Mạt Thế Năm Thứ Mười

Chương 31

Phù Hoa

15/07/2023

Tôi giẫm lên lưới đuổi mấy con gà tre dồn vào một chỗ, rồi dùng túi lưới để chụp, lần này bởi vì khoảng cách rút ngắn rất nhiều, rất dễ dàng đã bị tôi chụp trúng. Tôi buộc chặt lưới lại, nhốt hết tất cả những con gà tre đang giãy giụa ở bên trong, một tay cởi cái túi cột bên hông ra, cất cả gà tre và lưới vào trong túi.

Động tác của tôi rất nhanh, cũng rất suôn sẻ, sau khi áng chừng trọng lượng của cái túi, tôi hài lòng, vừa rồi lúc những con gà tre kia giãy giụa tôi đã đếm qua, hình như ở đây có năm con. Trước đó còn có một con ở trong bụi gai không nhúc nhích, tôi cũng không phát hiện, trời xui đất khiến cũng bị tôi một lưới chụp tất cả vào.

Túi đựng gà tre kín hơi, nếu như vậy bọn chúng rất nhanh sẽ bị ngạt chết. Tôi còn phải ở trong núi một ngày, vì thế tốt nhất là không nên làm ra mùi máu tanh, bởi vậy ngạt chết chính là lựa chọn đúng nhất. Nếu như không thể ngạt chết, nắm cổ bóp chết cũng là một lựa chọn không tồi, nhưng lúc này gà tre vừa mới bị bắt còn đang ầm ĩ kịch liệt, đưa tay vào sẽ bị mổ, cho nên tôi cột chặt cái túi rồi không quan tâm nữa.

Lúc tôi xách theo cái túi quay trở lại, quái vật nhỏ nằm nhoài trên một đống công cụ không động đậy, bình thường tôi đặt nó xuống nó đều sẽ đuổi theo tôi cực nhanh, nhưng lần này cũng không biết có phải là nó biết tôi đang làm gì hay không, vậy mà lại ngoan ngoãn đợi ở chỗ này.

Gà tre trong túi còn đang cựa quậy, quái vật nhỏ tràn đầy tò mò nhìn cái túi phồng lên. Tôi để cái túi xuống trước mặt nó, nó nhìn tôi một chút, dùng móng vuốt đụng vào cái túi, lại bị cái túi đột nhiên chuyển động làm giật nảy mình.

Thời gian kế tiếp tôi ngồi dưới tán cây, thuận tiện chỉnh lại lưới vừa nãy bị làm rối lần nữa. Quái vật nhỏ ngồi xổm ở bên cạnh túi đựng gà tre, thấy cái túi động đậy một cái là thích thú vẫy đuôi, một mình cũng chơi rất vui vẻ.



Lúc trời sáng những con gà tre bị tôi bỏ vào trong túi bịt kín không còn động tĩnh, tôi mở túi ra nhìn một chút, rồi mới thắt chặt lại treo ở trên eo, cái cảm giác nặng trình trịch này làm tâm tình của tôi rất tốt.

Bầu không khí trong núi vô cùng tốt, trên rất nhiều cây ven đường đều mọc lá cây xanh nhạt, tôi còn thấy một cây hoa đỗ quyên sắp nở. Muộn hơn chút nữa mới là thời điểm một chuỗi những loài hoa trên núi như hoa đỗ quyên nở trên diện rộng, nhưng bây giờ, thỉnh thoảng ven đường cũng sẽ xuất hiện thực vật nở hoa trước thời gian.

Quái vật nhỏ ở phía sau tôi không thành thật một chút nào, nhìn thấy lá non và hoa có mùi hương dễ ngửi, dùng đầu húc vào sau cổ tôi, be be be be vặn vẹo. Tôi chỉ có thể vừa đi vừa ngắt cây cỏ nhánh hoa ven đường, một mạch đưa cho nó.

Tôi chưa từng nuôi con, càng chưa từng nuôi quái vật nhỏ, tôi cũng không biết nó có thể ăn cái gì không thể ăn cái gì, dù sao chỉ cần nó muốn là tôi sẽ cho nó ăn, thật sự ăn vào xảy ra chuyện gì thì đến lúc đó rồi nói sau. Dù sao chính tôi ăn lung tung thế này cũng sống được đến bây giờ, sức sống của con quái vật nhỏ này nhìn qua là mạnh hơn tôi nhiều.

Cứ thế đi một đường, tôi tìm ra một cái hồ nước. Bên hồ nước trên núi thường xuyên hội tụ các loài động vật nhỏ đi uống nước, tôi nhìn thấy không ít lông chim ở bên cạnh hồ nước, cũng có lông của chim ngói mà ban đầu tôi muốn bắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Năm Thứ Mười

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook