nhiều.

Tuy nhiên, chỉ sợ tiếng động vừa rồi bị tang thi ở các tầng khác chú ý.

Tống Nam chỉ tay về phía bên phải, ba người cầm súng, cảnh giác đi về phía bên phải, đi qua ba phòng thí nghiệm thì đến phòng nghiên cứu lương thực, Tống Nam lấy thẻ đeo ngực của Lâm Chí trong túi ra quẹt một cái, tiếng tít tít vang lên.

Tống Nam sửng sốt, rất rõ ràng, bên trong có người từ bảng điều khiển đóng quyền mở cửa cảm ứng bằng kính của phòng nghiên cứu lương thực.

Cô vỗ vào cửa kính, sau đó nhấn nút liên lạc: “Làm phiền mở cửa một chút, chúng tôi là con người, không bị nhiễm bệnh.”

Một lúc sau, cửa kính kêu tít một tiếng mở ra, ba người nhanh chóng đi vào, cửa kính sau lưng đóng lại.

Bên trong có một người đội mũ đầu bếp đi ra, Tống Nam luôn cảm thấy người này có chút quen mắt, như thể đã gặp ở đâu đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế: Hóa Ra Đây Không Phải Truyện Cán Bộ Cao Cấp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook