[Mạt Thế] Sau Khi Bị Đồng Đội Vứt Bỏ, Ta Thu Tiểu Đệ Là Tang Thi Vương
Chương 2: Song Dị Năng (2)
Dĩ Trăn Như Ngọc
11/05/2024
Nhưng trong truyện có nhắc đến qua lời thoại của nam nữ chính, nói rằng chỉ có tang thi vương mới có thể điều khiển tang thi, vì vậy sau khi nam nữ chính gặp nhau, họ liền lái một chiếc xe tải đi khắp nơi, vừa đi vừa nâng cấp đánh quái để nâng cao bản thân, mục đích chính là tìm ra tang thi vương, giết chết hắn ta để thế giới trở lại bình thường.
Nhưng đây đều là chuyện sau này, khi cô dừng đọc là lúc nhóm nhân vật chính chôn cất nữ phụ, định đi tìm tang thi vương.
Về chuyện bị bỏ rơi, trong sách có viết là nguyên chủ bị đồng đội cố ý bỏ lại nhưng bản thân cô ta không biết, họ ra ngoài đánh quái, phát hiện ra một siêu thị bỏ hoang, bên trong một mảnh hỗn độn, có thể thấy được những người đến trước đó đã đi rất vội vàng, những thứ rơi xuống nằm ngổn ngang trên mặt đất.
Họ tìm một vòng, nguyên chủ phát hiện ra một nhà kho, đội trưởng bảo cô đi xem bên trong còn vật tư không, cô liền đi.
Không ngờ cô thực sự tìm được một số thứ bên trong, chỉ là khi cô ra ngoài thì thấy bóng dáng chiếc xe tải rời đi, cô đuổi theo chạy vài bước, chiếc xe đã biến mất.
Cô tưởng rằng đồng đội quên mình lại quay về siêu thị, chuyển đồ trong kho vào không gian của mình, sau đó chờ đồng đội quay lại đón mình.
Lần chờ đợi này đã chờ được tang thi.
Trong sách giải thích rằng, dị năng hệ mộc của người khác có thể nhanh chóng nâng cao năng lực chiến đấu của thực vật bên cạnh, còn có thể thúc đẩy lương thực trong căn cứ sinh trưởng nhanh chóng, dị năng của nguyên chủ lại rất kỳ lạ, bất kể ăn thuốc tăng dị năng như thế nào, cũng không có cách nào thúc đẩy hạt giống nảy mầm thành thục.
Người khác đều thu hoạch hai vụ lương thực rồi, bên cô mới nhú mầm, nếu có thể sinh trưởng bình thường thì không sao nhưng sau khi nảy mầm rất nhanh sẽ héo úa chết.
Đồng đội cùng đội với cô đã sớm bất mãn, nguyên chủ cũng biết, vì vậy cố gắng nói ít làm nhiều, giảm bớt cảm giác tồn tại của mình.
Trong tình huống bình thường, những người trong đội ra nhiệm vụ, đều không muốn mang theo nguyên chủ, dù sao dị năng vô dụng như của cô chính là cản trở.
Nhưng cô không đi, trong lòng mọi người cũng không thoải mái, dù sao thứ họ kiếm được, còn phải tính cả phần của nguyên chủ, nguyên chủ lại chẳng ra chút sức nào.
Bọn họ cũng đã phản ánh riêng với cấp trên, muốn đổi nguyên chủ đi nhưng dị năng giả trong căn cứ vốn không nhiều, nghĩ đến dù sao cô cũng là dị năng giả, mang theo cô rèn luyện nhiều hơn là được.
Nhưng đây đều là chuyện sau này, khi cô dừng đọc là lúc nhóm nhân vật chính chôn cất nữ phụ, định đi tìm tang thi vương.
Về chuyện bị bỏ rơi, trong sách có viết là nguyên chủ bị đồng đội cố ý bỏ lại nhưng bản thân cô ta không biết, họ ra ngoài đánh quái, phát hiện ra một siêu thị bỏ hoang, bên trong một mảnh hỗn độn, có thể thấy được những người đến trước đó đã đi rất vội vàng, những thứ rơi xuống nằm ngổn ngang trên mặt đất.
Họ tìm một vòng, nguyên chủ phát hiện ra một nhà kho, đội trưởng bảo cô đi xem bên trong còn vật tư không, cô liền đi.
Không ngờ cô thực sự tìm được một số thứ bên trong, chỉ là khi cô ra ngoài thì thấy bóng dáng chiếc xe tải rời đi, cô đuổi theo chạy vài bước, chiếc xe đã biến mất.
Cô tưởng rằng đồng đội quên mình lại quay về siêu thị, chuyển đồ trong kho vào không gian của mình, sau đó chờ đồng đội quay lại đón mình.
Lần chờ đợi này đã chờ được tang thi.
Trong sách giải thích rằng, dị năng hệ mộc của người khác có thể nhanh chóng nâng cao năng lực chiến đấu của thực vật bên cạnh, còn có thể thúc đẩy lương thực trong căn cứ sinh trưởng nhanh chóng, dị năng của nguyên chủ lại rất kỳ lạ, bất kể ăn thuốc tăng dị năng như thế nào, cũng không có cách nào thúc đẩy hạt giống nảy mầm thành thục.
Người khác đều thu hoạch hai vụ lương thực rồi, bên cô mới nhú mầm, nếu có thể sinh trưởng bình thường thì không sao nhưng sau khi nảy mầm rất nhanh sẽ héo úa chết.
Đồng đội cùng đội với cô đã sớm bất mãn, nguyên chủ cũng biết, vì vậy cố gắng nói ít làm nhiều, giảm bớt cảm giác tồn tại của mình.
Trong tình huống bình thường, những người trong đội ra nhiệm vụ, đều không muốn mang theo nguyên chủ, dù sao dị năng vô dụng như của cô chính là cản trở.
Nhưng cô không đi, trong lòng mọi người cũng không thoải mái, dù sao thứ họ kiếm được, còn phải tính cả phần của nguyên chủ, nguyên chủ lại chẳng ra chút sức nào.
Bọn họ cũng đã phản ánh riêng với cấp trên, muốn đổi nguyên chủ đi nhưng dị năng giả trong căn cứ vốn không nhiều, nghĩ đến dù sao cô cũng là dị năng giả, mang theo cô rèn luyện nhiều hơn là được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.