Mạt Thế: Nhóm Lão Đại Đều Là Người Yêu Cũ Của Cô
Chương 27:
Thanh Thiên Bạch Nhật Mộng
01/09/2024
Mặt của Thẩm Nịnh đỏ bừng, cả cổ của cô cũng đỏ bừng lên, cô cắn chặt răng kéo nốt món đồ cuối cùng trên người chàng trai xuống – chính là quần lót.
Bắp đùi thon dài của chàng trai hơi mở ra, một mảnh rậm rạp đen nhánh lộ ra cùng một cây dương vật to lớn màu đỏ tím thẳng tắp hướng lên trời diễu võ dương oai, bộc lộ bộ mặt hung ác.
Thẩm Nịnh nhìn chằm chằm đồ vật kia liền có chút hối hận, cô vò đầu bứt tai hai cái, rốt cuộc cũng khẽ cắn môi, dần dần bò lên giường, vươn đầu ngón tay ra chạm vào chỗ điểm xuất tinh, vuốt nhẹ lên nó một cái, trong phút chỗ đã khiến người đang nằm trên giường giật nảy lên.
Từ lúc lên tám tuổi thì Kỷ Nhiên đã không còn khỏa thân trước mặt người khác mà “thẳng thắn thành khẩn” nữa, nhưng lúc này hắn lại đang bị người con gái này làm như thế khiến cõi lòng như sụp đổ, hắn cưỡng ép bản thân nhìn lên trên trần nhà, hận đến nghiến răng nghiến lợi, hỏi: “Rốt cuộc cô có làm được không?"
“Chưa thử qua bao giờ!” Thẩm Nịnh thành thật trả lời: Hay là tôi lấy cậu để luyện tập nha!”
Kỷ Nhiên hung hăng nghiến răng, mím môi không muốn nói chuyện cùng với cô nữa.
Thẩm Nịnh không nói gì nữa liền thử lấy tay nắm lấy dương vật to lớn kia, hơi nóng từ nó toả ra khiến cô cảm thấy không được tự nhiên, bất đắc dĩ ép bản thân mình bắt đầu vuốt nó lên xuống.
“Ah……” Thật mát! Thoải mái quá!”
Cảm giác đó thật giống mùa hè ăn được que kem mát lạnh, sự thoải mái khiến cơ thể của Kỷ Nhiên run lên, hắn hận không thể tự cử động hông mình để an ủi.
Động tác nhỏ của người đàn ông khiến cô cảm thấy lần đầu tiên này có chút thú vị, vì thế liền tiến sát đến gần dương vật của hắn để nhìn và ngửi.
Một cổ nam tính có mùi xạ hương và chút tanh tanh, cũng không hề có mùi khó chịu như cô tưởng, phỏng chừng là tối hôm qua hắn đi rửa mặt cũng thuận tiện chăm sóc qua cho cậu em của mình một chút.
Thẩm Nịnh nhớ lại quyển truyện tranh và tiểu thuyết mình từng xem, cưỡng ép trái tim đang đập thình thịch của mình dừng lại, cô chậm rãi cúi đầu xuống, vươn đầu lưỡi ra định thử liếm láp một chút, sau đó cô liền mím môi, cảm thấy cũng không có gì kinh khủng, sau đó cô mới thả lỏng tâm trạng, cúi đầu cẩn thận liếm dương vật to lớn của hắn.
Vốn dĩ Kỷ Nhiên đang bị dục hỏa thiêu mất lí trí, nhưng cảm giác thoải mái từ hạ thân mang đến khiến hắn như bị điện giật, hắn thoải mái đến mở to hai mắt, đó là cảm giác khiến toàn thân tê dại đến muốn mạng, sự thoải mái đó dần lan toả ra khắp cả cơ thể, làm cho hắn bắt đầu mê ly, đầu óc trống rỗng.
Thẩm Nịnh lại rất có tinh thần nghiên cứu khoa học nên cô bắt nghiên cứu vị huynh đệ trong tay, cô cau mày mở miệng cho nó tiến vào bên trong, cảm giác cả miệng căng đến khó chịu, đầu lưỡi cũng khó di chuyển, đến lúc nuốt được một nửa, khoang miệng đã đầy ắp, mà cây côn thịt vẫn còn dư bên ngoài không ít, cho nên cô đành lấy tay để an ủi nó.
Cậu bé của hắn bao phủ bởi gân xanh, ở trong miệng cô nhảy lên như một chú cá quẫy đuôi vui sướng.
“Ah —— ưm……!” Tay Kỷ Nhiên lôi kéo tấm ga trải giường, hắn không ngừng thở hổn hển, chịu đựng sự tra tấn ngọt ngào này: “Nhanh lên……cậu làm nhanh lên chút……”
“Thật lắm yêu cầu!” Thẩm Nịnh liếc mắt nhìn hắn một cái rồi phun nó ra, cô lau miệng rồi lấy tay an ủi nó.
Bắp đùi thon dài của chàng trai hơi mở ra, một mảnh rậm rạp đen nhánh lộ ra cùng một cây dương vật to lớn màu đỏ tím thẳng tắp hướng lên trời diễu võ dương oai, bộc lộ bộ mặt hung ác.
Thẩm Nịnh nhìn chằm chằm đồ vật kia liền có chút hối hận, cô vò đầu bứt tai hai cái, rốt cuộc cũng khẽ cắn môi, dần dần bò lên giường, vươn đầu ngón tay ra chạm vào chỗ điểm xuất tinh, vuốt nhẹ lên nó một cái, trong phút chỗ đã khiến người đang nằm trên giường giật nảy lên.
Từ lúc lên tám tuổi thì Kỷ Nhiên đã không còn khỏa thân trước mặt người khác mà “thẳng thắn thành khẩn” nữa, nhưng lúc này hắn lại đang bị người con gái này làm như thế khiến cõi lòng như sụp đổ, hắn cưỡng ép bản thân nhìn lên trên trần nhà, hận đến nghiến răng nghiến lợi, hỏi: “Rốt cuộc cô có làm được không?"
“Chưa thử qua bao giờ!” Thẩm Nịnh thành thật trả lời: Hay là tôi lấy cậu để luyện tập nha!”
Kỷ Nhiên hung hăng nghiến răng, mím môi không muốn nói chuyện cùng với cô nữa.
Thẩm Nịnh không nói gì nữa liền thử lấy tay nắm lấy dương vật to lớn kia, hơi nóng từ nó toả ra khiến cô cảm thấy không được tự nhiên, bất đắc dĩ ép bản thân mình bắt đầu vuốt nó lên xuống.
“Ah……” Thật mát! Thoải mái quá!”
Cảm giác đó thật giống mùa hè ăn được que kem mát lạnh, sự thoải mái khiến cơ thể của Kỷ Nhiên run lên, hắn hận không thể tự cử động hông mình để an ủi.
Động tác nhỏ của người đàn ông khiến cô cảm thấy lần đầu tiên này có chút thú vị, vì thế liền tiến sát đến gần dương vật của hắn để nhìn và ngửi.
Một cổ nam tính có mùi xạ hương và chút tanh tanh, cũng không hề có mùi khó chịu như cô tưởng, phỏng chừng là tối hôm qua hắn đi rửa mặt cũng thuận tiện chăm sóc qua cho cậu em của mình một chút.
Thẩm Nịnh nhớ lại quyển truyện tranh và tiểu thuyết mình từng xem, cưỡng ép trái tim đang đập thình thịch của mình dừng lại, cô chậm rãi cúi đầu xuống, vươn đầu lưỡi ra định thử liếm láp một chút, sau đó cô liền mím môi, cảm thấy cũng không có gì kinh khủng, sau đó cô mới thả lỏng tâm trạng, cúi đầu cẩn thận liếm dương vật to lớn của hắn.
Vốn dĩ Kỷ Nhiên đang bị dục hỏa thiêu mất lí trí, nhưng cảm giác thoải mái từ hạ thân mang đến khiến hắn như bị điện giật, hắn thoải mái đến mở to hai mắt, đó là cảm giác khiến toàn thân tê dại đến muốn mạng, sự thoải mái đó dần lan toả ra khắp cả cơ thể, làm cho hắn bắt đầu mê ly, đầu óc trống rỗng.
Thẩm Nịnh lại rất có tinh thần nghiên cứu khoa học nên cô bắt nghiên cứu vị huynh đệ trong tay, cô cau mày mở miệng cho nó tiến vào bên trong, cảm giác cả miệng căng đến khó chịu, đầu lưỡi cũng khó di chuyển, đến lúc nuốt được một nửa, khoang miệng đã đầy ắp, mà cây côn thịt vẫn còn dư bên ngoài không ít, cho nên cô đành lấy tay để an ủi nó.
Cậu bé của hắn bao phủ bởi gân xanh, ở trong miệng cô nhảy lên như một chú cá quẫy đuôi vui sướng.
“Ah —— ưm……!” Tay Kỷ Nhiên lôi kéo tấm ga trải giường, hắn không ngừng thở hổn hển, chịu đựng sự tra tấn ngọt ngào này: “Nhanh lên……cậu làm nhanh lên chút……”
“Thật lắm yêu cầu!” Thẩm Nịnh liếc mắt nhìn hắn một cái rồi phun nó ra, cô lau miệng rồi lấy tay an ủi nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.