Mạt Thế Thiên Tai: Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt
Chương 43: Nhiệt Độ Cao, Dấu Hiệu Mạt Thế!
Tấu Bát Trường Cảnh Lộc
26/07/2024
Tiêu Minh Nguyệt đặt tấm pin bên trên kho hàng, tất cả ổ cắm điện cũng sắp xếp gọn gàng, sợ Phú Quý cắn phải dây điện, biến thành hổ điện.
Sân biệt thự nhà họ Tiêu cũng được sửa chữa một lần nữa, hai bên làm thành đất trồng rau, ở giữa chừa lại một lối đi lát đá.
Cha Tiêu từ nhỏ đã lớn lên ở nông thôn, trồng rau nuôi gà không phải nói chơi, ông không đánh boxing, thì chính là bận bịu trong mảnh đất trồng rau.
Đất dùng để trồng rau là cha Tiêu lấy xuống từ trên núi, Tiêu Minh Nguyệt chơi chiêu trộm long tráo phượng, đổi đất cha Tiêu vất vả vác về thành đất trong không gian.
Không chỉ đổi đất, cô còn trộm năm con gà con của gà mái, nói là mua trên đường, thả ở góc sân để nuôi.
Mỗi ngày bận rộn cuốc đất cho gà ăn, tâm trạng cha Tiêu tốt lên không ít.
Mẹ Tiêu còn thường xuyên trêu chọc hai cha con, biệt thự đang đẹp bị bọn họ biến thành nông trại vui vẻ, vừa trồng rau vừa nuôi gà.
Thế nhưng mới đầu tháng bảy, vừa mới vào đầu hè, thời tiết lại càng ngày càng nóng hơn, đi một vòng bên ngoài, trở về người toàn mồ hôi.
"Thời tiết quỷ quái này, còn chưa tới giữa hè, nóng muốn chết người, vốn muốn đi mua cá thu làm sủi cảo cá thu, nửa đường nóng quá lại phải quay về."
Mẹ Tiêu ngồi ở trên sofa oán giận, điều hòa trong phòng thổi gió lạnh vù vù.
Bà vốn định đi siêu thị Mỹ Mãn mua hai cân cá thu, mới ra cửa đã bị một cơn sóng nhiệt đánh úp, lập tức bỏ luôn ý định đi siêu thị trong đầu.
Trên tin tức đã ở cảnh báo gần đây trời nắng nóng bất thường, khuyên mọi người hạn chế đi ra khỏi nhà, cẩn thận bị cảm nắng.
Lúc này có một tin tức khiến cho Tiêu Minh Nguyệt chú ý:
"Nước nào đó tiếp tục xả nước thải xạ hạt nhân ra vùng biển quốc tế, chỉ sợ gây ra tai nạn không thể lường trước cho toàn cầu, gây nguy hiểm cho toàn bộ loài người…"
"Thông báo thêm một tin tức, trong dải ngân hà có một hệ hành tinh đột nhiên nổ mạnh, năng lượng vụ nổ tản ra bốn phía, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến hệ mặt trời…"
Bởi vì nước nào đó cố tình xả nước thải nhiễm phóng xạ vào trong nước biển, cộng thêm ảnh hưởng của việc hệ hành tinh phát nổ, Trái Đất gặp thế gọng kìm, nạn trong nạn ngoài mang đến ảnh hưởng có tính hủy diệt, mạt thế sắp bắt đầu...
Mẹ Tiêu còn đang than thở với cha Tiêu thời tiết quá nóng.
Tiêu Minh Nguyệt nhìn về phía không gian đang nóng bừng bừng bên ngoài, còn chưa đâu vào đâu, bây giờ mới bắt đầu nóng lên, bão cát còn chưa đến, còn sớm.
"Trong nhà có cá thu, con đi lấy."
Tiêu Minh Nguyệt chạy đến tầng hầm ngầm, không bao lâu đã trở lại, trong tay mang theo một túi cá thu lớn.
"Trong nhà còn cá thu, sao mẹ lại không biết?" Mẹ Tiêu tiếp nhận gói cá, vẻ mặt nghi hoặc.
Tiêu Minh Nguyệt cười thần bí, dẫn theo cha Tiêu mẹ Tiêu đi tầng hầm ngầm, vào trong tầng hầm ngầm, cha Tiêu mẹ Tiêu ngạc nhiên không khép miệng được.
"Trời ạ, sao có nhiều thịt thế? Còn có thật nhiều lương thực, đây là ngân nhĩ sao? Mua nhiều bình nước khử trùng như vậy làm gì…" Mẹ Tiêu dạo qua một vòng tầng hầm ngầm, liên tục kêu lên kinh ngạc.
Tiêu Minh Nguyệt cười mà không nói, nơi này chỉ là một góc của tảng băng chìm, phần lớn vật tư đều ở trong không gian.
Cô lại mua năm cái tủ lạnh chứa đồ ăn, còn có năm cái tủ đông, đặt ở trong không gian, bên trong đầy vật tư, bây giờ trong không gian đã có điện, tủ lạnh đã sắp xếp xong.
"Gần đây con thường xuyên đến tầng hầm ngầm, chính là làm việc này?" cha Tiêu hỏi.
Tiêu Minh Nguyệt gật đầu: "Đúng vậy, tầng hầm ngầm chính là kho lương thực của chúng ta, như vậy sẽ không cần chạy đến siêu thị nhiều nữa. Tủ chứa đồ là đội sửa chữa tặng, mấy cái tủ lạnh to này là con mua lại đồ cũ, lúc ấy hai người đang bận lo chuyện của ông nội, cho nên con không bàn bạc với hai người."
Sân biệt thự nhà họ Tiêu cũng được sửa chữa một lần nữa, hai bên làm thành đất trồng rau, ở giữa chừa lại một lối đi lát đá.
Cha Tiêu từ nhỏ đã lớn lên ở nông thôn, trồng rau nuôi gà không phải nói chơi, ông không đánh boxing, thì chính là bận bịu trong mảnh đất trồng rau.
Đất dùng để trồng rau là cha Tiêu lấy xuống từ trên núi, Tiêu Minh Nguyệt chơi chiêu trộm long tráo phượng, đổi đất cha Tiêu vất vả vác về thành đất trong không gian.
Không chỉ đổi đất, cô còn trộm năm con gà con của gà mái, nói là mua trên đường, thả ở góc sân để nuôi.
Mỗi ngày bận rộn cuốc đất cho gà ăn, tâm trạng cha Tiêu tốt lên không ít.
Mẹ Tiêu còn thường xuyên trêu chọc hai cha con, biệt thự đang đẹp bị bọn họ biến thành nông trại vui vẻ, vừa trồng rau vừa nuôi gà.
Thế nhưng mới đầu tháng bảy, vừa mới vào đầu hè, thời tiết lại càng ngày càng nóng hơn, đi một vòng bên ngoài, trở về người toàn mồ hôi.
"Thời tiết quỷ quái này, còn chưa tới giữa hè, nóng muốn chết người, vốn muốn đi mua cá thu làm sủi cảo cá thu, nửa đường nóng quá lại phải quay về."
Mẹ Tiêu ngồi ở trên sofa oán giận, điều hòa trong phòng thổi gió lạnh vù vù.
Bà vốn định đi siêu thị Mỹ Mãn mua hai cân cá thu, mới ra cửa đã bị một cơn sóng nhiệt đánh úp, lập tức bỏ luôn ý định đi siêu thị trong đầu.
Trên tin tức đã ở cảnh báo gần đây trời nắng nóng bất thường, khuyên mọi người hạn chế đi ra khỏi nhà, cẩn thận bị cảm nắng.
Lúc này có một tin tức khiến cho Tiêu Minh Nguyệt chú ý:
"Nước nào đó tiếp tục xả nước thải xạ hạt nhân ra vùng biển quốc tế, chỉ sợ gây ra tai nạn không thể lường trước cho toàn cầu, gây nguy hiểm cho toàn bộ loài người…"
"Thông báo thêm một tin tức, trong dải ngân hà có một hệ hành tinh đột nhiên nổ mạnh, năng lượng vụ nổ tản ra bốn phía, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến hệ mặt trời…"
Bởi vì nước nào đó cố tình xả nước thải nhiễm phóng xạ vào trong nước biển, cộng thêm ảnh hưởng của việc hệ hành tinh phát nổ, Trái Đất gặp thế gọng kìm, nạn trong nạn ngoài mang đến ảnh hưởng có tính hủy diệt, mạt thế sắp bắt đầu...
Mẹ Tiêu còn đang than thở với cha Tiêu thời tiết quá nóng.
Tiêu Minh Nguyệt nhìn về phía không gian đang nóng bừng bừng bên ngoài, còn chưa đâu vào đâu, bây giờ mới bắt đầu nóng lên, bão cát còn chưa đến, còn sớm.
"Trong nhà có cá thu, con đi lấy."
Tiêu Minh Nguyệt chạy đến tầng hầm ngầm, không bao lâu đã trở lại, trong tay mang theo một túi cá thu lớn.
"Trong nhà còn cá thu, sao mẹ lại không biết?" Mẹ Tiêu tiếp nhận gói cá, vẻ mặt nghi hoặc.
Tiêu Minh Nguyệt cười thần bí, dẫn theo cha Tiêu mẹ Tiêu đi tầng hầm ngầm, vào trong tầng hầm ngầm, cha Tiêu mẹ Tiêu ngạc nhiên không khép miệng được.
"Trời ạ, sao có nhiều thịt thế? Còn có thật nhiều lương thực, đây là ngân nhĩ sao? Mua nhiều bình nước khử trùng như vậy làm gì…" Mẹ Tiêu dạo qua một vòng tầng hầm ngầm, liên tục kêu lên kinh ngạc.
Tiêu Minh Nguyệt cười mà không nói, nơi này chỉ là một góc của tảng băng chìm, phần lớn vật tư đều ở trong không gian.
Cô lại mua năm cái tủ lạnh chứa đồ ăn, còn có năm cái tủ đông, đặt ở trong không gian, bên trong đầy vật tư, bây giờ trong không gian đã có điện, tủ lạnh đã sắp xếp xong.
"Gần đây con thường xuyên đến tầng hầm ngầm, chính là làm việc này?" cha Tiêu hỏi.
Tiêu Minh Nguyệt gật đầu: "Đúng vậy, tầng hầm ngầm chính là kho lương thực của chúng ta, như vậy sẽ không cần chạy đến siêu thị nhiều nữa. Tủ chứa đồ là đội sửa chữa tặng, mấy cái tủ lạnh to này là con mua lại đồ cũ, lúc ấy hai người đang bận lo chuyện của ông nội, cho nên con không bàn bạc với hai người."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.