Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn
Chương 10: Người Nhà Họ Triệu 4
Trác Tự
21/10/2024
Chỉ là không tính được cô gái đó không đồng ý, mà còn tự sát.
Triệu Thiết Trụ biết được tin Lâm Xảo Vân tự sát liền lập tức đến nhà họ Lâm.
Anh là quân nhân, tuyệt đối không làm loại chuyện bắt ép người khác gả như vậy.
Lúc Triệu Thiết Trụ đến nhà họ Lâm, người nhà họ Lâm đều đi làm hết, chỉ có Lâm Xảo Vân và mẹ cô Từ Niệm Ân ở nhà, tuy Lâm Xảo Phượng cũng ở nhà, nhưng vẫn luôn trốn trong phòng mình, mấy ngày cũng không ra ngoài.
“Đồng chí Triệu đến thăm Xảo Vân nhà chúng tôi sao?”
“Đúng vậy, thím, cháu nghe nói Xảo Vân không khỏe nên đến thăm em ấy, thím, cháu có thể nói chuyện riêng với Xảo Vân không?”
Từ Niệm Ân nhìn thanh niên cao to đẹp trai trước mặt, trong lòng bà ấy thực ra rất hài lòng, điều duy nhất không hài lòng chắc là nghề nghiệp của anh, quân nhân lên chiến trường, sinh tử đều do trời.
Nhưng chuyện cưới hỏi mẹ chồng đã quyết định, ngày cưới cũng chốt rồi, bà ấy và chồng không thể phản đối, bây giờ chỉ hi vọng con rể này của mình may mắn, không phải là người yểu mệnh, như vậy con gái bà ấy mới được hạnh phúc.
“Thím…?”
“À! Được, cháu vào đi!”
Triệu Thiết Trụ đi vào nhà họ Lâm, đưa đồ trong tay cho Từ Niệm Ân.
“Đây là để Xảo Vân bồi bổ sức khỏe, kêu em ấy ăn nhiều chút.”
“Ôi! Được.”
Từ Niệm Ân đưa Triệu Thiết Trụ vào phòng mình, ba người nhà họ chỉ có một căn phòng như vậy, con gái đã mười sáu tuổi vẫn còn ngủ cùng vợ chồng bà ấy.
Nghĩ đến tình hình trong nhà, Từ Niệm Ân chỉ cảm thấy có lỗi với con gái mình, người làm ba mẹ như họ quá vô dụng.
Lúc này Lâm Xảo Vân đang nằm trên giường sắp xếp không gian của mình! Đột nhiên nhìn thấy mẹ cô dẫn một người đàn ông đi vào.
Bây giờ cô đã hiểu, trước kia người ta nói, mỗi lần nhất kiến chung tình đều là vì nhan sắc, bây giờ cô chính là như vậy, cô nhìn trúng người đàn ông này rồi.
Nếu nói đẹp trai thì! Cũng không có, nhưng lại lọt vào lòng cô.
Đặc biệt là người đàn ông này lại có môi châu (*), hơn nữa cười lên còn có lúm đồng tiền.
(*) Môi châu: là điểm chính giữa của môi trên.
“Ồ! Ồ! Ồ! Anh ấy đến rồi, anh ấy cuối cùng đã xuất hiện rồi.”
Chỉ một khoảnh khắc, Lâm Xảo Vân đã nghĩ rất nhiều.
“Xảo Vân, đồng chí Triệu đến thăm con. Hai người cứ nói chuyện, mẹ đi nấu nước.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Triệu Thiết Trụ biết được tin Lâm Xảo Vân tự sát liền lập tức đến nhà họ Lâm.
Anh là quân nhân, tuyệt đối không làm loại chuyện bắt ép người khác gả như vậy.
Lúc Triệu Thiết Trụ đến nhà họ Lâm, người nhà họ Lâm đều đi làm hết, chỉ có Lâm Xảo Vân và mẹ cô Từ Niệm Ân ở nhà, tuy Lâm Xảo Phượng cũng ở nhà, nhưng vẫn luôn trốn trong phòng mình, mấy ngày cũng không ra ngoài.
“Đồng chí Triệu đến thăm Xảo Vân nhà chúng tôi sao?”
“Đúng vậy, thím, cháu nghe nói Xảo Vân không khỏe nên đến thăm em ấy, thím, cháu có thể nói chuyện riêng với Xảo Vân không?”
Từ Niệm Ân nhìn thanh niên cao to đẹp trai trước mặt, trong lòng bà ấy thực ra rất hài lòng, điều duy nhất không hài lòng chắc là nghề nghiệp của anh, quân nhân lên chiến trường, sinh tử đều do trời.
Nhưng chuyện cưới hỏi mẹ chồng đã quyết định, ngày cưới cũng chốt rồi, bà ấy và chồng không thể phản đối, bây giờ chỉ hi vọng con rể này của mình may mắn, không phải là người yểu mệnh, như vậy con gái bà ấy mới được hạnh phúc.
“Thím…?”
“À! Được, cháu vào đi!”
Triệu Thiết Trụ đi vào nhà họ Lâm, đưa đồ trong tay cho Từ Niệm Ân.
“Đây là để Xảo Vân bồi bổ sức khỏe, kêu em ấy ăn nhiều chút.”
“Ôi! Được.”
Từ Niệm Ân đưa Triệu Thiết Trụ vào phòng mình, ba người nhà họ chỉ có một căn phòng như vậy, con gái đã mười sáu tuổi vẫn còn ngủ cùng vợ chồng bà ấy.
Nghĩ đến tình hình trong nhà, Từ Niệm Ân chỉ cảm thấy có lỗi với con gái mình, người làm ba mẹ như họ quá vô dụng.
Lúc này Lâm Xảo Vân đang nằm trên giường sắp xếp không gian của mình! Đột nhiên nhìn thấy mẹ cô dẫn một người đàn ông đi vào.
Bây giờ cô đã hiểu, trước kia người ta nói, mỗi lần nhất kiến chung tình đều là vì nhan sắc, bây giờ cô chính là như vậy, cô nhìn trúng người đàn ông này rồi.
Nếu nói đẹp trai thì! Cũng không có, nhưng lại lọt vào lòng cô.
Đặc biệt là người đàn ông này lại có môi châu (*), hơn nữa cười lên còn có lúm đồng tiền.
(*) Môi châu: là điểm chính giữa của môi trên.
“Ồ! Ồ! Ồ! Anh ấy đến rồi, anh ấy cuối cùng đã xuất hiện rồi.”
Chỉ một khoảnh khắc, Lâm Xảo Vân đã nghĩ rất nhiều.
“Xảo Vân, đồng chí Triệu đến thăm con. Hai người cứ nói chuyện, mẹ đi nấu nước.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.