Mạt Thế Trọng Sinh: Trở Về Bên Anh
Chương 14:
Thỏ Lười
30/04/2024
"Bé con đúng là được làm từ nước, trên chảy nước dưới cũng chảy nước, bé đĩ dâm đáng" Hoắc Hành nói lời bậy bạ bên tai Thời Mộng.
Mỗi câu anh nói đều khiến vách thịt bên trong siết chặt, co bóp lại.
"Ah...a...ưm...câm..miệng" Thời Mộng xấu hổ lắc đầu loạn xạ, cô tức tên đàn ông chó má này, chỉ ước cô có đủ sức lực bịt kín miệng anh lại.
"A...Bé con sướng quá!! Bên trong thật khít, thật ấm" Hoắc Hành khàn giọng rên rỉ.
Tiếng rên của đàn ông trên giường rất ít, kết hợp với giọng nói khàn khàn bên tai, hơi thở phả lên vành tai đỏ rực khiến cô càng thêm nhạy cảm, khoái cảm cao trào dần đến.
"Em sắp ra...A!!..Đừng...dừng lại"
Thời Mộng hết to rên tỉ, côn thịt thúc từng cú đâm vào vách thành tử cung khiến cô trước bụng, cảm tưởng nó có thể xuyên thủng đâm rách tử cung yếu ớt của cô.
"Hỏng mất!! Hu..hu..a..sâu quá"
Hoắc Hành nứt mắt khi nghe tiếng rên rỉ yêu kiều của người con gái dưới thân, đôi mắt hồ ly cô đắm chìm trong dục vọng, câu lấy linh hồn anh, rút trọn hết dương khí bên trong cơ thể nam nhân.
"Mang thai con anh!! Bắn hết cho em hết bé con !!" Hoắc Hành gầm lên, tăng tốc độ nhấp hông mình khiến căn phòng vang lên tiếng bạch bạch cùng tiếng nước nhóp nhép.
"Nói!! Em là bé đĩ dâm của anh!!"
"Ư...a..a..em là..bé đĩ..dâm" Thời Mộng đắm chìm trong cao trào, mặc cho khoái cảm như cơn sóng giữ, cô yêu thích cảm giác đê mê anh mang lại, từ kiếp trước lẫn kiếp này.
"A!! nóng...a" Từng dòng tinh dịch bắn tràn đầy bên trong tử cung, tinh dịch đặc sệt nhiều đến mức trào ra khỏi cửa huyệt.
Lý trí cô gào thét bảo không được bắn vào bên trong, cô không thể mang thai khi tận thế đến, nhưng lúc này lý trí của Thời Mộng đã sớm bị dục vọng che phủ. Đến khi Hoắc Hành bắn vào bên trong mới nhận ra là quá muộn.
Hai người trần trụi ôm lấy nhau tận hưởng dư vị cao trào qua đi, khổi thân thể to lớn nằm đè lên người gần như bao phủ hết cơ thể cô khiến Thời Mộng sắp thành bánh gián áp chảo hai mặt, bép dính mặc Hoắc Hành lăn lộn.
Cô vòng tay qua đằng sau lưng Hoắc Hành, vỗ nhẹ ra hiệu anh lùi ra.
"Tí chúng ta nói chuyện, em đang không thở được"
Thời Mộng đã quá mệt mỏi, cuộc làm tình khi mới tỉnh dậy rút đi hết sức lực của cô, đến đầu ngón tay bây giờ cô cũng không muốn động
Mỗi câu anh nói đều khiến vách thịt bên trong siết chặt, co bóp lại.
"Ah...a...ưm...câm..miệng" Thời Mộng xấu hổ lắc đầu loạn xạ, cô tức tên đàn ông chó má này, chỉ ước cô có đủ sức lực bịt kín miệng anh lại.
"A...Bé con sướng quá!! Bên trong thật khít, thật ấm" Hoắc Hành khàn giọng rên rỉ.
Tiếng rên của đàn ông trên giường rất ít, kết hợp với giọng nói khàn khàn bên tai, hơi thở phả lên vành tai đỏ rực khiến cô càng thêm nhạy cảm, khoái cảm cao trào dần đến.
"Em sắp ra...A!!..Đừng...dừng lại"
Thời Mộng hết to rên tỉ, côn thịt thúc từng cú đâm vào vách thành tử cung khiến cô trước bụng, cảm tưởng nó có thể xuyên thủng đâm rách tử cung yếu ớt của cô.
"Hỏng mất!! Hu..hu..a..sâu quá"
Hoắc Hành nứt mắt khi nghe tiếng rên rỉ yêu kiều của người con gái dưới thân, đôi mắt hồ ly cô đắm chìm trong dục vọng, câu lấy linh hồn anh, rút trọn hết dương khí bên trong cơ thể nam nhân.
"Mang thai con anh!! Bắn hết cho em hết bé con !!" Hoắc Hành gầm lên, tăng tốc độ nhấp hông mình khiến căn phòng vang lên tiếng bạch bạch cùng tiếng nước nhóp nhép.
"Nói!! Em là bé đĩ dâm của anh!!"
"Ư...a..a..em là..bé đĩ..dâm" Thời Mộng đắm chìm trong cao trào, mặc cho khoái cảm như cơn sóng giữ, cô yêu thích cảm giác đê mê anh mang lại, từ kiếp trước lẫn kiếp này.
"A!! nóng...a" Từng dòng tinh dịch bắn tràn đầy bên trong tử cung, tinh dịch đặc sệt nhiều đến mức trào ra khỏi cửa huyệt.
Lý trí cô gào thét bảo không được bắn vào bên trong, cô không thể mang thai khi tận thế đến, nhưng lúc này lý trí của Thời Mộng đã sớm bị dục vọng che phủ. Đến khi Hoắc Hành bắn vào bên trong mới nhận ra là quá muộn.
Hai người trần trụi ôm lấy nhau tận hưởng dư vị cao trào qua đi, khổi thân thể to lớn nằm đè lên người gần như bao phủ hết cơ thể cô khiến Thời Mộng sắp thành bánh gián áp chảo hai mặt, bép dính mặc Hoắc Hành lăn lộn.
Cô vòng tay qua đằng sau lưng Hoắc Hành, vỗ nhẹ ra hiệu anh lùi ra.
"Tí chúng ta nói chuyện, em đang không thở được"
Thời Mộng đã quá mệt mỏi, cuộc làm tình khi mới tỉnh dậy rút đi hết sức lực của cô, đến đầu ngón tay bây giờ cô cũng không muốn động
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.