Mạt Thế Trọng Sinh Chi Song Sinh Tử

Chương 26: Gặp lại tiểu thây ma

Snowdrop

20/09/2016

Suy nghĩ Mộc Bác hiện giờ có chút hỗn loạn, hình ảnh ‘tiểu Dịch’ lúc này lại xa lạ như thế, nhu thuận, ngây thơ, không hiểu hiện thực xấu xí. Mà em trai đứng trước mắt bây giờ, mạnh mẽ, đáng yêu, hiểu chuyện, ngoan ngoãn.

“Tiểu Dịch.” Mộc Bác đột nhiên ôm Thương Triệt vào trong lòng. “Trước kia anh đã làm sai phải không?”

Bởi vì một mực bảo vệ, để em trai luôn sống trong tháp ngà, mới khiến em trai yên lặng đến thiếu sức sống như thế.

Bị giọng nói thê lương của Mộc Bác làm cho cứng ngắc người, Thương Triệt muốn nói gì đó, Mộc Bác lại bổ sung một câu. “Tiểu Dịch bây giờ rất tốt.”

Thương Triệt “…”

“Các cậu làm gì vậy?” Dạ Húc vừa chạy đến liền nhìn thấy hai anh em đang liên hệ tình cảm. Đặc biệt bạn thân, dường như còn đang đắm chìm trong thương cảm. Khi trông thấy quyển tạp chí thả bên cạnh thì lập tức hiểu ra. Được rồi, người ta đây là bị hiện thực làm cho xúc động a.

Trừng mắt nhìn Dạ Húc, Thương Triệt nhanh chóng thu quyển tạp chí liên quan đến ‘Mộc Dịch’ vào không gian. monganhlau.wordpress.com

Dạ Húc khó hiểu, cũng tìm không ra được chỗ trúng đạn, được thôi, lại là tại cái tật nhanh mồm nhanh miệng của hắn, chạy đến làm anh trai người ta mất mặt, có thể không bị căm thù sao?

“Ừm, không gian Nhan Oánh đã đầy, cho nên chúng ta…” Dạ Húc chỉ chỉ bên ngoài, có phải nên về không.

Thương Triệt có chút kinh ngạc, chỉ có chút hàng hóa như thế mà không gian đã đầy?

Dạ Húc rất là bất đắc dĩ, không gian Nhan Oánh đã không tính là nhỏ. Không gian lớn nhỏ còn tùy thuộc vào năng lực dị năng giả, vì thế, em trai tiểu Dịch, cậu không nên quá đề cao người khác a, không phải tất cả mọi người đều biến thái giống như cậu, năng lực chỉ cần cọ cọ liền tăng.

“Nếu vậy chúng ta về thôi.” Về phần có thuận lợi ra ngoài hay không, Mộc Bác cũng không lo lắng.

Dạ Húc dẫn tổ năm người đi trước, Thương Triệt và Mộc Bác đi sau. Nhìn cửa thủy tinh khép hờ, Thương Triệt lúc nào cũng cảm thấy quỷ dị.

Toàn bộ siêu thị có vẻ yên tĩnh, cạm bẫy như ở ngay bên cạnh.

Hách Như Thủy luôn cẩn thận, đặc biệt dưới tình huống quá mức quỷ dị này. Hắn chuyên chú quan sát hoàn cảnh chung quanh, lúc nào cũng cảm thấy có cái gì đó đang ở xung quanh nhìn trộm.

Nhan Oánh mang theo lượng lớn lương thực, hữu ý vô ý được mọi người bảo vệ ở giữa.

Đột nhiên, một tiếng thét dài vang lên trong không gian yên tĩnh, đoàn người biến sắc, quả nhiên là chờ ở đây sao?

Không phải âm thanh chậm chạp của thây ma cấp thấp, mọi người chỉ cảm thấy tiếng gió vù vù, trong nháy mắt, mười mấy thây ma cấp 2 vây quanh bọn họ.

Tổ năm người sắc mặt trầm xuống, quả nhiên, trên thế giới không có chuyện dễ như vậy.

Hôm nay có thể còn sống đi ra ngoài hay không còn là ẩn số.

Lúc này lại xuất hiện hai thây ma, một phụ nữ và một đứa bé.

Nữ thây ma mặc một chiếc váy thời thượng xinh đẹp, nhưng phối trên đó là một gương mặt bị gặm hết nửa, làm cho người ta cảm thấy buồn nôn.

Tiểu thây ma mặc tây trang sạch sẽ, trên khuôn mặt xinh xắn là một mảnh xanh trắng, đôi mắt gắt gao nhìn nhóm người bị vây bên trong.

Thương Triệt híp mắt, tiểu thây ma trước mặt đúng thật là Mông Á.



Trong đám thây ma, cấp bậc cao nhất rõ ràng là nữ thây ma, nó tru lên một trận, thây ma lập tức tấn công.

Kỳ thật hai bên chạm mặt liền khai hỏa, Dạ Húc trải qua một đống tinh hạch cấp 2 lần trước hiện giờ đã đạt tới sơ giai cấp 3, đối đầu với mấy thây ma này, ngược lại vẫn thuận buồm xuôi gió. Mộc Bác càng không cần phải nói, sấm sét màu tím mang theo sắc vàng xuyên vào đàn thây ma như vào chỗ không người. Dạ Húc nhìn mà đỏ mắt, học theo Mộc Bác, đấu đá lung tung vào đàn thây ma chứ không tập trung một con nào.

Vốn đang lo lắng cho tính mạng của mình, tổ năm người quả thực nhìn hoa cả mắt. Hóa ra năng lực hai vị thiếu tướng đã mạnh đến như vậy rồi sao? Nhìn thây ma biến dị cấp 2 trong mắt bọn họ vô cùng lợi hại lại giống như thây ma bình thường không chút năng lực chống đỡ bị Thương Triệt và Mộc Bác chém ngã, nhiệt huyết năm người như được kích thích, động tác tự nhiên nhanh hơn không ít. Một người đánh không lại thì ba người hợp lại, như vậy không thành vấn đề đi.

Dây mây thô to quấn đầu thây ma, Trương Văn xuất một đạo dị năng hệ thủy trong suốt xuyên thẳng đầu, thế là một thây ma cấp 2 hệ phong chết trong tay Nhan Oánh và Trương Văn. Chưa kịp vui mừng, Nhan Oánh mắt sắc phát hiện băng thứ đâm về phía bọn họ. Vội vàng đẩy Trương Văn ra, đồng thời ngã sang bên cạnh, vốn tưởng rằng sẽ ngã xuống mặt đất cứng rắn, nào ngờ một đống cát mềm mềm đón lấy mình. Cùng lúc đó, thây ma hệ băng đuổi giết bọn họ bị lún xuống đất, Nhan Oánh chuẩn xác cắm cây mây vào đầu thây ma, lấy ra tinh hạch màu lam trong đó.

Nhan Oánh không nói cảm ơn với Hoắc Cương, nhiều lần liên hợp ra ngoài làm nhiệm vụ, bọn họ đã quen dựa vào nhau. Thật ra, Hoắc Cương ngoại trừ việc không có đầu óc thích Âu Dương Tâm Lôi gối thêu hoa kia ra, những lúc khác, vẫn là người rất được.(Dung:đúng là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi mà =.=!)

Nữ thây ma thấy tình hình chiến đấu nghiêng về một phía, tức giận há to mồm gầm rú, Mộc Bác và Dạ Húc phản ứng trước hết, chỉ cảm thấy đầu đau xót, động tác chậm lại không ít.

Cư nhiên là thây ma biến dị hệ niệm lực!

Khi nữ thây ma phát động công kích, Thương Triệt cũng liền ra tay, ngoài Mộc Bác động tác chậm lại và Dạ Húc bị chấn động, tổ năm người như ý bất tỉnh. Thương Triệt lập tức nhảy đến trước mặt Mộc Bác và Dạ Húc.

Nữ thây ma rất là bất mãn khi thấy đồng loại xa lạ chắn trước mặt ‘thức ăn’ của nó. Nếu không phải bận tâm đồng loại này, nó sẽ không mặc kệ mấy ‘thức ăn’ này đi vào phá hoại siêu thị nó tốn công sửa sang lại đâu.

Tiếng thét có thể đâm thủng màng tai người, Thương Triệt lại lù lù bất động. Cậu hiện đang thắc mắc, tại sao niệm lực của nữ thây ma lại mạnh như vậy? Cư nhiên đạt tới cấp 3.

Thây ma cấp 3 hệ niệm lực có thể sánh ngang thây ma trung giai cấp 3 hệ khác.

Nếu không phải tinh thần lực Thương Triệt cao hơn nữ thây ma, nói không chừng cũng sẽ bị trúng chiêu. Mông Á nghe lời nó là vì bị nó khống chế sao? monganhlau.wordpress.com

Thương Triệt vừa phóng xuất tinh thần lực vừa mơ mơ màng màng nghĩ.

Nữ thây ma không ngờ còn có người khống chế tinh thần lực thuần thục hơn nó, bị Thương Triệt đánh cho ngao ngao kêu to, nó nhanh chóng tìm tòi phương án trong đầu, động tác tấn công càng lúc càng nhanh.

Thây ma hệ niệm lực đánh không lại có thể chạy, tốc độ chạy trốn cũng không chậm. Xét thấy hai ‘thức ăn’ năng lực không cao, nữ thây ma lập tức phát động công kích, quả nhiên đồng loại kia ra tay tương trợ. Thấy mình không thắng được, nữ thây ma hướng xa xa nhảy đi.

Thương Triệt hạ mi, ngươi cho rằng chạy thì ta không có biện pháp tóm được ngươi sao?

Đang muốn ra tay với thủ lãnh này, nào biết tiểu thây ma vẫn luôn trầm mặc đột nhiên động thủ. Một tầng ánh sáng màu trắng ngà phóng đi, động tác nữ thây ma chậm lại không ít, trong thanh âm mang theo kinh hãi, tiếp đó một đạo ánh sáng bạc hiện lên, nữ thây ma ngã xuống, tinh hạch trong đầu sáng bóng y như bạch ngọc.

Đây là chuỗi thức ăn giữa thây ma?

Mộc Bác và Dạ Húc liếc nhau, bất quá thái độ tiểu Dịch có vấn đề a. Tiểu Dịch thế nhưng không ta tay với tiểu thây ma.

Thương Triệt có chút kinh ngạc nhìn Mông Á, Mông Á cư nhiên có thể mở lĩnh vực không gian, hơn nữa dị năng còn tăng lên cấp 3, nhưng tinh thần lực lại không nâng cao bao nhiêu.

Thương Triệt viết lên không trung ‘Ngươi sao vậy?’

Mông Á đứng im nhìn Thương Triệt, ánh mắt mang theo đề phòng, tay nắm chặt tinh hạch hệ niệm lực cấp 3.

‘Chủ nhân, Mông Á đã uống HE3, khó trách thực lực tăng cao như vậy.’

Thương Triệt nháy mắt hiểu rõ, HE3 phá hủy tinh thần con người, lại nâng cao thực lực, chẳng trách thực lực Mông Á tăng nhanh như vậy. Mà đôi mắt thoạt nhìn tỉnh tỉnh mê mê, e rằng cũng không rõ bản thân đang làm gì.



Nhưng, rốt cuộc là ai đã cho thây ma uống HE3?

Biết bây giờ không nói được gì với Mông Á, Thương Triệt dứt khoát dùng tinh thần lực trói nó lại, Mông Á bất mãn giãy dụa, Thương Triệt lại dùng tinh thần lực áp chế, mấy lần như thế, Mông Á cuối cùng ngoan ngoãn. Thương Triệt lúc này mới vừa lòng dừng tay, với Thương Triệt mà nói, thực lực cấp 3 Mông Á cũng giống như chơi đùa mà thôi.

“Tiểu Dịch, đây…?” Thấy Thương Triệt trước đó còn câu thông với tiểu thây ma, nào biết một câu không nói liền trói người ta lại, đây là tình trạng gì?

‘Tiểu thây ma này chơi rất vui, anh, chúng ta nuôi đi.’(Dung:bó tay với em mà =.=!)

Thương Triệt mong chờ nhìn Mộc Bác. Mộc Bác và Dạ Húc đồng thời hóa đá.

Nuôi…nuôi thây ma?

Mặc dù thoạt nhìn là một cậu bé nhu thuận, nhưng không ai chịu nổi cặp móng vuốt sắc bén kia a, em trai tiểu Dịch không sao chứ?

Hơn nữa, đồ chơi thây ma này, ai cũng có thể nuôi sao?

Cũng không phải nuôi chó nuôi mèo!

Thấy anh trai khó xử, trong mắt Thương Triệt hiện lên ủy khuất.

Nhìn bạn thân đã muốn đầu hàng, Dạ Húc thiếu chút nữa quỳ xuống. “Đây là vấn đề nguyên tắc, thây ma này chơi cũng không tốt, em trai tiểu Dịch, hay là chúng ta nuôi chó nuôi mèo? Chó tây tạng cũng được a.”

‘Trước kia nó rất nghe lời tiểu Dịch.’

Thương Triệt viết xuống một câu khiến Dạ Húc muốn giậm chân.

“Tiểu Dịch biết nó?”

‘Là em bảo nó đi thu thập lương thực, nhưng sau đó vẫn không có tin tức. Nó hiện giờ năng lực tăng lên rất nhiều, nhưng trong đầu lại là một mảnh hỗn loạn, tinh thần ấn ký em để lại cũng không còn. Anh, cái gì có thể làm cho thây ma trong thời gian ngắn tăng năng lực, rồi tinh thần lại hỏng mất?’

Quan điểm Thương Triệt khiến Mộc Bác và Dạ Húc bắt đầu phân tích kỹ chuyện này. Theo tình huống tiểu Dịch nói, chỉ sợ là dùng HE3 đi. Bọn họ có thể có được HE3 thì người khác cũng có thể có được. Nếu thật sự có người dùng HE3 nuôi thây ma, kết quả kia cũng không lạc quan.

Hai người đều ý thức được tính nghiêm trọng trong chuyện này.

‘Anh, chúng ta nuôi tiểu thây ma được không?’

Thương Triệt lần thứ hai dùng ánh mắt đáng thương nhìn Mộc Bác, người sau vốn không thể nhìn em trai ủy khuất. Bây giờ tiếp tục nghĩ, loại tình huống đặc biệt này cũng không thể thả bên ngoài, còn không bằng để ở nhà. Vì thế, Mộc Bác hết sức sảng khoái đáp ứng Thương Triệt. “Được, chúng ta nuôi nó.”

Dạ Húc “…”

A Bác, chừng mực cậu ở đâu? Cậu không thể vì em trai tiểu Dịch thỉnh thoảng bán manh mà dễ dàng đầu hàng a! Xin chú ý, đây là thây ma, thây ma a… Mặc dù em trai tiểu Dịch bán manh quả thật rất đáng yêu.(Dung:phản đối vô hiệu đối với tiểu Triệt bán manh!)



Vì thế, dưới sự ủng hộ em trai không giới hạn của Mộc Bác, tiểu thây ma Mông Á rốt cục từ hoang dại quá độ nuôi nhà.(=.=!) monganhlau.wordpress.com

Chờ sau khi tổ năm người tỉnh lại, bọn họ đã thấy mình ở trên xe, xem xét lẫn nhau, phát hiện mình vẫn còn sống, năm người đều vui mừng, tư vị tìm được đường sống trong chỗ chết rất kích thích a.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Trọng Sinh Chi Song Sinh Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook