Chương 106
Cổ Hi
27/12/2022
“Giết! Giết bọn chúng!”
Ánh mắt thiếu niên toát lên vẻ sợ hãi. Cậu ta không ngờ một nam một nữ này lại đáng sợ như vậy, chỉ mới ngắn ngủi chưa tới một phút, vậy mà họ đã có thể thích nghi với năng lực của cậu ta, nếu cứ tiếp tục kéo dài thêm, một khi họ hoàn toàn thích ứng với hiệu quả năng lực của cậu ta thì tác dụng của nó sẽ cực kỳ bé nhỏ.
Năng lực “Đảo ngược” có tác dụng đúng như tên gọi của nó, nó có thể đảo ngược tất cả mọi thứ trong một phạm vi nhất định xung quanh năng lực giả, bao gồm sức mạnh người khác đánh tới, thậm chí là các bộ phận trong người, chẳng hạn như dây thần kinh ở cánh tay sẽ bị đảo ngược xuống chân, ở chân thì đảo ngược lên tay, cảm giác phương hướng cũng sẽ bị đảo ngược, nhìn bên trái lại ra bên phải! Người bình thường bỗng nhiên bị “Đảo ngược” sẽ lập tức mất thăng bằng, không thể đứng thẳng, ngay cả việc sử dụng sức mạnh cũng không thể làm được.
Chẳng hạn như chớp mắt, não phát đi tín hiệu mở mắt nhưng thân thể lại nhắm mắt lại, chỉ khi não phát tín hiệu nhắm mắt thì mắt mới mở ra.
Trong tương lai, năng lực này có hiệu quả cực kỳ đáng sợ khi chiến đấu tập thể, khi bị dính chiêu này bất ngờ, không kịp chuẩn bị thì ngay cả người như Lâm Siêu cũng sẽ bị mất thăng bằng trong giây lát, đây chính là một sơ hở trí mạng.
Phạm Hương Ngữ có thể nhanh chóng thích nghi chủ yếu là do cô ta là xác thối. Cấu tạo cơ thể của xác thối hơi khác con người, hơn nữa hệ thống xử lý của não bộ cũng gấp người bình thường vài lần, thậm chí là chục lần, vấn đề người khác mất mười phút mới nghĩ xong thì cô ta chỉ cần một phút là đủ. Cho nên cô ta mới là người có tốc độ thích nghi nhanh nhất, là người đầu tiên đứng dậy.
Lâm Siêu có thể nhanh chóng kiểm soát cơ thể không phải do năng lực của anh mà hoàn toàn là do anh kiểm soát bản thân một cách tuyệt đối!
Điều kiện cơ bản nhất để thương pháp đạt tới cấp A, tới cảnh giới người và thương hợp làm một chính là kiểm soát bản thân tuyệt đối! Mọi cơ bắp, mọi mạch máu, mọi dây thần kinh trên cơ thể, anh đều có thể kiểm soát được, khiến toàn bộ các lực lượng riêng rẽ trong cơ thể biến thành một chỉnh thể thống nhất, kết thành một sợi dây thừng!
Dưới sự kiểm soát tuyệt đối, tín hiệu truyền tải trong cơ thể đạt tới cấp độ đồng bộ, nhanh hơn hẳn người khác, bất kể là mất thăng bằng hay đột nhiên rơi vào các điều kiện hoàn cảnh khác nhau, anh đều có thể kịp thời phản ứng. Cho nên ảnh hưởng năng lực “Đảo ngược” gây ra cho anh gần như bằng không.
Lâm Siêu thấy Lâm Thi Vũ nằm trườn bò dưới đất, tia sét màu tím lấp lóe phóng ra từ cơ thể chị phá hủy trường lực đảo ngược, hơn nữa còn tạo nên một lồng từ trường cách ly, ngăn cản năng lực của thiếu niên tác động tới chị. Sau khi không còn bị chịu ảnh hưởng bởi năng lực kia, chị lập tức đứng dậy, phủi tuyết bám trên váy, tránh để chúng tan ra làm ướt váy.
Vù! Vù!
Mười bốn người đứng sau lưng thiếu niên nhanh chóng lao tới, sắc mặt người nào người nấy đều nghiêm túc, bình tĩnh. Với tư cách là thành viên của đội săn giết dưới quyền gã trung niên, bọn họ biết rất rõ năng lực của con trai đội trưởng đáng sợ như thế nào, ngay cả thủ lĩnh của bọn họ cũng phải mất tới ba phút đồng hồ mới có thể miễn cưỡng học được cách đứng thẳng nhưng vẫn không thể kiểm soát các giác quan khác một cách tự nhiên, chẳng hạn như mở mắt, đi lại, nắm tay chẳng hạn.
Thủ lĩnh của bọn họ tốn tổng cộng khoảng chừng mười phút mới có thể thích nghi hoàn toàn. Trong mười phút này, thủ lĩnh hoàn toàn không hề có sức chiến đấu. Có thể nói, sau khi người bình thường rơi vào phạm vi “trường lực đảo ngược”, trong vòng mười phút, về cơ bản họ ở trong trạng thái mặc cho người chém giết. Chỉ có một số năng lực đặc biệt mới có thể khắc chế năng lực này, chẳng hạn như năng lực đáng sợ của thủ lĩnh bọn họ.1
Vù!
Mười bốn người xông về phía Lâm Siêu, Phạm Hương Ngữ và Lâm Thi Vũ, định giết họ trước khi họ có thể hoàn toàn thích nghi.
Phạm Hương Ngữ lùi lại hai bước. Hiện tại cô ta vẫn chưa tiến hóa lần hai, năng lực cận chiến không đủ mạnh, hơn nữa, bản thân cô ta cũng không thích đánh cận chiến, hành vi dã man như vậy không hợp với hình tượng thục nữ của cô ta.
Lâm Siêu ngước mắt nhìn mười mấy người, chậm rãi bước một bước, giẫm tuyết lún xuống!
Ù!
Anh chỉ ngón tay một cái, một tia sáng trong suốt bắn ra từ đầu ngón tay!
Gã trung niên cầm đầu mọi người xông tới ánh lên vẻ ngạc nhiên qua đôi mắt, hắn ta chưa kịp làm gì thì chùm tia gamma có khả năng xuyên thấu cực mạnh đã bắn xuyên qua trán hắn ta, để lại một chấm máu nhỏ bằng lỗ kim.
Gã trung niên sững sờ ngã vật xuống, cơ thể lao về phía trước theo quán tính, đầu cắm xuống đất lộn nhào.
Lâm Siêu đã biết năng lực “Đảo ngược” này chỉ có thể đảo ngược về mặt vật lý, chẳng hạn như sức mạnh cơ thể hay chiều viên đạn đều sẽ bị dội ngược lại nhưng các hạt dạng nguyên tử thì lại không bị đảo ngược, chẳng hạn như sét hay lửa chẳng hạn.
Mười ba người còn lại kinh hãi ra mặt. Bọn chúng không ngờ người thanh niên này lại đáng sợ tới như vậy, chỉ cần dùng ngón tay chỉ một cái mà “anh Thiết” – người có thực lực mạnh nhất trong đám bọn họ - đã bị giết chết, do tốc độ của tia Gamma nhanh ngang tốc độ ánh sáng, mắt bọn họ không kịp nhìn thấy nên bọn họ cảm thấy cái chết của “anh Thiết” cực kỳ lạ lùng!
Lâm Siêu chuyển ngón tay chỉ về phía một người khác.
Vù!
Tia gamma lập tức bắn thủng đầu đối phương, do có tốc độ cao, khi bắn xuyên qua đầu, tia gamma đã đốt cháy trung khu thần kinh và một lượng lớn mô mềm.
Người thanh niên này ngã vật xuống, mặt vẫn còn chưa hết kinh ngạc.
Mười hai người còn lại bất giác dừng lại, hoảng hốt ra mặt.
“Sao lại vậy, năng lực gì thế này?”
“Chẳng lẽ là năng lực “Chỉ chết”? Chỉ vào ai người đó chết?”
“Không thể có năng lực như vậy được, nếu không chẳng hóa là vô địch rồi hay sao?”
“Năng lực có rất nhiều kiểu khác nhau, sao biết không có năng lực như thế chứ, giống như năng lực của thủ lĩnh ấy, há chẳng phải là cũng gần như vô địch rồi sao!”
Mười hai người nhìn nhau, không biết nên làm thế nào, năng lực của thanh niên này thật khó hiểu.
Ánh mắt của Lâm Siêu lạnh lùng, không hề có chút tình cảm nào, anh chỉ tay vào người thứ ba, đây là một phụ nữ khoảng 26, 27 tuổi, tay trái chỉ có ba ngón tay, không biết ngón cái và ngón út bị thứ gì cắn đứt, cô ta thấy Lâm Siêu chỉ tay về phía mình, mặt lập tức tái đi.
Lâm Siêu đang định sử dụng tia Gamma thì bỗng thấy đầu ong lên như thể bị thứ gì đó nện trúng sau đầu, ý thức ù đi, mười hai người trong tầm mắt trở nên lộn xộn.
“Động thủ!”
Mười hai người thấy Lâm Siêu như vậy, lập tức mừng thầm.
Người phụ nữ bị Lâm Siêu chỉ tay vào thở phào nhẹ nhõm, không kịp lau mồ hôi lạnh chảy trên mặt, tiếp tục thi triển năng lực của mình: Chấn động tinh thần!
Ù! Ù!
Trong đầu Lâm Siêu như thể có một chiếng chuông lớn và một cây búa to điên cuồng gõ vào não, cơn đau tê dại lan ra trong đầu.
Năng lực của người phụ nữ này là cấp hai!
Lâm Siêu ôm đầu, gắng gượng ngẩng đầu lên nhìn, tầm mắt đỏ hồng, mắt anh vằn vện tia máu, trước mặt là bảy chiếc rìu cứu hỏa, trong số bọn họ, có một người trung niên rút từ túi đeo hông ở đằng sau lưng ra một khẩu súng, chỉ về phía anh, nòng súng đen ngòm ánh lên vẻ lạnh lùng…
Sự đau đớn dữ dội ăn mòn đầu óc.
Tầm mắt nhòe đi.
“A!”
Súng lục vẫn là một mối uy hiếp lớn với thể chất hiện tại của Lâm Siêu. Trong cơn đau khủng khiếp, ánh mắt Lâm Siêu lóe lên ham muốn giết chóc dữ dội, anh không hề tiết chế chút nào, gầm nhẹ, bộc phát nguồn năng lượng trong tế bào của cơ thể!
Ù ù ù!
Tia gamma bỗng nhiên hình thành, lập tức bắn đi!
Những tia gamma không thể nhìn thấy bằng mắt thường tựa như muôn vàn sợi tơ bắn về phía đằng trước Lâm Siêu, trúng vào mười một người đang xông tới, cơ thể đang xông lên bỗng khựng lại, cơ thể bọn họ phun máu tung tóe!
Ánh mắt thiếu niên toát lên vẻ sợ hãi. Cậu ta không ngờ một nam một nữ này lại đáng sợ như vậy, chỉ mới ngắn ngủi chưa tới một phút, vậy mà họ đã có thể thích nghi với năng lực của cậu ta, nếu cứ tiếp tục kéo dài thêm, một khi họ hoàn toàn thích ứng với hiệu quả năng lực của cậu ta thì tác dụng của nó sẽ cực kỳ bé nhỏ.
Năng lực “Đảo ngược” có tác dụng đúng như tên gọi của nó, nó có thể đảo ngược tất cả mọi thứ trong một phạm vi nhất định xung quanh năng lực giả, bao gồm sức mạnh người khác đánh tới, thậm chí là các bộ phận trong người, chẳng hạn như dây thần kinh ở cánh tay sẽ bị đảo ngược xuống chân, ở chân thì đảo ngược lên tay, cảm giác phương hướng cũng sẽ bị đảo ngược, nhìn bên trái lại ra bên phải! Người bình thường bỗng nhiên bị “Đảo ngược” sẽ lập tức mất thăng bằng, không thể đứng thẳng, ngay cả việc sử dụng sức mạnh cũng không thể làm được.
Chẳng hạn như chớp mắt, não phát đi tín hiệu mở mắt nhưng thân thể lại nhắm mắt lại, chỉ khi não phát tín hiệu nhắm mắt thì mắt mới mở ra.
Trong tương lai, năng lực này có hiệu quả cực kỳ đáng sợ khi chiến đấu tập thể, khi bị dính chiêu này bất ngờ, không kịp chuẩn bị thì ngay cả người như Lâm Siêu cũng sẽ bị mất thăng bằng trong giây lát, đây chính là một sơ hở trí mạng.
Phạm Hương Ngữ có thể nhanh chóng thích nghi chủ yếu là do cô ta là xác thối. Cấu tạo cơ thể của xác thối hơi khác con người, hơn nữa hệ thống xử lý của não bộ cũng gấp người bình thường vài lần, thậm chí là chục lần, vấn đề người khác mất mười phút mới nghĩ xong thì cô ta chỉ cần một phút là đủ. Cho nên cô ta mới là người có tốc độ thích nghi nhanh nhất, là người đầu tiên đứng dậy.
Lâm Siêu có thể nhanh chóng kiểm soát cơ thể không phải do năng lực của anh mà hoàn toàn là do anh kiểm soát bản thân một cách tuyệt đối!
Điều kiện cơ bản nhất để thương pháp đạt tới cấp A, tới cảnh giới người và thương hợp làm một chính là kiểm soát bản thân tuyệt đối! Mọi cơ bắp, mọi mạch máu, mọi dây thần kinh trên cơ thể, anh đều có thể kiểm soát được, khiến toàn bộ các lực lượng riêng rẽ trong cơ thể biến thành một chỉnh thể thống nhất, kết thành một sợi dây thừng!
Dưới sự kiểm soát tuyệt đối, tín hiệu truyền tải trong cơ thể đạt tới cấp độ đồng bộ, nhanh hơn hẳn người khác, bất kể là mất thăng bằng hay đột nhiên rơi vào các điều kiện hoàn cảnh khác nhau, anh đều có thể kịp thời phản ứng. Cho nên ảnh hưởng năng lực “Đảo ngược” gây ra cho anh gần như bằng không.
Lâm Siêu thấy Lâm Thi Vũ nằm trườn bò dưới đất, tia sét màu tím lấp lóe phóng ra từ cơ thể chị phá hủy trường lực đảo ngược, hơn nữa còn tạo nên một lồng từ trường cách ly, ngăn cản năng lực của thiếu niên tác động tới chị. Sau khi không còn bị chịu ảnh hưởng bởi năng lực kia, chị lập tức đứng dậy, phủi tuyết bám trên váy, tránh để chúng tan ra làm ướt váy.
Vù! Vù!
Mười bốn người đứng sau lưng thiếu niên nhanh chóng lao tới, sắc mặt người nào người nấy đều nghiêm túc, bình tĩnh. Với tư cách là thành viên của đội săn giết dưới quyền gã trung niên, bọn họ biết rất rõ năng lực của con trai đội trưởng đáng sợ như thế nào, ngay cả thủ lĩnh của bọn họ cũng phải mất tới ba phút đồng hồ mới có thể miễn cưỡng học được cách đứng thẳng nhưng vẫn không thể kiểm soát các giác quan khác một cách tự nhiên, chẳng hạn như mở mắt, đi lại, nắm tay chẳng hạn.
Thủ lĩnh của bọn họ tốn tổng cộng khoảng chừng mười phút mới có thể thích nghi hoàn toàn. Trong mười phút này, thủ lĩnh hoàn toàn không hề có sức chiến đấu. Có thể nói, sau khi người bình thường rơi vào phạm vi “trường lực đảo ngược”, trong vòng mười phút, về cơ bản họ ở trong trạng thái mặc cho người chém giết. Chỉ có một số năng lực đặc biệt mới có thể khắc chế năng lực này, chẳng hạn như năng lực đáng sợ của thủ lĩnh bọn họ.1
Vù!
Mười bốn người xông về phía Lâm Siêu, Phạm Hương Ngữ và Lâm Thi Vũ, định giết họ trước khi họ có thể hoàn toàn thích nghi.
Phạm Hương Ngữ lùi lại hai bước. Hiện tại cô ta vẫn chưa tiến hóa lần hai, năng lực cận chiến không đủ mạnh, hơn nữa, bản thân cô ta cũng không thích đánh cận chiến, hành vi dã man như vậy không hợp với hình tượng thục nữ của cô ta.
Lâm Siêu ngước mắt nhìn mười mấy người, chậm rãi bước một bước, giẫm tuyết lún xuống!
Ù!
Anh chỉ ngón tay một cái, một tia sáng trong suốt bắn ra từ đầu ngón tay!
Gã trung niên cầm đầu mọi người xông tới ánh lên vẻ ngạc nhiên qua đôi mắt, hắn ta chưa kịp làm gì thì chùm tia gamma có khả năng xuyên thấu cực mạnh đã bắn xuyên qua trán hắn ta, để lại một chấm máu nhỏ bằng lỗ kim.
Gã trung niên sững sờ ngã vật xuống, cơ thể lao về phía trước theo quán tính, đầu cắm xuống đất lộn nhào.
Lâm Siêu đã biết năng lực “Đảo ngược” này chỉ có thể đảo ngược về mặt vật lý, chẳng hạn như sức mạnh cơ thể hay chiều viên đạn đều sẽ bị dội ngược lại nhưng các hạt dạng nguyên tử thì lại không bị đảo ngược, chẳng hạn như sét hay lửa chẳng hạn.
Mười ba người còn lại kinh hãi ra mặt. Bọn chúng không ngờ người thanh niên này lại đáng sợ tới như vậy, chỉ cần dùng ngón tay chỉ một cái mà “anh Thiết” – người có thực lực mạnh nhất trong đám bọn họ - đã bị giết chết, do tốc độ của tia Gamma nhanh ngang tốc độ ánh sáng, mắt bọn họ không kịp nhìn thấy nên bọn họ cảm thấy cái chết của “anh Thiết” cực kỳ lạ lùng!
Lâm Siêu chuyển ngón tay chỉ về phía một người khác.
Vù!
Tia gamma lập tức bắn thủng đầu đối phương, do có tốc độ cao, khi bắn xuyên qua đầu, tia gamma đã đốt cháy trung khu thần kinh và một lượng lớn mô mềm.
Người thanh niên này ngã vật xuống, mặt vẫn còn chưa hết kinh ngạc.
Mười hai người còn lại bất giác dừng lại, hoảng hốt ra mặt.
“Sao lại vậy, năng lực gì thế này?”
“Chẳng lẽ là năng lực “Chỉ chết”? Chỉ vào ai người đó chết?”
“Không thể có năng lực như vậy được, nếu không chẳng hóa là vô địch rồi hay sao?”
“Năng lực có rất nhiều kiểu khác nhau, sao biết không có năng lực như thế chứ, giống như năng lực của thủ lĩnh ấy, há chẳng phải là cũng gần như vô địch rồi sao!”
Mười hai người nhìn nhau, không biết nên làm thế nào, năng lực của thanh niên này thật khó hiểu.
Ánh mắt của Lâm Siêu lạnh lùng, không hề có chút tình cảm nào, anh chỉ tay vào người thứ ba, đây là một phụ nữ khoảng 26, 27 tuổi, tay trái chỉ có ba ngón tay, không biết ngón cái và ngón út bị thứ gì cắn đứt, cô ta thấy Lâm Siêu chỉ tay về phía mình, mặt lập tức tái đi.
Lâm Siêu đang định sử dụng tia Gamma thì bỗng thấy đầu ong lên như thể bị thứ gì đó nện trúng sau đầu, ý thức ù đi, mười hai người trong tầm mắt trở nên lộn xộn.
“Động thủ!”
Mười hai người thấy Lâm Siêu như vậy, lập tức mừng thầm.
Người phụ nữ bị Lâm Siêu chỉ tay vào thở phào nhẹ nhõm, không kịp lau mồ hôi lạnh chảy trên mặt, tiếp tục thi triển năng lực của mình: Chấn động tinh thần!
Ù! Ù!
Trong đầu Lâm Siêu như thể có một chiếng chuông lớn và một cây búa to điên cuồng gõ vào não, cơn đau tê dại lan ra trong đầu.
Năng lực của người phụ nữ này là cấp hai!
Lâm Siêu ôm đầu, gắng gượng ngẩng đầu lên nhìn, tầm mắt đỏ hồng, mắt anh vằn vện tia máu, trước mặt là bảy chiếc rìu cứu hỏa, trong số bọn họ, có một người trung niên rút từ túi đeo hông ở đằng sau lưng ra một khẩu súng, chỉ về phía anh, nòng súng đen ngòm ánh lên vẻ lạnh lùng…
Sự đau đớn dữ dội ăn mòn đầu óc.
Tầm mắt nhòe đi.
“A!”
Súng lục vẫn là một mối uy hiếp lớn với thể chất hiện tại của Lâm Siêu. Trong cơn đau khủng khiếp, ánh mắt Lâm Siêu lóe lên ham muốn giết chóc dữ dội, anh không hề tiết chế chút nào, gầm nhẹ, bộc phát nguồn năng lượng trong tế bào của cơ thể!
Ù ù ù!
Tia gamma bỗng nhiên hình thành, lập tức bắn đi!
Những tia gamma không thể nhìn thấy bằng mắt thường tựa như muôn vàn sợi tơ bắn về phía đằng trước Lâm Siêu, trúng vào mười một người đang xông tới, cơ thể đang xông lên bỗng khựng lại, cơ thể bọn họ phun máu tung tóe!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.