[Mạt Thế] Tại Hải Đảo Xây Dựng Cơ Sở Hạ Tầng
Chương 2
Đâu Bất Điệu Đích Bình Quả
02/09/2023
Hạ Đào thu về ánh mắt, thẫn thờ nhìn mặt biển sóng vỗ lăn tăn, cô hoa mắt sao? Trên mặt biển dường như có thứ gì luôn phát sáng.
Cá lồng đèn?
Không giống lắm.
Có lẽ là thứ lắp ánh đèn trước lúc tận thế bị nhấn chìm chăng?
Hạ Đào nổi hứng đi xuống biển, bơi về phía nơi phát ra ánh sáng.
Sau tận thế cũng có nhiều động vật trong biển biến dị, sức tấn công rất mạnh, nhưng nơi này là căn cứ, dưới nước có lắp máy móc quấy nhiễu chúng nó, nên con người xuống nước cũng không sao.
Hạ Đào bơi giỏi, chốc lát đã tới gần nơi phát sáng. Cô cầm lấy nó kéo lại gần nhìn thì hơi bất ngờ, bởi vì đây là một chiếc nhẫn, trông giống nhẫn bạc, nhưng nó có thể nổi trên biển thì hơi kỳ lạ.
Hạ Đào cảm thấy chiếc nhẫn khá đẹp, thế là đeo vào tay, khi cô bơi vào trong, lên bờ thì phát hiện nó không phát sáng nữa.
Sự kiện linh dị?
“Chào người có duyên! Kiểm tra ra mức độ xứng đôi giữa ngươi và hệ thống cao cỡ 99%, xin hỏi ngươi có đồng ý kết nối với hệ thống không?”
Ai đang nói chuyện?!
Hạ Đào hiếm có bị dọa sợ, quay đầu nhìn bốn phía, nhưng xung quanh trống trải.
“Người có duyên thân mến, xin đừng tìm, ta vẫn còn ở trong nhẫn, ngươi có thể dùng ý niệm giao lưu với ta. Nếu ngươi không muốn kết nối với ta thì có thể lại vứt ta xuống biển!”
Trong nhẫn!
Hạ Đào hoảng sợ suýt rút nhẫn ra, nhưng tiềm thức khiến cô siết chặt nắm tay, đáy lòng mơ hồ có loại cảm giác không thể đánh mất thứ này.
“Kết nối với ngươi có chỗ tốt gì?"
"Chỗ tốt hả? Ngươi có thể sử dụng tiền bạc trong siêu thị Bính Tịch Tịch để mua đồ.”
Hạ Đào bỗng chốc hít thở dồn dập, lại hỏi: “Có đồ ăn không?”
“Trong siêu thị Bính Tịch Tịch cái gì đều có, chỉ cần ngươi có đủ tiền, chỉ có ngươi không ngờ tới chứ hệ thống không thiếu thứ gì!”
Chao ơi, láo quá ta.
“Ta cần trả giá cái gì?"
"Trả giá? Trả bằng tiền chứ gì, ta đây là hệ thống mua sắm đứng đắn nhé.”
“Người có duyên, có đồng ý kết nối với hệ thống không?”
“Thì cũng muốn, nhưng ta không có tiền."
Hạ Đào buồn rầu mím môi, cơ hội tốt ở ngay trước mắt, nhưng cô không có thứ gì đáng giá.
“Không sao, sau khi kết nối rồi ngươi có thể nghĩ biện pháp kiếm tiền. Hệ thống bán ra thương phẩm của mỗi vị diện, cũng sẽ bán đồ vật của vị diện này. Chỉ cần có giá trị là có thể bán."
“Vậy thì ta đồng ý!”
Hạ Đào trả lời dứt khoát, cô không muốn tiếp tục sống những ngày thiếu nước thiếu thức ăn nữa, chuỗi ngày khốn khổ không thấy được tương lai, mỗi ngày đau dạ dày chỉ muốn nhảy xuống biển tự sát.
"Đúng rồi, hệ thống này, ngươi nói mỗi vị diện là có ý gì?"
“Về vị diện thì ngươi có thể hiểu nó như là mỗi thế giới trong vũ trụ. Ngôi sao Xanh chỉ là một hành tinh nhỏ xíu trong hệ ngân hà, ngoài ngôi sao Xanh còn có nhiều hành tinh khác đều tồn tại vật thể sự sống tức là vị diện khác. Người có duyên, ngươi chưa đọc truyện bao giờ à?”
Hạ Đào lắc đầu.
Năm nay cô hai mươi bốn tuổi, trước khi tận thế đến mới được mười bốn tuổi. Cô chạy trốn khỏi viện phúc lợi, từ nhỏ đến lớn chưa từng chạm tay vào điện thoại di động, chỉ từng nghe bạn học nói về tiểu thuyết.
"Được rồi, không rõ cũng không sao, chờ kết nối với hệ thống rồi ngươi liền hiểu."
Hệ thống nói xong đột nhiên chuyển từ giọng con nít sang giọng máy móc.
“Chúc mừng người có duyên thứ 100000 thành công kết nối với hệ thống, bây giờ tặng một phần quà cho người mới, đặc biệt trợ giúp kí chủ kích hoạt dị năng."
Hạ Đào cảm giác đầu nóng lên, khi phản ứng lại thì đã cảm giác được thân thể khác lạ. Cô kích hoạt dị năng hệ không gian!
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Cá lồng đèn?
Không giống lắm.
Có lẽ là thứ lắp ánh đèn trước lúc tận thế bị nhấn chìm chăng?
Hạ Đào nổi hứng đi xuống biển, bơi về phía nơi phát ra ánh sáng.
Sau tận thế cũng có nhiều động vật trong biển biến dị, sức tấn công rất mạnh, nhưng nơi này là căn cứ, dưới nước có lắp máy móc quấy nhiễu chúng nó, nên con người xuống nước cũng không sao.
Hạ Đào bơi giỏi, chốc lát đã tới gần nơi phát sáng. Cô cầm lấy nó kéo lại gần nhìn thì hơi bất ngờ, bởi vì đây là một chiếc nhẫn, trông giống nhẫn bạc, nhưng nó có thể nổi trên biển thì hơi kỳ lạ.
Hạ Đào cảm thấy chiếc nhẫn khá đẹp, thế là đeo vào tay, khi cô bơi vào trong, lên bờ thì phát hiện nó không phát sáng nữa.
Sự kiện linh dị?
“Chào người có duyên! Kiểm tra ra mức độ xứng đôi giữa ngươi và hệ thống cao cỡ 99%, xin hỏi ngươi có đồng ý kết nối với hệ thống không?”
Ai đang nói chuyện?!
Hạ Đào hiếm có bị dọa sợ, quay đầu nhìn bốn phía, nhưng xung quanh trống trải.
“Người có duyên thân mến, xin đừng tìm, ta vẫn còn ở trong nhẫn, ngươi có thể dùng ý niệm giao lưu với ta. Nếu ngươi không muốn kết nối với ta thì có thể lại vứt ta xuống biển!”
Trong nhẫn!
Hạ Đào hoảng sợ suýt rút nhẫn ra, nhưng tiềm thức khiến cô siết chặt nắm tay, đáy lòng mơ hồ có loại cảm giác không thể đánh mất thứ này.
“Kết nối với ngươi có chỗ tốt gì?"
"Chỗ tốt hả? Ngươi có thể sử dụng tiền bạc trong siêu thị Bính Tịch Tịch để mua đồ.”
Hạ Đào bỗng chốc hít thở dồn dập, lại hỏi: “Có đồ ăn không?”
“Trong siêu thị Bính Tịch Tịch cái gì đều có, chỉ cần ngươi có đủ tiền, chỉ có ngươi không ngờ tới chứ hệ thống không thiếu thứ gì!”
Chao ơi, láo quá ta.
“Ta cần trả giá cái gì?"
"Trả giá? Trả bằng tiền chứ gì, ta đây là hệ thống mua sắm đứng đắn nhé.”
“Người có duyên, có đồng ý kết nối với hệ thống không?”
“Thì cũng muốn, nhưng ta không có tiền."
Hạ Đào buồn rầu mím môi, cơ hội tốt ở ngay trước mắt, nhưng cô không có thứ gì đáng giá.
“Không sao, sau khi kết nối rồi ngươi có thể nghĩ biện pháp kiếm tiền. Hệ thống bán ra thương phẩm của mỗi vị diện, cũng sẽ bán đồ vật của vị diện này. Chỉ cần có giá trị là có thể bán."
“Vậy thì ta đồng ý!”
Hạ Đào trả lời dứt khoát, cô không muốn tiếp tục sống những ngày thiếu nước thiếu thức ăn nữa, chuỗi ngày khốn khổ không thấy được tương lai, mỗi ngày đau dạ dày chỉ muốn nhảy xuống biển tự sát.
"Đúng rồi, hệ thống này, ngươi nói mỗi vị diện là có ý gì?"
“Về vị diện thì ngươi có thể hiểu nó như là mỗi thế giới trong vũ trụ. Ngôi sao Xanh chỉ là một hành tinh nhỏ xíu trong hệ ngân hà, ngoài ngôi sao Xanh còn có nhiều hành tinh khác đều tồn tại vật thể sự sống tức là vị diện khác. Người có duyên, ngươi chưa đọc truyện bao giờ à?”
Hạ Đào lắc đầu.
Năm nay cô hai mươi bốn tuổi, trước khi tận thế đến mới được mười bốn tuổi. Cô chạy trốn khỏi viện phúc lợi, từ nhỏ đến lớn chưa từng chạm tay vào điện thoại di động, chỉ từng nghe bạn học nói về tiểu thuyết.
"Được rồi, không rõ cũng không sao, chờ kết nối với hệ thống rồi ngươi liền hiểu."
Hệ thống nói xong đột nhiên chuyển từ giọng con nít sang giọng máy móc.
“Chúc mừng người có duyên thứ 100000 thành công kết nối với hệ thống, bây giờ tặng một phần quà cho người mới, đặc biệt trợ giúp kí chủ kích hoạt dị năng."
Hạ Đào cảm giác đầu nóng lên, khi phản ứng lại thì đã cảm giác được thân thể khác lạ. Cô kích hoạt dị năng hệ không gian!
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.