Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn
Chương 32: Đêm Tân Hôn 1
Trác Tự
21/10/2024
Bánh bao trắng rất khó ăn vào, cũng chỉ có nhà bọn họ là như vậy, người trong thôn bình thường đều là bánh bao kẹp, hoặc là bánh bao hoa màu.
Nhà họ Triệu bởi vì bọn nhỏ đều đang tập võ, cho nên không tiếc gì đối với chuyện ăn uống.
Cơm nước xong, Triệu Thiết Trụ bèn thu xếp lấy nước ấm giúp Lâm Xảo Vân tắm rửa.
Nhìn chồng cô bận rộn vây quanh mình, không hiểu sao trong lòng Lâm Xảo Vân có hơi xúc động.
Tối hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của bọn họ mà! Nếu là nói cho anh biết, vợ anh tuổi còn nhỏ vẫn còn chưa thể làm được lại còn phải đợi hai năm nữa, không biết người đàn ông này có khóc hay không.
Kỳ thật cô không ngại, chỉ cần không có thai là được.
Nhưng đoán chắc bà nội Triệu sẽ không đồng ý.
Nhìn dáng vẻ bà cụ sờ sờ cô là biết ắt hẳn bà cụ có học qua chút Đông y.
Bà cụ tâm tính thiện lương, không muốn cháu dâu tuổi còn nhỏ đã bị phá thân thể.
Cho nên Lâm Xảo Vân cảm thấy bản thân nên chấp nhận ý tốt này.
Vậy cũng chỉ có thể để đồng chí Triệu Thiết Trụ chịu ấm ức rồi.
Tắm xong, Lâm Xảo Vân mặc đồ ngủ, ngồi trên giường lau khô tóc.
Tóc khô rồi nhưng Triệu Thiết Trụ vẫn chưa quay lại.
Mà mẹ chồng cô đã đến đây mất rồi.
Vương Tố Hồng nhìn thấy con trai lớn bị mẹ chồng mình gọi vào phòng nên chạy sang phòng con dâu.
"Vợ thằng cả à, mẹ biết con là người tốt, việc này là mẹ không đúng, mẹ xin lỗi con. Con còn nhỏ tuổi, không nên đi theo làm loạn với Thiết Trụ, con có hiểu ý mẹ không?"
Nói ra cái này, Vương Tố Hồng cũng thật sự xấu hổ, nhưng bà vẫn phải giữ thái độ đúng mực, nếu không con trai với bà cũng sẽ nóng ruột.
"Cái đó, mẹ về trước đã, lễ lại mặt ngày mai mẹ đã mua cho con xong rồi, đặt trên bàn trong phòng khách. Con và Thiết Trụ nói gì ba mẹ đều đồng ý."
Vương Tố Hồng nói xong vài lời này rồi nhanh chóng đi mất.
Lâm Xảo Vân cảm thấy bà mẹ chồng này khá thú vị, ít nhất cũng không phải là một bà mẹ chồng khó sống chung.
Lâm Xảo Vân đợi trái đợi phải mãi vẫn chưa thấy Triệu Thiết Trụ trở lại, chỉ có thể trèo lên giường nằm một mình trước.
Hôm nay Lâm Xảo Vân vừa đi lĩnh chứng vừa phải lên núi nên cũng cảm thấy rất mệt mỏi.
Mặc kệ Triệu Thiết Trụ, cô cứ ngủ trước đã.
Sắc mặt Triệu Thiết Trụ lúc này cũng sầm xuống giống như Quan Công.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhà họ Triệu bởi vì bọn nhỏ đều đang tập võ, cho nên không tiếc gì đối với chuyện ăn uống.
Cơm nước xong, Triệu Thiết Trụ bèn thu xếp lấy nước ấm giúp Lâm Xảo Vân tắm rửa.
Nhìn chồng cô bận rộn vây quanh mình, không hiểu sao trong lòng Lâm Xảo Vân có hơi xúc động.
Tối hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của bọn họ mà! Nếu là nói cho anh biết, vợ anh tuổi còn nhỏ vẫn còn chưa thể làm được lại còn phải đợi hai năm nữa, không biết người đàn ông này có khóc hay không.
Kỳ thật cô không ngại, chỉ cần không có thai là được.
Nhưng đoán chắc bà nội Triệu sẽ không đồng ý.
Nhìn dáng vẻ bà cụ sờ sờ cô là biết ắt hẳn bà cụ có học qua chút Đông y.
Bà cụ tâm tính thiện lương, không muốn cháu dâu tuổi còn nhỏ đã bị phá thân thể.
Cho nên Lâm Xảo Vân cảm thấy bản thân nên chấp nhận ý tốt này.
Vậy cũng chỉ có thể để đồng chí Triệu Thiết Trụ chịu ấm ức rồi.
Tắm xong, Lâm Xảo Vân mặc đồ ngủ, ngồi trên giường lau khô tóc.
Tóc khô rồi nhưng Triệu Thiết Trụ vẫn chưa quay lại.
Mà mẹ chồng cô đã đến đây mất rồi.
Vương Tố Hồng nhìn thấy con trai lớn bị mẹ chồng mình gọi vào phòng nên chạy sang phòng con dâu.
"Vợ thằng cả à, mẹ biết con là người tốt, việc này là mẹ không đúng, mẹ xin lỗi con. Con còn nhỏ tuổi, không nên đi theo làm loạn với Thiết Trụ, con có hiểu ý mẹ không?"
Nói ra cái này, Vương Tố Hồng cũng thật sự xấu hổ, nhưng bà vẫn phải giữ thái độ đúng mực, nếu không con trai với bà cũng sẽ nóng ruột.
"Cái đó, mẹ về trước đã, lễ lại mặt ngày mai mẹ đã mua cho con xong rồi, đặt trên bàn trong phòng khách. Con và Thiết Trụ nói gì ba mẹ đều đồng ý."
Vương Tố Hồng nói xong vài lời này rồi nhanh chóng đi mất.
Lâm Xảo Vân cảm thấy bà mẹ chồng này khá thú vị, ít nhất cũng không phải là một bà mẹ chồng khó sống chung.
Lâm Xảo Vân đợi trái đợi phải mãi vẫn chưa thấy Triệu Thiết Trụ trở lại, chỉ có thể trèo lên giường nằm một mình trước.
Hôm nay Lâm Xảo Vân vừa đi lĩnh chứng vừa phải lên núi nên cũng cảm thấy rất mệt mỏi.
Mặc kệ Triệu Thiết Trụ, cô cứ ngủ trước đã.
Sắc mặt Triệu Thiết Trụ lúc này cũng sầm xuống giống như Quan Công.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.