Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích
Chương 185: Ngụy trang? Bạn gái thân mật?
Nhữ Phu Nhân
26/11/2015
“Ừm, radio quân đội thông tri là cuối tháng tư hy vọng các thủ lĩnh căn cứ đến căn cứ Kinh Đảo tụ họp, phân chia khu vực phụ trách của mỗi người.” Trần Cảnh Văn nói ra thời gian tụ họp.
“Như vậy đi, một mình tôi đi, hai người các cậu lưu lại tiếp tục xây dựng căn cứ.” Sở Chích Thiên nghĩ nghĩ liền an bài như vậy.
“Sợ rằng không được, phỏng đoán Hạo Triết cũng phải đi, bởi vì còn có thi đấu lôi đài chiến lực, việc thi đấu lôi đài này chỉ sợ quan hệ đến độ lớn nhỏ của địa bàn được phân chia.” Làm sức chiến đấu thứ hai của căn cứ (Đổng Hạo Triết đã chính thức tiến vào cấp bốn), đương nhiên Đổng Hạo Triết không có khả năng ở lại đây, nhất định phải đi qua lực áp quần hùng, lấy được phạm vi thế lực lớn nhất thuộc về bọn anh.
“Nếu như vậy, căn cứ phải dựa vào Cảnh Văn cậu một mình phụ trách rồi.” Giữa trán Đổng Hạo Triết có chút vẻ lo lắng.
“Ừ, bên căn cứ các cậu không cần lo lắng, tớ lo lắng trái lại là các cậu dẫn người qua quá ít, hơn nữa tiến vào trong đó, sợ rằng còn phải mang thêm hai trói buộc.” Vẻ mặt Trần Cảnh Văn không vui nói. Đối với nội dung trong thông báo, anh thống hận nhất chính là điểm này, rõ ràng là dùng để ràng buộc tay chân của các thế lực khắp nơi, tăng gánh vác cho bọn anh mà.
“Nga? Bọn họ còn có yêu cầu gì khác?” Sở Chích Thiên hiếu kỳ xem xét liếc Trần Cảnh Văn một cái, không biết còn có chuyện gì sẽ khiến cho sắc mặt của Trần Cảnh Văn tự xưng là tính toán không gì để sót này đây khó coi như vậy.
“Bọn họ yêu cầu người phụ trách căn cứ, cùng với chiến sĩ lôi đài đi tham gia, không thể mang theo hộ vệ cận thân, chỉ có thể mang theo bạn gái thân mật đến. . .” Nói đến nơi đây, mặt Trần Cảnh Văn càng thối.
Một câu này, để cho Tiêu Tử Lăng vẫn luôn yên lặng nghe bên cạnh nhịn không được liếc liếc Sở Chích Thiên một cái, âm thầm phỏng đoán đến tột cùng Sở Chích Thiên sẽ mang nữ nhân nào, chẳng lẽ Sở Chích Thiên ngựa giống chính là bắt đầu từ nơi đây? Ngẫm lại cũng đúng, không có người khác nhìn, chỉ mang một người bạn gái, điều này không phải rõ ràng là để cho người ta lăn giường sao? Mợ nó, biết ngay lão đại nhà mình là con đại ngựa giống mà, trước đây không ‘giống’ đó là do chưa có cơ hội, lần này khẳng định sẽ ‘giống’ đi. . .
Nghĩ tới đây, trong lòng Tiêu Tử Lăng dâng lên một sự bức bối, trực tiếp trừng về phía Sở Chích Thiên. Có lẽ oán niệm của Tiêu Tử Lăng quá cường liệt, trực tiếp bị một cái liếc mắt của Sở Chích Thiên bắt được.
Sở Chích Thiên cau mày, biết Tiêu Tử Lăng lại bắt đầu suy nghĩ miên man, anh quyết định tiếp tục gia tăng thời gian hai người song tu, để cho cậu không còn nhàn rỗi suy nghĩ mấy loại chuyện từa lưa đó nữa.
Trần Cảnh Văn rất nhanh khôi phục bình thường, bắt đầu lãnh tĩnh suy tư nói: “Đối phương đề xuất yêu cầu như vậy, rõ ràng là muốn trói chặt tay chân của những thủ lĩnh, muốn bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.”
Đổng Hạo Triết gật đầu nói: “Đó là đương nhiên, không hạn chế nhân thủ, không mang theo trói buộc, nhiều cao thủ như vậy tề tụ căn cứ Kinh Đảo, bọn họ cũng sẽ căng thẳng, chúng ta sợ chỗ bọn họ có cạm bẫy, bọn họ cũng sợ chúng ta sẽ lật tung địa bàn nhà người ta.” Đổng Hạo Triết hiểu rất rõ dụng ý đối phương đặt thêm điều kiện này là gì.
Trần Cảnh Văn cắn môi nói: “Thế nhưng, nữ đội viên trong chiến đội chúng ta vừa có chiến lực nhất định, đồng thời có thể đảm nhiệm được bạn gái thân mật thì gần như không có.” Khi Trần Cảnh Văn nói đến bốn chữ bạn gái thân mật vậy mà có chút nghiến răng nghiến lợi, điều này khiến cho Tiêu Tử Lăng hiếu kỳ nhìn anh một cái, không biết vì sao con hồ ly này kiêng kỵ điểm này như thế.
Trần Cảnh Văn nghĩ nghĩ kiến nghị nói: “Nếu không, chúng ta tìm Lý đội trưởng của chiến đội Tự Cường hỗ trợ? Nghe nói Lý đội trưởng đã đến cấp ba, có lẽ có thể mang cô ấy đi. . .”
“Không ổn, Lý đội trưởng cả người lạnh như băng, vừa nhìn đã biết là một tay chân mà không phải một người bên gối.” Đổng Hạo Triết trực tiếp phủ quyết.
Trần Cảnh Văn nghe vậy đột nhiên biến sắc lạnh lùng nói: “Bạn gái thân mật chẳng lẽ nhất định phải là người bên gối? Đổng Hạo Triết cậu thực sự quá vô liêm sỉ. . . Khụ khụ. . .” Trần Cảnh Văn phát hiện bản thân có chút thất thố, lập tức ho khan một chút, khôi phục diện mục lãnh tĩnh tiếp tục nói, “Chẳng lẽ cậu không suy nghĩ một chút về thực lực?”
Đổng Hạo Triết ngược lại không ngại Trần Cảnh Văn nổi sung, trái lại nụ cười đầy mặt hỏi lại Trần Cảnh Văn: “Chẳng lẽ cậu cho rằng căn cứ của chúng ta có nữ nhân vừa xinh đẹp, thực lực lại mạnh sao?”
Trần Cảnh Văn nghe vậy im tiếng, căn cứ của mình thật đúng là không có loại nữ nhân mà anh cần.
Sở Chích Thiên nhíu mày nói: “Không bằng tùy tiện tìm hai người mang đi, dù sao chỉ là đáp ứng tình hình.”
Đổng Hạo Triết nghĩ nghĩ nói: “Hình như Giang Khinh Ngữ rất thích hợp.” Cô ta có mặt ngoài xinh đẹp rất thích hợp làm một tình phụ, chắc hẳn rất phù hợp yêu cầu trên thông báo.
“Không được!” Tiêu Tử Lăng không cần suy nghĩ trực tiếp nhảy ra phản đối kịch liệt, thật vất vả mới cách ly ra được kẻ địch uy hiếp Giang Khinh Ngữ đó, nếu như đơn độc được lão đại nhà mình mang theo, thế này không phải là cho cô ta cơ hội leo giường sao? Cậu nhất định phải kiệt lực phản đối, ngăn chặn loại chuyện đó phát sinh.
Đổng Hạo Triết nghi hoặc nhìn thoáng qua Tiêu Tử Lăng, không biết cậu kích động như vậy nhảy ra phản đối làm gì?
Nhãn châu tròn trơn trơn của Tiêu Tử Lăng xoay xoay, ngược lại đã để cho cậu tìm ra được một lý do phản bác: “Cô ta là nhân viên tin tức, không thể có quan hệ với lão đại nhà mình, bằng không sẽ bất lợi đối với hình tượng của căn cứ, cho rằng chức vị quản lý của căn cứ có thể dựa vào thân thể giao dịch có được. . .” Sở Chích Thiên nghe xong lời này tâm tình phiền muộn, tên nhóc này luôn nghĩ đến mấy chuyện gì vậy a, chẳng lẽ ở trong mắt cậu ấy mình là người thối nát như vậy?
Đổng Hạo Triết biết Tiêu Tử Lăng hiểu lầm, lập tức giải thích: “Đương nhiên Giang Khinh Ngữ không thể theo lão đại, anh đề xuất đương nhiên là nói để cho cô ta theo anh.”
Lúc này lại đến phiên Trần Cảnh Văn kích động phản đối: “Tuyệt đối không được!”
Đổng Hạo Triết lại sửng sốt, vẻ mặt hoang mang nhìn qua, không phải Trần Cảnh Văn luôn không thích Tiêu Tử Lăng sao? Thế nào ngày hôm nay hai người này lại đứng trên cùng một trận tuyến?
“Đi với cậu qua, đối với hình tượng của căn cứ cũng bất lợi như nhau, cậu chính là phó thủ lĩnh, sẽ cho rằng thượng tầng của căn cứ chúng ta đều là đồ háo sắc.” Mặt Trần Cảnh Văn đã rất đen.
Đổng Hạo Triết bất đắc dĩ, chỉ có thể nhún nhún vai giao vấn đề lại cho Trần Cảnh Văn: “Vậy cậu nói làm thế nào đi. . .”
Trần Cảnh Văn thấy khoai lang phỏng tay lại trở lại trên tay anh, bất quá nếu anh đã đề xuất phản đối, cũng chỉ có thể cắn răng cố chống, vì vậy anh suy nghĩ đến hết thảy mấy nữ sinh trông không tồi trong căn cứ một phen, phát hiện đều không có người nào lý tưởng, những người đó đi theo rõ ràng là kéo chân sau, càng thậm chí sẽ ảnh hưởng đến an nguy của Sở Chích Thiên với Đổng Hạo Triết.
Anh nhịn không được đỡ trán, có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Thế nào những cô gái đó đều yếu như vậy?”
Sở Chích Thiên ngược lại nói tốt cho các cô: “Kỳ thực cũng không tính là yếu, đặc biệt là Lý Mạc Ngôn Lý đội trưởng, chính là cường giả cấp ba, tuyệt không yếu hơn chỗ nào so với những nam nhân chúng ta, nghe nói trong đội ngũ của cô ấy cũng có vài người cấp hai. . .”
Tiêu Tử Lăng bắt đầu mài răng, còn tưởng rằng lão đại nhà mình giữ mình trong sạch, đều là do những nữ nhân kia muốn leo giường mà ra, không ngờ tới lão đại nhà mình căn bản không phải loại hàng tốt gì, thế mà rõ như lòng bàn tay đối với những cô gái trong căn cứ, nha, đây rõ ràng chính là làm chuẩn bị cho xây dựng hậu cung về sau a, biết ngay lão đại nhà mình là con đại ngựa giống mà, bại lộ rồi đi, nam muộn tao.
Trần Cảnh Văn ngẫm lại điệu bộ với hình tượng của những nữ nhân đó, nhất thời suy sụp mặt nói: “Mấy đội viên tương đối mạnh của Lý đội trưởng đều cùng một khí chất với cô ấy, rõ ràng là bảo tiêu nào giống bạn gái.” Nói đến đây, Trần Cảnh Văn nhịn không được nôn máng nói, “Vì sao những cô gái của căn cứ chúng ta không đắc lực được như thế? Chẳng lẽ phải để cho đàn ông đàn anh chúng ta ngụy trang nữ nhân ra trận hay sao?”
Ánh mắt Đổng Hạo Triết sáng ngời nói: “Kỳ thực phương pháp này không tồi, như vậy chúng ta cũng có thể thả tay thả chân, chiến đội của chúng ta không hề ít người thức tỉnh trên cấp hai, chắc hẳn có thể tìm ra được một hai nam nhân trông không tồi ngụy trang nữ nhân.” Nếu như may mắn đi theo được đều là cường giả cấp ba, vậy thực sự phát sinh chuyện gì, bọn họ cũng sẽ không cần cố kỵ, cấp ba, đã là cường giả một phương.
Sở Chích Thiên trước tiên nhìn về phía Tiêu Tử Lăng, ánh mắt thâm trầm đó khiến cho lông tơ cả người Tiêu Tử Lăng dựng thẳng, cậu xù lông nội tâm điên cuồng hét lên với Trần Cảnh Văn: “Trần hồ ly, anh thông minh chút cho tôi, nghìn vạn lần đừng đồng ý chủ ý ôi thiu đó!!! Thế này rõ ràng chính là tự tìm đường chết a.” Tiêu Tử Lăng vừa thấy ánh mắt của Sở Chích Thiên, đã biết lão đại nhà mình đang đánh chủ ý lệch lạc gì rồi, thế nhưng cậu không có tư cách phản đối, cậu đem hết thảy hy vọng ký thác trên người Trần Cảnh Văn, hy vọng Trần Cảnh Văn vào thời khắc mấu chốt có thể bảo trì được tư duy thông minh của anh ta, nhận rõ được tình thế, sau đó kiên quyết phản đối.
Sự thực chứng minh, Trần Cảnh Văn không thông minh như trong tưởng tượng của cậu, đã nghe thấy anh gật đầu phụ họa nói: “Chủ ý này thoạt nhìn không tồi, nếu như tìm được người thích hợp, chúng ta cũng có thể nhập cư trái phép được qua hai người giúp đỡ cường lực.” Theo lời này kết thúc, Tiêu Tử Lăng rơi lệ, Trần hồ ly a, thời khắc mấu chốt chỉ số thông minh của anh là âm a. . .
Trần Cảnh Văn lại bắt đầu khổ não về người ngụy trang nữ sinh, phát hiện nếu muốn chọn ra được người thích hợp ngụy trang nữ nhân, cũng rất khó. Người trong tổ chiến đấu đều cao lớn thô kệch, để cho bọn họ ngụy trang thành nữ nhân, căn bản không cách nào khiến người ta tin tưởng. Chẳng lẽ phải giải thích với người ta, hai đại thủ lĩnh của căn cứ bọn họ, khẩu vị tương đối đặc biệt, thích loại khẩu vị nặng này?
Đang lúc Trần Cảnh Văn quấn quýt, Đổng Hạo Triết lại phát hiện được một người, anh chỉ vào Tiêu Tử Lăng nói: “Ừ, bộ dáng của Tiểu Lăng không tồi, có thể thử một chút.”
Thấy Đổng Hạo Triết chỉ vào mình, trong lòng Tiêu Tử Lăng rất lạnh rất lạnh, cậu biết ngay mình trốn không thoát được một kiếp này mà, lúc đó vừa nghe kiến nghị này, cậu đã biết bản thân nguy rồi, không thấy nụ cười ác ý của lão đại nhà mình kia sao? Anh ta chỉ đang chờ có người chủ động đề nghị thôi.
Sở Chích Thiên nghe thấy lời nói của Đổng Hạo Triết, dường như sửng sốt một chút, sau đó rất nghiêm túc nhìn thoáng qua Tiêu Tử Lăng, lúc này mới gật đầu nói: “Ừm, nhìn kỹ, Tiểu Lăng đúng là rất thích hợp, hơn nữa còn là phụ tá của tôi, tương đối quen thuộc sự yêu thích của tôi, cậu ấy làm bạn gái của tôi hẳn sẽ không bị người ta nhìn ra kẽ hở.”
Tiêu Tử Lăng bi ai trong lòng a, lão đại khốn nạn này, thế mà được tiện nghi còn khoe mẽ, thực sự quá biết giả bộ. Người không biết còn tưởng rằng là được Đổng Hạo Triết nhắc nhở, đáng tiếc nụ cười đắc ý xấu xa nơi khóe miệng anh ta, thế nào cũng lừa không được hoả nhãn kim tinh của Tiêu Tử Lăng cậu.
Trần Cảnh Văn nghe vậy sửng sốt, nghiêm túc nhìn thoáng qua Tiêu Tử Lăng, phát hiện hai người bọn họ nói không sai, khuôn mặt búp bê đáng yêu của Tiểu Lăng đúng là có thể giả trang thành một cô gái đáng yêu. Ừ, Sở Chích Thiên có thể đắp nặn thành một quái đại thúc thích loli. Vì vậy gật đầu nói: “Tiểu Lăng đúng là có thể thử xem, vậy bên Hạo Triết nên chọn ai? Vân Đào? Không, quá cao. Đới đại ca. . . Được rồi, không cần để ý lời tôi, Ngô Khánh Vân? Có chút xấu. . . Nhất Long? Quá cá tính.”
Hai mắt Tiêu Tử Lăng liếc nghiêng Trần Cảnh Văn, trong lòng oán hận cắn răng, hoàn toàn bởi vì lời nói của con hồ ly này mới khiến cho cậu rơi vào quẫn cảnh này, cậu thế nào có thể buông tha anh ta được, nếu muốn mất mặt, như vậy cứ để cho bọn họ cùng nhau mất đi. Không thể không nói, Tiêu Tử Lăng thực sự rất mang thù, Trần Cảnh Văn nhiều lần nhằm vào cậu, lần này rốt cục cậu cũng quyết định phải phản kích.
Chỉ thấy cậu cười rất thuần khiết, vẻ mặt khó hiểu nói: “Em cảm thấy Trần phó đội rất thích hợp a? Ngụy trang thành con gái khẳng định rất đẹp, mà thực lực Trần phó đội cao tư duy cũng tốt, cùng đi qua không những có thể gia tăng thực lực, còn có thể đúng lúc nắm giữ được tình hình bên kia, bày mưu tính kế cho chúng ta.”
Lời nói của Tiêu Tử Lăng khiến cho Trần Cảnh Văn đột ngột quay đầu nhìn qua, ánh mắt thập phần sắc bén, dường như muốn đâm rách bề ngoài của Tiêu Tử Lăng thấy rõ bên trong của cậu. Đáng tiếc nhận được lại là khuôn mặt tươi cười hồn nhiên ngây thơ của Tiêu Tử Lăng, căn bản không vì ánh mắt của anh mà có điều thay đổi, cùng với một câu hỏi nhìn như nhẹ bay bay thực tế có nội dung vô hạn: “Có phải không a, Trần phó đội?”
Ánh mắt Trần Cảnh Văn mạnh co rụt lại, biết đây là sự phản kích của Tiêu Tử Lăng, anh từ trước đến giờ không cho rằng sự mờ ám trước đây của mình có thể giấu được Tiêu Tử Lăng nhìn như hồn nhiên, thực tế là phúc hắc trước mắt. Trần Cảnh Văn rất rõ ràng, căn cứ này chỉ có anh mới biết được gương mặt thật của Tiêu Tử Lăng. Chẳng qua anh không biết đến tột cùng Tiêu Tử Lăng có thể ẩn nhẫn tới khi nào, không ngờ tới cậu ta thế mà lựa chọn phản kích vào lúc này, hơn nữa một kích này khiến cho anh gần như đã không còn bất kỳ đường lui nào.
Lời nói của Tiêu Tử Lăng khiến cho ánh mắt Đổng Hạo Triết càng sáng, nhịn không được vứt một ánh mắt tán dương cho Tiêu Tử Lăng, sau đó liên tục gật đầu nói: “Ừ ừ, Tiểu Lăng nói không sai, lần đầu tiên gặp mặt, anh đã nhìn lầm Cảnh Văn là con gái, Cảnh Văn giả nữ khẳng định không thành vấn đề.” Hầu kết của anh động động, lặng lẽ nuốt xuống một ngụm nước bọt, anh thực sự rất hy vọng thấy Trần Cảnh Văn mặc trang phục nữ, nói đến anh có đôi khi nằm mộng xuân, cảm giác cô gái trong mộng rất giống Trần Cảnh Văn, chẳng qua phần mặt quá mơ hồ, khiến cho anh còn chưa tận hứng a.
Trần Cảnh Văn hung hăng trừng tên Đổng Hạo Triết ngu ngốc này một cái, vì sao vào thời khắc mấu chốt lại phải đạp anh một cước, anh không cam lòng cứ bị Tiêu Tử Lăng gài một chiêu như vậy, vì vậy anh giãy dụa nói: “Thế này không ổn, căn cứ Lăng Thiên chúng ta nhất định phải lưu lại một người áp trận, không thể rời đi toàn bộ, nếu không tôi đi phụ trách lôi đài chiến lực, Hạo Triết lưu lại áp trận?” Trần Cảnh Văn cũng đã là cường giả cấp bốn, phụ trách lôi đài chiến lực cũng được.
Sở Chích Thiên dường như đã nhận ra chiến hỏa giữa Trần Cảnh Văn với Tiêu Tử Lăng, anh như cười như không nhìn thoáng qua Trần Cảnh Văn nói: “Cảnh Văn, phụ tá của cậu, còn có phụ tá của Hạo Triết đều ở đây áp trận, tôi cũng sẽ để cho Vân Đào lưu lại tọa trấn tổ công kiên, hơn nữa còn có Tiểu Thất, có một vị thái tử gia thực lực siêu quần như thế ở đây (Tiểu Thất ngủ ngủ ăn ăn vậy mà mấy ngày hôm trước đã đột phá cấp bốn, khiến cho Tiêu Tử Lăng trào máu, quả nhiên có quan hệ với Sở Chích Thiên, ngay cả Sở Tiểu Thất giống anh ta cũng có thể nghịch thiên đến mức này), tin tưởng bọn Nhất Long, Hồng Phi, Vân Đào có thể khống chế được toàn bộ căn cứ.” Lời nói của Sở Chích Thiên trực tiếp khiến cho lý do của Trần Cảnh Văn trở nên tái nhợt vô lực. . .
“Thế nhưng, tôi chưa từng sắm vai nữ nhân a. . .” Sự thiên vị của Sở Chích Thiên khiến cho Trần Cảnh Văn triệt để mất đi đường lui, anh phát hiện bản thân đã đào một cái hố, sau đó bất tri bất giác chôn chính mình vào luôn.
Trần Cảnh Văn lần đầu cảm thấy mọi chuyện đã vượt qua sự khống chế của anh, vì thế nào mà sau cùng mọi chuyện lại biến thành như vậy? Anh có thể thu hồi lời nói vô ý thức ban nãy hay không a. . . Còn có, Đổng Hạo Triết muốn dẫn Giang Khinh Ngữ, vậy dẫn đi, anh phản đối hăng say như vậy làm gì a.
Bọn Sở Chích Thiên Đổng Hạo Triết tiếp tục lựa chọn những người đi theo khác, Trần Cảnh Văn không còn có tâm tư nữa, hiện tại tất cả tâm tư của anh đều ở trên chuyện giả trang nữ nhân.
A!!! Ai tới cứu anh, anh thực sự không biết sắm vai nữ nhân a! Hơn nữa còn phải làn bạn gái thân mật của tên Đổng Hạo Triết ngốc xít kia nữa.
“Như vậy đi, một mình tôi đi, hai người các cậu lưu lại tiếp tục xây dựng căn cứ.” Sở Chích Thiên nghĩ nghĩ liền an bài như vậy.
“Sợ rằng không được, phỏng đoán Hạo Triết cũng phải đi, bởi vì còn có thi đấu lôi đài chiến lực, việc thi đấu lôi đài này chỉ sợ quan hệ đến độ lớn nhỏ của địa bàn được phân chia.” Làm sức chiến đấu thứ hai của căn cứ (Đổng Hạo Triết đã chính thức tiến vào cấp bốn), đương nhiên Đổng Hạo Triết không có khả năng ở lại đây, nhất định phải đi qua lực áp quần hùng, lấy được phạm vi thế lực lớn nhất thuộc về bọn anh.
“Nếu như vậy, căn cứ phải dựa vào Cảnh Văn cậu một mình phụ trách rồi.” Giữa trán Đổng Hạo Triết có chút vẻ lo lắng.
“Ừ, bên căn cứ các cậu không cần lo lắng, tớ lo lắng trái lại là các cậu dẫn người qua quá ít, hơn nữa tiến vào trong đó, sợ rằng còn phải mang thêm hai trói buộc.” Vẻ mặt Trần Cảnh Văn không vui nói. Đối với nội dung trong thông báo, anh thống hận nhất chính là điểm này, rõ ràng là dùng để ràng buộc tay chân của các thế lực khắp nơi, tăng gánh vác cho bọn anh mà.
“Nga? Bọn họ còn có yêu cầu gì khác?” Sở Chích Thiên hiếu kỳ xem xét liếc Trần Cảnh Văn một cái, không biết còn có chuyện gì sẽ khiến cho sắc mặt của Trần Cảnh Văn tự xưng là tính toán không gì để sót này đây khó coi như vậy.
“Bọn họ yêu cầu người phụ trách căn cứ, cùng với chiến sĩ lôi đài đi tham gia, không thể mang theo hộ vệ cận thân, chỉ có thể mang theo bạn gái thân mật đến. . .” Nói đến nơi đây, mặt Trần Cảnh Văn càng thối.
Một câu này, để cho Tiêu Tử Lăng vẫn luôn yên lặng nghe bên cạnh nhịn không được liếc liếc Sở Chích Thiên một cái, âm thầm phỏng đoán đến tột cùng Sở Chích Thiên sẽ mang nữ nhân nào, chẳng lẽ Sở Chích Thiên ngựa giống chính là bắt đầu từ nơi đây? Ngẫm lại cũng đúng, không có người khác nhìn, chỉ mang một người bạn gái, điều này không phải rõ ràng là để cho người ta lăn giường sao? Mợ nó, biết ngay lão đại nhà mình là con đại ngựa giống mà, trước đây không ‘giống’ đó là do chưa có cơ hội, lần này khẳng định sẽ ‘giống’ đi. . .
Nghĩ tới đây, trong lòng Tiêu Tử Lăng dâng lên một sự bức bối, trực tiếp trừng về phía Sở Chích Thiên. Có lẽ oán niệm của Tiêu Tử Lăng quá cường liệt, trực tiếp bị một cái liếc mắt của Sở Chích Thiên bắt được.
Sở Chích Thiên cau mày, biết Tiêu Tử Lăng lại bắt đầu suy nghĩ miên man, anh quyết định tiếp tục gia tăng thời gian hai người song tu, để cho cậu không còn nhàn rỗi suy nghĩ mấy loại chuyện từa lưa đó nữa.
Trần Cảnh Văn rất nhanh khôi phục bình thường, bắt đầu lãnh tĩnh suy tư nói: “Đối phương đề xuất yêu cầu như vậy, rõ ràng là muốn trói chặt tay chân của những thủ lĩnh, muốn bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.”
Đổng Hạo Triết gật đầu nói: “Đó là đương nhiên, không hạn chế nhân thủ, không mang theo trói buộc, nhiều cao thủ như vậy tề tụ căn cứ Kinh Đảo, bọn họ cũng sẽ căng thẳng, chúng ta sợ chỗ bọn họ có cạm bẫy, bọn họ cũng sợ chúng ta sẽ lật tung địa bàn nhà người ta.” Đổng Hạo Triết hiểu rất rõ dụng ý đối phương đặt thêm điều kiện này là gì.
Trần Cảnh Văn cắn môi nói: “Thế nhưng, nữ đội viên trong chiến đội chúng ta vừa có chiến lực nhất định, đồng thời có thể đảm nhiệm được bạn gái thân mật thì gần như không có.” Khi Trần Cảnh Văn nói đến bốn chữ bạn gái thân mật vậy mà có chút nghiến răng nghiến lợi, điều này khiến cho Tiêu Tử Lăng hiếu kỳ nhìn anh một cái, không biết vì sao con hồ ly này kiêng kỵ điểm này như thế.
Trần Cảnh Văn nghĩ nghĩ kiến nghị nói: “Nếu không, chúng ta tìm Lý đội trưởng của chiến đội Tự Cường hỗ trợ? Nghe nói Lý đội trưởng đã đến cấp ba, có lẽ có thể mang cô ấy đi. . .”
“Không ổn, Lý đội trưởng cả người lạnh như băng, vừa nhìn đã biết là một tay chân mà không phải một người bên gối.” Đổng Hạo Triết trực tiếp phủ quyết.
Trần Cảnh Văn nghe vậy đột nhiên biến sắc lạnh lùng nói: “Bạn gái thân mật chẳng lẽ nhất định phải là người bên gối? Đổng Hạo Triết cậu thực sự quá vô liêm sỉ. . . Khụ khụ. . .” Trần Cảnh Văn phát hiện bản thân có chút thất thố, lập tức ho khan một chút, khôi phục diện mục lãnh tĩnh tiếp tục nói, “Chẳng lẽ cậu không suy nghĩ một chút về thực lực?”
Đổng Hạo Triết ngược lại không ngại Trần Cảnh Văn nổi sung, trái lại nụ cười đầy mặt hỏi lại Trần Cảnh Văn: “Chẳng lẽ cậu cho rằng căn cứ của chúng ta có nữ nhân vừa xinh đẹp, thực lực lại mạnh sao?”
Trần Cảnh Văn nghe vậy im tiếng, căn cứ của mình thật đúng là không có loại nữ nhân mà anh cần.
Sở Chích Thiên nhíu mày nói: “Không bằng tùy tiện tìm hai người mang đi, dù sao chỉ là đáp ứng tình hình.”
Đổng Hạo Triết nghĩ nghĩ nói: “Hình như Giang Khinh Ngữ rất thích hợp.” Cô ta có mặt ngoài xinh đẹp rất thích hợp làm một tình phụ, chắc hẳn rất phù hợp yêu cầu trên thông báo.
“Không được!” Tiêu Tử Lăng không cần suy nghĩ trực tiếp nhảy ra phản đối kịch liệt, thật vất vả mới cách ly ra được kẻ địch uy hiếp Giang Khinh Ngữ đó, nếu như đơn độc được lão đại nhà mình mang theo, thế này không phải là cho cô ta cơ hội leo giường sao? Cậu nhất định phải kiệt lực phản đối, ngăn chặn loại chuyện đó phát sinh.
Đổng Hạo Triết nghi hoặc nhìn thoáng qua Tiêu Tử Lăng, không biết cậu kích động như vậy nhảy ra phản đối làm gì?
Nhãn châu tròn trơn trơn của Tiêu Tử Lăng xoay xoay, ngược lại đã để cho cậu tìm ra được một lý do phản bác: “Cô ta là nhân viên tin tức, không thể có quan hệ với lão đại nhà mình, bằng không sẽ bất lợi đối với hình tượng của căn cứ, cho rằng chức vị quản lý của căn cứ có thể dựa vào thân thể giao dịch có được. . .” Sở Chích Thiên nghe xong lời này tâm tình phiền muộn, tên nhóc này luôn nghĩ đến mấy chuyện gì vậy a, chẳng lẽ ở trong mắt cậu ấy mình là người thối nát như vậy?
Đổng Hạo Triết biết Tiêu Tử Lăng hiểu lầm, lập tức giải thích: “Đương nhiên Giang Khinh Ngữ không thể theo lão đại, anh đề xuất đương nhiên là nói để cho cô ta theo anh.”
Lúc này lại đến phiên Trần Cảnh Văn kích động phản đối: “Tuyệt đối không được!”
Đổng Hạo Triết lại sửng sốt, vẻ mặt hoang mang nhìn qua, không phải Trần Cảnh Văn luôn không thích Tiêu Tử Lăng sao? Thế nào ngày hôm nay hai người này lại đứng trên cùng một trận tuyến?
“Đi với cậu qua, đối với hình tượng của căn cứ cũng bất lợi như nhau, cậu chính là phó thủ lĩnh, sẽ cho rằng thượng tầng của căn cứ chúng ta đều là đồ háo sắc.” Mặt Trần Cảnh Văn đã rất đen.
Đổng Hạo Triết bất đắc dĩ, chỉ có thể nhún nhún vai giao vấn đề lại cho Trần Cảnh Văn: “Vậy cậu nói làm thế nào đi. . .”
Trần Cảnh Văn thấy khoai lang phỏng tay lại trở lại trên tay anh, bất quá nếu anh đã đề xuất phản đối, cũng chỉ có thể cắn răng cố chống, vì vậy anh suy nghĩ đến hết thảy mấy nữ sinh trông không tồi trong căn cứ một phen, phát hiện đều không có người nào lý tưởng, những người đó đi theo rõ ràng là kéo chân sau, càng thậm chí sẽ ảnh hưởng đến an nguy của Sở Chích Thiên với Đổng Hạo Triết.
Anh nhịn không được đỡ trán, có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Thế nào những cô gái đó đều yếu như vậy?”
Sở Chích Thiên ngược lại nói tốt cho các cô: “Kỳ thực cũng không tính là yếu, đặc biệt là Lý Mạc Ngôn Lý đội trưởng, chính là cường giả cấp ba, tuyệt không yếu hơn chỗ nào so với những nam nhân chúng ta, nghe nói trong đội ngũ của cô ấy cũng có vài người cấp hai. . .”
Tiêu Tử Lăng bắt đầu mài răng, còn tưởng rằng lão đại nhà mình giữ mình trong sạch, đều là do những nữ nhân kia muốn leo giường mà ra, không ngờ tới lão đại nhà mình căn bản không phải loại hàng tốt gì, thế mà rõ như lòng bàn tay đối với những cô gái trong căn cứ, nha, đây rõ ràng chính là làm chuẩn bị cho xây dựng hậu cung về sau a, biết ngay lão đại nhà mình là con đại ngựa giống mà, bại lộ rồi đi, nam muộn tao.
Trần Cảnh Văn ngẫm lại điệu bộ với hình tượng của những nữ nhân đó, nhất thời suy sụp mặt nói: “Mấy đội viên tương đối mạnh của Lý đội trưởng đều cùng một khí chất với cô ấy, rõ ràng là bảo tiêu nào giống bạn gái.” Nói đến đây, Trần Cảnh Văn nhịn không được nôn máng nói, “Vì sao những cô gái của căn cứ chúng ta không đắc lực được như thế? Chẳng lẽ phải để cho đàn ông đàn anh chúng ta ngụy trang nữ nhân ra trận hay sao?”
Ánh mắt Đổng Hạo Triết sáng ngời nói: “Kỳ thực phương pháp này không tồi, như vậy chúng ta cũng có thể thả tay thả chân, chiến đội của chúng ta không hề ít người thức tỉnh trên cấp hai, chắc hẳn có thể tìm ra được một hai nam nhân trông không tồi ngụy trang nữ nhân.” Nếu như may mắn đi theo được đều là cường giả cấp ba, vậy thực sự phát sinh chuyện gì, bọn họ cũng sẽ không cần cố kỵ, cấp ba, đã là cường giả một phương.
Sở Chích Thiên trước tiên nhìn về phía Tiêu Tử Lăng, ánh mắt thâm trầm đó khiến cho lông tơ cả người Tiêu Tử Lăng dựng thẳng, cậu xù lông nội tâm điên cuồng hét lên với Trần Cảnh Văn: “Trần hồ ly, anh thông minh chút cho tôi, nghìn vạn lần đừng đồng ý chủ ý ôi thiu đó!!! Thế này rõ ràng chính là tự tìm đường chết a.” Tiêu Tử Lăng vừa thấy ánh mắt của Sở Chích Thiên, đã biết lão đại nhà mình đang đánh chủ ý lệch lạc gì rồi, thế nhưng cậu không có tư cách phản đối, cậu đem hết thảy hy vọng ký thác trên người Trần Cảnh Văn, hy vọng Trần Cảnh Văn vào thời khắc mấu chốt có thể bảo trì được tư duy thông minh của anh ta, nhận rõ được tình thế, sau đó kiên quyết phản đối.
Sự thực chứng minh, Trần Cảnh Văn không thông minh như trong tưởng tượng của cậu, đã nghe thấy anh gật đầu phụ họa nói: “Chủ ý này thoạt nhìn không tồi, nếu như tìm được người thích hợp, chúng ta cũng có thể nhập cư trái phép được qua hai người giúp đỡ cường lực.” Theo lời này kết thúc, Tiêu Tử Lăng rơi lệ, Trần hồ ly a, thời khắc mấu chốt chỉ số thông minh của anh là âm a. . .
Trần Cảnh Văn lại bắt đầu khổ não về người ngụy trang nữ sinh, phát hiện nếu muốn chọn ra được người thích hợp ngụy trang nữ nhân, cũng rất khó. Người trong tổ chiến đấu đều cao lớn thô kệch, để cho bọn họ ngụy trang thành nữ nhân, căn bản không cách nào khiến người ta tin tưởng. Chẳng lẽ phải giải thích với người ta, hai đại thủ lĩnh của căn cứ bọn họ, khẩu vị tương đối đặc biệt, thích loại khẩu vị nặng này?
Đang lúc Trần Cảnh Văn quấn quýt, Đổng Hạo Triết lại phát hiện được một người, anh chỉ vào Tiêu Tử Lăng nói: “Ừ, bộ dáng của Tiểu Lăng không tồi, có thể thử một chút.”
Thấy Đổng Hạo Triết chỉ vào mình, trong lòng Tiêu Tử Lăng rất lạnh rất lạnh, cậu biết ngay mình trốn không thoát được một kiếp này mà, lúc đó vừa nghe kiến nghị này, cậu đã biết bản thân nguy rồi, không thấy nụ cười ác ý của lão đại nhà mình kia sao? Anh ta chỉ đang chờ có người chủ động đề nghị thôi.
Sở Chích Thiên nghe thấy lời nói của Đổng Hạo Triết, dường như sửng sốt một chút, sau đó rất nghiêm túc nhìn thoáng qua Tiêu Tử Lăng, lúc này mới gật đầu nói: “Ừm, nhìn kỹ, Tiểu Lăng đúng là rất thích hợp, hơn nữa còn là phụ tá của tôi, tương đối quen thuộc sự yêu thích của tôi, cậu ấy làm bạn gái của tôi hẳn sẽ không bị người ta nhìn ra kẽ hở.”
Tiêu Tử Lăng bi ai trong lòng a, lão đại khốn nạn này, thế mà được tiện nghi còn khoe mẽ, thực sự quá biết giả bộ. Người không biết còn tưởng rằng là được Đổng Hạo Triết nhắc nhở, đáng tiếc nụ cười đắc ý xấu xa nơi khóe miệng anh ta, thế nào cũng lừa không được hoả nhãn kim tinh của Tiêu Tử Lăng cậu.
Trần Cảnh Văn nghe vậy sửng sốt, nghiêm túc nhìn thoáng qua Tiêu Tử Lăng, phát hiện hai người bọn họ nói không sai, khuôn mặt búp bê đáng yêu của Tiểu Lăng đúng là có thể giả trang thành một cô gái đáng yêu. Ừ, Sở Chích Thiên có thể đắp nặn thành một quái đại thúc thích loli. Vì vậy gật đầu nói: “Tiểu Lăng đúng là có thể thử xem, vậy bên Hạo Triết nên chọn ai? Vân Đào? Không, quá cao. Đới đại ca. . . Được rồi, không cần để ý lời tôi, Ngô Khánh Vân? Có chút xấu. . . Nhất Long? Quá cá tính.”
Hai mắt Tiêu Tử Lăng liếc nghiêng Trần Cảnh Văn, trong lòng oán hận cắn răng, hoàn toàn bởi vì lời nói của con hồ ly này mới khiến cho cậu rơi vào quẫn cảnh này, cậu thế nào có thể buông tha anh ta được, nếu muốn mất mặt, như vậy cứ để cho bọn họ cùng nhau mất đi. Không thể không nói, Tiêu Tử Lăng thực sự rất mang thù, Trần Cảnh Văn nhiều lần nhằm vào cậu, lần này rốt cục cậu cũng quyết định phải phản kích.
Chỉ thấy cậu cười rất thuần khiết, vẻ mặt khó hiểu nói: “Em cảm thấy Trần phó đội rất thích hợp a? Ngụy trang thành con gái khẳng định rất đẹp, mà thực lực Trần phó đội cao tư duy cũng tốt, cùng đi qua không những có thể gia tăng thực lực, còn có thể đúng lúc nắm giữ được tình hình bên kia, bày mưu tính kế cho chúng ta.”
Lời nói của Tiêu Tử Lăng khiến cho Trần Cảnh Văn đột ngột quay đầu nhìn qua, ánh mắt thập phần sắc bén, dường như muốn đâm rách bề ngoài của Tiêu Tử Lăng thấy rõ bên trong của cậu. Đáng tiếc nhận được lại là khuôn mặt tươi cười hồn nhiên ngây thơ của Tiêu Tử Lăng, căn bản không vì ánh mắt của anh mà có điều thay đổi, cùng với một câu hỏi nhìn như nhẹ bay bay thực tế có nội dung vô hạn: “Có phải không a, Trần phó đội?”
Ánh mắt Trần Cảnh Văn mạnh co rụt lại, biết đây là sự phản kích của Tiêu Tử Lăng, anh từ trước đến giờ không cho rằng sự mờ ám trước đây của mình có thể giấu được Tiêu Tử Lăng nhìn như hồn nhiên, thực tế là phúc hắc trước mắt. Trần Cảnh Văn rất rõ ràng, căn cứ này chỉ có anh mới biết được gương mặt thật của Tiêu Tử Lăng. Chẳng qua anh không biết đến tột cùng Tiêu Tử Lăng có thể ẩn nhẫn tới khi nào, không ngờ tới cậu ta thế mà lựa chọn phản kích vào lúc này, hơn nữa một kích này khiến cho anh gần như đã không còn bất kỳ đường lui nào.
Lời nói của Tiêu Tử Lăng khiến cho ánh mắt Đổng Hạo Triết càng sáng, nhịn không được vứt một ánh mắt tán dương cho Tiêu Tử Lăng, sau đó liên tục gật đầu nói: “Ừ ừ, Tiểu Lăng nói không sai, lần đầu tiên gặp mặt, anh đã nhìn lầm Cảnh Văn là con gái, Cảnh Văn giả nữ khẳng định không thành vấn đề.” Hầu kết của anh động động, lặng lẽ nuốt xuống một ngụm nước bọt, anh thực sự rất hy vọng thấy Trần Cảnh Văn mặc trang phục nữ, nói đến anh có đôi khi nằm mộng xuân, cảm giác cô gái trong mộng rất giống Trần Cảnh Văn, chẳng qua phần mặt quá mơ hồ, khiến cho anh còn chưa tận hứng a.
Trần Cảnh Văn hung hăng trừng tên Đổng Hạo Triết ngu ngốc này một cái, vì sao vào thời khắc mấu chốt lại phải đạp anh một cước, anh không cam lòng cứ bị Tiêu Tử Lăng gài một chiêu như vậy, vì vậy anh giãy dụa nói: “Thế này không ổn, căn cứ Lăng Thiên chúng ta nhất định phải lưu lại một người áp trận, không thể rời đi toàn bộ, nếu không tôi đi phụ trách lôi đài chiến lực, Hạo Triết lưu lại áp trận?” Trần Cảnh Văn cũng đã là cường giả cấp bốn, phụ trách lôi đài chiến lực cũng được.
Sở Chích Thiên dường như đã nhận ra chiến hỏa giữa Trần Cảnh Văn với Tiêu Tử Lăng, anh như cười như không nhìn thoáng qua Trần Cảnh Văn nói: “Cảnh Văn, phụ tá của cậu, còn có phụ tá của Hạo Triết đều ở đây áp trận, tôi cũng sẽ để cho Vân Đào lưu lại tọa trấn tổ công kiên, hơn nữa còn có Tiểu Thất, có một vị thái tử gia thực lực siêu quần như thế ở đây (Tiểu Thất ngủ ngủ ăn ăn vậy mà mấy ngày hôm trước đã đột phá cấp bốn, khiến cho Tiêu Tử Lăng trào máu, quả nhiên có quan hệ với Sở Chích Thiên, ngay cả Sở Tiểu Thất giống anh ta cũng có thể nghịch thiên đến mức này), tin tưởng bọn Nhất Long, Hồng Phi, Vân Đào có thể khống chế được toàn bộ căn cứ.” Lời nói của Sở Chích Thiên trực tiếp khiến cho lý do của Trần Cảnh Văn trở nên tái nhợt vô lực. . .
“Thế nhưng, tôi chưa từng sắm vai nữ nhân a. . .” Sự thiên vị của Sở Chích Thiên khiến cho Trần Cảnh Văn triệt để mất đi đường lui, anh phát hiện bản thân đã đào một cái hố, sau đó bất tri bất giác chôn chính mình vào luôn.
Trần Cảnh Văn lần đầu cảm thấy mọi chuyện đã vượt qua sự khống chế của anh, vì thế nào mà sau cùng mọi chuyện lại biến thành như vậy? Anh có thể thu hồi lời nói vô ý thức ban nãy hay không a. . . Còn có, Đổng Hạo Triết muốn dẫn Giang Khinh Ngữ, vậy dẫn đi, anh phản đối hăng say như vậy làm gì a.
Bọn Sở Chích Thiên Đổng Hạo Triết tiếp tục lựa chọn những người đi theo khác, Trần Cảnh Văn không còn có tâm tư nữa, hiện tại tất cả tâm tư của anh đều ở trên chuyện giả trang nữ nhân.
A!!! Ai tới cứu anh, anh thực sự không biết sắm vai nữ nhân a! Hơn nữa còn phải làn bạn gái thân mật của tên Đổng Hạo Triết ngốc xít kia nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.