Mạt Thế: Tích Trữ Hàng Tỷ Vật Tư Cầu Sinh
Chương 11: Chỗ Các Anh Có Thể Bán Nhà Được Không
Ngư Lai Ngư Thú
20/11/2024
“Tôi là sinh viên đại học công nghệ bên cạnh trường các cô ấy, tôi tên là Diệp Hiểu Hai, tôi đã từng gặp cô rồi, biết cô là sinh viên khoa nghệ thuật của trường đại học Thâm Quyến.”
Ngày thường, sinh viên đại học có nhiều thời gian nhàn rỗi lắm.
Đàn ông mà, ở trong ký túc xá vẫn là thảo luận về nữ giới nhiều nhất.
Từ hoa khôi lớp, hoa khôi trong khoa, hoa khôi giảng đường đều có thể trở thành đề tài cho bọn họ nói chuyện.
Hàn Doanh của khoa nghệ thuật và Triệu Linh Vi của khoa văn học đều thuộc hàng nhân vật nổi tiếng ở trường đại học Thâm Quyến.
Không vì nguyên nhân gì khác, chỉ vì hai người bọn họ đều quá đẹp!
Trên diễn đàn trường học còn có bài bỏ phiếu hoa khôi giảng đường cho hai người bọn họ nữa mà.
Cuối cùng, Triệu Linh Vi của khoa văn học hơn mấy chục phiếu bầu đã giành được chức hoa khôi giảng đường của đại học Thâm Quyến.
Mà Hàn Doanh thì lại trở thành hoa khôi khoa của khoa nghệ thuật.
Tuy rằng số phiếu của Hàn Doanh ít hơn Triệu Linh Vi một chút nhưng đã bỏ lỡ danh hiệu hoa khôi giảng đường.
Có điều, Diệp Hiểu Hải và những người khác trong phòng ký túc của bọn họ đều thống nhất cho rằng Hàn Doanh đẹp hơn Triệu Linh Vi.
Chỉ là vì Triệu Linh Vi biết ăn diện và trang điểm, con người lại tháo vát, hiểu cách lôi kéo phiếu bầu cho nên số phiếu mới cao hơn một chút mà thôi.
Rất nhiều người ở đại học bách khoa thường xuyên lén lút tổ chức thành đoàn đi xem trộm Hàn Doanh múa, Diệp Hiểu Hải chính là một trong số đó.
Cho nên ngay khi nhìn thấy Hàn Doanh trong cửa hàng nhà mình, Diệp Hiểu Hải mới ngạc nhiên như vậy.
Nữ thần trong mộng xuất hiện trước mắt mình, làm sao anh ta có thể không ngạc nhiên được chứ?
Đối với việc Diệp Hiểu Hải nói nhận ra mình, Hàn Doanh cũng không coi là chuyện to tát gì cả.
Cô biết bài đăng hoa khôi giảng trường trên diễn đàn trường học.
Cũng biết mình được bình chọn là hoa khôi của khoa.
Chẳng qua, ở kiếp trước cô còn chẳng cảm thấy hứng thú đối với mấy chuyện này nên càng đừng nói là kiếp này.
Chẳng qua, nói đến đại học Thâm Quyến, trọng sinh trở về được mấy hôm hình như Hàn Doanh đã quên mất bây giờ mình vẫn còn là một sinh viên năm hai đại học.
Vừa vặn ngày mai là thứ hai, phải đi xử lý thủ tục xin thôi học mới được.
“Chỗ các anh có thể bán nhà được không?”
Hàn Doanh làm như không nghe thấy câu có quen biết mình của Diệp Hiểu Hải mà tiếp tục nói rõ mục đích tới đây của mình.
“Có chứ, đương nhiên có thể rồi! Cô ngồi ở chỗ này trước đi, tôi rót nước cho cô.”
Diệp Hiểu Hải đứng dậy khỏi ghế định đi đến máy lọc nước.
“Không cần đầu, lát nữa tôi còn có việc, cứ làm việc chính trước đi đã!” Hàn Doanh ngồi xuống ghế nói.
“À, vậy được, cô điền thông tin về căn nhà vào đây trước, sau đó tôi sẽ treo lên.”
Diệp Hiểu Hải lấy một tờ tài liệu đưa đến trước mặt Hàn Doanh và nói.
Ngày thường, sinh viên đại học có nhiều thời gian nhàn rỗi lắm.
Đàn ông mà, ở trong ký túc xá vẫn là thảo luận về nữ giới nhiều nhất.
Từ hoa khôi lớp, hoa khôi trong khoa, hoa khôi giảng đường đều có thể trở thành đề tài cho bọn họ nói chuyện.
Hàn Doanh của khoa nghệ thuật và Triệu Linh Vi của khoa văn học đều thuộc hàng nhân vật nổi tiếng ở trường đại học Thâm Quyến.
Không vì nguyên nhân gì khác, chỉ vì hai người bọn họ đều quá đẹp!
Trên diễn đàn trường học còn có bài bỏ phiếu hoa khôi giảng đường cho hai người bọn họ nữa mà.
Cuối cùng, Triệu Linh Vi của khoa văn học hơn mấy chục phiếu bầu đã giành được chức hoa khôi giảng đường của đại học Thâm Quyến.
Mà Hàn Doanh thì lại trở thành hoa khôi khoa của khoa nghệ thuật.
Tuy rằng số phiếu của Hàn Doanh ít hơn Triệu Linh Vi một chút nhưng đã bỏ lỡ danh hiệu hoa khôi giảng đường.
Có điều, Diệp Hiểu Hải và những người khác trong phòng ký túc của bọn họ đều thống nhất cho rằng Hàn Doanh đẹp hơn Triệu Linh Vi.
Chỉ là vì Triệu Linh Vi biết ăn diện và trang điểm, con người lại tháo vát, hiểu cách lôi kéo phiếu bầu cho nên số phiếu mới cao hơn một chút mà thôi.
Rất nhiều người ở đại học bách khoa thường xuyên lén lút tổ chức thành đoàn đi xem trộm Hàn Doanh múa, Diệp Hiểu Hải chính là một trong số đó.
Cho nên ngay khi nhìn thấy Hàn Doanh trong cửa hàng nhà mình, Diệp Hiểu Hải mới ngạc nhiên như vậy.
Nữ thần trong mộng xuất hiện trước mắt mình, làm sao anh ta có thể không ngạc nhiên được chứ?
Đối với việc Diệp Hiểu Hải nói nhận ra mình, Hàn Doanh cũng không coi là chuyện to tát gì cả.
Cô biết bài đăng hoa khôi giảng trường trên diễn đàn trường học.
Cũng biết mình được bình chọn là hoa khôi của khoa.
Chẳng qua, ở kiếp trước cô còn chẳng cảm thấy hứng thú đối với mấy chuyện này nên càng đừng nói là kiếp này.
Chẳng qua, nói đến đại học Thâm Quyến, trọng sinh trở về được mấy hôm hình như Hàn Doanh đã quên mất bây giờ mình vẫn còn là một sinh viên năm hai đại học.
Vừa vặn ngày mai là thứ hai, phải đi xử lý thủ tục xin thôi học mới được.
“Chỗ các anh có thể bán nhà được không?”
Hàn Doanh làm như không nghe thấy câu có quen biết mình của Diệp Hiểu Hải mà tiếp tục nói rõ mục đích tới đây của mình.
“Có chứ, đương nhiên có thể rồi! Cô ngồi ở chỗ này trước đi, tôi rót nước cho cô.”
Diệp Hiểu Hải đứng dậy khỏi ghế định đi đến máy lọc nước.
“Không cần đầu, lát nữa tôi còn có việc, cứ làm việc chính trước đi đã!” Hàn Doanh ngồi xuống ghế nói.
“À, vậy được, cô điền thông tin về căn nhà vào đây trước, sau đó tôi sẽ treo lên.”
Diệp Hiểu Hải lấy một tờ tài liệu đưa đến trước mặt Hàn Doanh và nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.