Mạt Thế Trọng Sinh Chi Phản Kích Đi, Thiếu Niên!
Chương 70: (Ngoại truyện quân): Hằng ngày – 1
Đoạn Tội Hoa
20/11/2016
An Thần tắm rửa xong, chỉ quấn một cái khăn tắm ngang hông liền đi ra
ngoài, tóc vẫn còn đọng lại không ít nước, sau đó nếu như không có gì
bất ngờ xảy ra thì sẽ thấy được bóng dáng của Dịch Hạo Thiên ở trong
phòng.
"Ca, sao anh cứ hay vào phòng em vậy?"
"Thói quen."
". . ." Đó là cái thói quen quỷ dị gì chứ, thân! Nếu như anh có chuyện thì cứ nói con mọe nó ra đi, tội tình gì mỗi lần đều xuất hiện đúng lúc ông đây vừa mới tắm xong vậy hả.
"Ca, đêm nay em đi tìm Tiểu Sâm chơi." An Thần cầm lấy khăn chà tóc, bọt nước rơi tung tóe trên sàn nhà, tạo thành những chấm nước đậm màu.
Ánh mắt Dịch Hạo Thiên không chút kiêng kỵ quét qua quét lại trên da thịt lõa lồ của An Thần, lúc nghe lời An Thần nói, nhất thời đôi mắt anh tối sầm lại.
Buổi tối, Dư Sâm? Đừng có mơ.
"Không được."
"Hửm, tại sao chứ?" An Thần kỳ quái quay đầu lại nhìn về phía đại ca nhà mình, vừa mới tắm rửa xong, trên da thịt trắng nõn xuất hiện một tầng màu hồng nhạt, hương chanh thoang thoảng tràn ngập khắp cả căn phòng.
Dịch Hạo Thiên cảm thấy có chút khô miệng: "Họp mặt, Tào gia."
An Thần chớp mắt mấy cái, nhớ lại khuôn mặt baby của Tào Tư Viễn, cậu yên lặng gật đầu: "À, vậy hả, để lát nữa em đi nói với Tiểu Sâm một tiếng."
Buổi tối, An Thần sửa soạn hoàn tất đi xuống dưới lầu lại thấy đại ca nhà mình vẫn còn đang mặc đồ ở nhà, anh ngồi ở trong phòng khách, không nhanh không chậm uống trà, đọc sách.
"Ca, không phải nói có buổi họp mặt sao?"
Dịch Hạo Thiên ngẩng đầu nhìn cậu, trả lời vô cùng trấn định: "Hủy bỏ."
Dịch An Thần: ". . ."
Thế là đêm đó, An Thần cùng đại ca uống trà, đọc sách, sau đó ăn cơm đi ngủ.
Sau khi xử lý xong công chuyện cũng đã khuya lắm rồi. Theo thường lệ Dịch Hạo Thiên vào phòng tắm rửa mặt, sau đó tắt đèn, đè thấp hơi thở đi tới phòng của Tiểu Thần.
Dịch gia có huấn luyện, cho dù đang ngủ say cũng có thể bảo trì cảnh giác, thế nhưng phần cảnh giác này cũng không bao gồm cả hơi thở quen thuộc, chẳng hạn như anh với Tiểu Thần, Tiểu Thần với anh.
Lặng lẽ kéo người vào trong lòng, ngón tay cẩn thận lần mò, vẫn còn là thân thể của thiếu niên, chưa có phát dục hoàn toàn, nhưng lại có thể khiêu khích tâm hỏa trong lòng anh lan tràn. Bất quá, anh đã hứa với bọn Đường Văn Triết, tạm thời không thể chạm vào Tiểu Thần, nhưng như vậy cũng không trở ngại gì, anh có thể đòi một ít phúc lợi trước, tỷ như vuốt ve, hôn nhẹ. . .
"Ca, sao anh cứ hay vào phòng em vậy?"
"Thói quen."
". . ." Đó là cái thói quen quỷ dị gì chứ, thân! Nếu như anh có chuyện thì cứ nói con mọe nó ra đi, tội tình gì mỗi lần đều xuất hiện đúng lúc ông đây vừa mới tắm xong vậy hả.
"Ca, đêm nay em đi tìm Tiểu Sâm chơi." An Thần cầm lấy khăn chà tóc, bọt nước rơi tung tóe trên sàn nhà, tạo thành những chấm nước đậm màu.
Ánh mắt Dịch Hạo Thiên không chút kiêng kỵ quét qua quét lại trên da thịt lõa lồ của An Thần, lúc nghe lời An Thần nói, nhất thời đôi mắt anh tối sầm lại.
Buổi tối, Dư Sâm? Đừng có mơ.
"Không được."
"Hửm, tại sao chứ?" An Thần kỳ quái quay đầu lại nhìn về phía đại ca nhà mình, vừa mới tắm rửa xong, trên da thịt trắng nõn xuất hiện một tầng màu hồng nhạt, hương chanh thoang thoảng tràn ngập khắp cả căn phòng.
Dịch Hạo Thiên cảm thấy có chút khô miệng: "Họp mặt, Tào gia."
An Thần chớp mắt mấy cái, nhớ lại khuôn mặt baby của Tào Tư Viễn, cậu yên lặng gật đầu: "À, vậy hả, để lát nữa em đi nói với Tiểu Sâm một tiếng."
Buổi tối, An Thần sửa soạn hoàn tất đi xuống dưới lầu lại thấy đại ca nhà mình vẫn còn đang mặc đồ ở nhà, anh ngồi ở trong phòng khách, không nhanh không chậm uống trà, đọc sách.
"Ca, không phải nói có buổi họp mặt sao?"
Dịch Hạo Thiên ngẩng đầu nhìn cậu, trả lời vô cùng trấn định: "Hủy bỏ."
Dịch An Thần: ". . ."
Thế là đêm đó, An Thần cùng đại ca uống trà, đọc sách, sau đó ăn cơm đi ngủ.
Sau khi xử lý xong công chuyện cũng đã khuya lắm rồi. Theo thường lệ Dịch Hạo Thiên vào phòng tắm rửa mặt, sau đó tắt đèn, đè thấp hơi thở đi tới phòng của Tiểu Thần.
Dịch gia có huấn luyện, cho dù đang ngủ say cũng có thể bảo trì cảnh giác, thế nhưng phần cảnh giác này cũng không bao gồm cả hơi thở quen thuộc, chẳng hạn như anh với Tiểu Thần, Tiểu Thần với anh.
Lặng lẽ kéo người vào trong lòng, ngón tay cẩn thận lần mò, vẫn còn là thân thể của thiếu niên, chưa có phát dục hoàn toàn, nhưng lại có thể khiêu khích tâm hỏa trong lòng anh lan tràn. Bất quá, anh đã hứa với bọn Đường Văn Triết, tạm thời không thể chạm vào Tiểu Thần, nhưng như vậy cũng không trở ngại gì, anh có thể đòi một ít phúc lợi trước, tỷ như vuốt ve, hôn nhẹ. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.