Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tang Thi Hoàng Đích Phục Cừu
Chương 131
Yêu Thương Hải
10/03/2017
Chương 129
Edit: Zombie cưỡi Lợn
11921667_584203455051354_1561845440041431435_n
“Chúng ta sắp có trò hay để xem rồi.”
An Dương không biết Hứa Dịch Ngôn rốt cuộc có biết quan hệ không tốt giữa hắn với Mộ Thanh Loan hay không, nhưng ít nhất Hứa Dịch Ngôn vẫn tỏ ra có thiện ý đối với hắn.
Mà bất luận thiện ý này là cố ý biểu hiện ra ngoài lừa hắn hay là thật sự muốn cùng hắn hợp tác, An Dương đều không để ý, lập trường của hắn đối với Hứa gia sớm đã được quyết định.
Bất quá An Dương cũng sẽ không làm Hứa Dịch Ngôn mất mặt, hắn cười nói: “Thanh Loan dù sao cũng chỉ là một người bình thường, có thể được Hứa thiếu đối đãi chân tình như vậy tôi coi như cũng yên tâm.”
Hắn yên tâm mới là lạ, cho dù trong lòng hắn nghĩ làm sao để giết Mộ Thanh Loan, hắn vẫn luôn tươi cười không chỗ hở: “Thanh Loan có khỏe không? Sao lại không đi cùng Hứa thiếu?”
Tươi cười trên mặt Hứa Dịch Ngôn không có chút biến hóa: “Em ấy không có dị năng, không tiện đi xa như vậy.”
Kỳ thật hắn sớm đã nhìn sự thật đằng sau vẻ mặt tươi cười của An Dương mà thầm phỉ nhổ trong lòng, An Dương này thoạt nhìn rất trẻ tuổi, nhưng bản lĩnh không nhỏ, năng lực không tồi, quan hệ với Mộ Thanh Loan rõ ràng không tốt, thế mà còn có thể giả vờ quan tâm như thật, xem ra không dễ đối phó như cha hắn đã nói.
Bất quá, người có thể lăn lộn trong Tần gia lâu như vậy khẳng định cũng là một con hồ ly, còn thuận lợi gầy dựng lại thế lực ở một căn cứ bị tang thi xâm chiếm, có thể thấy được hắn không phải đèn dầu cạn.
Hai người đều cười tủm tỉm, ngữ khí nói chuyện cũng thân thiết, nhìn qua thật giống như người một nhà, nhưng trong lòng mỗi người đều có suy tính riêng.
An Dương không đề cập đến chuyện trao đổi kỹ thuật, mà giới thiệu cho Hứa Dịch Ngôn một chút về tình trạng và vị trí địa lý của căn cứ B thị, tóm lại là tận lực nói đến những chuyện không quan trọng. Nhìn qua hai người trò chuyện đến mức tâm đầu ý hợp, trên thực tế đều dùng lời nói sắc bén khiêu khích, gài bẫy nhau vô số lần. Bất quá cả hai đều không có thu hoạch gì.
Trong lòng hai người nghiến răng nghiến lợi khinh bỉ đối phương, một lòng chửi bới tại sao hắn lại cẩn thận như vậy, nhưng trên mặt vẫn là vui vẻ hòa thuận, An Dương dẫn người một đường đưa đến chỗ ở cho khách đã được chuẩn bị tốt.
An Dương không phải loại thích xu nịnh, hắn sẽ không vì cái gọi là mặt mũi mà đem chỗ ở tốt nhất cho đám người X thị ở, hắn chỉ đơn giản cấp cho bọn họ một chỗ ở thông thường. Ngoại trừ Hứa Dịch Ngôn có thể ở phòng đơn, những người khác đều chia ra vài người ngủ một phòng. Nếu không phải lo lắng chiêu đãi không tốt dẫn đến xung đột, hắn thật muốn đem đám người này ném vào lều ở khu D.
Căn cứ B thị và X thị khác nhau, B thị tuy rằng không lo lắng chuyện ăn uống, nhưng bởi vì vị trí địa lý, diện tích không lớn bằng X thị, nhà ở vỏn vẹn chỉ có thể nói đủ để ở, nếu nói mở rộng thì không có khả năng, những năm gần đây người sống sót xung quanh đều tìm đến nương tựa rất nhiều.
Mà căn cứ X thị bởi vì nguyên nhân về địa lý, chiếm diện tích lớn, người đến nương tựa hơn phân nửa là người từ phía Tây, nhân số cũng không nhiều, bởi vậy chỗ ở rất rộng rãi, càng miễn bàn đến bọn dị năng giả cấp cao của Hứa Dịch Ngôn, còn không phải là một người ở một cái biệt thự sao?
Bởi vậy loại đãi ngộ này làm bọn họ phi thường bất mãn.
Theo suy nghĩ của bọn họ, bọn họ là dị năng giả cấp tám cao quý, làm sao có thể ở chung một phòng ngủ chung một giường hả? Cứ cho là không cần một người một cái biệt thự đi, nhưng ít nhất cũng mỗi người một phòng chứ!
Hứa Dịch Ngôn cũng rất bất mãn với căn phòng nhỏ hẹp của mình, nhưng hắn thân là thủ lĩnh lại không thể biểu hiện ra ngoài, bằng không sẽ ảnh hưởng đến quan hệ hai bên, nhưng hắn cũng chỉ hơi trấn an thủ hạ một chút.
Hiển nhiên, Hứa Dịch Ngôn cũng hiểu được An Dương đang thị uy với mình, hắn trấn an thủ hạ một chút, đến thời điểm bọn họ thật sự chịu không nỗi mà náo loạn, hắn có thể chối không phải ý của mình, là do bọn họ không nghe lời, hắn chỉ cần thể hiện ý tứ sẽ trừng phạt bọn họ một chút là có thể xong chuyện.
Dù sao ngoại trừ hắn, thái độ của bọn họ không thể đại biểu cho thái độ của căn cứ X thị. Hắn trấn an thủ hạ cũng chứng minh mình rất có thành ý với căn cứ B thị. Hắn trấn an rồi mà thủ hạ vẫn còn náo loạn thì chỉ trách căn cứ B thị làm việc không tốt hoặc là thủ hạ của hắn không nghe lời…… Cho dù như thế nào, Hứa Dịch Ngôn cũng đều có lý do hoàn mỹ của mình.
×××××××××××××××××
Tâm tư của Hứa Dịch Ngôn, An Dương và Mộ Lê Thần hiện tại không biết, hai người bọn họ đang đàm luận về biểu hiện của đám người Hứa Dịch Ngôn trong một gian phòng nhỏ cũ nát.
Hai người đều khẳng định, bọn họ chắc chắn sẽ nổi nóng, thậm chí còn có thể làm loạn.
Bất quá Mộ Lê Thần và An Dương chỉ sợ bọn họ không làm loạn, nếu bởi vì lý do này mà gây sự, vậy tuyệt đối là bên mình có lý, bằng không chẳng phải đã sớm xin lỗi bọn họ về việc tiếp đãi hay sao?
Một con côn trùng nhỏ tử cửa sổ bay vào, rơi xuống trên vai Mộ Lê Thần, hắn hơi hơi nghiêng đầu nhìn con côn trùng nhỏ trên vai, tựa hồ như đang lắng nghe cái gì.
Con côn trùng này chính là một tang thi ong hiếm thấy.
Trong mạt thế, đại đa số động vật biến dị hoặc tang thi hóa đều rất dễ dàng, nhưng loại côn trùng nhỏ như vầy biến dị là rất ít, tang thi hóa lại càng ít, Mộ Lê Thần cũng là cái vận cứt chó mới có thể gặp được một con.
Loại côn trùng hình thể nhỏ, căn bản nhìn không ra dấu vết tang thi hóa, hơn nữa lúc bay cũng không có năng lượng dao động, sẽ không khiến dị năng giả chú ý, là một trinh sát tuyệt hảo.
Mộ Lê Thần lúc trước thả vài con ra ngoài thay phiên giám thị đám người Hứa Dịch Ngôn, sau đó thay phiên quay về bẩm báo tin tức.
Con tang thi ong này chính là trở về bẩm báo tin tức.
Mộ Lê Thần nghe xong, trên mặt lộ ra vài phần tiếu ý, hắn nói với An Dương: “Anh phái người mời Hứa Dịch Ngôn đến đây gặp chúng ta đi.”
An Dương sáng mắt lên, hỏi: “Bọn họ có phải bắt đầu gây sự rồi không?”
Mộ Lê Thần gật đầu nói: “Chúng ta sắp có trò hay để xem rồi.”
An Dương phái người mời Hứa Dịch Ngôn đến, An Dương còn cố ý dặn dò: “Nhất định phải nhấn mạnh là mời hắn đến phòng tôi nói chuyện.”
Không bao lâu sau, Hứa Dịch Ngôn liền mang kinh ngạc đầy mặt theo người vào phòng.
Hứa Dịch Ngôn tự cho là không dấu vết đánh giá gian phòng một phen, hắn thật không nghĩ tới, An Dương đường đường là lãnh đạo căn cứ mà lại ở nơi này, hơn nữa nhìn bên trong, hiển nhiên ở đã lâu, so với trụ sở của cha hắn, chỗ của An Dương khó coi tới cực điểm.
Bất quá trong lòng hắn cũng không phải không có hoài nghi, hoài nghi An Dương cố ý diễn trò cho hắn xem.
Nhưng hắn cũng không thể nói ra hoài nghi này, còn muốn cảm thán với An Dương một phen, anh thật sự là một quân tử đại nhân đại nghĩa nguyện ý vì dân chúng đồng cam cộng khổ, dù sao lời nói cũng không mất tiền mua.
Trước khi Hứa Dịch Ngôn đến Mộ Lê Thần đã vào không gian, trong phòng chỉ có hai người An Dương và Hứa Dịch Ngôn ngồi tâng bốc nhau.
××××××××××××××××××××
Hai người nói chuyện trời đất, đắc ý tời nỗi miệng cười bắt đầu cứng đờ, lúc này rốt cuộc bên ngoài cũng có người tiến vào nói với An Dương — các dị năng giả của căn cứ X thị náo loạn.
Kỳ thật nói là náo loạn, nhưng bởi vì có trinh sát của Mộ Lê Thần, sớm đã có chuẩn bị, dị năng giả của căn cứ X thị tuy rằng bắt đầu gây sự, nhưng còn chưa tạo ra phiền toái gì cho căn cứ B thị.
Đám dị năng giả kia chỉ là chạy đến khu A, đứng trước biệt thự và chung cư của dị năng giả căn cứ người ta khiêu khích, nói cái gì mà năng lực ai cao hơn thì ở phòng tốt hơn, hết thảy đều lấy thực lực ra so cao thấp.
Bất quá bởi vì An Dương sớm đã nói trước với những người bị khiêu khích, cho nên bọn họ đều không để ý tới, mà quy định trong căn cứ không cho phép đánh nhau, bởi vậy giới hạn của song phương luôn ở mức tranh cãi.
An Dương làm vẻ mặt mang theo ý tứ xin lỗi Hứa Dịch Ngôn đi đến nơi phát sinh chuyện.
An Dương thân là lãnh đạo của B thị, tuy rằng hắn bởi vì nguyên nhân nào đó mà tự nguyện ở căn phòng kia, nhưng vị trí của hắn vẫn ở khu A, cho nên hai người đi trong chốc lát đã đến nơi.
An Dương trước tỏ thái độ: Hết thảy đều xử lý công bằng, hắn tuyệt đối sẽ không thiên vị dị năng giả của căn cứ mình.
Hứa Dịch Ngôn thấy thái độ An Dương như vậy đương nhiên khó mà thiên vị thủ hạ của mình, chỉ có thể gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
Vì thế An Dương liền bắt đầu hỏi nguyên nhân hậu quả sự tình.
Thật sự quá rõ ràng, nguyên nhân chỉ là đám dị năng giả X thị quen hưởng thụ, bọn họ vốn bởi vì ngàn dặm xa xôi từ X thị băng qua biển tuyết chạy tới nơi này đã rất bất mãn, kết quả đến đây còn không có mỹ thực, không có mĩ nữ còn chưa tính, thế nhưng ngay cả một gian phòng thoải mái cũng không có.
Vì thế khi bọn họ nhìn thấy dị năng giả ở khu A liền bạo phát, yêu cầu quyết đấu để phân chỗ ở.
Bị phần đông dị năng giả căn cứ X thị dùng ánh mắt khiển trách nhìn chằm chằm, An Dương mặt không đổi sắc, nói: “Bởi vì căn cứ chúng tôi diện tích không lớn, số người sống sót cũng rất nhiều, cho nên chỗ ở rất hạn hẹp. Mặc dù đây là biệt thự, nhưng một căn biệt thự lại có mấy chục người, so với nơi khác còn muốn chật chội hơn……”
Tóm lại hắn giãi bày một chút vấn đề khó khăn của căn cứ mình, rồi nêu ví dụ nói về gian phòng mình ở, trong lúc đó còn lôi Hứa Dịch Ngôn ra làm nhân chứng, cuối cùng cũng khiến đám dị năng giả X thị á khẩu không trả lời được.
Vốn những người này cảm thấy bọn họ rất có lý, bọn họ là khách từ nơi xa tới, kết quả lại bị đối đãi như vậy, bọn họ đương nhiên sẽ sinh khí. Kết quả là, thì ra không phải đối đãi không tốt, mà là người ta đã đem thứ tốt nhất cho mình, chỉ là điều kiện của người ta tương đối gian khổ, cho dù là tốt nhất cũng có vẻ rất kém cỏi…… Sau đó các dị năng giả đều cảm thấy, cuối cùng tình hình lại biến thành bọn họ cố tình gây sự, thực dọa người mà.
Vì chống đỡ cho chút mặt mũi còn sót lại, các nữ dị năng giả trong đó đứng ra tỏ vẻ, bọn họ thích ở trong biệt thự, không thích nhà trệt, cho nên vẫn so thực lực để quyết định ai sẽ ở trong biệt thự.
Này hoàn toàn là đang tìm lý do khoe khoang giá trị vũ lực, sau đó còn nhân tiện lấy cái lý do chó má đó ra để chiếm biệt thự của người khác – ai ya, tôi không phải oán giận phòng ở không tốt, mà là bởi vì tôi thích ở biệt thự, ứ thích nhà trệt, nên mới đổi với bọn họ mà thôi.
Ai cũng biết bọn họ đây là hết lý lẽ rồi còn cố ngụy biện cho đỡ mất mặt, thế nhưng bọn họ lựa một nữ dị năng giả ra mặt nói lời này, dù sao nữ nhân so với nam nhân có quyền bốc đồng một chút, một đám đại nam nhân lại đi tranh luận so đo với nữ nhân thì coi sao được!?
Zombie: Cực phẩm đi đâu cũng có mà (¬_¬) Đăng bởi: admin
Edit: Zombie cưỡi Lợn
11921667_584203455051354_1561845440041431435_n
“Chúng ta sắp có trò hay để xem rồi.”
An Dương không biết Hứa Dịch Ngôn rốt cuộc có biết quan hệ không tốt giữa hắn với Mộ Thanh Loan hay không, nhưng ít nhất Hứa Dịch Ngôn vẫn tỏ ra có thiện ý đối với hắn.
Mà bất luận thiện ý này là cố ý biểu hiện ra ngoài lừa hắn hay là thật sự muốn cùng hắn hợp tác, An Dương đều không để ý, lập trường của hắn đối với Hứa gia sớm đã được quyết định.
Bất quá An Dương cũng sẽ không làm Hứa Dịch Ngôn mất mặt, hắn cười nói: “Thanh Loan dù sao cũng chỉ là một người bình thường, có thể được Hứa thiếu đối đãi chân tình như vậy tôi coi như cũng yên tâm.”
Hắn yên tâm mới là lạ, cho dù trong lòng hắn nghĩ làm sao để giết Mộ Thanh Loan, hắn vẫn luôn tươi cười không chỗ hở: “Thanh Loan có khỏe không? Sao lại không đi cùng Hứa thiếu?”
Tươi cười trên mặt Hứa Dịch Ngôn không có chút biến hóa: “Em ấy không có dị năng, không tiện đi xa như vậy.”
Kỳ thật hắn sớm đã nhìn sự thật đằng sau vẻ mặt tươi cười của An Dương mà thầm phỉ nhổ trong lòng, An Dương này thoạt nhìn rất trẻ tuổi, nhưng bản lĩnh không nhỏ, năng lực không tồi, quan hệ với Mộ Thanh Loan rõ ràng không tốt, thế mà còn có thể giả vờ quan tâm như thật, xem ra không dễ đối phó như cha hắn đã nói.
Bất quá, người có thể lăn lộn trong Tần gia lâu như vậy khẳng định cũng là một con hồ ly, còn thuận lợi gầy dựng lại thế lực ở một căn cứ bị tang thi xâm chiếm, có thể thấy được hắn không phải đèn dầu cạn.
Hai người đều cười tủm tỉm, ngữ khí nói chuyện cũng thân thiết, nhìn qua thật giống như người một nhà, nhưng trong lòng mỗi người đều có suy tính riêng.
An Dương không đề cập đến chuyện trao đổi kỹ thuật, mà giới thiệu cho Hứa Dịch Ngôn một chút về tình trạng và vị trí địa lý của căn cứ B thị, tóm lại là tận lực nói đến những chuyện không quan trọng. Nhìn qua hai người trò chuyện đến mức tâm đầu ý hợp, trên thực tế đều dùng lời nói sắc bén khiêu khích, gài bẫy nhau vô số lần. Bất quá cả hai đều không có thu hoạch gì.
Trong lòng hai người nghiến răng nghiến lợi khinh bỉ đối phương, một lòng chửi bới tại sao hắn lại cẩn thận như vậy, nhưng trên mặt vẫn là vui vẻ hòa thuận, An Dương dẫn người một đường đưa đến chỗ ở cho khách đã được chuẩn bị tốt.
An Dương không phải loại thích xu nịnh, hắn sẽ không vì cái gọi là mặt mũi mà đem chỗ ở tốt nhất cho đám người X thị ở, hắn chỉ đơn giản cấp cho bọn họ một chỗ ở thông thường. Ngoại trừ Hứa Dịch Ngôn có thể ở phòng đơn, những người khác đều chia ra vài người ngủ một phòng. Nếu không phải lo lắng chiêu đãi không tốt dẫn đến xung đột, hắn thật muốn đem đám người này ném vào lều ở khu D.
Căn cứ B thị và X thị khác nhau, B thị tuy rằng không lo lắng chuyện ăn uống, nhưng bởi vì vị trí địa lý, diện tích không lớn bằng X thị, nhà ở vỏn vẹn chỉ có thể nói đủ để ở, nếu nói mở rộng thì không có khả năng, những năm gần đây người sống sót xung quanh đều tìm đến nương tựa rất nhiều.
Mà căn cứ X thị bởi vì nguyên nhân về địa lý, chiếm diện tích lớn, người đến nương tựa hơn phân nửa là người từ phía Tây, nhân số cũng không nhiều, bởi vậy chỗ ở rất rộng rãi, càng miễn bàn đến bọn dị năng giả cấp cao của Hứa Dịch Ngôn, còn không phải là một người ở một cái biệt thự sao?
Bởi vậy loại đãi ngộ này làm bọn họ phi thường bất mãn.
Theo suy nghĩ của bọn họ, bọn họ là dị năng giả cấp tám cao quý, làm sao có thể ở chung một phòng ngủ chung một giường hả? Cứ cho là không cần một người một cái biệt thự đi, nhưng ít nhất cũng mỗi người một phòng chứ!
Hứa Dịch Ngôn cũng rất bất mãn với căn phòng nhỏ hẹp của mình, nhưng hắn thân là thủ lĩnh lại không thể biểu hiện ra ngoài, bằng không sẽ ảnh hưởng đến quan hệ hai bên, nhưng hắn cũng chỉ hơi trấn an thủ hạ một chút.
Hiển nhiên, Hứa Dịch Ngôn cũng hiểu được An Dương đang thị uy với mình, hắn trấn an thủ hạ một chút, đến thời điểm bọn họ thật sự chịu không nỗi mà náo loạn, hắn có thể chối không phải ý của mình, là do bọn họ không nghe lời, hắn chỉ cần thể hiện ý tứ sẽ trừng phạt bọn họ một chút là có thể xong chuyện.
Dù sao ngoại trừ hắn, thái độ của bọn họ không thể đại biểu cho thái độ của căn cứ X thị. Hắn trấn an thủ hạ cũng chứng minh mình rất có thành ý với căn cứ B thị. Hắn trấn an rồi mà thủ hạ vẫn còn náo loạn thì chỉ trách căn cứ B thị làm việc không tốt hoặc là thủ hạ của hắn không nghe lời…… Cho dù như thế nào, Hứa Dịch Ngôn cũng đều có lý do hoàn mỹ của mình.
×××××××××××××××××
Tâm tư của Hứa Dịch Ngôn, An Dương và Mộ Lê Thần hiện tại không biết, hai người bọn họ đang đàm luận về biểu hiện của đám người Hứa Dịch Ngôn trong một gian phòng nhỏ cũ nát.
Hai người đều khẳng định, bọn họ chắc chắn sẽ nổi nóng, thậm chí còn có thể làm loạn.
Bất quá Mộ Lê Thần và An Dương chỉ sợ bọn họ không làm loạn, nếu bởi vì lý do này mà gây sự, vậy tuyệt đối là bên mình có lý, bằng không chẳng phải đã sớm xin lỗi bọn họ về việc tiếp đãi hay sao?
Một con côn trùng nhỏ tử cửa sổ bay vào, rơi xuống trên vai Mộ Lê Thần, hắn hơi hơi nghiêng đầu nhìn con côn trùng nhỏ trên vai, tựa hồ như đang lắng nghe cái gì.
Con côn trùng này chính là một tang thi ong hiếm thấy.
Trong mạt thế, đại đa số động vật biến dị hoặc tang thi hóa đều rất dễ dàng, nhưng loại côn trùng nhỏ như vầy biến dị là rất ít, tang thi hóa lại càng ít, Mộ Lê Thần cũng là cái vận cứt chó mới có thể gặp được một con.
Loại côn trùng hình thể nhỏ, căn bản nhìn không ra dấu vết tang thi hóa, hơn nữa lúc bay cũng không có năng lượng dao động, sẽ không khiến dị năng giả chú ý, là một trinh sát tuyệt hảo.
Mộ Lê Thần lúc trước thả vài con ra ngoài thay phiên giám thị đám người Hứa Dịch Ngôn, sau đó thay phiên quay về bẩm báo tin tức.
Con tang thi ong này chính là trở về bẩm báo tin tức.
Mộ Lê Thần nghe xong, trên mặt lộ ra vài phần tiếu ý, hắn nói với An Dương: “Anh phái người mời Hứa Dịch Ngôn đến đây gặp chúng ta đi.”
An Dương sáng mắt lên, hỏi: “Bọn họ có phải bắt đầu gây sự rồi không?”
Mộ Lê Thần gật đầu nói: “Chúng ta sắp có trò hay để xem rồi.”
An Dương phái người mời Hứa Dịch Ngôn đến, An Dương còn cố ý dặn dò: “Nhất định phải nhấn mạnh là mời hắn đến phòng tôi nói chuyện.”
Không bao lâu sau, Hứa Dịch Ngôn liền mang kinh ngạc đầy mặt theo người vào phòng.
Hứa Dịch Ngôn tự cho là không dấu vết đánh giá gian phòng một phen, hắn thật không nghĩ tới, An Dương đường đường là lãnh đạo căn cứ mà lại ở nơi này, hơn nữa nhìn bên trong, hiển nhiên ở đã lâu, so với trụ sở của cha hắn, chỗ của An Dương khó coi tới cực điểm.
Bất quá trong lòng hắn cũng không phải không có hoài nghi, hoài nghi An Dương cố ý diễn trò cho hắn xem.
Nhưng hắn cũng không thể nói ra hoài nghi này, còn muốn cảm thán với An Dương một phen, anh thật sự là một quân tử đại nhân đại nghĩa nguyện ý vì dân chúng đồng cam cộng khổ, dù sao lời nói cũng không mất tiền mua.
Trước khi Hứa Dịch Ngôn đến Mộ Lê Thần đã vào không gian, trong phòng chỉ có hai người An Dương và Hứa Dịch Ngôn ngồi tâng bốc nhau.
××××××××××××××××××××
Hai người nói chuyện trời đất, đắc ý tời nỗi miệng cười bắt đầu cứng đờ, lúc này rốt cuộc bên ngoài cũng có người tiến vào nói với An Dương — các dị năng giả của căn cứ X thị náo loạn.
Kỳ thật nói là náo loạn, nhưng bởi vì có trinh sát của Mộ Lê Thần, sớm đã có chuẩn bị, dị năng giả của căn cứ X thị tuy rằng bắt đầu gây sự, nhưng còn chưa tạo ra phiền toái gì cho căn cứ B thị.
Đám dị năng giả kia chỉ là chạy đến khu A, đứng trước biệt thự và chung cư của dị năng giả căn cứ người ta khiêu khích, nói cái gì mà năng lực ai cao hơn thì ở phòng tốt hơn, hết thảy đều lấy thực lực ra so cao thấp.
Bất quá bởi vì An Dương sớm đã nói trước với những người bị khiêu khích, cho nên bọn họ đều không để ý tới, mà quy định trong căn cứ không cho phép đánh nhau, bởi vậy giới hạn của song phương luôn ở mức tranh cãi.
An Dương làm vẻ mặt mang theo ý tứ xin lỗi Hứa Dịch Ngôn đi đến nơi phát sinh chuyện.
An Dương thân là lãnh đạo của B thị, tuy rằng hắn bởi vì nguyên nhân nào đó mà tự nguyện ở căn phòng kia, nhưng vị trí của hắn vẫn ở khu A, cho nên hai người đi trong chốc lát đã đến nơi.
An Dương trước tỏ thái độ: Hết thảy đều xử lý công bằng, hắn tuyệt đối sẽ không thiên vị dị năng giả của căn cứ mình.
Hứa Dịch Ngôn thấy thái độ An Dương như vậy đương nhiên khó mà thiên vị thủ hạ của mình, chỉ có thể gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
Vì thế An Dương liền bắt đầu hỏi nguyên nhân hậu quả sự tình.
Thật sự quá rõ ràng, nguyên nhân chỉ là đám dị năng giả X thị quen hưởng thụ, bọn họ vốn bởi vì ngàn dặm xa xôi từ X thị băng qua biển tuyết chạy tới nơi này đã rất bất mãn, kết quả đến đây còn không có mỹ thực, không có mĩ nữ còn chưa tính, thế nhưng ngay cả một gian phòng thoải mái cũng không có.
Vì thế khi bọn họ nhìn thấy dị năng giả ở khu A liền bạo phát, yêu cầu quyết đấu để phân chỗ ở.
Bị phần đông dị năng giả căn cứ X thị dùng ánh mắt khiển trách nhìn chằm chằm, An Dương mặt không đổi sắc, nói: “Bởi vì căn cứ chúng tôi diện tích không lớn, số người sống sót cũng rất nhiều, cho nên chỗ ở rất hạn hẹp. Mặc dù đây là biệt thự, nhưng một căn biệt thự lại có mấy chục người, so với nơi khác còn muốn chật chội hơn……”
Tóm lại hắn giãi bày một chút vấn đề khó khăn của căn cứ mình, rồi nêu ví dụ nói về gian phòng mình ở, trong lúc đó còn lôi Hứa Dịch Ngôn ra làm nhân chứng, cuối cùng cũng khiến đám dị năng giả X thị á khẩu không trả lời được.
Vốn những người này cảm thấy bọn họ rất có lý, bọn họ là khách từ nơi xa tới, kết quả lại bị đối đãi như vậy, bọn họ đương nhiên sẽ sinh khí. Kết quả là, thì ra không phải đối đãi không tốt, mà là người ta đã đem thứ tốt nhất cho mình, chỉ là điều kiện của người ta tương đối gian khổ, cho dù là tốt nhất cũng có vẻ rất kém cỏi…… Sau đó các dị năng giả đều cảm thấy, cuối cùng tình hình lại biến thành bọn họ cố tình gây sự, thực dọa người mà.
Vì chống đỡ cho chút mặt mũi còn sót lại, các nữ dị năng giả trong đó đứng ra tỏ vẻ, bọn họ thích ở trong biệt thự, không thích nhà trệt, cho nên vẫn so thực lực để quyết định ai sẽ ở trong biệt thự.
Này hoàn toàn là đang tìm lý do khoe khoang giá trị vũ lực, sau đó còn nhân tiện lấy cái lý do chó má đó ra để chiếm biệt thự của người khác – ai ya, tôi không phải oán giận phòng ở không tốt, mà là bởi vì tôi thích ở biệt thự, ứ thích nhà trệt, nên mới đổi với bọn họ mà thôi.
Ai cũng biết bọn họ đây là hết lý lẽ rồi còn cố ngụy biện cho đỡ mất mặt, thế nhưng bọn họ lựa một nữ dị năng giả ra mặt nói lời này, dù sao nữ nhân so với nam nhân có quyền bốc đồng một chút, một đám đại nam nhân lại đi tranh luận so đo với nữ nhân thì coi sao được!?
Zombie: Cực phẩm đi đâu cũng có mà (¬_¬) Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.