Mạt Thế Thời Đại Của Ta Tới Rồi
Chương 6: Đối Thoại
Kevin Trịnh
08/04/2022
Vọng linh cười nhẹ hắn đáp
Tại sao ta phải cứu các người cô không phải cảnh sát sao sao cô không cứu
Kỷ thanh vũ tức giận không nói lên lời đáp
Anh
Vọng linh tiếp tục nói
Cô tưởng tôi như những thằng khác ra tay nghĩa hiệp cứu người độ thế sao
Hắn hừ nhẹ
Xin lỗi tôi không có đủ rộng lượng sự tốt bụng ngu si ruốc họa vào người nếu cô còn cản tôi tôi không ngại tiễn cô một đoạn
Những lời nói đó khiến cô thật sự tức giận
Nhưng có thể làm gì đây
Sự bất lực khiến cô thật sự khó chịu cô đáp tiếp
Tại sao chứ anh có năng lực tại sao không dùng năng lực đó cứu giúp người khác nhất trong hoàn cảnh hiện tại
Ở đây có rất nhiều người già và trẻ nhỏ anh mặc kệ họ sao
Nghe lời đó hắn cười to
Không nói lời nào dùng tay bóp cổ kỷ thanh vũ
Lực tay hắn rất khỏe dù sao hắn cũng lv 10 cất tiếng nói
Đấy là hành động của những kẻ ngu ngốc tự cho mình là giỏi cao cao tại thượng nhưng kỷ tiểu thư chắc đã nhầm tôi không phải loại người đó
Tôi thật sự rất ghét những người như cô biết không
Sát tâm của vọng linh khiến kỷ thanh vũ thật sự sợ cô ra sức phản kháng cô dần dần khó thở đang dần đối mặt với cái chết
Nhưng lúc đó một cô nhóc cầm một cây gậy cố hết sức đánh vào chân vọng linh kêu lên
Thả kỷ tỉ tỉ ra anh là người xấu cút đi
Cút đi
Hắn thở dài một hơi
Từ từ buông tay
Kỳ thanh vũ rơi xuống đất
Ho khù khụ
Hắn bước lại gần cất tiếng nói
Lần này tôi bỏ qua cô là người thông minh biết thứ gì nên chọc và không nên chọc
Hahahaa
Kì thực vọng linh cũng chẳng muốn giết kỷ thanh vũ hắn chỉ doạ cô ấy
Ấn tượng về cái chết của gia gia khiến hắn khó chịu với cô như vậy
Hắn tuy chỉ biết bản thân nhưng hắn cũng xác định được chỉ cần không có người chọc hắn thì hắn cũng không làm gì quá mức còn phạm đến hắn thì hắn cũng không biết mình làm ra những gì
Hắn quay lại tiếp tục thu thập vật tư
Hắn thu thập cũng đủ dùng theo hắn nghĩ
Không nên lấy nhiều quá khó khăn trong việc săn quái và chạy chốn
Hắn bước ra khỏi siêu thị trước ánh mắt khinh bỉ coi thường đôi chút sợ
Đối với những thứ này hắn cũng chả quan tâm làm gì vì hắn đã quá quen thuộc với những thứ đó
Hắn bước ra dẫn theo 10 cốt binh đi về phía trước
Đi được vài bước hắn thở dài
Linh nhi hi vọng em không sao
Tại sao ta phải cứu các người cô không phải cảnh sát sao sao cô không cứu
Kỷ thanh vũ tức giận không nói lên lời đáp
Anh
Vọng linh tiếp tục nói
Cô tưởng tôi như những thằng khác ra tay nghĩa hiệp cứu người độ thế sao
Hắn hừ nhẹ
Xin lỗi tôi không có đủ rộng lượng sự tốt bụng ngu si ruốc họa vào người nếu cô còn cản tôi tôi không ngại tiễn cô một đoạn
Những lời nói đó khiến cô thật sự tức giận
Nhưng có thể làm gì đây
Sự bất lực khiến cô thật sự khó chịu cô đáp tiếp
Tại sao chứ anh có năng lực tại sao không dùng năng lực đó cứu giúp người khác nhất trong hoàn cảnh hiện tại
Ở đây có rất nhiều người già và trẻ nhỏ anh mặc kệ họ sao
Nghe lời đó hắn cười to
Không nói lời nào dùng tay bóp cổ kỷ thanh vũ
Lực tay hắn rất khỏe dù sao hắn cũng lv 10 cất tiếng nói
Đấy là hành động của những kẻ ngu ngốc tự cho mình là giỏi cao cao tại thượng nhưng kỷ tiểu thư chắc đã nhầm tôi không phải loại người đó
Tôi thật sự rất ghét những người như cô biết không
Sát tâm của vọng linh khiến kỷ thanh vũ thật sự sợ cô ra sức phản kháng cô dần dần khó thở đang dần đối mặt với cái chết
Nhưng lúc đó một cô nhóc cầm một cây gậy cố hết sức đánh vào chân vọng linh kêu lên
Thả kỷ tỉ tỉ ra anh là người xấu cút đi
Cút đi
Hắn thở dài một hơi
Từ từ buông tay
Kỳ thanh vũ rơi xuống đất
Ho khù khụ
Hắn bước lại gần cất tiếng nói
Lần này tôi bỏ qua cô là người thông minh biết thứ gì nên chọc và không nên chọc
Hahahaa
Kì thực vọng linh cũng chẳng muốn giết kỷ thanh vũ hắn chỉ doạ cô ấy
Ấn tượng về cái chết của gia gia khiến hắn khó chịu với cô như vậy
Hắn tuy chỉ biết bản thân nhưng hắn cũng xác định được chỉ cần không có người chọc hắn thì hắn cũng không làm gì quá mức còn phạm đến hắn thì hắn cũng không biết mình làm ra những gì
Hắn quay lại tiếp tục thu thập vật tư
Hắn thu thập cũng đủ dùng theo hắn nghĩ
Không nên lấy nhiều quá khó khăn trong việc săn quái và chạy chốn
Hắn bước ra khỏi siêu thị trước ánh mắt khinh bỉ coi thường đôi chút sợ
Đối với những thứ này hắn cũng chả quan tâm làm gì vì hắn đã quá quen thuộc với những thứ đó
Hắn bước ra dẫn theo 10 cốt binh đi về phía trước
Đi được vài bước hắn thở dài
Linh nhi hi vọng em không sao
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.